Sau Khi Đoạt Lại Khí Vận, Ta Danh Chấn Thiên Hạ

Chương 1

2024-11-24 12:27:21

"A Nhu, Kiều Kiều có ơn với ta, lúc trước ta vào kinh đi thi, mới vừa tới nơi, chi phí đi đường bị trộm lấy đi hết, là Kiều Kiều đi ngang qua cho người tìm về giúp ta. Nếu Như không có Kiều Kiều, ta chắc chắn không cách nào an tâm dừng chân học hành, cuối cùng thi rớt. Lần ta lần này có thể thi đậu Trạng Nguyên cũng nhờ công lao của Kiều Kiều. Sau này, ta lại ái mộ sự lương thiện tốt đẹp của Kiều Kiều. Nên hôm nay ta mang Kiều Kiều về, cũng là hi vọng A Nhu thành toàn.”

"Tỷ tỷ, ngươi cứ thoải mái tinh thần, tuy ta xuất thân cao quý, lại là Huyện Chủ tiên đế thân phong, nhưng tình cảm của ta đối với Lạc Lang đều là thật. Ta không tranh đoạt vị trí chính thê với tỷ tỷ, ta nguyện làm bình thê* hầu hạ Lạc Lang và tỷ tỷ cả cuộc đời này."

(*Bình thê: vợ hai, địa vị ngang hàng với chính thất.)

"Tẩu tử, ngươi thành toàn cho ca ca và Mục tỷ tỷ đi, ngươi nhìn Mục tỷ tỷ thành tâm biết bao, thân phận nàng cao quý như vậy mà nguyện ý làm bình thê để chăm sóc ngươi và ca ca.”

Bên tai rất ồn ào, Thẩm Nhu khẽ nhíu mày, mở mắt ra, lọt vào trong tầm mắt chính là căn phòng gạch ngói đơn sơ.

Nơi này hẳn là chính đường, toàn bộ trong phòng đồ đạc đều đã hơi cũ, nhưng sạch sẽ gọn gàng.

Khung cảnh quanh trông rất quen thuộc, trừ những đồ đạc đơn sơ này, bên cạnh nàng còn có mấy người vây quanh, mà bọn họ đều đang đứng thẳng ở trước mắt nàng.

Dường như chỉ có nàng là đang ngồi.

Người trước mắt cũng đều là nhìn quen mắt, phía trước nhất là một đôi nam nữ trẻ tuổi cùng một vị phu nhân xinh đẹp.

Nam tử dung mạo tuấn lãng, dáng người thẳng tắp, khuôn mặt trắng nõn, mặc một thân áo màu tím sậm.

Cô nương bên trái nam tử, trông chỉ có khoảng mười lăm mười sáu tuổi, dung mạo chỉ có thể coi là thanh tú, cách ăn mặc lại cực kì giàu sang.

Nàng ta mặc một chiếc váy áo thêu hình bướm đùa nước, bên ngoài khoác một lớp vải sa mỏng, tay đeo vòng dương chi bạch ngọc, đang thẹn thùng rúc vào người nam tử.

Phía bên phải nam tử là một phụ nhân chừng ba mươi tuổi, ngũ quan trông khá đẹp, dù hơi mập cũng không ảnh hưởng dung mạo của nàng, dù sao có loại phong vận khác.

Thôi Lạc Thư? Mục Tú Kiều? Diêu thị?

Sao lại là bọn họ chứ?



Sau khi thấy những người này, Thẩm Nhu lập tức nhận ra có gì đó không đúng.

Một khắc trước rõ ràng nàng còn đang ở trong phòng luyện đan, luyện chế đan dược, bây giờ lại xuất hiện ở đây, có khả năng là nàng lại trở về quá khứ.

Thẩm Nhu không nghĩ tới, sau khi mình tiến vào Tiên Hư Giới tu luyện 500 năm, lại còn có cơ hội trở về kiếp này.

Nghĩ đến đời trước những người này hại chết nàng như thế nào, Thẩm Nhu đều hận không thể nhào tới uống máu ăn thịt bọn họ.

Ba người trước mắt này, nam tử tuấn lãng là phu quân của nàng, Thôi Lạc Thư.

Người thiếu nữ kế bên là Thôi Lạc Thư mang về từ kinh thành sau khi thi đỗ Trạng Nguyên, ý muốn cưới nàng ta làm bình thê.

Mà phu nhân hơi mập nhưng nhìn khá đẹp là mẹ chồng của Thẩm Nhu, Diêu Trang Thanh.

Đời trước nàng cũng gọi là Thẩm Nhu, sinh ra ở một thôn nhỏ tên là Thủy Vân.

Nàng thuở nhỏ chính là xinh đẹp đáng yêu, lúc ra đời thuận thuận lợi lợi, mẹ nàng đau bụng, chưa tới một canh giờ đã sinh ra nàng.

Nghe người nhà họ Thẩm nói, lúc nàng sinh ra đời hào quang đầy trời, tất cả mọi người nói sau này nàng là người có phúc lớn.

Thuở nhỏ nàng lương thiện, hiểu chuyện, nghe lời, gặp phải chim bị gãy cánh ven đường, đều sẽ đau lòng khóc thút thít, sẽ dốc toàn lực đi cứu giúp.

Về sau nàng trổ mã thành cô nương xinh đẹp nhất thôn Thủy Vân, dung mạo xinh đẹp, lông mày lá liễu, một đôi mắt sáng ngời trong vắt.

Đợi sau khi nàng lớn lên cánh cửa của Thẩm gia cũng bị sắp bị bà mối đạp đổ.

Năm mười ba tuổi đó, Thôi mẫu Diêu Trang Thanh thay con trai Thôi Lạc Thư tới cửa đi cầu thân.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Sau Khi Đoạt Lại Khí Vận, Ta Danh Chấn Thiên Hạ

Số ký tự: 0