Sau Khi Được Ông Trùm Nhận Nuôi
Há Miệng Ngậm Dương Vật Của Anh, Mút Mạnh Lên, Đừng Dừng Lại
Hòa Độ
2024-07-24 12:29:56
Ánh mắt Lục Tranh nhìn cô vô cùng thẳng thắn, nóng bỏng như sắp ăn tươi nuốt sống cô.
Tần Từ bị anh dọa sợ đến nhăn cả mặt, nắm tay nhỏ bé đấm vào ngực anh, suýt thì khóc: “Anh đừng nhìn em như thế... đừng làm em sợ...”
Hơi thở của Lục Tranh nghẹn lại.
“Anh muốn liếm em, cục cưng.” Biết cô ăn mềm không ăn cứng, người đàn ông đổi kế sách, siết chặt eo cô: “Để anh liếm đi.”
Tần Từ do dự không nói lời nào.
Những nụ hôn nồng cháy liên tục rơi lên trán, chóp mũi, bên má, lên ngực như mưa khiến Tần Từ thở dốc không có sức chống cự.
Anh dụi vào cổ cô, thấp giọng hỏi: “Cục cưng, làm cho anh được không?”
Tần Từ xấu hổ, khuôn mặt thanh thuần ửng đỏ.
Cuối cùng cô lưỡng lự gật đầu: “Em không thích... tư thế đó... Nhưng... nếu anh thật sự muốn thử... thì chúng ta thử thôi...”
Nhân lúc cô thả lỏng, Lục Tranh lập tức kéo cô về sát người mình, giọng nói khó nén được dục vọng đang sôi trào: “Ừm, anh sẽ khiến em thoải mái.”
Cơ thể mịn màng quyến rũ chỉ trong nháy mắt đã đè lên người đàn ông cao lớn, muốn bao nhiêu gợi tình thì có bấy nhiêu gợi tình.
Dáng người của Lục Tranh rất đẹp, bắp đùi khỏe mạnh săn chắc.
Để cung cấp đủ sức mạnh thể chất và năng lượng đương đầu với cuộc sống và công việc bận rộn, ngày nào Lục Tranh cũng duy trì quy trình làm việc và nghỉ ngơi điều độ và thói quen tập thể dục đều đặn. Thế nên dáng người của anh rất đẹp và mạnh khỏe.
Mà trong đám con trai Tần Từ quen biết thì dáng người và hình thể của anh càng xuất chúng.
Giờ phút ngày, bị dục vọng thúc giục, cơ ngực cường tráng của anh phập phồng, cơ thể căng thẳng toát mồ hôi nóng.
Tần Từ biết, anh đang rất khó chịu.
Hình như từ khi cô còn nhỏ, anh đã bắt đầu nhẫn nại.
Một ngày rồi lại một ngày, một năm thêm một năm.
“Vậy... em, em thử một lần...”
Lục Tranh rất mong chờ: “Ừ.”
Tần Từ thở dốc, gương mặt đỏ ửng ướt át, vịn lấy bắp đùi anh, chậm rãi đến gần anh.
Vật thô cứng nổi bật trong lớp lông mu đen dày, cô run rẩy vươn bàn tay nhỏ bé ra, khó khăn lắm mới bao quanh một nửa thứ to lớn của anh.
Đây là lần đầu điên trong đời cô nhìn dương vật của một người đàn ông ở khoảng cách gần thế này.
Quá lớn... quá cứng.
Cây gậy to thế này sao cho hết vào trong miệng cô được?
Sao cô ngậm hết được?
Còn định cắm vào trong cơ thể cô?
Tưởng tượng thôi đã thấy đau, không thể đâu.
Trong lúc cô miên man suy nghĩ, bàn tay to lớn của người đàn ông đã banh đôi chân thon gầy của cô ra, cái mũi cao thẳng kề lên nơi tư mật của cô: “Âm đạo cũng có mùi sữa?”
Tần Từ mặt đỏ tai hồng: “Không có...”
“Phải làm mới biết được.”
Lục Tranh nheo mắt, hơi ngẩng đầu lên. Anh thở hổn hển, tham lam há miệng ngậm lấy âm đạo riêng tư, mút mạnh một cái.
Anh không chút keo kiệt khen ngợi cô: “Cục cưng thơm phức.”
“Ưm a... đừng nói...” Đương nhiên Tần Từ cũng hứng tình, ngượng ngùng rên rỉ, cái mông nhỏ vô thức nhúc nhích.
“Cục cưng thơm phức xấu hổ.” Lục Tranh quan tâm đến cảm nhận của cô, thay đổi tiết tấu của mình, không vì tà niệm trọng lòng mà làm cô chết đi sống lại.
“Em cũng mút cho anh đi.” Giọng anh khản đặc.
Hơi thở nam tính quanh quẩn nơi chóp mũi của Tần Từ, cô run rẩy cúi người, vùi đầu vào nơi cương cứng giữa hai chân anh.
Cô hé miệng, khẽ nuốt đầu nấm ngập tràn hơi thở nam tính.
Cơ thể Lục Tranh căng chặt, hít thở không thông.
Tần Từ tưởng là anh bị cắn đau nên vội vàng rụt răng nanh về, vươn đầu lưỡi màu hồng nhạt và nhẹ nhàng liếm đỉnh niệu đạo của anh.
“Anh, anh đau không?” Sau khi mút hết chất lỏng trào ra, cô an ủi, cẩn thận chạm vào hai túi tinh của anh.
“Không đau, rất dễ chịu.” Lục Tranh nhắm mắt, thoải mái thở dốc, quai hàm sắc bén nghiến chặt: “Ngoan, tiếp tục đi.”
Tần Từ được ủng hộ, bàn tay nhỏ bé nắm chặt dương vật giữa háng anh, đầu lưỡi liếm láp thân dương vật to lớn sung huyết. Dương vật bị cô liếm đến lấp lánh ánh nước giống như một cây kem to đùng.
“Có tiến bộ.” Người đàn ông cắn răng rên rỉ ra tiếng, bàn tay xoa bóp cánh mông đàn hồi của cô, vừa lòng vỗ mông cô: “Không hổ là em gái anh, thông minh.”
Dù cho anh không nhìn thấy cảnh tượng ở đầu bên kia của cô nhưng chỉ cần tưởng tượng thôi đã thấy tâm tư nhộn nhạo rồi.
Cô gái anh yêu thương đang ăn dương vật của anh.
Hình ảnh gợi tình hưng phấn khiến anh suýt bắn ra.
“Cục cưng à, em phải lớn mau nhé...” Đầu lưỡi dày nóng bỏng đi vào bên trong vách tường nhăn nhúm của cô, trêu đùa từng mị thịt non nớt ở bên trong: “Anh muốn đâm vào bên trong em, muốn làm chết em, tối nay cắm vào trong được không?”
Không được! Xấu xa quá!
Tần Từ xấu hổ đến mức muốn vứt thứ đồ chơi của anh đi, che lỗ tai lại.
Ngón tay người đàn ông xoa âm vật đỏ rực của cô, lòng bàn tay to lớn cọ xát âm hộ, đầu lưỡi nhiệt tình liếm láp lỗ nhỏ của cô. Xoay tròn, đâm thọc.
Ưm... kích thích quá.
“Ưm... khó chịu quá... anh ơi...” Tiếng nuốt nước văng vẳng, khoái cảm quá mạnh, dòng nước ngọt ngào không ngừng chảy ra.
Lục Tranh tùy ý trêu đùa cô, đầu lưỡi thay dương vật chơi cô đến nghiện, chiếm giữ từng tấc nơi mềm mại của cô.
Cuối cùng, môi mỏng bị nước của cô thấm ướt.
Anh rút lưỡi về, hưởng thụ liếm láp, nuốt nốt số nước ngọt ngào xuống bụng.
Ánh mắt thâm thúy, tiếng nói trầm thấp vang lên: “Cục cưng, hương vị bên dưới của em còn ngon hơn tưởng tượng của anh.”
“Đừng nói...” Cả người Tần Từ mềm nhũn, sắc mặt ửng hồng, đôi mắt trống rỗng, ngơ ngác ôm lấy cây dương vật đỏ tía dính đầy nước miếng. Cô ngồi thẳng lên người anh, ngượng ngùng nói: “Anh... không cho anh nói...”
Mồ hôi chảy dọc theo sợi tóc trên trán Lục Tranh xuống, bộ phận sinh dục to lớn sưng tấy ở háng vẫn chưa hết sưng, Lục Tranh chỉ có thể tiếp tục đè nén dục vọng sâu kín của mình.
Anh xòe lòng bàn tay ra, duỗi ngón giữa mảnh khảnh ra rồi đâm vào âm đạo của cô.
"A... ưm..." Lục Tranh bị kẹp lại, Tần Từ hứng tình nức nở.
“Em gái, làm anh ra rồi ngủ này.” Lục Tranh khàn giọng dạy dỗ cô: “Như lúc nãy, há mồm ngậm dương vật của anh, đầu lưỡi liếm niệu đạo, mút mạnh đừng ngừng...”
Tần Từ bị anh dọa sợ đến nhăn cả mặt, nắm tay nhỏ bé đấm vào ngực anh, suýt thì khóc: “Anh đừng nhìn em như thế... đừng làm em sợ...”
Hơi thở của Lục Tranh nghẹn lại.
“Anh muốn liếm em, cục cưng.” Biết cô ăn mềm không ăn cứng, người đàn ông đổi kế sách, siết chặt eo cô: “Để anh liếm đi.”
Tần Từ do dự không nói lời nào.
Những nụ hôn nồng cháy liên tục rơi lên trán, chóp mũi, bên má, lên ngực như mưa khiến Tần Từ thở dốc không có sức chống cự.
Anh dụi vào cổ cô, thấp giọng hỏi: “Cục cưng, làm cho anh được không?”
Tần Từ xấu hổ, khuôn mặt thanh thuần ửng đỏ.
Cuối cùng cô lưỡng lự gật đầu: “Em không thích... tư thế đó... Nhưng... nếu anh thật sự muốn thử... thì chúng ta thử thôi...”
Nhân lúc cô thả lỏng, Lục Tranh lập tức kéo cô về sát người mình, giọng nói khó nén được dục vọng đang sôi trào: “Ừm, anh sẽ khiến em thoải mái.”
Cơ thể mịn màng quyến rũ chỉ trong nháy mắt đã đè lên người đàn ông cao lớn, muốn bao nhiêu gợi tình thì có bấy nhiêu gợi tình.
Dáng người của Lục Tranh rất đẹp, bắp đùi khỏe mạnh săn chắc.
Để cung cấp đủ sức mạnh thể chất và năng lượng đương đầu với cuộc sống và công việc bận rộn, ngày nào Lục Tranh cũng duy trì quy trình làm việc và nghỉ ngơi điều độ và thói quen tập thể dục đều đặn. Thế nên dáng người của anh rất đẹp và mạnh khỏe.
Mà trong đám con trai Tần Từ quen biết thì dáng người và hình thể của anh càng xuất chúng.
Giờ phút ngày, bị dục vọng thúc giục, cơ ngực cường tráng của anh phập phồng, cơ thể căng thẳng toát mồ hôi nóng.
Tần Từ biết, anh đang rất khó chịu.
Hình như từ khi cô còn nhỏ, anh đã bắt đầu nhẫn nại.
Một ngày rồi lại một ngày, một năm thêm một năm.
“Vậy... em, em thử một lần...”
Lục Tranh rất mong chờ: “Ừ.”
Tần Từ thở dốc, gương mặt đỏ ửng ướt át, vịn lấy bắp đùi anh, chậm rãi đến gần anh.
Vật thô cứng nổi bật trong lớp lông mu đen dày, cô run rẩy vươn bàn tay nhỏ bé ra, khó khăn lắm mới bao quanh một nửa thứ to lớn của anh.
Đây là lần đầu điên trong đời cô nhìn dương vật của một người đàn ông ở khoảng cách gần thế này.
Quá lớn... quá cứng.
Cây gậy to thế này sao cho hết vào trong miệng cô được?
Sao cô ngậm hết được?
Còn định cắm vào trong cơ thể cô?
Tưởng tượng thôi đã thấy đau, không thể đâu.
Trong lúc cô miên man suy nghĩ, bàn tay to lớn của người đàn ông đã banh đôi chân thon gầy của cô ra, cái mũi cao thẳng kề lên nơi tư mật của cô: “Âm đạo cũng có mùi sữa?”
Tần Từ mặt đỏ tai hồng: “Không có...”
“Phải làm mới biết được.”
Lục Tranh nheo mắt, hơi ngẩng đầu lên. Anh thở hổn hển, tham lam há miệng ngậm lấy âm đạo riêng tư, mút mạnh một cái.
Anh không chút keo kiệt khen ngợi cô: “Cục cưng thơm phức.”
“Ưm a... đừng nói...” Đương nhiên Tần Từ cũng hứng tình, ngượng ngùng rên rỉ, cái mông nhỏ vô thức nhúc nhích.
“Cục cưng thơm phức xấu hổ.” Lục Tranh quan tâm đến cảm nhận của cô, thay đổi tiết tấu của mình, không vì tà niệm trọng lòng mà làm cô chết đi sống lại.
“Em cũng mút cho anh đi.” Giọng anh khản đặc.
Hơi thở nam tính quanh quẩn nơi chóp mũi của Tần Từ, cô run rẩy cúi người, vùi đầu vào nơi cương cứng giữa hai chân anh.
Cô hé miệng, khẽ nuốt đầu nấm ngập tràn hơi thở nam tính.
Cơ thể Lục Tranh căng chặt, hít thở không thông.
Tần Từ tưởng là anh bị cắn đau nên vội vàng rụt răng nanh về, vươn đầu lưỡi màu hồng nhạt và nhẹ nhàng liếm đỉnh niệu đạo của anh.
“Anh, anh đau không?” Sau khi mút hết chất lỏng trào ra, cô an ủi, cẩn thận chạm vào hai túi tinh của anh.
“Không đau, rất dễ chịu.” Lục Tranh nhắm mắt, thoải mái thở dốc, quai hàm sắc bén nghiến chặt: “Ngoan, tiếp tục đi.”
Tần Từ được ủng hộ, bàn tay nhỏ bé nắm chặt dương vật giữa háng anh, đầu lưỡi liếm láp thân dương vật to lớn sung huyết. Dương vật bị cô liếm đến lấp lánh ánh nước giống như một cây kem to đùng.
“Có tiến bộ.” Người đàn ông cắn răng rên rỉ ra tiếng, bàn tay xoa bóp cánh mông đàn hồi của cô, vừa lòng vỗ mông cô: “Không hổ là em gái anh, thông minh.”
Dù cho anh không nhìn thấy cảnh tượng ở đầu bên kia của cô nhưng chỉ cần tưởng tượng thôi đã thấy tâm tư nhộn nhạo rồi.
Cô gái anh yêu thương đang ăn dương vật của anh.
Hình ảnh gợi tình hưng phấn khiến anh suýt bắn ra.
“Cục cưng à, em phải lớn mau nhé...” Đầu lưỡi dày nóng bỏng đi vào bên trong vách tường nhăn nhúm của cô, trêu đùa từng mị thịt non nớt ở bên trong: “Anh muốn đâm vào bên trong em, muốn làm chết em, tối nay cắm vào trong được không?”
Không được! Xấu xa quá!
Tần Từ xấu hổ đến mức muốn vứt thứ đồ chơi của anh đi, che lỗ tai lại.
Ngón tay người đàn ông xoa âm vật đỏ rực của cô, lòng bàn tay to lớn cọ xát âm hộ, đầu lưỡi nhiệt tình liếm láp lỗ nhỏ của cô. Xoay tròn, đâm thọc.
Ưm... kích thích quá.
“Ưm... khó chịu quá... anh ơi...” Tiếng nuốt nước văng vẳng, khoái cảm quá mạnh, dòng nước ngọt ngào không ngừng chảy ra.
Lục Tranh tùy ý trêu đùa cô, đầu lưỡi thay dương vật chơi cô đến nghiện, chiếm giữ từng tấc nơi mềm mại của cô.
Cuối cùng, môi mỏng bị nước của cô thấm ướt.
Anh rút lưỡi về, hưởng thụ liếm láp, nuốt nốt số nước ngọt ngào xuống bụng.
Ánh mắt thâm thúy, tiếng nói trầm thấp vang lên: “Cục cưng, hương vị bên dưới của em còn ngon hơn tưởng tượng của anh.”
“Đừng nói...” Cả người Tần Từ mềm nhũn, sắc mặt ửng hồng, đôi mắt trống rỗng, ngơ ngác ôm lấy cây dương vật đỏ tía dính đầy nước miếng. Cô ngồi thẳng lên người anh, ngượng ngùng nói: “Anh... không cho anh nói...”
Mồ hôi chảy dọc theo sợi tóc trên trán Lục Tranh xuống, bộ phận sinh dục to lớn sưng tấy ở háng vẫn chưa hết sưng, Lục Tranh chỉ có thể tiếp tục đè nén dục vọng sâu kín của mình.
Anh xòe lòng bàn tay ra, duỗi ngón giữa mảnh khảnh ra rồi đâm vào âm đạo của cô.
"A... ưm..." Lục Tranh bị kẹp lại, Tần Từ hứng tình nức nở.
“Em gái, làm anh ra rồi ngủ này.” Lục Tranh khàn giọng dạy dỗ cô: “Như lúc nãy, há mồm ngậm dương vật của anh, đầu lưỡi liếm niệu đạo, mút mạnh đừng ngừng...”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro