Sau Khi Đoạt Lại Khí Vận, Ta Danh Chấn Thiên Hạ

Chương 23

2024-11-24 12:27:21

Đỗ Xuân Hỉ không nhịn được hỏi nhiều hơn một câu: "Lạc Thư, các người không ở nhà tiếp khách, đều ở đây làm gì?"

Có người dân trong thôn thích hóng chuyện, nói rằng Thôi Lạc Thư đưa huyện chủ từ kinh đô về, chuẩn bị cưới làm bình thê, Thôi Văn Lan vì chiếc vòng ngọc mà động thủ với tẩu tử, bà tử mà huyện chủ mang theo vì A Nhu từ chối nhận vòng ngọc mà muốn đánh A Nhu bằng ván gỗ, A Nhu đau lòng nên chuẩn bị về nhà họ Thẩm.

Đỗ Xuân Hỉ lúc này mới hiểu ra.

Sắc mặt ông ta trầm xuống, nói với Diêu Trang Thanh và Thôi Lạc Thư: "Cưới bình thê là chuyện lớn, không chỉ cần chính thất đồng ý, chuyện này còn phải bàn bạc với người nhà họ Thẩm, bây giờ các người muốn đưa A Nhu về là có ý gì? Còn huyện chủ kia, cho dù nàng ta là huyện chủ, muốn vào cửa nhà họ Thôi, A Nhu cũng là chính thất của ngươi, huyện chủ cũng phải kính trọng nàng. Còn Văn Lan, là cô em chồng mà lại ức hiếp tẩu tử, còn ra thể thống gì?"

Thẩm Nhu hơi cúi đầu, lắng nghe lời nói của lý trưởng.

Thôi Lạc Thư và Diêu Trang Thanh đều cảm thấy xấu hổ, Thôi Lạc Thư nói: "Lý trưởng yên tâm, về nhà ta sẽ dạy dỗ Văn Lan, còn huyện chủ, nàng ấy ôn nhu lương thiện, chỉ là bà tử bên cạnh nàng ấy lại phạm thượng, còn chuyện bình thê, đương nhiên phải bàn bạc với nhạc phụ nhạc mẫu."

Hiện giờ đã ầm ĩ lên, muốn lừa A Nhu về nhà họ Thôi là không thể.

Hắn ta chỉ mong, sau khi A Nhu về nhà họ Thẩm, nhạc phụ nhạc mẫu có thể đồng ý cho hắn ta cưới huyện chủ và khuyên nhủ A Nhu.

Đỗ Xuân Hỉ nói: "Vậy hôm nay A Nhu cứ về nhà họ Thẩm trước, các người cũng về đi, những chuyện khác, các người tự bàn bạc với nhà họ Thẩm."

Từ đó, Thôi Lạc Thư và Diêu Trang Thanh đành phải về nhà trước, Thẩm Nhu cũng cùng lý trưởng đưa Trường Nhạc vẫn còn nức nở đi đến nhà Thẩm đại bá.

Tào thị còn quần áo cần giặt ở ven sông, cũng không coi cháu gái là người ngoài, liền để Thẩm Nhu tự dẫn Đỗ Xuân Hỉ và Trường Nhạc đến nhà họ Thẩm.

Thôn dân cũng chuẩn bị tản đi nhưng lúc này, mọi người đều nhìn Thôi Lạc Thư và Diêu Trang Thanh bằng ánh mắt hoàn toàn khác trước.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Những phụ nhân và các cô nương quay lại ven sông giặt quần áo không nhịn được thì thầm bàn tán.

Nhóm phụ nhân không nhịn được nói: "A Nhu lợi hại thật, không ngờ A Nhu lại có bản lĩnh như vậy, vừa rồi thực sự lo chết đi được, may mà Tiểu Trường Nhạc không sao. Nhưng A Nhu cũng đáng thương, vốn tưởng rằng trạng nguyên lang trở về sẽ đưa nàng ấy đến kinh đô hưởng phúc, ai ngờ lại đưa về một huyện chủ kiêu ngạo, theo như A Nhu vừa nói, nếu nàng ấy thực sự để huyện chủ vào cửa thì còn đường sống nào cho nàng ấy nữa."

"Đúng vậy, còn không bằng hòa ly, dù sao ta cũng không muốn để con gái mình sau này lấy phải một người chồng có bình thê."

"Đúng vậy..."

Mọi người nói chuyện, không khỏi có chút khinh thường Thôi Lạc Thư.

Trạng nguyên lang thì sao chứ, chẳng phải vẫn là một kẻ bạc tình muốn leo cao sao.

Nhưng nói đến Diêu Trang Thanh, Nhóm phụ nhân và các cô nương ở ven sông vẫn bênh vực bà ta.

Diêu Trang Thanh biết đối nhân xử thế, rất được lòng thôn dân, đối xử với con dâu thì càng tốt, điều này không thể chối cãi.

Còn về Thôi Văn Lan, mọi người đều lắc đầu, dù sao thì họ cũng không muốn để Thôi Văn Lan làm con dâu mình, ngay cả của hồi môn của tẩu tử cũng chiếm làm của riêng, thật đáng ghét.

Thôi Lạc Thư và Diêu Trang Thanh cũng về nhà họ Thôi trước.

Trên đường đi, Diêu Trang Thanh mặt mày buồn rười rượi, Thôi Lạc Thư lại nói tốt cho Thẩm Nhu: "Mẹ, nói cho cùng vẫn là lỗi của con, con còn chưa động phòng với A Nhu, lại đưa huyện chủ về, A Nhu đương nhiên đau lòng, chiều nay con sẽ đến tìm nhạc phụ nhạc mẫu, nói rõ với họ, bày tỏ quyết tâm của con, dù có cưới huyện chủ, cũng sẽ không để huyện chủ lấn át A Nhu."

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Sau Khi Đoạt Lại Khí Vận, Ta Danh Chấn Thiên Hạ

Số ký tự: 0