Sau Khi Đối Thủ Một Mất Một Còn Của Tôi Mất Trí Nhớ
Đối Thủ Một Mất...
2024-11-15 06:40:01
Nước mắt của Kiều Anh Đào cứ như nhưng hạt ngọc trai, không ngừng rơi trên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, hơi thở của cô trở nên gấp gáp: “Giống thế này... Anh Ngôn Quy sẽ đâm nó vào từng chút, từng chút một thế này, đâm thẳng vào nơi sâu nhất, cho hết tất cả vào trong như thế này... Anh còn nói làm thế này chúng ta sẽ trở thành một, đời này kiếp này cũng sẽ không chia xa nữa... Không ngờ, không ngờ anh lại lừa em, anh lại quên mất bé ngoan của anh...”
Khi thứ to lớn và nóng bỏng kia của Việt Ngôn Quy tiến vào, khiến cả người cô gần như bị đốt cháy, cô di chuyển eo mình về phía trước và đón nhận thứ đó một cách mạnh mẽ. Điều đó vô tình khiến cô chủ động đem đóa hoa ở nơi sâu nhất, cũng là đóa hoa mềm mại nhất tặng cho anh.
Trong khoảnh khắc lướt qua, tấm lưng trần trắng như tuyết kia của Kiều Anh Đào như bị một dòng điện lớn chạy qua. Ôi, không ổn, không ổn rồi, sao chuyện này lại kích thích thế chứ?
Cô cảm nhận được một hơi thở ngọt ngào thoát ra cổ họng mình, vội vàng tìm đến hôn lên môi của Việt Ngôn Quy. Cánh môi chạm nhau, cô dùng miệng của anh giúp mình chặn lại tất cả những âm thanh mờ ám kia.
Vòng eo mềm mại dần dần trượt xuống dưới, một dòng nước xuân bỗng lập tức chảy ra không ngừng ngay tại thân dưới.
Sự lên đỉnh đến vừa mạnh mẽ vừa gấp gáp, dòng nước đầy hương thơm kia chảy dọc theo đôi chân ngọc ngà xuống dưới. Một cảm giác thích thú khó tả bỗng dâng lên từ chỗ đốt sống lưng, những ngón chân nhỏ bé đáng yêu bên trong đôi dép lê cũng cong lên...
Việt Ngôn Quy vừa nắm chặt tay thành nắm đấm thì bất ngờ bị Kiều Anh Đào hôn, chiếc lưỡi nhỏ nhắn của cô quấn lấy, đuổi theo môi anh. Chưa nói đến nụ hôn đó sâu và triền miên thế nào, ngay cả lưỡi của anh cũng bị quấn lấy, bị hút lấy đến mức trở nên tê dại.
Trong vòng tay anh là bộ ngực căng đầy của cô. Cô ôm lấy vai anh, kéo bản thân đến gần với anh hơn, để ngực mình dính sát vào bờ ngực rộng của anh. Còn thứ to lớn kia của anh cũng đã đâm vào hơn một nửa, rồi lại đâm hết vào trong.
Bộ ngực căng tròn quyến rũ đó di chuyển không ngừng khiến khoái cảm dần dâng lên, trơn láng mà săn chắc, mềm mại mà quấn quít. Chúng như muốn đẩy anh ra xa, lại như muốn đẩy anh vào nơi nào đó sâu hơn.
Dòng nước chảy ra hết đợt này đến đợt khác, giống như vô số chiếc miệng nhỏ trơn trượt đang liếm anh. Đặc biệt là hạt mầm trơn láng ở đóa hoa kia, nó ngậm lấy thứ to lớn của anh thật nhẹ nhàng, hôn nó từng chút, từng chút một, khiến cả người anh tê dại...
Không phải là anh không muốn đẩy cô ra nhưng lúc này anh vẫn có thể nhịn được không chủ động là anh đã có khả năng tự kiềm chế xuất sắc lắm rồi!
Kiều Anh Đào thấy Việt Ngôn Quy tuy rằng vẫn đứng im nhưng không có ý từ chối mình nữa thì thầm vui trong lòng.
Khi thứ to lớn và nóng bỏng kia của Việt Ngôn Quy tiến vào, khiến cả người cô gần như bị đốt cháy, cô di chuyển eo mình về phía trước và đón nhận thứ đó một cách mạnh mẽ. Điều đó vô tình khiến cô chủ động đem đóa hoa ở nơi sâu nhất, cũng là đóa hoa mềm mại nhất tặng cho anh.
Trong khoảnh khắc lướt qua, tấm lưng trần trắng như tuyết kia của Kiều Anh Đào như bị một dòng điện lớn chạy qua. Ôi, không ổn, không ổn rồi, sao chuyện này lại kích thích thế chứ?
Cô cảm nhận được một hơi thở ngọt ngào thoát ra cổ họng mình, vội vàng tìm đến hôn lên môi của Việt Ngôn Quy. Cánh môi chạm nhau, cô dùng miệng của anh giúp mình chặn lại tất cả những âm thanh mờ ám kia.
Vòng eo mềm mại dần dần trượt xuống dưới, một dòng nước xuân bỗng lập tức chảy ra không ngừng ngay tại thân dưới.
Sự lên đỉnh đến vừa mạnh mẽ vừa gấp gáp, dòng nước đầy hương thơm kia chảy dọc theo đôi chân ngọc ngà xuống dưới. Một cảm giác thích thú khó tả bỗng dâng lên từ chỗ đốt sống lưng, những ngón chân nhỏ bé đáng yêu bên trong đôi dép lê cũng cong lên...
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Việt Ngôn Quy vừa nắm chặt tay thành nắm đấm thì bất ngờ bị Kiều Anh Đào hôn, chiếc lưỡi nhỏ nhắn của cô quấn lấy, đuổi theo môi anh. Chưa nói đến nụ hôn đó sâu và triền miên thế nào, ngay cả lưỡi của anh cũng bị quấn lấy, bị hút lấy đến mức trở nên tê dại.
Trong vòng tay anh là bộ ngực căng đầy của cô. Cô ôm lấy vai anh, kéo bản thân đến gần với anh hơn, để ngực mình dính sát vào bờ ngực rộng của anh. Còn thứ to lớn kia của anh cũng đã đâm vào hơn một nửa, rồi lại đâm hết vào trong.
Bộ ngực căng tròn quyến rũ đó di chuyển không ngừng khiến khoái cảm dần dâng lên, trơn láng mà săn chắc, mềm mại mà quấn quít. Chúng như muốn đẩy anh ra xa, lại như muốn đẩy anh vào nơi nào đó sâu hơn.
Dòng nước chảy ra hết đợt này đến đợt khác, giống như vô số chiếc miệng nhỏ trơn trượt đang liếm anh. Đặc biệt là hạt mầm trơn láng ở đóa hoa kia, nó ngậm lấy thứ to lớn của anh thật nhẹ nhàng, hôn nó từng chút, từng chút một, khiến cả người anh tê dại...
Không phải là anh không muốn đẩy cô ra nhưng lúc này anh vẫn có thể nhịn được không chủ động là anh đã có khả năng tự kiềm chế xuất sắc lắm rồi!
Kiều Anh Đào thấy Việt Ngôn Quy tuy rằng vẫn đứng im nhưng không có ý từ chối mình nữa thì thầm vui trong lòng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro