Sau Khi Bị Phá Bỏ Di Dời, Toàn Thôn Ta Phất Nhanh [Thập Niên 90]
Chương 27
2024-11-17 16:29:45
Cháu lấy một tiêu chuẩn trong đó làm ví dụ nhé.
Nhà từ một đến ba tầng sẽ được tính một mét vuông đổi một mét vuông.
Tầng thứ tư sẽ tính theo mức bình quân diện tích của ba tầng dưới nhưng chỉ được nửa diện tích.
Ví dụ nhà của ngũ thúc, bốn tầng, diện tích mỗi tầng là hai trăm mét vuông, tức là sẽ được ba căn hai trăm mét vuông và một căn một trăm mét vuông.
Nếu nhà trên bốn tầng thì phần diện tích vượt quá sẽ được đền bằng tiền, 500 đồng một mét vuông, và tối đa chỉ có thể đền bù cho 600 mét vuông, phần vượt quá sẽ chỉ được tính bằng tiền.”
Ngũ thúc hỏi: “Vậy nếu không lấy nhà mà chỉ lấy tiền thì tính thế nào?”
Trần Kim giải thích tiếp: “Nếu chọn tiền mặt, ba tầng đầu tính 4.500 đồng một mét vuông, hai trăm mét vuông tức là khoảng 2,7 triệu đồng.
Tầng thứ tư và các tầng cao hơn sẽ tính 1.000 đồng mỗi mét vuông.
Nếu tính trên hai trăm mét vuông, thì nhà bốn tầng sẽ được khoảng 2,9 triệu đồng.”
Gần 3 triệu đồng! Mọi người xung quanh, cả những người ngồi lẫn những người đứng phía sau, đều hít một hơi, tròn mắt nhìn nhau.
Trần Kim bổ sung thêm: “Nhà phải là công trình hợp pháp và đủ tiêu chuẩn thì mới được nhận đền bù theo mức này.”
Hôm qua cô đã hỏi Giang chủ nhiệm kỹ càng, nhà cô có hai dãy nhà hợp pháp, giấy tờ đầy đủ, vườn cây ăn quả và đất thổ cư cũng có đền bù cao.
Giang chủ nhiệm, biết cô chỉ có một mình, đã khuyên nên ưu tiên lấy nhà để cho thuê, phần tiền còn lại tốt nhất dùng để mua thêm nhà ở.
Ông còn giới thiệu cho cô vài khu chung cư mà ông thấy tốt.
Ông Tam mặt đỏ bừng vì phấn khích: “3 triệu đồng! Chừng ấy tiền mua ngay được ba căn hộ hai trăm mét vuông ở khu tốt trung tâm thành phố rồi, chưa kể còn có thêm đền bù đất và trang trí nội thất.
Vậy là quá đủ, còn hơn cả đủ nữa!”
Nhưng vài người bình tĩnh lại, suy nghĩ thêm rồi lắc đầu: “Mấy nhà trong thôn làm gì có ai xây hai trăm mét vuông mấy tầng đâu? Mà dù tiền đền bù có tới ba triệu, nhưng nhà tôi đông người, ba đứa con trai mỗi đứa một căn, con gái đi lấy chồng cũng nên có một phần, hai vợ chồng già cũng giữ lại một căn.
Phòng ở khu nhà giàu trung tâm phải tầm sáu bảy nghìn đồng một mét vuông, mua xong năm căn là hết sạch tiền rồi.”
“Không được, không được, thôi thì cứ lấy nhà, dù sao cũng ở nội thành mà,”
có người thì thầm.
Nghe mọi người bàn luận một hồi vẫn chưa hiểu rõ cách tính toán, một số người quay sang nhờ Trần Kim tính thử cho nhà mình.
Trần Quang Mãn thấy cảnh ấy, chỉ biết lắc đầu, thở dài: “Có gì mà tính với toán! Chiều nay bên giải tỏa sẽ đến đo đạc, cụ thể được bao nhiêu thì họ sẽ tính hết cho.
Hơn nữa, Trần Kim cũng chỉ đang nói theo tiêu chuẩn cao nhất, còn họ sẽ dựa vào từng tầng, kết cấu và vật liệu xây dựng mà đánh giá.
Chưa chắc ai cũng nhận được mức đền bù cao nhất đâu.”
Ông biết chắc rằng chiều nay sẽ khó tránh khỏi tranh cãi.
“Thôi tan họp, ai về nhà nấy chuẩn bị giấy tờ, sổ hộ khẩu, giấy chứng nhận đất đai sẵn sàng.”
Trần Kim vừa bước ra khỏi buổi họp thì bị mấy người lớn trong thôn vây quanh, liên tục hỏi xem thế nào mới đạt được tiêu chuẩn như cô nói.
Nhà từ một đến ba tầng sẽ được tính một mét vuông đổi một mét vuông.
Tầng thứ tư sẽ tính theo mức bình quân diện tích của ba tầng dưới nhưng chỉ được nửa diện tích.
Ví dụ nhà của ngũ thúc, bốn tầng, diện tích mỗi tầng là hai trăm mét vuông, tức là sẽ được ba căn hai trăm mét vuông và một căn một trăm mét vuông.
Nếu nhà trên bốn tầng thì phần diện tích vượt quá sẽ được đền bằng tiền, 500 đồng một mét vuông, và tối đa chỉ có thể đền bù cho 600 mét vuông, phần vượt quá sẽ chỉ được tính bằng tiền.”
Ngũ thúc hỏi: “Vậy nếu không lấy nhà mà chỉ lấy tiền thì tính thế nào?”
Trần Kim giải thích tiếp: “Nếu chọn tiền mặt, ba tầng đầu tính 4.500 đồng một mét vuông, hai trăm mét vuông tức là khoảng 2,7 triệu đồng.
Tầng thứ tư và các tầng cao hơn sẽ tính 1.000 đồng mỗi mét vuông.
Nếu tính trên hai trăm mét vuông, thì nhà bốn tầng sẽ được khoảng 2,9 triệu đồng.”
Gần 3 triệu đồng! Mọi người xung quanh, cả những người ngồi lẫn những người đứng phía sau, đều hít một hơi, tròn mắt nhìn nhau.
Trần Kim bổ sung thêm: “Nhà phải là công trình hợp pháp và đủ tiêu chuẩn thì mới được nhận đền bù theo mức này.”
Hôm qua cô đã hỏi Giang chủ nhiệm kỹ càng, nhà cô có hai dãy nhà hợp pháp, giấy tờ đầy đủ, vườn cây ăn quả và đất thổ cư cũng có đền bù cao.
Giang chủ nhiệm, biết cô chỉ có một mình, đã khuyên nên ưu tiên lấy nhà để cho thuê, phần tiền còn lại tốt nhất dùng để mua thêm nhà ở.
Ông còn giới thiệu cho cô vài khu chung cư mà ông thấy tốt.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ông Tam mặt đỏ bừng vì phấn khích: “3 triệu đồng! Chừng ấy tiền mua ngay được ba căn hộ hai trăm mét vuông ở khu tốt trung tâm thành phố rồi, chưa kể còn có thêm đền bù đất và trang trí nội thất.
Vậy là quá đủ, còn hơn cả đủ nữa!”
Nhưng vài người bình tĩnh lại, suy nghĩ thêm rồi lắc đầu: “Mấy nhà trong thôn làm gì có ai xây hai trăm mét vuông mấy tầng đâu? Mà dù tiền đền bù có tới ba triệu, nhưng nhà tôi đông người, ba đứa con trai mỗi đứa một căn, con gái đi lấy chồng cũng nên có một phần, hai vợ chồng già cũng giữ lại một căn.
Phòng ở khu nhà giàu trung tâm phải tầm sáu bảy nghìn đồng một mét vuông, mua xong năm căn là hết sạch tiền rồi.”
“Không được, không được, thôi thì cứ lấy nhà, dù sao cũng ở nội thành mà,”
có người thì thầm.
Nghe mọi người bàn luận một hồi vẫn chưa hiểu rõ cách tính toán, một số người quay sang nhờ Trần Kim tính thử cho nhà mình.
Trần Quang Mãn thấy cảnh ấy, chỉ biết lắc đầu, thở dài: “Có gì mà tính với toán! Chiều nay bên giải tỏa sẽ đến đo đạc, cụ thể được bao nhiêu thì họ sẽ tính hết cho.
Hơn nữa, Trần Kim cũng chỉ đang nói theo tiêu chuẩn cao nhất, còn họ sẽ dựa vào từng tầng, kết cấu và vật liệu xây dựng mà đánh giá.
Chưa chắc ai cũng nhận được mức đền bù cao nhất đâu.”
Ông biết chắc rằng chiều nay sẽ khó tránh khỏi tranh cãi.
“Thôi tan họp, ai về nhà nấy chuẩn bị giấy tờ, sổ hộ khẩu, giấy chứng nhận đất đai sẵn sàng.”
Trần Kim vừa bước ra khỏi buổi họp thì bị mấy người lớn trong thôn vây quanh, liên tục hỏi xem thế nào mới đạt được tiêu chuẩn như cô nói.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro