Sau Khi Mất Trí Nhớ Ta Lên Giường Của Đối Thủ Một Mất Một Còn (H)
Một Ít Chuyệ...
Miên Nhuyễn Nhuyễn
2024-11-06 20:36:06
Ở trong tiên cảnh, sương mù lượn lờ, có một người ngoại hình giống như phu quân hiện giờ, vị Tiên Quân tuấn tú phiêu dật đang lạnh nhạt ngồi xếp bằng, mặc kệ con thỏ con mập mạp đang nhảy nhót trên đùi, trong miệng tựa hồ đang khích lệ gì đó.
"Hôm nay ngươi đến Tĩnh Hư Tông để tĩnh tâm tu tiên pháp, Yêu tộc đang bộc phát nội loạn, chuyện giữa Khiếu Nhạc và Yêu tộc để bọn họ giải quyết, ngươi hà tất phải đi làm gì."
Con thỏ mập mạp kia khép lại lỗ tai dài, bộ lông mềm mại rũ xuống, giẫm chân phản bác lời của hắn, "Ta cùng Khiếu Nhạc vẫn luôn đồng cam cộng khổ, chưa bao giờ xa cách nhau lâu như vậy! Bây giờ hắn ở Yêu tộc bị chèn ép tiến thối gian nan! Ta đương nhiên phải cùng hắn sát cảnh vượt qua hoạn nạn! Ta muốn đi tìm Khiếu Nhạc!"
Con thỏ nhỏ nhe răng cửa ác độc nguyền rủa nói, "Tĩnh Hư Tông! Ngươi không cho ta đi, ta băm nát đầu gối của ngươi!" Sau đó điên cuồng nhảy, cúi tai dài xuống vung vẩy một cái.
Ngón trỏ của Tiên Quân đẩy ra tai dài mềm mại như nhung của con thỏ, nhẹ nhàng vuốt ve tai thỏ của nàng, thanh âm có chút trầm thấp, "Chí hướng của các ngươi khác nhau, con đường cuối cùng cũng phải tách ra thôi."
Con thỏ nhỏ quay đầu "Ngao" một tiếng cắn lấy ngón tay Tiên Quân, răng nhỏ dùng sức, chậm rãi đổ máu. “ Không đúng! Chỉ cần trái tim có nhau! Vĩnh viễn sẽ ở cạnh nhau!"
Tiên Quân chảy máu cũng không bỏ qua, ngược lại ảm đạm trầm mặc, không thốt nên lời.
Ai cũng không cách nào thuyết phục ai.
Lúc nào, Tiên Nhân nhuộm tình dục ẩn vào nhân gian; lúc nào hai người có thể như hiện tại, tóc mai kề cận, da thịt kề nhau.
Nguyệt Đức không thể suy nghĩ cẩn thận. Hình ảnh chỉ thoáng qua tức thì, nàng rất nhanh đã quên.
Tay của nàng đã sờ lên da thịt Cố Hi Triết, làn da trơn trượt sáng trong giống như băng, dọc theo
đường cong cơ bắp của phu quân mò tới nhân ngư tuyến sắc bén của hắn.
Eo sườn nhân ngư của nam nhân thật xinh đẹp, Nguyệt Đức rất thích ~
Hai người mặt đối mặt ôm lấy nhau, Cố Hi Triết để tuỳ ý để bàn tay nhỏ bé của nàng làm loạn, vùi đầu bú liếm đại bạch thỏ trướng sữa.
Duỗi tay xuống vuốt ve tiểu huyệt của Nguyệt Đức, vừa sờ đều là nước, mảnh vải ngay khe huyệt thấm đầy nước.
Bàn tay to lớn nâng lên bầu vú sữa, núm vú tràn ra kẽ tay thon dài, môi mỏng đẹp mắt đang ra sức bú mút trên cự nhũ tuyết trắng, đầu lưỡi thô to khiêu khích nhũ hoa đỏ tươi, những luồng sữa tươi ngọt ngào bị kích thích chảy ra ngoài.
Nguyệt Đức bị hút rất thư thái, nhưng tràn nhũ rồi. Nhưng lại muốn phu quân cũng không phải đứa bé, sợ hắn ngại, muốn tự mình lau.
Sao Cố Hi Triết có thể ngại được, hương vị ngọt ngào của sữa tươi chảy vào trong viêch, giống như phần thưởng khi hắn nhào nặn, bị hắn cuốn vào trong miệng tiếp tục bú liếm, trong miệng mùi sữa tràn ngập bốn phía.
Cố Hi Triết xoa nắn, thè lưỡi ra liếm mút đều có quy luật.
Đầu lưỡi mềm mại phối hợp với lòng bàn tay ôn hòa vuốt ve, đem núm vú trướng đau nhức, dần dần khơi thông mềm mại, phát ra nhiệt độ ấm áp.
"Hôm nay ngươi đến Tĩnh Hư Tông để tĩnh tâm tu tiên pháp, Yêu tộc đang bộc phát nội loạn, chuyện giữa Khiếu Nhạc và Yêu tộc để bọn họ giải quyết, ngươi hà tất phải đi làm gì."
Con thỏ mập mạp kia khép lại lỗ tai dài, bộ lông mềm mại rũ xuống, giẫm chân phản bác lời của hắn, "Ta cùng Khiếu Nhạc vẫn luôn đồng cam cộng khổ, chưa bao giờ xa cách nhau lâu như vậy! Bây giờ hắn ở Yêu tộc bị chèn ép tiến thối gian nan! Ta đương nhiên phải cùng hắn sát cảnh vượt qua hoạn nạn! Ta muốn đi tìm Khiếu Nhạc!"
Con thỏ nhỏ nhe răng cửa ác độc nguyền rủa nói, "Tĩnh Hư Tông! Ngươi không cho ta đi, ta băm nát đầu gối của ngươi!" Sau đó điên cuồng nhảy, cúi tai dài xuống vung vẩy một cái.
Ngón trỏ của Tiên Quân đẩy ra tai dài mềm mại như nhung của con thỏ, nhẹ nhàng vuốt ve tai thỏ của nàng, thanh âm có chút trầm thấp, "Chí hướng của các ngươi khác nhau, con đường cuối cùng cũng phải tách ra thôi."
Con thỏ nhỏ quay đầu "Ngao" một tiếng cắn lấy ngón tay Tiên Quân, răng nhỏ dùng sức, chậm rãi đổ máu. “ Không đúng! Chỉ cần trái tim có nhau! Vĩnh viễn sẽ ở cạnh nhau!"
Tiên Quân chảy máu cũng không bỏ qua, ngược lại ảm đạm trầm mặc, không thốt nên lời.
Ai cũng không cách nào thuyết phục ai.
Lúc nào, Tiên Nhân nhuộm tình dục ẩn vào nhân gian; lúc nào hai người có thể như hiện tại, tóc mai kề cận, da thịt kề nhau.
Nguyệt Đức không thể suy nghĩ cẩn thận. Hình ảnh chỉ thoáng qua tức thì, nàng rất nhanh đã quên.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tay của nàng đã sờ lên da thịt Cố Hi Triết, làn da trơn trượt sáng trong giống như băng, dọc theo
đường cong cơ bắp của phu quân mò tới nhân ngư tuyến sắc bén của hắn.
Eo sườn nhân ngư của nam nhân thật xinh đẹp, Nguyệt Đức rất thích ~
Hai người mặt đối mặt ôm lấy nhau, Cố Hi Triết để tuỳ ý để bàn tay nhỏ bé của nàng làm loạn, vùi đầu bú liếm đại bạch thỏ trướng sữa.
Duỗi tay xuống vuốt ve tiểu huyệt của Nguyệt Đức, vừa sờ đều là nước, mảnh vải ngay khe huyệt thấm đầy nước.
Bàn tay to lớn nâng lên bầu vú sữa, núm vú tràn ra kẽ tay thon dài, môi mỏng đẹp mắt đang ra sức bú mút trên cự nhũ tuyết trắng, đầu lưỡi thô to khiêu khích nhũ hoa đỏ tươi, những luồng sữa tươi ngọt ngào bị kích thích chảy ra ngoài.
Nguyệt Đức bị hút rất thư thái, nhưng tràn nhũ rồi. Nhưng lại muốn phu quân cũng không phải đứa bé, sợ hắn ngại, muốn tự mình lau.
Sao Cố Hi Triết có thể ngại được, hương vị ngọt ngào của sữa tươi chảy vào trong viêch, giống như phần thưởng khi hắn nhào nặn, bị hắn cuốn vào trong miệng tiếp tục bú liếm, trong miệng mùi sữa tràn ngập bốn phía.
Cố Hi Triết xoa nắn, thè lưỡi ra liếm mút đều có quy luật.
Đầu lưỡi mềm mại phối hợp với lòng bàn tay ôn hòa vuốt ve, đem núm vú trướng đau nhức, dần dần khơi thông mềm mại, phát ra nhiệt độ ấm áp.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro