Sau Khi Gả Cho Thợ Săn Nghèo, Ta Dẫn Dắt Cả Thôn Cùng Làm Giàu
Chương 34
2024-10-20 14:06:03
Vân Thiền đã nhiều năm không đến huyện thành, ký ức đã sớm mơ hồ, chỉ mơ hồ nhớ được đường, muối và lương thực đều được bán trong tiệm lương thực, nhưng giá bán thì nàng không rõ.
Huyện Nguyên có một con đường lớn tên là Mại Mại Nhai, đây là nơi náo nhiệt nhất huyện thành, đứng ở đầu đường, từ xa Vân Thiền đã nhìn thấy tiệm lương thực treo tấm biển đỏ chót.
Đi vào trong tiệm lương thực, ánh mắt nàng lướt qua hai bên chất đầy bao tải đủ loại lương thực, nàng liếc mắt một cái liền nhìn thấy hai cái hộp trên quầy cuối cùng, bên trong bày bán mục tiêu chuyến đi này của nàng... đường mía và mạch nha.
Đường mía cũng chính là đường đỏ, được cắt thành từng khối vuông nhỏ màu nâu đỏ đặt trong hộp, phía dưới ghi “thạch mật” giá 100 văn/cân.
Mạch nha thì sền sệt dạng bán lỏng, được đựng trong bình sứ miệng rộng, phía dưới ghi “đường ý” giá 90 văn/cân.
"Hít..." Thấy giá cả này, Vân Thiền hít vào một ngụm khí lạnh.
Vừa rồi bọn họ đi ngang qua cửa hàng thịt heo, thấy thịt heo chỉ mới 40 văn/cân, đường này vậy mà còn đắt hơn thịt heo nhiều!
Chưởng quầy tiệm lương thực cười tủm tỉm hỏi: "Hai vị muốn mua đường à? Đường trong tiệm Từ Ký của ta, phẩm chất có thể nói là hàng đầu."
Vân Thiền lắc đầu, hỏi: "Ta không mua, ta muốn bán đường, chưởng quầy có mua không?"
Chưởng quầy sửng sốt, nhìn tiểu nương tử xinh đẹp trước mặt, người bán đường hắn đã gặp nhiều, nhưng đa phần đều là thương đội và người bán hàng rong đi từ nam ra bắc, một cô nương muốn cùng hắn làm ăn, vẫn là lần đầu tiên.
"Ta đương nhiên có mua, không biết trong tay nương tử có đường gì?"
Vân Thiền nói: "Một loại đường mới, có lẽ ngươi chưa từng nhìn thấy."
Chưởng quầy nghe vậy ha ha cười lớn, đưa tay vuốt râu: "Đường không ngoài hai loại, một là thạch mật từ phương Nam đến, hai là đường ý làm từ mạch nha, tiểu nương tử vậy mà còn có thể lấy ra đường mà lão phu chưa từng thấy à?"
"Nếu thật sự có, chỉ cần phẩm chất thượng hạng, giá cả thích hợp, lão phu nhất định sẽ mua."
Vân Thiền cong cong hai mắt, cười ngọt ngào: "Không thành vấn đề, vậy chúng ta một lời đã định."
Bước ra khỏi cửa tiệm lương thực, Vân Thiền sải bước lên xe lừa, giục Tiết Minh Chiếu, bảo hắn mau đánh xe về nhà. Lúc này trong lòng nàng đã sớm bay về căn bếp nhỏ trong nhà, hận không thể lập tức nấu ngay cây chỉ cụ ra thành đường.
Thật ra việc trồng khoai tây nàng chưa từng làm, còn không thể bảo đảm nhất định có thể thành công hay không, nhưng trước kia nàng từng tự làm đường mía, đối với việc nấu cây chỉ cụ đường này có 70 – 80% nắm chắc.
Nghĩ đến đường với giá trên trời vừa nhìn thấy, Vân Thiền chỉ cảm thấy bạc đang vẫy gọi mình.
Huyện Nguyên có một con đường lớn tên là Mại Mại Nhai, đây là nơi náo nhiệt nhất huyện thành, đứng ở đầu đường, từ xa Vân Thiền đã nhìn thấy tiệm lương thực treo tấm biển đỏ chót.
Đi vào trong tiệm lương thực, ánh mắt nàng lướt qua hai bên chất đầy bao tải đủ loại lương thực, nàng liếc mắt một cái liền nhìn thấy hai cái hộp trên quầy cuối cùng, bên trong bày bán mục tiêu chuyến đi này của nàng... đường mía và mạch nha.
Đường mía cũng chính là đường đỏ, được cắt thành từng khối vuông nhỏ màu nâu đỏ đặt trong hộp, phía dưới ghi “thạch mật” giá 100 văn/cân.
Mạch nha thì sền sệt dạng bán lỏng, được đựng trong bình sứ miệng rộng, phía dưới ghi “đường ý” giá 90 văn/cân.
"Hít..." Thấy giá cả này, Vân Thiền hít vào một ngụm khí lạnh.
Vừa rồi bọn họ đi ngang qua cửa hàng thịt heo, thấy thịt heo chỉ mới 40 văn/cân, đường này vậy mà còn đắt hơn thịt heo nhiều!
Chưởng quầy tiệm lương thực cười tủm tỉm hỏi: "Hai vị muốn mua đường à? Đường trong tiệm Từ Ký của ta, phẩm chất có thể nói là hàng đầu."
Vân Thiền lắc đầu, hỏi: "Ta không mua, ta muốn bán đường, chưởng quầy có mua không?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chưởng quầy sửng sốt, nhìn tiểu nương tử xinh đẹp trước mặt, người bán đường hắn đã gặp nhiều, nhưng đa phần đều là thương đội và người bán hàng rong đi từ nam ra bắc, một cô nương muốn cùng hắn làm ăn, vẫn là lần đầu tiên.
"Ta đương nhiên có mua, không biết trong tay nương tử có đường gì?"
Vân Thiền nói: "Một loại đường mới, có lẽ ngươi chưa từng nhìn thấy."
Chưởng quầy nghe vậy ha ha cười lớn, đưa tay vuốt râu: "Đường không ngoài hai loại, một là thạch mật từ phương Nam đến, hai là đường ý làm từ mạch nha, tiểu nương tử vậy mà còn có thể lấy ra đường mà lão phu chưa từng thấy à?"
"Nếu thật sự có, chỉ cần phẩm chất thượng hạng, giá cả thích hợp, lão phu nhất định sẽ mua."
Vân Thiền cong cong hai mắt, cười ngọt ngào: "Không thành vấn đề, vậy chúng ta một lời đã định."
Bước ra khỏi cửa tiệm lương thực, Vân Thiền sải bước lên xe lừa, giục Tiết Minh Chiếu, bảo hắn mau đánh xe về nhà. Lúc này trong lòng nàng đã sớm bay về căn bếp nhỏ trong nhà, hận không thể lập tức nấu ngay cây chỉ cụ ra thành đường.
Thật ra việc trồng khoai tây nàng chưa từng làm, còn không thể bảo đảm nhất định có thể thành công hay không, nhưng trước kia nàng từng tự làm đường mía, đối với việc nấu cây chỉ cụ đường này có 70 – 80% nắm chắc.
Nghĩ đến đường với giá trên trời vừa nhìn thấy, Vân Thiền chỉ cảm thấy bạc đang vẫy gọi mình.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro