Sau Khi Ly Hôn Chúng Tôi Lại Kết Hôn
Chương 27
Punnie1310
2024-07-11 07:18:50
Tân Yên được mẹ Quách hỏi liền mỉm cười đáp lời
“Cháu…con vẫn khoẻ, mẹ không cần lo lắng đâu ạ, việc học có chút bận rộn nên không thể thường xuyên đến thăm ba mẹ, con xin lỗi hai người rất nhiều”
Ba Quách mẹ Quách liền mỉm cười dịu dàng
“Nói gì vậy chứ, có gì mà phải xin lỗi, con đang tuổi ăn tuổi học, bận bịu chuyện học cũng là việc tốt, sau này tốt nghiệp cứ đến Quách thị làm việc”
Tân Yên ngoan ngoan gật đầu, cậu vẫn chưa xác định sẽ đến Quách thị làm việc hay là sẽ vào showbiz làm việc vì dù sao cậu thích nhất vẫn là diễn xuất, còn học kinh thế là vì Quách Nghiêm Hạo mà thôi
“Yên Yên cậu ấy học giỏi lắm đây ba mẹ”
Mẹ Quách nghe Quách Viên An gọi Tân Yên là Yên Yên thì liễn gõ cô một cái
“Gọi là anh dâu, cái gì mà Yên Yên, cho dù hai đứa là bạn rồi thì cũng phải chú ý vai vế chứ con bé này”
Quách Viên An bị gõ một phát liền thương tâm tủi thân, ba mẹ từ lúc nào mà yêu thương cậu hơn cô rồi, không công bằng chút nào nhưng cô cũng vậy, cô thiên vị cậu hơn anh trai của mình, dù sao bạn tốt của cô đẹp thế mà, thiên vị cũng đáng
Ba mẹ Quách cứ liên tục gắp thức ăn cho Tân Yên, cậu mặt dù không thể ăn nhiều nhưng vẫn rất ngoan ngoãn nhận lấy, ở Quách gia cậu có thể cảm nhận được sự yêu thương của ba mẹ Quách Nghiêm Hạo dành cho mình, khiến cậu có cảm giác gia đình, đã lâu rồi Tân Yên chưa cảm nhận được cảm giác giống vậy. Anh trai luôn bận rộn không về nhà, cậu cũng có thể một mình ăn cơm, cũng rất nhiều năm rồi, đến khi gặp được Quách Nghiêm Hạo và Quách Viên An cùng ba mẹ Quách, cậu lại cảm nhận được cảm giác gia đình thật thụ, chỉ tiếc trong lòng Tân Yên biết cuộc hôn nhân này đối với Quách Nghiêm Hạo không có ý nghĩa, có lẽ bây giờ bọn họ cùng nhau ngồi trên bàn ăn bữa cơm gia đình nhưng có thể ngày khác hai người đã kết thúc, không còn chút liên quan nào cả
Tân Yên cảm giác tiếc nuối trong lòng. Mà Quách Nghiêm Hạo vẫn luôn an tĩnh ăn cơm, lâu lâu chỉ đáp lời mấy câu của ba mẹ Quách
Bữa cơm cũng nhanh chóng kết thúc, đêm đó hai người ở lại Quách gia ngủ. Bình thường mỗi người một phòng không ai nhìn thấy ai, bây giờ lần nữa chung phòng, Tân Yên có chút gượng gạo, cậu lên tiếng trước
“Hôm nay anh cứ ngủ ở giường đi, em còn bài tập phải làm sẽ ở sofa làm rồi ở đây ngủ cũng được”
Quách Nghiêm Hạo nhìn về phía sofa, sofa nhỏ vậy Tân Yên nằm cũng chẳng thoải mái, dù sao sáng mai có thể mẹ hắn đột nhiên xông vào, nếu thấy hai người không ngủ chung phòng lại gây chuyện thì hắn cũng không thể xử lí được
“Ngủ trên giường đi, giường rộng hai người ngủ cũng không chạm nhau, không cần lo”
Quách Nghiêm Hạo nói xông liền mang quần áo đi tắm, Tân Yên thì có chút đỏ mặt, dù sao ngủ chúng giường với người mình thích là cảm giác hạnh phúc nhất, cậu ngại ngùng đều là bình thường
Tân Yên mang báo cáo ra tiếp tục tập chúng làm việc, cậu lấy máy tính xách tay vẫn thường mang theo ra để làm việc, tiếng gõ bàn phím và tiếng lách tách của nước trong nhà tắm như hoà quyện lẫn nhau. Lúc Quách Nghiêm Hạo bước ra thì Tân Yên vẫn đang làm báo cáo, cậu cũng đang cùng một vài người bạn trong nhóm diễn xuất bàn bạt về chuyện mấy hôm nữa bọn họ sẽ có cơ hội đi thử vai một số vai quần chúng, được trực tiếp đến xem phim trường quay phim mà học hỏi
Cậu bận trò chuyện với các bạn mà quên mất Quách Nghiêm Hạo đã tắm xong, lúc hắn đến gần nhìn màn hình hiển thị một câu
*Hẹn ngày kia chúng ta cùng nhau thoả sức thể hiện một hôm *
Quách Nghiêm Hạo lại cho rằng ngày kia Tân Yên lại cùng đám bạn bè đại học đi chơi bời, hắn liền không vui bỏ về giường, Tân Yên chẳng hiểu chuyện gì xảy ra. Cậu nhanh chóng hoàn thành báo cáo xong liền đi tắm rồi lên giường, hai người ranh giới rõ ràng, Tân Yên ngoan ngoãn nằm chỗ của mình. Cậu làm sao có thể ngủ được chứ. Nhưng khi cậu chuẩn bị ngủ thì nghe Quách Nghiêm Hạo có điện thoại gọi đến, giọng hắn rất gấp gáp, đến cậu cũng cảm thấy lo lắng liền ngồi dậy
“Có chuyện gì sao, xảy ra chuyện gì à anh”
Nhìn thái độ của Quách Nghiêm Hạo cậu lo lắng có thể Quách thị xảy ra chuyện gì hắn mới có vẻ mặt này
Quách Nghiêm Hạo thấy cậu chưa ngủ thì bất ngờ
“Tôi có việc phải đi gấp, cậu cứ ngủ trước đi”
Tân Yên gật gật đầu nhưng cậu chợt nhớ ra nếu Quách Nghiêm Hạo đột nhiên rời đi nửa đêm có thể ba mẹ Quách sẽ không vui liền can ngăn
“Anh đưa em đi theo với, nếu như một mình anh đi như vậy ba mẹ sẽ không vui, em sẽ nói là có chuyện gấp ở nhà nên muốn cùng anh về nhà như cậy ba mẹ sẽ không nổi giận, lát nữa chạy ra đường lớn anh liền để em xuống, em sẽ tự mình bắt xe trở về nhà”
Quách Nghiêm Hạo nhìn Tân Yên một lúc sau đó cũng gật đầu, hắn chỉ kịp thay một bộ đồ bình thường cùng áo khoác, Tân Yên cũng chỉ kịp chòng một cái áo khoác vào người sau đó đi theo Quách Nghiêm Hạo
Ba mẹ Quách bấy giờ vẫn chưa ngủ mà đang cùng nhau hai người xem TV, nhìn thấy Quách Nghiêm Hạo và Tân Yên tối rồi còn muốn ra ngoài liền hỏi
“Hai đứa đi đâu, trễ như vậy rồi còn ra ngoài, có chuyện gì gấp gáp thì sáng mai đi cũng được”
Ba Quách nói
Quách Nghiêm Hạo định lên tiếng trả lời ba mình nhưng Tân Yên đã nhanh chóng lên tiếng thay hắn
“Ở nhà cũ của con xảy ra chuyện, dường như có trộm đột nhập, anh ấy đưa con trở về xem một chút, trong nhà có một số đồ đạc của người thân con, con sợ bị lấy đi mất”
Tân Yên quả thật là sinh viên khoa diễn xuất, cậu vừa nói nước mắt liền ngưng ngưng y như thật khiến cho ba mẹ Quách mềm lòng, hai người bảo họ nhanh chóng trở về xem, sau đó gọi điện thông báo cho họ. Cứ như vậy Quách Nghiêm Hạo và Tân Yên thành công rời khỏi Quách gia
Quách Nghiêm Hạo vốn định trở Tân Yên về nhà nhưng cậu từ chối, cậu bảo hắn cứ thả mình xuống phía trước là được, phía trước là đường lớn cũng đễ bắt xe, hắn có việc cứ đi trước đi, không cần lo lắng. Quách Nghiêm Hạo rốt cuộc cũng để cậu xuống xe, dặn cậu khi nào về đến nhà thông báo cho hắn một tiếng
Rồi hắn chạy xe đi, nhưng trong phút chốc lại chột dạ, mặc dù cậu thân là con trai nhưng nửa đêm hôm ở đường lớn cũng không hề an toàn, hắn quay xe lại định chở cậu về thì bắt gặp cậu leo lên một chiếc siêu xe, chiếc xe mà hắn đã nhìn thấy lần trước đi ea từ nhà cậu, mặt hắn tức khắc thay đổi
“Cháu…con vẫn khoẻ, mẹ không cần lo lắng đâu ạ, việc học có chút bận rộn nên không thể thường xuyên đến thăm ba mẹ, con xin lỗi hai người rất nhiều”
Ba Quách mẹ Quách liền mỉm cười dịu dàng
“Nói gì vậy chứ, có gì mà phải xin lỗi, con đang tuổi ăn tuổi học, bận bịu chuyện học cũng là việc tốt, sau này tốt nghiệp cứ đến Quách thị làm việc”
Tân Yên ngoan ngoan gật đầu, cậu vẫn chưa xác định sẽ đến Quách thị làm việc hay là sẽ vào showbiz làm việc vì dù sao cậu thích nhất vẫn là diễn xuất, còn học kinh thế là vì Quách Nghiêm Hạo mà thôi
“Yên Yên cậu ấy học giỏi lắm đây ba mẹ”
Mẹ Quách nghe Quách Viên An gọi Tân Yên là Yên Yên thì liễn gõ cô một cái
“Gọi là anh dâu, cái gì mà Yên Yên, cho dù hai đứa là bạn rồi thì cũng phải chú ý vai vế chứ con bé này”
Quách Viên An bị gõ một phát liền thương tâm tủi thân, ba mẹ từ lúc nào mà yêu thương cậu hơn cô rồi, không công bằng chút nào nhưng cô cũng vậy, cô thiên vị cậu hơn anh trai của mình, dù sao bạn tốt của cô đẹp thế mà, thiên vị cũng đáng
Ba mẹ Quách cứ liên tục gắp thức ăn cho Tân Yên, cậu mặt dù không thể ăn nhiều nhưng vẫn rất ngoan ngoãn nhận lấy, ở Quách gia cậu có thể cảm nhận được sự yêu thương của ba mẹ Quách Nghiêm Hạo dành cho mình, khiến cậu có cảm giác gia đình, đã lâu rồi Tân Yên chưa cảm nhận được cảm giác giống vậy. Anh trai luôn bận rộn không về nhà, cậu cũng có thể một mình ăn cơm, cũng rất nhiều năm rồi, đến khi gặp được Quách Nghiêm Hạo và Quách Viên An cùng ba mẹ Quách, cậu lại cảm nhận được cảm giác gia đình thật thụ, chỉ tiếc trong lòng Tân Yên biết cuộc hôn nhân này đối với Quách Nghiêm Hạo không có ý nghĩa, có lẽ bây giờ bọn họ cùng nhau ngồi trên bàn ăn bữa cơm gia đình nhưng có thể ngày khác hai người đã kết thúc, không còn chút liên quan nào cả
Tân Yên cảm giác tiếc nuối trong lòng. Mà Quách Nghiêm Hạo vẫn luôn an tĩnh ăn cơm, lâu lâu chỉ đáp lời mấy câu của ba mẹ Quách
Bữa cơm cũng nhanh chóng kết thúc, đêm đó hai người ở lại Quách gia ngủ. Bình thường mỗi người một phòng không ai nhìn thấy ai, bây giờ lần nữa chung phòng, Tân Yên có chút gượng gạo, cậu lên tiếng trước
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Hôm nay anh cứ ngủ ở giường đi, em còn bài tập phải làm sẽ ở sofa làm rồi ở đây ngủ cũng được”
Quách Nghiêm Hạo nhìn về phía sofa, sofa nhỏ vậy Tân Yên nằm cũng chẳng thoải mái, dù sao sáng mai có thể mẹ hắn đột nhiên xông vào, nếu thấy hai người không ngủ chung phòng lại gây chuyện thì hắn cũng không thể xử lí được
“Ngủ trên giường đi, giường rộng hai người ngủ cũng không chạm nhau, không cần lo”
Quách Nghiêm Hạo nói xông liền mang quần áo đi tắm, Tân Yên thì có chút đỏ mặt, dù sao ngủ chúng giường với người mình thích là cảm giác hạnh phúc nhất, cậu ngại ngùng đều là bình thường
Tân Yên mang báo cáo ra tiếp tục tập chúng làm việc, cậu lấy máy tính xách tay vẫn thường mang theo ra để làm việc, tiếng gõ bàn phím và tiếng lách tách của nước trong nhà tắm như hoà quyện lẫn nhau. Lúc Quách Nghiêm Hạo bước ra thì Tân Yên vẫn đang làm báo cáo, cậu cũng đang cùng một vài người bạn trong nhóm diễn xuất bàn bạt về chuyện mấy hôm nữa bọn họ sẽ có cơ hội đi thử vai một số vai quần chúng, được trực tiếp đến xem phim trường quay phim mà học hỏi
Cậu bận trò chuyện với các bạn mà quên mất Quách Nghiêm Hạo đã tắm xong, lúc hắn đến gần nhìn màn hình hiển thị một câu
*Hẹn ngày kia chúng ta cùng nhau thoả sức thể hiện một hôm *
Quách Nghiêm Hạo lại cho rằng ngày kia Tân Yên lại cùng đám bạn bè đại học đi chơi bời, hắn liền không vui bỏ về giường, Tân Yên chẳng hiểu chuyện gì xảy ra. Cậu nhanh chóng hoàn thành báo cáo xong liền đi tắm rồi lên giường, hai người ranh giới rõ ràng, Tân Yên ngoan ngoãn nằm chỗ của mình. Cậu làm sao có thể ngủ được chứ. Nhưng khi cậu chuẩn bị ngủ thì nghe Quách Nghiêm Hạo có điện thoại gọi đến, giọng hắn rất gấp gáp, đến cậu cũng cảm thấy lo lắng liền ngồi dậy
“Có chuyện gì sao, xảy ra chuyện gì à anh”
Nhìn thái độ của Quách Nghiêm Hạo cậu lo lắng có thể Quách thị xảy ra chuyện gì hắn mới có vẻ mặt này
Quách Nghiêm Hạo thấy cậu chưa ngủ thì bất ngờ
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Tôi có việc phải đi gấp, cậu cứ ngủ trước đi”
Tân Yên gật gật đầu nhưng cậu chợt nhớ ra nếu Quách Nghiêm Hạo đột nhiên rời đi nửa đêm có thể ba mẹ Quách sẽ không vui liền can ngăn
“Anh đưa em đi theo với, nếu như một mình anh đi như vậy ba mẹ sẽ không vui, em sẽ nói là có chuyện gấp ở nhà nên muốn cùng anh về nhà như cậy ba mẹ sẽ không nổi giận, lát nữa chạy ra đường lớn anh liền để em xuống, em sẽ tự mình bắt xe trở về nhà”
Quách Nghiêm Hạo nhìn Tân Yên một lúc sau đó cũng gật đầu, hắn chỉ kịp thay một bộ đồ bình thường cùng áo khoác, Tân Yên cũng chỉ kịp chòng một cái áo khoác vào người sau đó đi theo Quách Nghiêm Hạo
Ba mẹ Quách bấy giờ vẫn chưa ngủ mà đang cùng nhau hai người xem TV, nhìn thấy Quách Nghiêm Hạo và Tân Yên tối rồi còn muốn ra ngoài liền hỏi
“Hai đứa đi đâu, trễ như vậy rồi còn ra ngoài, có chuyện gì gấp gáp thì sáng mai đi cũng được”
Ba Quách nói
Quách Nghiêm Hạo định lên tiếng trả lời ba mình nhưng Tân Yên đã nhanh chóng lên tiếng thay hắn
“Ở nhà cũ của con xảy ra chuyện, dường như có trộm đột nhập, anh ấy đưa con trở về xem một chút, trong nhà có một số đồ đạc của người thân con, con sợ bị lấy đi mất”
Tân Yên quả thật là sinh viên khoa diễn xuất, cậu vừa nói nước mắt liền ngưng ngưng y như thật khiến cho ba mẹ Quách mềm lòng, hai người bảo họ nhanh chóng trở về xem, sau đó gọi điện thông báo cho họ. Cứ như vậy Quách Nghiêm Hạo và Tân Yên thành công rời khỏi Quách gia
Quách Nghiêm Hạo vốn định trở Tân Yên về nhà nhưng cậu từ chối, cậu bảo hắn cứ thả mình xuống phía trước là được, phía trước là đường lớn cũng đễ bắt xe, hắn có việc cứ đi trước đi, không cần lo lắng. Quách Nghiêm Hạo rốt cuộc cũng để cậu xuống xe, dặn cậu khi nào về đến nhà thông báo cho hắn một tiếng
Rồi hắn chạy xe đi, nhưng trong phút chốc lại chột dạ, mặc dù cậu thân là con trai nhưng nửa đêm hôm ở đường lớn cũng không hề an toàn, hắn quay xe lại định chở cậu về thì bắt gặp cậu leo lên một chiếc siêu xe, chiếc xe mà hắn đã nhìn thấy lần trước đi ea từ nhà cậu, mặt hắn tức khắc thay đổi
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro