Sau Khi Ly Hôn Chúng Tôi Lại Kết Hôn
Chương 1
Punnie1310
2024-07-11 07:18:50
Quách Nghiêm Hạo cầm trên tay tờ giấy ký hôn đã có chữ ký của Tân Yên mà không khỏi tức giận, hắn không nghĩ rằng có một ngày Tân Yên như vậy lại dám ly hôn với hắn
Quách Nghiêm Hạp tức giận lập tức trở về nhà, nhưng vừa trở về trong nhà lại chẳng có gì ngoài sự trống trãi, hắn lập tức chạy lên phòng tìm kiếm nhưng cũng không có kết quả, quần áo của Tân Yên đã được mang đi từ sớm không còn lại bất cứ thứ gì, Quách Nghiêm Hạo lập tức lấy điện thoại gọi cho người kia nhưng đầu dây bên kia chỉ nghe được âm thanh của tổng đài
Quách Nghiêm Hạo tức giận gọi điện cho Quách Viên An
Đầu dây bên kia là một giọng nữ lười nhát
“Chuyện gì vậy anh hai, giờ này em đang nghỉ ngơi có gì mai hẳn nói”
“Viên An Tân Yên có ở chỗ em hay không”
“Không có, sao vậy anh lại khiến bạn tốt của em tức giận bỏ đi đầu rồi hay sao, quả thật không nói nổi anh mà”
Quách Nghiêm Hạo bị em gái trách mắng vô cớ liền không kiềm được tức giận quát to
“Cậu ta không nói không rằng bản thân kêu người đưa giấy ly hôn đến phòng làm việc của anh, anh trở về tìm cậu ta nói rõ thì chẳng thấy cậu ta đâu, Viên An em nói xem là ai sai”
Quách Viên An nghe đến hai từ ly hôn liền tỉnh ngủ, cô biết Tân Yên nhiều năm như vậy cũng biết Tân Yên thích anh hai mình bao nhiêu năm vậy sao có thể như vậy mà ly hôn được, chắc chắn là do anh trai của cô sai
“Anh hai cái này chắc chắn là do anh, Tân Yên thích anh như vậy cậu ấy ly hôn anh chắc chắn là không phải cậu ấy sai là anh sai rồi, nếu như là anh sai thì tự giải quyết đi, đừng làm phiền đến đứa em gái này đau đầu chết em đây”
Quách Viên An nói xong liền lập tức ngắt máy, cô gọi điện cho Tân Yên nhưng cũng chỉ nghe được tiếng thuê bao tổng đài, cô chỉ biết thở dài, thế nào lại ra nổng nổi này rồi cơ chứ
Ở sân bay, lúc này Tân Yên đang chuẩn bị chờ đến chuyến bay của bản thân, cậu quyết định từ bỏ, theo đuổi nhiều năm như vậy nhưng Quách Nghiêm Hạo vẫn không hướng mắt về cậu cho dù cậu cơ cố gắng đi chăng nữa thì Quách Nghiệm Hạo cũng không cần đến cậu, cuộc hôn nhân này vốn dĩ là do cậu cố chấp, do cậu bẫy hắn từ đầu, những năm qua hắn chịu đựng cậu e là cũng đủ rồi, bây giờ cũng nên kết thúc, cậu bây giờ cũng còn trẻ có thể làm lại, có thể tiếp tục đam mê của bản thân mình
Tân Yên nắm chặt hành lí trên tay mà bước vào trong, rời xa nơi này cũng rời xa A thị, chỉ có như vậy cậu mới mong có thể quên được người kia
Về phía Quách Nghiêm Hạo, hắn lập tức gọi điện cho thư ký khoá hết tất cả tài khoản của Tân Yên, hắn nhớ bản thân có đưa cho Tân Yên một chiếc thẻ, Tân Yên rời đi chắc chắn sẽ mang theo nó nhưng đến khi hắn nhìn lên bàn trong phòng khách, tất cả thẻ ngân hàng mà hắn đưa cho cậu đều ở đó, Tân Yên không mang theo gì cả, đến lúc này hắn mới nhận ra Tân Yên thật sự muốn ly hôn với hắn, không phải trò đùa, cũng không phải một phút bồng bột, mà thật sự Tân Yên quyết định ly hôn hắn
Quách Nghiêm Hạo ôm lấy đầu khó chịu, rốt cuộc vì cái gì, vì cái gì mà Tân Yên lại ly hôn hắn, những năm qua hắn không phải đối xử tốt với cậu hay sao, những năm qua hắn chưa từng để cậu thiệt thòi bất cứ cái gì, tại sao Tân Yên lại muốn ly hôn hắn đã vậy con chơi trò bỏ đi không nói
Ngày hôm sao Quách Viên An rốt cuộc cũng đến, cô khoác lên người trang phục đắt tiền đến căn biệt thự mà Quách Nghiêm Hạo và Tân Yên sống chung năm năm qua
Bước vào bên trong mùi rượu nồng nặc sặc vào mũi cô khiến cho cô không nhịn được nhíu mày, chỉ có một đêm căn nhà liền như bãi chiến trường như vậy sao, rốt cuộc anh hai cô làm cái gì vậy không biết
“Nghiêm Hạo đừng nói với em anh cả đêm qua uống rượu đấy nhé”
Quách Nghiêm Hạo im lặng không nói, Quách Viên An thở dài ngồi xuống ghế
“Anh làm sao vậy, làm gì khiến Tân Yên ly hôn anh đã vậy còn rời đi, suy cho cùng là chuyện gì”
“Nếu anh biết chuyện gì thì cần gọi hỏi em sao, Viên An, rốt cuộc Tân Yên kia xem anh là cái gỉ, năm năm qua anh đã nhịn cậu ta đủ rồi, là cầu ta nằng nặc đòi anh phải cưới cậu ta, cũng chính cậu ta diễn kịch khóc lóc van xin đủ điều khiến cha mẹ bắt buột anh phải cưới bằng được cậu ta, bây giờ lại không nói không rằng mà rời đi, Viên An rốt cuộc Tân Yên kia xem anh là trò đùa của cậu ta à”
Quách Nghiêm Hạo mệt mỏi nói, Quách Viên An không biết nên nói thế nào, chuyện này diễn ra quá bất ngờ Tân Yên không hề nói gì với cô, cô cũng chả biết phải làm như thế nào cho phải, một bên là bạn thân nhất của mình, một bên là anh hai cô thật sự không biết phải lựa chọn như thế nào cho phải đây
“Anh đã cho người tìm cậu ấy chưa, Tân Yên nhát lắm cậu ấy sẽ không rời khỏi A Thị này đâu, anh cho người tìm cậu ấy, biết đâu sẽ tìm được thì sao, người nhà Tân Yên đều ra nước ngoài cả rồi ở đây cậu ấy làm gì có người thân thích nào ngoài anh và em chứ”
Quách Viên An nói
“Thẻ trên bàn là anh đưa cho cậu ta, cậu ra đều trả lại không lấy một đồng cắt nào cả, Viên An em nói xem, cậu ta là đang chơi trò gì vậy chứ”
Quách Viên An nghe Quách Nghiêm Hạo nói vậy chỉ biết thờ dài, Tân Yên lần này làm ra chuyện đến cô còn không ngờ đến nữa mà, nhớ lại cách đây năm năm Tân Yên đã khóc lóc như thế nào vui vẻ như thế nào khi được anh trai cô đồng ý lấy cơ chứ, bây giờ lại dứt khoác ly hôn trả lại tất cả, Tân Yên ơi là Tân Yên
Quách Nghiêm Hạo mệt mỏi mà thiếp đi, trong giấc mơ hắn lại mơ thấy cách đây bảy năm, lúc đó hắn vừa tốt nghiệp đại học chuẩn bị vào công ty của Quách gia thừa kế sản nghiệp
Ngày hôm đó em gái của hắn Quách Viên An dẵn theo một cậu nhóc đến chỗ hắn làm lễ tốt nghiệp, cậu nhóc này nhìn vô cùng nổi bật với mái tóc khác màu trong rất thời trang, trên tai còn có hai cái khuyên nhìn vô cùng bắt mắt, nhìn vào không có một chút nào của một đứa trẻ ngoan, nhưng nếu em gái hắn dẫn đến một cậu nhóc ngoan ngoãn lúc đó hắn mới sợ hãi
“Viên An cậu loi tớ đến đây làm gì cơ chứ, nơi này là trường đại học đấy”
“Đi đi mà, đi mà, đi cùng tớ đến mừng anh hai tớ tốt nghiệp nói cho cậu biết anh của tớ vô cùng soái chỉ cần nhìn thấy chắc chắn cậu sẽ mê cho mà xem”
Quách Viên An tự tin khoe mẽ khiến Tân Yên cũng có chút tò mò, trước khi đến A thị một năm ở nơi kia cậu gặp qua không biết bao nhiêu người đẹp trai soái ca rồi, đủ tất cả thể loại còn không níu giữ được cậu huống chi là anh của cô bạn thân này chứ, để xem người như thế nào mà Quách Viên An lại liên tục nhắc đến không ngừng nào
Quách Nghiêm Hạp tức giận lập tức trở về nhà, nhưng vừa trở về trong nhà lại chẳng có gì ngoài sự trống trãi, hắn lập tức chạy lên phòng tìm kiếm nhưng cũng không có kết quả, quần áo của Tân Yên đã được mang đi từ sớm không còn lại bất cứ thứ gì, Quách Nghiêm Hạo lập tức lấy điện thoại gọi cho người kia nhưng đầu dây bên kia chỉ nghe được âm thanh của tổng đài
Quách Nghiêm Hạo tức giận gọi điện cho Quách Viên An
Đầu dây bên kia là một giọng nữ lười nhát
“Chuyện gì vậy anh hai, giờ này em đang nghỉ ngơi có gì mai hẳn nói”
“Viên An Tân Yên có ở chỗ em hay không”
“Không có, sao vậy anh lại khiến bạn tốt của em tức giận bỏ đi đầu rồi hay sao, quả thật không nói nổi anh mà”
Quách Nghiêm Hạo bị em gái trách mắng vô cớ liền không kiềm được tức giận quát to
“Cậu ta không nói không rằng bản thân kêu người đưa giấy ly hôn đến phòng làm việc của anh, anh trở về tìm cậu ta nói rõ thì chẳng thấy cậu ta đâu, Viên An em nói xem là ai sai”
Quách Viên An nghe đến hai từ ly hôn liền tỉnh ngủ, cô biết Tân Yên nhiều năm như vậy cũng biết Tân Yên thích anh hai mình bao nhiêu năm vậy sao có thể như vậy mà ly hôn được, chắc chắn là do anh trai của cô sai
“Anh hai cái này chắc chắn là do anh, Tân Yên thích anh như vậy cậu ấy ly hôn anh chắc chắn là không phải cậu ấy sai là anh sai rồi, nếu như là anh sai thì tự giải quyết đi, đừng làm phiền đến đứa em gái này đau đầu chết em đây”
Quách Viên An nói xong liền lập tức ngắt máy, cô gọi điện cho Tân Yên nhưng cũng chỉ nghe được tiếng thuê bao tổng đài, cô chỉ biết thở dài, thế nào lại ra nổng nổi này rồi cơ chứ
Ở sân bay, lúc này Tân Yên đang chuẩn bị chờ đến chuyến bay của bản thân, cậu quyết định từ bỏ, theo đuổi nhiều năm như vậy nhưng Quách Nghiêm Hạo vẫn không hướng mắt về cậu cho dù cậu cơ cố gắng đi chăng nữa thì Quách Nghiệm Hạo cũng không cần đến cậu, cuộc hôn nhân này vốn dĩ là do cậu cố chấp, do cậu bẫy hắn từ đầu, những năm qua hắn chịu đựng cậu e là cũng đủ rồi, bây giờ cũng nên kết thúc, cậu bây giờ cũng còn trẻ có thể làm lại, có thể tiếp tục đam mê của bản thân mình
Tân Yên nắm chặt hành lí trên tay mà bước vào trong, rời xa nơi này cũng rời xa A thị, chỉ có như vậy cậu mới mong có thể quên được người kia
Về phía Quách Nghiêm Hạo, hắn lập tức gọi điện cho thư ký khoá hết tất cả tài khoản của Tân Yên, hắn nhớ bản thân có đưa cho Tân Yên một chiếc thẻ, Tân Yên rời đi chắc chắn sẽ mang theo nó nhưng đến khi hắn nhìn lên bàn trong phòng khách, tất cả thẻ ngân hàng mà hắn đưa cho cậu đều ở đó, Tân Yên không mang theo gì cả, đến lúc này hắn mới nhận ra Tân Yên thật sự muốn ly hôn với hắn, không phải trò đùa, cũng không phải một phút bồng bột, mà thật sự Tân Yên quyết định ly hôn hắn
Quách Nghiêm Hạo ôm lấy đầu khó chịu, rốt cuộc vì cái gì, vì cái gì mà Tân Yên lại ly hôn hắn, những năm qua hắn không phải đối xử tốt với cậu hay sao, những năm qua hắn chưa từng để cậu thiệt thòi bất cứ cái gì, tại sao Tân Yên lại muốn ly hôn hắn đã vậy con chơi trò bỏ đi không nói
Ngày hôm sao Quách Viên An rốt cuộc cũng đến, cô khoác lên người trang phục đắt tiền đến căn biệt thự mà Quách Nghiêm Hạo và Tân Yên sống chung năm năm qua
Bước vào bên trong mùi rượu nồng nặc sặc vào mũi cô khiến cho cô không nhịn được nhíu mày, chỉ có một đêm căn nhà liền như bãi chiến trường như vậy sao, rốt cuộc anh hai cô làm cái gì vậy không biết
“Nghiêm Hạo đừng nói với em anh cả đêm qua uống rượu đấy nhé”
Quách Nghiêm Hạo im lặng không nói, Quách Viên An thở dài ngồi xuống ghế
“Anh làm sao vậy, làm gì khiến Tân Yên ly hôn anh đã vậy còn rời đi, suy cho cùng là chuyện gì”
“Nếu anh biết chuyện gì thì cần gọi hỏi em sao, Viên An, rốt cuộc Tân Yên kia xem anh là cái gỉ, năm năm qua anh đã nhịn cậu ta đủ rồi, là cầu ta nằng nặc đòi anh phải cưới cậu ta, cũng chính cậu ta diễn kịch khóc lóc van xin đủ điều khiến cha mẹ bắt buột anh phải cưới bằng được cậu ta, bây giờ lại không nói không rằng mà rời đi, Viên An rốt cuộc Tân Yên kia xem anh là trò đùa của cậu ta à”
Quách Nghiêm Hạo mệt mỏi nói, Quách Viên An không biết nên nói thế nào, chuyện này diễn ra quá bất ngờ Tân Yên không hề nói gì với cô, cô cũng chả biết phải làm như thế nào cho phải, một bên là bạn thân nhất của mình, một bên là anh hai cô thật sự không biết phải lựa chọn như thế nào cho phải đây
“Anh đã cho người tìm cậu ấy chưa, Tân Yên nhát lắm cậu ấy sẽ không rời khỏi A Thị này đâu, anh cho người tìm cậu ấy, biết đâu sẽ tìm được thì sao, người nhà Tân Yên đều ra nước ngoài cả rồi ở đây cậu ấy làm gì có người thân thích nào ngoài anh và em chứ”
Quách Viên An nói
“Thẻ trên bàn là anh đưa cho cậu ta, cậu ra đều trả lại không lấy một đồng cắt nào cả, Viên An em nói xem, cậu ta là đang chơi trò gì vậy chứ”
Quách Viên An nghe Quách Nghiêm Hạo nói vậy chỉ biết thờ dài, Tân Yên lần này làm ra chuyện đến cô còn không ngờ đến nữa mà, nhớ lại cách đây năm năm Tân Yên đã khóc lóc như thế nào vui vẻ như thế nào khi được anh trai cô đồng ý lấy cơ chứ, bây giờ lại dứt khoác ly hôn trả lại tất cả, Tân Yên ơi là Tân Yên
Quách Nghiêm Hạo mệt mỏi mà thiếp đi, trong giấc mơ hắn lại mơ thấy cách đây bảy năm, lúc đó hắn vừa tốt nghiệp đại học chuẩn bị vào công ty của Quách gia thừa kế sản nghiệp
Ngày hôm đó em gái của hắn Quách Viên An dẵn theo một cậu nhóc đến chỗ hắn làm lễ tốt nghiệp, cậu nhóc này nhìn vô cùng nổi bật với mái tóc khác màu trong rất thời trang, trên tai còn có hai cái khuyên nhìn vô cùng bắt mắt, nhìn vào không có một chút nào của một đứa trẻ ngoan, nhưng nếu em gái hắn dẫn đến một cậu nhóc ngoan ngoãn lúc đó hắn mới sợ hãi
“Viên An cậu loi tớ đến đây làm gì cơ chứ, nơi này là trường đại học đấy”
“Đi đi mà, đi mà, đi cùng tớ đến mừng anh hai tớ tốt nghiệp nói cho cậu biết anh của tớ vô cùng soái chỉ cần nhìn thấy chắc chắn cậu sẽ mê cho mà xem”
Quách Viên An tự tin khoe mẽ khiến Tân Yên cũng có chút tò mò, trước khi đến A thị một năm ở nơi kia cậu gặp qua không biết bao nhiêu người đẹp trai soái ca rồi, đủ tất cả thể loại còn không níu giữ được cậu huống chi là anh của cô bạn thân này chứ, để xem người như thế nào mà Quách Viên An lại liên tục nhắc đến không ngừng nào
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro