Chương 30 - .2: Lén Đi Quán Rượu Bị Anh Chồng Biến Thái Phát Hiện, Chọc Giận Anh Chồng Điên Loạn
.2: Chọc Giận A...
Điềm Bính Tả Thủ
2024-08-12 10:53:28
Giọng nói của Cố Thanh Hàn lạnh lẽo chết người, ngón tay lần qua hai cánh mông cô xuống dưới, tách hai môi lớn ra, sau đó ngón tay dùng lực đâm vào lỗ huyệt của cô.
“A...”
Chu Niệm cảm thấy âm hộ đau đớn, bị ngón tay của người đàn ông làm cho kêu rên.
“Chạy ra ngoài quyến rũ đàn ông, là muốn người khác cũng chơi đùa với âm hộ của em thế này sao?”
Lửa giận trong mắt Cố Thanh Hàn như muốn thiêu đốt anh. Ngón tay càng dùng thêm lực không ngừng cử động trong âm hộ của Chu Niệm. m hộ mẫn cảm bị ngón tay làm đau, nhưng rất nhanh đã bắt đầu chảy nước.
Chỉ nghe thấy nơi ngón tay cử động trong âm hộ phát ra những âm thanh nhép nhép, Chu Niệm vừa bực vừa ngượng. Thế mà lại bị ngón tay của người đàn ông này làm cho sung sướng.
“Đừng mà...”
Chu Niệm khó khăn lắm mới có chút sức lực, nhưng vừa mở miệng liền thốt ra những âm thanh hết sức cám dỗ.
Khiến cô càng hốt hoảng hơn là, theo lực chơi đùa âm hộ cô của người đàn ông, eo của cô bất giác cử động theo nhịp tay, cứ như điểm mẫn cảm ấy muốn được cọ sát mạnh hơn nữa.
Cố Thanh Hàn đương nhiên cũng phát hiện ra phản ứng của Chu Niệm.
“Dâm nữ, muốn được chơi như vậy sao?”
Cố Thanh Hàn vừa chơi đùa âm hộ cô, vừa dùng một tay bóp lấy bầu ngực mềm mại của Chu Niệm. Nhìn gương mặt đã đỏ bừng lên, đáy mắt càng không kìm được nộ khí.
Ngón tay dùng lực bóp mạnh lấy bầu ngực cô vài cái, chỉ thấy xuất hiện liền lúc mấy mảng xanh tím trên bầu ngực trắng hồng.
“A ư.. Đau...”
Chu Niệm đau phát khóc, nhưng loại cảm giác đau đớn này lại khiến âm hộ của cô nhạy cảm hơn nữa. m hộ vừa nóng vừa ẩm ướt tham lam ôm lấy đôi ngón tay bên trong nó, cứ như muốn thôi thúc ngón tay dùng thêm lực vào sâu hơn nữa.
“Mút chặt như vậy, âm hộ dâm đãng này có phải là muốn dương vật lắm rồi không?”
Cố Thanh Hàn bóp lấy cằm Chu Niệm, ép đôi mắt mờ sương mơ màng của cô đối diện với anh.
“Không...”
Chu Niệm nhìn không rõ người đàn ông này là ai. Tiềm thức của cô chỉ rõ rằng giáo sư Cố không có ở đây, cô không thể để một người đàn ông lạ mặt vấy bẩn được.
Cô đầy căm ghét nhìn người đàn ông trước mặt, nhưng cơ thể cô lại không khống chế được mà sát lại gần anh ta, dục vọng của cô uốn éo theo nhịp cử động của ngón tay người đàn ông.
“Đúng, chính là biểu cảm này. Vừa ghét bỏ, vừa không thể rời khỏi anh.”
Cố Thanh Hàn nhìn thấy sự căm ghét trong mắt Chu Niệm, nỗi tức giận càng thêm bùng cháy.
Anh biết Chu Niệm lúc này ý thức mơ hồ căn bản là không nhìn rõ khuôn mặt anh. Trong mắt Chu Niệm lúc này anh chỉ là một người xa lạ.
Nhưng anh vốn cũng chẳng phải nguyên chủ mà Chu Niệm thích. Nếu như anh không trùng sinh trong cơ thể của nguyên chủ, Chu Niệm cũng sẽ dùng biểu cảm này mà nhìn anh.
“Rất căm ghét đúng không? Khi trước mỗi khi tưởng tượng có thể hãm hiếp em, em đều là biểu cảm này. Vừa ghét bỏ, vừa bị đụ cho kêu la.”
Cố Thanh Hàn vừa nói vừa bóp cằm Chu Niệm, nhét dương vật nóng hổi kia vào chiếc miệng nhỏ của Chu Niệm.
“Ư...”
Chu Niệm bị dương vật nhét vào miệng mà bật khóc, nỗ lực lắc đầu. Nhưng vẫn không thể thoát khỏi bàn tay to lớn của người đàn ông.
Chiếc dương vật to lớn không ngừng sục trong khuôn miệng nhỏ nhắn, muốn đâm thủng miệng cô như thể đang đâm âm hộ của cô vậy.
Miệng Chu Niệm bị dương vật chà sát đau đớn, đầu khấc lần nào cũng đâm vào ngừng lại trong cuống họng cô, khiến cô nôn khan từng cơn, cổ họng nhỏ kẹp chặt lấy dương vật, khiến anh cảm nhận được sự kích thích còn lớn hơn khi dùng tay.
“Ư ư...”
Chu Niệm đáng thương lắc lắc đầu, muốn rút dương vật đáng ghét kia ra khỏi miệng. Nhưng người đàn ông kẹp chặt đầu cô, dùng lực đâm mạnh vào họng cô, khiến cô khóc càng to hơn.
“A...”
Chu Niệm cảm thấy âm hộ đau đớn, bị ngón tay của người đàn ông làm cho kêu rên.
“Chạy ra ngoài quyến rũ đàn ông, là muốn người khác cũng chơi đùa với âm hộ của em thế này sao?”
Lửa giận trong mắt Cố Thanh Hàn như muốn thiêu đốt anh. Ngón tay càng dùng thêm lực không ngừng cử động trong âm hộ của Chu Niệm. m hộ mẫn cảm bị ngón tay làm đau, nhưng rất nhanh đã bắt đầu chảy nước.
Chỉ nghe thấy nơi ngón tay cử động trong âm hộ phát ra những âm thanh nhép nhép, Chu Niệm vừa bực vừa ngượng. Thế mà lại bị ngón tay của người đàn ông này làm cho sung sướng.
“Đừng mà...”
Chu Niệm khó khăn lắm mới có chút sức lực, nhưng vừa mở miệng liền thốt ra những âm thanh hết sức cám dỗ.
Khiến cô càng hốt hoảng hơn là, theo lực chơi đùa âm hộ cô của người đàn ông, eo của cô bất giác cử động theo nhịp tay, cứ như điểm mẫn cảm ấy muốn được cọ sát mạnh hơn nữa.
Cố Thanh Hàn đương nhiên cũng phát hiện ra phản ứng của Chu Niệm.
“Dâm nữ, muốn được chơi như vậy sao?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cố Thanh Hàn vừa chơi đùa âm hộ cô, vừa dùng một tay bóp lấy bầu ngực mềm mại của Chu Niệm. Nhìn gương mặt đã đỏ bừng lên, đáy mắt càng không kìm được nộ khí.
Ngón tay dùng lực bóp mạnh lấy bầu ngực cô vài cái, chỉ thấy xuất hiện liền lúc mấy mảng xanh tím trên bầu ngực trắng hồng.
“A ư.. Đau...”
Chu Niệm đau phát khóc, nhưng loại cảm giác đau đớn này lại khiến âm hộ của cô nhạy cảm hơn nữa. m hộ vừa nóng vừa ẩm ướt tham lam ôm lấy đôi ngón tay bên trong nó, cứ như muốn thôi thúc ngón tay dùng thêm lực vào sâu hơn nữa.
“Mút chặt như vậy, âm hộ dâm đãng này có phải là muốn dương vật lắm rồi không?”
Cố Thanh Hàn bóp lấy cằm Chu Niệm, ép đôi mắt mờ sương mơ màng của cô đối diện với anh.
“Không...”
Chu Niệm nhìn không rõ người đàn ông này là ai. Tiềm thức của cô chỉ rõ rằng giáo sư Cố không có ở đây, cô không thể để một người đàn ông lạ mặt vấy bẩn được.
Cô đầy căm ghét nhìn người đàn ông trước mặt, nhưng cơ thể cô lại không khống chế được mà sát lại gần anh ta, dục vọng của cô uốn éo theo nhịp cử động của ngón tay người đàn ông.
“Đúng, chính là biểu cảm này. Vừa ghét bỏ, vừa không thể rời khỏi anh.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cố Thanh Hàn nhìn thấy sự căm ghét trong mắt Chu Niệm, nỗi tức giận càng thêm bùng cháy.
Anh biết Chu Niệm lúc này ý thức mơ hồ căn bản là không nhìn rõ khuôn mặt anh. Trong mắt Chu Niệm lúc này anh chỉ là một người xa lạ.
Nhưng anh vốn cũng chẳng phải nguyên chủ mà Chu Niệm thích. Nếu như anh không trùng sinh trong cơ thể của nguyên chủ, Chu Niệm cũng sẽ dùng biểu cảm này mà nhìn anh.
“Rất căm ghét đúng không? Khi trước mỗi khi tưởng tượng có thể hãm hiếp em, em đều là biểu cảm này. Vừa ghét bỏ, vừa bị đụ cho kêu la.”
Cố Thanh Hàn vừa nói vừa bóp cằm Chu Niệm, nhét dương vật nóng hổi kia vào chiếc miệng nhỏ của Chu Niệm.
“Ư...”
Chu Niệm bị dương vật nhét vào miệng mà bật khóc, nỗ lực lắc đầu. Nhưng vẫn không thể thoát khỏi bàn tay to lớn của người đàn ông.
Chiếc dương vật to lớn không ngừng sục trong khuôn miệng nhỏ nhắn, muốn đâm thủng miệng cô như thể đang đâm âm hộ của cô vậy.
Miệng Chu Niệm bị dương vật chà sát đau đớn, đầu khấc lần nào cũng đâm vào ngừng lại trong cuống họng cô, khiến cô nôn khan từng cơn, cổ họng nhỏ kẹp chặt lấy dương vật, khiến anh cảm nhận được sự kích thích còn lớn hơn khi dùng tay.
“Ư ư...”
Chu Niệm đáng thương lắc lắc đầu, muốn rút dương vật đáng ghét kia ra khỏi miệng. Nhưng người đàn ông kẹp chặt đầu cô, dùng lực đâm mạnh vào họng cô, khiến cô khóc càng to hơn.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro