Sau Khi Hóng Hớt, Cả Giới Giải Trí Đều Nghĩ Tôi Là Trùm Cuối
Chương 23
2024-12-24 17:41:27
Cố Tinh Thời vừa liếc anh ta cái đã thấy anh ta cười hì hì, nhiệt tình giới thiệu bản thân: "Tôi tên Doãn Hạc Phong, quản lý của Hành Tinh Thế Kỷ. "
Mấy nay, Cố Tinh Thời cũng cày rất nhiều kiến thức trong nghề.
Hiện nay, các công ty có sự nghiệp idol phát triển tốt phải kể đến Kim Ưu, Quang Dực, Lộc Minh và Hành Tinh Thế Kỷ.
Kim Ưu thì giàu nứt đố đổ vách, Quang Dực quan hệ mật thiết với các công ty Hàn Quốc, Lộc Minh là công ty quản lý lão làng, chỉ có Hành Tinh Thế Kỷ là con hắc mã nổi lên trong mấy năm gần đây.
Công ty của Cố Tinh Thời nhỏ, lại chẳng có tiếng tăm gì trong giới, mấy tay quản lý khác chả thèm ngó ngàng tới cậu.
Không ngờ quản lý của Hành Tinh Thế Kỷ lại chủ động bắt chuyện với cậu.
Cậu và Doãn Hạc Phong trao đổi tên tuổi, Doãn Hạc Phong liền làm thân nói: "Tổng giám đốc Cố của Nhạc Thế, ngưỡng mộ đại danh đã lâu!"
Cố Tinh Thời: "?"
Cậu thực sự chẳng thấy công ty rách nát nhà mình có gì đáng để ngưỡng mộ, ừm... chắc đây là sự giả tạo của thế giới người lớn rồi.
Mà thấy cậu không kiêu ngạo cũng không tự ti, trong lòng Doãn Hạc Phong càng thêm đánh giá cao cậu.
Quan hệ giữa Hành Tinh Thế Kỷ và Kim Ưu không tốt.
Vì vậy, khi biết Kim Ưu bị cướp mất hai suất, Doãn Hạc Phong khá là vui.
Thế nhưng Nhạc Thế từ trên trời rơi xuống này lại khiến anh ta cảnh giác. Dù sao, Hành Tinh Thế Kỷ năm xưa cũng đột nhiên xuất hiện như vậy, ngạnh sinh sinh cướp được vị thế hiện tại từ miệng các công ty khác, từ tam đại biến thành tứ đại, anh ta rất lo Nhạc Thế cũng sẽ đi theo con đường của Hành Tinh Thế Kỷ.
Anh ta cố tình đến gần Cố Tinh Thời, cũng là muốn thăm dò cậu.
Hai người trò chuyện rất vui vẻ, nhưng Doãn Hạc Phong càng nói chuyện càng thấy kinh ngạc.
Ban đầu anh ta cứ nghĩ Cố Tinh Thời trẻ tuổi, nói năng làm việc chưa chắc đã chắc chắn, ai ngờ trong lúc nói chuyện, Cố Tinh Thời chẳng hề để lộ ra chút tin tức hữu ích nào, đôi khi còn giả ngây, hỏi một số thông tin cơ bản, lại còn thái độ chân thành, nhìn kiểu gì cũng không giống đang nói nhăng nói cuội, cùng với gương mặt đẹp trai lạ thường kia, khiến người ta có muốn tức giận cũng chẳng nổi.
Cao thủ đây rồi!
Cậu có bản lĩnh như vậy, phía sau lại còn có chỗ dựa bí ẩn, tương lai của Nhạc Thế không thể xem thường được.
Nếu không thể triệt để giải quyết đối phương, thì tuyệt đối không được làm địch, trái lại nên kết giao.
Doãn Hạc Phong hạ quyết tâm, hít sâu một hơi, nở nụ cười thân thiện hơn: "Hôm nay được trò chuyện với tổng giám đốc Cố, tôi học hỏi được rất nhiều, hy vọng sau này hai nhà chúng ta có cơ hội hợp tác."
Cố Tinh Thời vừa moi được từ miệng anh ta kha khá thông tin, bổ sung vào chỗ thiếu hụt kiến thức trong giới của mình, cũng rất có hảo cảm với Doãn Hạc Phong, vui vẻ nói: "Dễ nói dễ nói."
Hai người nhìn nhau, đồng thời nhìn thấy vẻ mặt hài lòng trên gương mặt đối phương.
Rất nhanh đến lượt Mạnh Viễn Sanh và Trình Tân lên sân khấu.
Khí chất hai người hoàn toàn khác biệt.
Người thì dung mạo tinh xảo, da dẻ trắng nõn, dáng người mảnh khảnh mang theo vài phần lạnh lùng, người kia lại cứng rắn phóng khoáng, dù chỉ đứng đó cũng toát ra vẻ công kích.
Tuy mặc trang phục na ná nhau, nhưng vì kiểu dáng đơn giản, trái lại càng làm nổi bật khí chất của hai người.
Mắt Doãn Hạc Phong lập tức sáng rực.
Thông thường các thực tập sinh vì sự hài hòa, sẽ để phong cách khí chất của các thực tập sinh gần giống nhau, vậy mà Nhạc Thế lại làm ngược lại, làm nổi bật sự tương phản, lập tức khiến người ta nhớ kỹ.
Chưa kể các thực tập sinh khác vì muốn nổi bật, trang điểm cầu kỳ, trang phục lòe loẹt, hai người này lại mạnh dạn đi theo phong cách tối giản, ngược lại khiến cả hai trở nên nổi trội.
Có thể có ý tưởng tinh tế như vậy, chắc chắn là người am hiểu luật lệ của chương trình tuyển chọn.
Anh ta theo bản năng liếc nhìn Cố Tinh Thời bên cạnh.
Lại thấy cậu khẽ nhíu mày, hình như có chút không hài lòng.
Mấy nay, Cố Tinh Thời cũng cày rất nhiều kiến thức trong nghề.
Hiện nay, các công ty có sự nghiệp idol phát triển tốt phải kể đến Kim Ưu, Quang Dực, Lộc Minh và Hành Tinh Thế Kỷ.
Kim Ưu thì giàu nứt đố đổ vách, Quang Dực quan hệ mật thiết với các công ty Hàn Quốc, Lộc Minh là công ty quản lý lão làng, chỉ có Hành Tinh Thế Kỷ là con hắc mã nổi lên trong mấy năm gần đây.
Công ty của Cố Tinh Thời nhỏ, lại chẳng có tiếng tăm gì trong giới, mấy tay quản lý khác chả thèm ngó ngàng tới cậu.
Không ngờ quản lý của Hành Tinh Thế Kỷ lại chủ động bắt chuyện với cậu.
Cậu và Doãn Hạc Phong trao đổi tên tuổi, Doãn Hạc Phong liền làm thân nói: "Tổng giám đốc Cố của Nhạc Thế, ngưỡng mộ đại danh đã lâu!"
Cố Tinh Thời: "?"
Cậu thực sự chẳng thấy công ty rách nát nhà mình có gì đáng để ngưỡng mộ, ừm... chắc đây là sự giả tạo của thế giới người lớn rồi.
Mà thấy cậu không kiêu ngạo cũng không tự ti, trong lòng Doãn Hạc Phong càng thêm đánh giá cao cậu.
Quan hệ giữa Hành Tinh Thế Kỷ và Kim Ưu không tốt.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vì vậy, khi biết Kim Ưu bị cướp mất hai suất, Doãn Hạc Phong khá là vui.
Thế nhưng Nhạc Thế từ trên trời rơi xuống này lại khiến anh ta cảnh giác. Dù sao, Hành Tinh Thế Kỷ năm xưa cũng đột nhiên xuất hiện như vậy, ngạnh sinh sinh cướp được vị thế hiện tại từ miệng các công ty khác, từ tam đại biến thành tứ đại, anh ta rất lo Nhạc Thế cũng sẽ đi theo con đường của Hành Tinh Thế Kỷ.
Anh ta cố tình đến gần Cố Tinh Thời, cũng là muốn thăm dò cậu.
Hai người trò chuyện rất vui vẻ, nhưng Doãn Hạc Phong càng nói chuyện càng thấy kinh ngạc.
Ban đầu anh ta cứ nghĩ Cố Tinh Thời trẻ tuổi, nói năng làm việc chưa chắc đã chắc chắn, ai ngờ trong lúc nói chuyện, Cố Tinh Thời chẳng hề để lộ ra chút tin tức hữu ích nào, đôi khi còn giả ngây, hỏi một số thông tin cơ bản, lại còn thái độ chân thành, nhìn kiểu gì cũng không giống đang nói nhăng nói cuội, cùng với gương mặt đẹp trai lạ thường kia, khiến người ta có muốn tức giận cũng chẳng nổi.
Cao thủ đây rồi!
Cậu có bản lĩnh như vậy, phía sau lại còn có chỗ dựa bí ẩn, tương lai của Nhạc Thế không thể xem thường được.
Nếu không thể triệt để giải quyết đối phương, thì tuyệt đối không được làm địch, trái lại nên kết giao.
Doãn Hạc Phong hạ quyết tâm, hít sâu một hơi, nở nụ cười thân thiện hơn: "Hôm nay được trò chuyện với tổng giám đốc Cố, tôi học hỏi được rất nhiều, hy vọng sau này hai nhà chúng ta có cơ hội hợp tác."
Cố Tinh Thời vừa moi được từ miệng anh ta kha khá thông tin, bổ sung vào chỗ thiếu hụt kiến thức trong giới của mình, cũng rất có hảo cảm với Doãn Hạc Phong, vui vẻ nói: "Dễ nói dễ nói."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hai người nhìn nhau, đồng thời nhìn thấy vẻ mặt hài lòng trên gương mặt đối phương.
Rất nhanh đến lượt Mạnh Viễn Sanh và Trình Tân lên sân khấu.
Khí chất hai người hoàn toàn khác biệt.
Người thì dung mạo tinh xảo, da dẻ trắng nõn, dáng người mảnh khảnh mang theo vài phần lạnh lùng, người kia lại cứng rắn phóng khoáng, dù chỉ đứng đó cũng toát ra vẻ công kích.
Tuy mặc trang phục na ná nhau, nhưng vì kiểu dáng đơn giản, trái lại càng làm nổi bật khí chất của hai người.
Mắt Doãn Hạc Phong lập tức sáng rực.
Thông thường các thực tập sinh vì sự hài hòa, sẽ để phong cách khí chất của các thực tập sinh gần giống nhau, vậy mà Nhạc Thế lại làm ngược lại, làm nổi bật sự tương phản, lập tức khiến người ta nhớ kỹ.
Chưa kể các thực tập sinh khác vì muốn nổi bật, trang điểm cầu kỳ, trang phục lòe loẹt, hai người này lại mạnh dạn đi theo phong cách tối giản, ngược lại khiến cả hai trở nên nổi trội.
Có thể có ý tưởng tinh tế như vậy, chắc chắn là người am hiểu luật lệ của chương trình tuyển chọn.
Anh ta theo bản năng liếc nhìn Cố Tinh Thời bên cạnh.
Lại thấy cậu khẽ nhíu mày, hình như có chút không hài lòng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro