Sau Khi Biến Thành Zombie Tôi Bị Bạn Trai Cũ Bắt Được

Muốn Ăn Không?...

2024-11-23 22:47:45

Bà ấy luôn khuyên anh phải nhẫn nhịn một chút. Đợi đến khi anh trưởng thành, đợi đến khi anh được ông nội công nhận thì sẽ ổn thôi.

Không phải là bà ấy không nhìn thấy những vết thương thường xuyên xuất hiện trên người anh. Nhưng khi hai mẹ con trước kia sống ở ngoài, Văn Cửu Tắc cũng thường xuyên đánh nhau với những đứa trẻ đầu đường xó chợ, trên người cũng có những vết thương tương tự.

Dù thế nào đi nữa, nhà họ Văn giàu có, làm con của nhà họ Văn vẫn tốt hơn là sống trong căn nhà cũ nát bị người ta mắng là con hoang.

Có lúc, Văn Cửu Tắc cảm thấy mẹ mình cố chấp một cách mù quáng, thật sự có hơi ngu ngốc. Giống như hồi đó bà bị người đàn ông lăng nhăng, vô trách nhiệm của nhà họ Văn lừa gạt mang thai, mà vẫn nghĩ rằng người đàn ông đó thật lòng yêu mình.

Vì cố chấp sinh anh ra nên việc học hành cũng không thể hoàn thành, đó cũng là một quyết định không khôn ngoan.

Nếu không phải vì sinh anh mà tổn hại sức khỏe, nếu bà khỏe mạnh hơn và trông xinh đẹp, nhất định bà sẽ sống tốt hơn bây giờ.

Nhưng nhắc đến chuyện này, mẹ anh lại nói: “Con là con của mẹ mà. Làm sao mẹ có thể hối hận khi sinh ra con được? Mẹ chỉ hối hận không thể cho con cuộc sống tốt hơn. Mẹ không biết mình bị bệnh này còn sống được bao lâu nữa, chỉ cần có thể thấy sau này con có tiền đồ sống tốt, mẹ chết cũng yên lòng rồi.”

Những ngày tháng của Văn Cửu Tắc ở nhà họ Văn, giống như căn bệnh của mẹ anh, sống dở chết dở.

Từ chỗ tức giận, không cam lòng, đến chỗ vô cảm chịu đựng qua ngày, giống như một hạt giống ngủ đông dưới lớp đất lạnh, chờ đợi sự sống mới, hoặc chờ đợi cái chết của mẹ mình.

Bên dưới sự thờ ơ và bình thản của anh, chôn giấu một ngọn núi lửa không biết khi nào sẽ bùng nổ.

"Văn Cửu Tắc, giả sử, em nói là giả sử thôi nhé. Nếu vài năm nữa chúng ta vẫn còn ở bên nhau, anh có muốn kết hôn với em không?"

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Một ngày nào đó Tiết Linh giả vờ lơ đãng hỏi anh.

Cô không biết rằng khi mình hỏi câu này, trong mắt lại lấp lánh đầy mong đợi.

Văn Cửu Tắc cảm thấy mình đối xử với cô không tốt, nhưng cô vẫn muốn đặt anh vào tương lai của mình.

Anh vừa vui, lại vừa không vui.

“Hôn nhân sẽ mang lại cho em cái gì?” Anh cười cợt nhả: “Sẽ mang lại cho em một gã đàn ông tồi tệ.”

Tiết Linh lúc đó càng ngày càng nóng tính, bèn nhướn mày hỏi anh có phải lại muốn ăn đòn không, đá anh một cái rồi tức giận bỏ đi.

Văn Cửu Tắc nhìn theo bóng lưng cô, đột nhiên không muốn chờ đợi nữa. Anh không muốn tiếp tục đi theo sự sắp đặt của nhà họ Văn.

Anh từ Thành phố Du trở về nhà họ Văn ở An Khê. Ông nội của anh, ông cụ Văn, trong thời gian đó “đột tử”, nhà họ Văn rơi vào hỗn loạn.

Mọi thứ vốn dĩ vẫn đang ổn thỏa, nhưng sự xuất hiện của tang thi đã làm rối loạn kế hoạch của anh.

Ngày tận thế đến đột ngột, anh quyết đoán từ bỏ sắp xếp của nhà họ Văn, định lợi dụng lúc hỗn loạn chuyển mẹ mình đi.

Nhưng sự bùng phát của tang thi quá nhanh, bệnh viện là nơi đầu tiên bị chiếm đóng.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Sau Khi Biến Thành Zombie Tôi Bị Bạn Trai Cũ Bắt Được

Số ký tự: 0