Sau Khi Mất Trí Nhớ Ta Lên Giường Của Đối Thủ Một Mất Một Còn (H)
Cọ Tiểu Huyệt (...
Miên Nhuyễn Nhuyễn
2024-11-06 20:36:06
Khóe môi Cố Hi Triết nở nụ cười, cố ý trêu chọc nàng: “Cọ chỗ nào?”
Gương mặt Nguyệt Đức đỏ ửng, không đáp.
“Hửm?”
“Cọ tiểu huyệt…” Nguyệt Đức xấu hổ đến mức sắp khóc, nàng cũng bất chấp: “Thích mùi hương của phu quân! Cho nên cầm áo lót có mùi hương của phu quân cọ tiểu huyệt!”
Cố Hi Triết cười, cúi người mút cái vú đang dựng đứng của nàng: “Có phải do tiểu huyệt ướt nên áo lót mới biến thành như vậy hay không?”
Ngón tay dài cọ xát mạnh vào tiểu huyệt làm tiểu huyệt phát ra những tiếng òm ọp dâm mỹ.
Những nơi mẫn cảm ở trên và dưới của Nguyệt Đức bị đùa bỡn cùng một lúc.
Thân thể của Nguyệt Đức căng thẳng, nàng không khống chế được mà run rẩy. Hai cái chân không ngừng giãy giụa lại bị trói chặt làm cho giường rung theo.
Không biết vì sao phu quân ngày thường đoan chính ở trên giường lại điên cuồng như vậy, Nguyệt Đức khó hiểu lại cao trào.
“Phải! Phải! Phu quân! Phu quân ~ Đừng cọ! Bắn mất, ôi ~”
Cái cổ trắng trẻo tinh tế của Nguyệt Đức nâng lên, hai cái đùi bị trói căng chặt, tiểu huyệt lại bắn ra yêu dịch…
Nguyệt Đức mê ly thở dốc.
Cố Hi Triết đứng dậy, cầm lấy hai chân của Nguyệt Đức nhìn yêu dịch chảy ra từ giữa hai chân của nàng.
Hai cái môi đầy đặn ngọt ngào bắn ra dâm dịch và đế châu nhỏ đang hưng phấn bừng bừng lấp lánh ánh nước.
Tối hôm qua là lần đầu tiên ăn côn thịt lớn ma xát đến mức thịt mềm đỏ lên có chỗ hơi sưng lên một chút dính yêu dịch trong suốt lấp lánh, đế châu đỏ bừng đang run rẩy nhảy lên.
Cố Hi Triết cảm thán: “Đẹp quá, giống như lớp đường đỏ trong suốt lấp lánh phủ bên ngoài kẹo hồ lô trước đây phu quân từng ăn, ngon miệng lại mê người.”
Nguyệt Đức là màu trắng và màu đỏ, môi và nơi riêng tư của nàng đều là màu đỏ dẫm, rất giống như mứt quả bọc lớp đường trong suốt được bán ở trên đường.
Đẹp đến mức yết hầu lăn lộn không ngừng.
Nguyệt Đức là yêu, ngày thường ít cảm thấy ngại ngùng hơn nhân loại rất nhiều nhưng bị phu quân đối xử càn rỡ và đánh giá như vậy cũng cảm thấy xấu hổ.
Cả người của nàng đều đỏ lên: “Phu, phu quân! Dáng vẻ đoan chính lễ nghĩa ngày thường của chàng đâu!”
“Hửm? Nương tử, phu quân chỉ nếm thử một chút thôi.”
Nói xong Cố Hi Triết cúi xuống, cái lưỡi hồng hào ấm nóng liếm lên nơi mẫn cảm.
Hai cảm giác hoàn toàn khác nhau nhưng khi vừa tiếp xúc với thịt mềm thì phát ra khoái cảm khiến cho Nguyệt Đức hoa mắt ù tai.
“A~~”
Cố Hi Triết nghĩ thầm, quả nhiên rất ngọt! Hắn mút đế châu mẫn cảm, cái lưỡi mềm mại liếm từ đế châu đến miệng huyệt mút lấy ‘nước đường’ ngọt ngào bên trong.
Gương mặt Nguyệt Đức đỏ ửng, không đáp.
“Hửm?”
“Cọ tiểu huyệt…” Nguyệt Đức xấu hổ đến mức sắp khóc, nàng cũng bất chấp: “Thích mùi hương của phu quân! Cho nên cầm áo lót có mùi hương của phu quân cọ tiểu huyệt!”
Cố Hi Triết cười, cúi người mút cái vú đang dựng đứng của nàng: “Có phải do tiểu huyệt ướt nên áo lót mới biến thành như vậy hay không?”
Ngón tay dài cọ xát mạnh vào tiểu huyệt làm tiểu huyệt phát ra những tiếng òm ọp dâm mỹ.
Những nơi mẫn cảm ở trên và dưới của Nguyệt Đức bị đùa bỡn cùng một lúc.
Thân thể của Nguyệt Đức căng thẳng, nàng không khống chế được mà run rẩy. Hai cái chân không ngừng giãy giụa lại bị trói chặt làm cho giường rung theo.
Không biết vì sao phu quân ngày thường đoan chính ở trên giường lại điên cuồng như vậy, Nguyệt Đức khó hiểu lại cao trào.
“Phải! Phải! Phu quân! Phu quân ~ Đừng cọ! Bắn mất, ôi ~”
Cái cổ trắng trẻo tinh tế của Nguyệt Đức nâng lên, hai cái đùi bị trói căng chặt, tiểu huyệt lại bắn ra yêu dịch…
Nguyệt Đức mê ly thở dốc.
Cố Hi Triết đứng dậy, cầm lấy hai chân của Nguyệt Đức nhìn yêu dịch chảy ra từ giữa hai chân của nàng.
Hai cái môi đầy đặn ngọt ngào bắn ra dâm dịch và đế châu nhỏ đang hưng phấn bừng bừng lấp lánh ánh nước.
Tối hôm qua là lần đầu tiên ăn côn thịt lớn ma xát đến mức thịt mềm đỏ lên có chỗ hơi sưng lên một chút dính yêu dịch trong suốt lấp lánh, đế châu đỏ bừng đang run rẩy nhảy lên.
Cố Hi Triết cảm thán: “Đẹp quá, giống như lớp đường đỏ trong suốt lấp lánh phủ bên ngoài kẹo hồ lô trước đây phu quân từng ăn, ngon miệng lại mê người.”
Nguyệt Đức là màu trắng và màu đỏ, môi và nơi riêng tư của nàng đều là màu đỏ dẫm, rất giống như mứt quả bọc lớp đường trong suốt được bán ở trên đường.
Đẹp đến mức yết hầu lăn lộn không ngừng.
Nguyệt Đức là yêu, ngày thường ít cảm thấy ngại ngùng hơn nhân loại rất nhiều nhưng bị phu quân đối xử càn rỡ và đánh giá như vậy cũng cảm thấy xấu hổ.
Cả người của nàng đều đỏ lên: “Phu, phu quân! Dáng vẻ đoan chính lễ nghĩa ngày thường của chàng đâu!”
“Hửm? Nương tử, phu quân chỉ nếm thử một chút thôi.”
Nói xong Cố Hi Triết cúi xuống, cái lưỡi hồng hào ấm nóng liếm lên nơi mẫn cảm.
Hai cảm giác hoàn toàn khác nhau nhưng khi vừa tiếp xúc với thịt mềm thì phát ra khoái cảm khiến cho Nguyệt Đức hoa mắt ù tai.
“A~~”
Cố Hi Triết nghĩ thầm, quả nhiên rất ngọt! Hắn mút đế châu mẫn cảm, cái lưỡi mềm mại liếm từ đế châu đến miệng huyệt mút lấy ‘nước đường’ ngọt ngào bên trong.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro