Sau Khi Bị Từ Hôn Ta Nhặt Được Một Tiên Quân
Chương 55
Cố Tranh
2024-10-22 01:52:27
Tùy Ly cũng chỉ là từng nhìn thấy trong sách, tiến vào thức hải của người khác, sẽ là một loại cảm giác như thế nào.
Dù sao cho dù là đạo lữ trong giới tu chân, cũng ít có mở thức hải với đối phương.
Đây là một chuyện mà trước giờ Tùy Ly chưa từng tưởng tượng qua.
Đại khái là khá mới mẻ.
m thanh xung quanh rất nhanh đã rời xa hắn, chỉ còn lại một chút xúc cảm trên làn da.
Linh thức của tiểu yêu quái đã chầm chậm tiến vào thức hải của hắn.
Linh thức của nàng còn chưa thành hình dạng, yếu đuối, phân tán, chỉ vươn ra một chút góc nhỏ.
Vào khoảnh khắc tiếp xúc.
Một mảng thức hải yên ắng lâu dài như đã chết của Tùy Ly, đột nhiên trở nên điên cuồng hơn. Nó tạo ra cơn bão, hóa thành cơn sóng cao vút, khi vươn lên, ở giữa không trung hình như biến thành một loại mãnh thú nào đó, mở miệng lớn, lập tức cắn chặt một góc linh thức nhỏ bé không đáng kể đó của Ô Tinh Tinh.
Ô Tinh Tinh vừa đau vừa mê man, đã không nhìn rõ thức hải có hình dạng như thế nào.
Theo bản năng nàng muốn rút về.
Nhưng mà làm cách nào cũng không rút về được.
Lúc này A Tiếu đã nhìn đến ngây ngốc rồi.
Thứ này......Không phải là tình thú khi bạn lữ song tu mới chơi sao?
Người khi đang tu luyện, cũng không có vụ mở thức hải này nha.
A Tiếu có chút hoảng hốt.
Hạ nhân vương phủ càng hoảng hốt hơn.
Hai vị tiên trưởng trước mặt rõ ràng không động đậy chút nào, nhưng bọn họ lại có loại cảm giác thở không ra hơi, mái nhà trên đầu hình như đều mơ hồ muốn đè mình xuống vậy.
Lúc này Ô Tinh Tinh mới chầm chậm hồi phục sức lực, nàng dùng sức nhéo Tùy Ly hai phát.
Không có phản ứng.
Nàng lại dùng sức nhéo hai cái.
Mà lần này đổi lại là thứ cắn chặt linh thức của nàng, lập tức trở nên càng giận dữ hơn, với một loại tư thế mãnh liệt hơn, bám lấy linh thức của nàng, theo đó xâm nhập.
Đầu óc Ô Tinh Tinh trống rỗng.
Cảm giác hình như có thứ gì đó hoàn toàn xâm nhập vào đầu của nàng.
Xong rồi, sẽ trở nên đần độn.
Ô Tinh Tinh bị dọa gần chết rồi, trong cổ họng nặn ra một tiếng: “Phu quân!” Không có tác dụng. Nàng lại vội vàng sửa miệng kêu một tiếng: “Thanh Nguyên ~ ”
Tùy Ly đột nhiên buông nàng ra.
Ô Tinh Tinh lập tức ngồi bệt trên mặt đất, chóng mặt đè ngực lại, nôn khan hai tiếng.
Không nôn ra được cái gì cả, nhưng mà khóe mắt đã đỏ rồi, mấy giọt nước treo ở đó, nhìn có vẻ đáng thương vô cùng.
Tùy Ly còn ngồi ngay ngắn trên ghế, quần áo đến cả nếp nhăn cũng không có. Hắn cụp mắt nhìn Ô Tinh Tinh, chỉ nhìn thấy miệng của Ô Tinh Tinh vừa mở vừa khép.
Lúc này hắn mới phản ứng lại, còn chưa mở bốn giác quan ra.
Đợi đến sau khi mở ra.
Ô Tinh Tinh hít nhẹ một hơi, đã chui vào trong tai hắn.
A Tiếu nhìn dáng vẻ lạnh lùng của Tùy Ly, không nhịn được rùng mình.
Nàng ta cứ cảm thấy người này đáng sợ.
So sánh với bộ dạng đánh thương, trên mi còn dính hai giọt nước mắt của Ô Tinh Tinh, dáng vẻ cay nghiệt của hắn càng hiện lên vẻ đáng sợ.
Tùy Ly ma sát ngón tay, lúc này mới thấp giọng nói: “Ta đã biết được cây trâm đó có hình dạng gì rồi.”
Nhất thời Ô Tinh Tinh thở ra một hơi, cũng không rơi nước mắt nữa, cũng không nhớ đau đớn mới vừa rồi.
Nàng bám víu chân ghế, lập tức tự mình bò dậy, lúc này mới thanh thúy nói: “Lúc nãy hù chết ta rồi, ta không bao giờ muốn vào thức hải của người khác nữa, quá đáng sợ rồi, giống như sắp chết vậy.”
Tùy Ly cũng không nghĩ đến thức hải của mình sẽ giữ chặt lấy nàng.
Điều này cũng không có viết trong sách.
Đến cả Thiên lôi độ kiếp đánh xuống, thức hải của hắn cũng không trở nên điên cuồng như thế.
Càng vô lý hơn là, linh thức của hắn nắm lấy đối phương, cưỡng chế xâm nhập vào thức hải của đối phương, hoàn toàn không cần Ô Tinh Tinh mở ra với hắn.
Nếu như không kịp thời tỉnh lại, có lẽ thức hải của Ô Tinh Tinh đã dưới sự cưỡng chế xâm nhập của hắn mà nổ tung rồi.
Trong đầu Tùy Ly lóe lên vô số suy nghĩ, nhưng hắn đều không nói ra.
Hắn chuyển mắt nhìn về phía hạ nhân: “Nghiền mực.”
“Dạ dạ, vâng!”
Tùy Ly rất nhanh đã vẽ ra hình dạng thật sự của cây trâm.
Lúc này chỉ nghe thấy bên ngoài có một tiếng sấm ầm đùng vang lên.
Đám hạ nhân có hơi ngồi không yên, chỉ cảm thấy tim đập thình thịch.
Tùy Ly ngẩng đầu nhìn thoáng qua, gấp tấm giấy lại, đưa cho hạ nhân ở một bên: “Cầm đi đi.”
Hạ nhân vội vàng nhét vào trong ngực, lại kêu người bên cạnh đi lấy dù, nói: “Tiếng sét bên ngoài vang quá, oi bức xung quanh làm cho tiểu nhân thở không nổi, e rằng chút nữa sẽ mưa lớn lắm, không lấy dù che, sợ rằng chớp mắt đã ướt rồi.”
Tùy Ly nhàn nhạt nói: “Sẽ không mưa.”
Hạ nhân: “Dạ?”
Tùy Ly: “Là lôi kiếp, các ngươi lấy được tranh rồi lập tức đi xa một chút đi.”
Hạ nhân nghe đến đây, bị dọa đến nỗi hai mắt trừng lớn, nhanh chóng quay đầu chạy đi, hai chân như bay: “Nhanh, nhanh đi thông báo cho vương gia!”
Đâu là lôi kiếp lần trước Tùy Ly vẫn chưa độ xong, hắn không nghĩ đến thức hải cử động lớn, lôi kiếp theo sát cũng đến.
A Tiếu cũng sốt ruột, kéo theo Ô Tinh Tinh muốn đi.
Ô Tinh Tinh do dự quay đầu lại: “Ngươi sẽ không bị sét đánh chết chứ?”
Tùy Ly: “Sẽ không.”
Ô Tinh Tinh: “Được rồi.”
Tùy Ly nhìn nàng đi xa.
Dù sao chỉ tính là bèo nước gặp nhau, tu sĩ và yêu quái không thể làm đạo lữ được.
Suy nghĩ này lướt qua trong đầu Tùy Ly, hắn nhắm mắt lại tại chỗ, điều động linh lực trong cơ thể.
Không bao lâu, toàn bộ kinh thành đều nhìn thấy hiện tượng lạ trên trời.
Mây mù bao trùm tòa thành, sấm chớp lập lòe.
Vùng trời của phủ Duệ Vương giống như bị một luồng khí áp mạnh mẽ quấn chặt lấy.
Duệ Vương bị dọa đến mức hai chân run cầm cập, bám chặt lấy tay áo của Ô Tinh Tinh: “Tiên trưởng, động tĩnh thế này, kinh thành sẽ không nổ chứ?”
Ô Tinh Tinh cũng chưa từng thấy động tĩnh thế này, nàng làm sao biết được.
Nàng chỉ có thể an ủi vỗ tay đối phương, dịu dàng nói: “Không sao đâu.”
Dù sao cho dù là đạo lữ trong giới tu chân, cũng ít có mở thức hải với đối phương.
Đây là một chuyện mà trước giờ Tùy Ly chưa từng tưởng tượng qua.
Đại khái là khá mới mẻ.
m thanh xung quanh rất nhanh đã rời xa hắn, chỉ còn lại một chút xúc cảm trên làn da.
Linh thức của tiểu yêu quái đã chầm chậm tiến vào thức hải của hắn.
Linh thức của nàng còn chưa thành hình dạng, yếu đuối, phân tán, chỉ vươn ra một chút góc nhỏ.
Vào khoảnh khắc tiếp xúc.
Một mảng thức hải yên ắng lâu dài như đã chết của Tùy Ly, đột nhiên trở nên điên cuồng hơn. Nó tạo ra cơn bão, hóa thành cơn sóng cao vút, khi vươn lên, ở giữa không trung hình như biến thành một loại mãnh thú nào đó, mở miệng lớn, lập tức cắn chặt một góc linh thức nhỏ bé không đáng kể đó của Ô Tinh Tinh.
Ô Tinh Tinh vừa đau vừa mê man, đã không nhìn rõ thức hải có hình dạng như thế nào.
Theo bản năng nàng muốn rút về.
Nhưng mà làm cách nào cũng không rút về được.
Lúc này A Tiếu đã nhìn đến ngây ngốc rồi.
Thứ này......Không phải là tình thú khi bạn lữ song tu mới chơi sao?
Người khi đang tu luyện, cũng không có vụ mở thức hải này nha.
A Tiếu có chút hoảng hốt.
Hạ nhân vương phủ càng hoảng hốt hơn.
Hai vị tiên trưởng trước mặt rõ ràng không động đậy chút nào, nhưng bọn họ lại có loại cảm giác thở không ra hơi, mái nhà trên đầu hình như đều mơ hồ muốn đè mình xuống vậy.
Lúc này Ô Tinh Tinh mới chầm chậm hồi phục sức lực, nàng dùng sức nhéo Tùy Ly hai phát.
Không có phản ứng.
Nàng lại dùng sức nhéo hai cái.
Mà lần này đổi lại là thứ cắn chặt linh thức của nàng, lập tức trở nên càng giận dữ hơn, với một loại tư thế mãnh liệt hơn, bám lấy linh thức của nàng, theo đó xâm nhập.
Đầu óc Ô Tinh Tinh trống rỗng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cảm giác hình như có thứ gì đó hoàn toàn xâm nhập vào đầu của nàng.
Xong rồi, sẽ trở nên đần độn.
Ô Tinh Tinh bị dọa gần chết rồi, trong cổ họng nặn ra một tiếng: “Phu quân!” Không có tác dụng. Nàng lại vội vàng sửa miệng kêu một tiếng: “Thanh Nguyên ~ ”
Tùy Ly đột nhiên buông nàng ra.
Ô Tinh Tinh lập tức ngồi bệt trên mặt đất, chóng mặt đè ngực lại, nôn khan hai tiếng.
Không nôn ra được cái gì cả, nhưng mà khóe mắt đã đỏ rồi, mấy giọt nước treo ở đó, nhìn có vẻ đáng thương vô cùng.
Tùy Ly còn ngồi ngay ngắn trên ghế, quần áo đến cả nếp nhăn cũng không có. Hắn cụp mắt nhìn Ô Tinh Tinh, chỉ nhìn thấy miệng của Ô Tinh Tinh vừa mở vừa khép.
Lúc này hắn mới phản ứng lại, còn chưa mở bốn giác quan ra.
Đợi đến sau khi mở ra.
Ô Tinh Tinh hít nhẹ một hơi, đã chui vào trong tai hắn.
A Tiếu nhìn dáng vẻ lạnh lùng của Tùy Ly, không nhịn được rùng mình.
Nàng ta cứ cảm thấy người này đáng sợ.
So sánh với bộ dạng đánh thương, trên mi còn dính hai giọt nước mắt của Ô Tinh Tinh, dáng vẻ cay nghiệt của hắn càng hiện lên vẻ đáng sợ.
Tùy Ly ma sát ngón tay, lúc này mới thấp giọng nói: “Ta đã biết được cây trâm đó có hình dạng gì rồi.”
Nhất thời Ô Tinh Tinh thở ra một hơi, cũng không rơi nước mắt nữa, cũng không nhớ đau đớn mới vừa rồi.
Nàng bám víu chân ghế, lập tức tự mình bò dậy, lúc này mới thanh thúy nói: “Lúc nãy hù chết ta rồi, ta không bao giờ muốn vào thức hải của người khác nữa, quá đáng sợ rồi, giống như sắp chết vậy.”
Tùy Ly cũng không nghĩ đến thức hải của mình sẽ giữ chặt lấy nàng.
Điều này cũng không có viết trong sách.
Đến cả Thiên lôi độ kiếp đánh xuống, thức hải của hắn cũng không trở nên điên cuồng như thế.
Càng vô lý hơn là, linh thức của hắn nắm lấy đối phương, cưỡng chế xâm nhập vào thức hải của đối phương, hoàn toàn không cần Ô Tinh Tinh mở ra với hắn.
Nếu như không kịp thời tỉnh lại, có lẽ thức hải của Ô Tinh Tinh đã dưới sự cưỡng chế xâm nhập của hắn mà nổ tung rồi.
Trong đầu Tùy Ly lóe lên vô số suy nghĩ, nhưng hắn đều không nói ra.
Hắn chuyển mắt nhìn về phía hạ nhân: “Nghiền mực.”
“Dạ dạ, vâng!”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tùy Ly rất nhanh đã vẽ ra hình dạng thật sự của cây trâm.
Lúc này chỉ nghe thấy bên ngoài có một tiếng sấm ầm đùng vang lên.
Đám hạ nhân có hơi ngồi không yên, chỉ cảm thấy tim đập thình thịch.
Tùy Ly ngẩng đầu nhìn thoáng qua, gấp tấm giấy lại, đưa cho hạ nhân ở một bên: “Cầm đi đi.”
Hạ nhân vội vàng nhét vào trong ngực, lại kêu người bên cạnh đi lấy dù, nói: “Tiếng sét bên ngoài vang quá, oi bức xung quanh làm cho tiểu nhân thở không nổi, e rằng chút nữa sẽ mưa lớn lắm, không lấy dù che, sợ rằng chớp mắt đã ướt rồi.”
Tùy Ly nhàn nhạt nói: “Sẽ không mưa.”
Hạ nhân: “Dạ?”
Tùy Ly: “Là lôi kiếp, các ngươi lấy được tranh rồi lập tức đi xa một chút đi.”
Hạ nhân nghe đến đây, bị dọa đến nỗi hai mắt trừng lớn, nhanh chóng quay đầu chạy đi, hai chân như bay: “Nhanh, nhanh đi thông báo cho vương gia!”
Đâu là lôi kiếp lần trước Tùy Ly vẫn chưa độ xong, hắn không nghĩ đến thức hải cử động lớn, lôi kiếp theo sát cũng đến.
A Tiếu cũng sốt ruột, kéo theo Ô Tinh Tinh muốn đi.
Ô Tinh Tinh do dự quay đầu lại: “Ngươi sẽ không bị sét đánh chết chứ?”
Tùy Ly: “Sẽ không.”
Ô Tinh Tinh: “Được rồi.”
Tùy Ly nhìn nàng đi xa.
Dù sao chỉ tính là bèo nước gặp nhau, tu sĩ và yêu quái không thể làm đạo lữ được.
Suy nghĩ này lướt qua trong đầu Tùy Ly, hắn nhắm mắt lại tại chỗ, điều động linh lực trong cơ thể.
Không bao lâu, toàn bộ kinh thành đều nhìn thấy hiện tượng lạ trên trời.
Mây mù bao trùm tòa thành, sấm chớp lập lòe.
Vùng trời của phủ Duệ Vương giống như bị một luồng khí áp mạnh mẽ quấn chặt lấy.
Duệ Vương bị dọa đến mức hai chân run cầm cập, bám chặt lấy tay áo của Ô Tinh Tinh: “Tiên trưởng, động tĩnh thế này, kinh thành sẽ không nổ chứ?”
Ô Tinh Tinh cũng chưa từng thấy động tĩnh thế này, nàng làm sao biết được.
Nàng chỉ có thể an ủi vỗ tay đối phương, dịu dàng nói: “Không sao đâu.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro