Sau Khi Mất Trí Nhớ Ta Lên Giường Của Đối Thủ Một Mất Một Còn (H)
Quan Sát
Miên Nhuyễn Nhuyễn
2024-11-06 20:36:06
Khi Cố Hi Triết cảm nhận được sau khi Nguyệt Đức vượt qua ranh giới kia một chút thì dừng lại khó tránh khỏi nghi ngờ, hắn đang định khởi động pháp trận thì dừng lại.
Hắn do dự một chút chuẩn bị quan sát tiếp.
Gia thế của phu quân tốt, dáng dấp đẹp, có học thức, tính tình cũng tốt mà đối xử với Nguyệt Đức càng tốt. Phu quân có một tương lai rất tốt nhưng lại mang theo mình bỏ trốn!
Ô Chước Chước nhìn thấy Nguyệt Đức như vậy bỗng dưng cảm thấy không ổn, mạch não của Nguyệt Đức từ trước đến nay không giống với người bình thường.
Nàng chỉ xác nhận khi có thể chứng minh được.
Nàng phải rời khỏi phu quân sao? Dù sao nhân loại và yêu cũng có thù với nhau. Nguyệt Đức nhíu mày không khỏi ngồi xổm xuống nghiêm túc suy nghĩ.
Nhưng nàng không quen ai cả trừ Ô Chước Chước luôn mở miệng ra nói gở, trên người không có nổi hai đồng tiền, một nghèo hai hèn còn không biết chữ chẳng có gì ngoài khí lực và pháp lực mỏng manh! Cho nên vừa rồi nàng biến thành thỏ yêu đúng không?
Với tình tình không màng sự đời của nàng đi ra ngoài không đói chết mới lạ.
Còn có thể bị yêu khác ăn hoặc là bị người của tiên giới giết chết.
Hơn nữa… Mình thật sự có thể rời bỏ phu quân sao?
Nguyệt Đức suy nghĩ một chút.
Mới một ngày một đêm không gặp phu quân thôi mà Nguyệt Đức đã cảm thấy nhớ phu quân rồi.
Nhớ đến cái ôm và hôn nhẹ của phu quân, nhớ đến khi hắn ôm chặt lấy mình, nhớ mùi hương tùng mộc thơm ngát mang theo cảm giác an toàn trên người của hắn.
Nàng nói suy nghĩ của nàng cho Ô Chước Chước nghe.
Ô Chước Chước lại hóa đá tại chỗ, vì sao tư tưởng của Nguyệt Đức lại biến thành như vậy…
Hắn bị hạ cấm ngôn chú cũng há miệng a a không nói nên lời.
Nguyệt Đức chính là em gái của Cửu vĩ hồ vương Tô Vũ, Đại tướng quân của Yêu tộc chinh phạt Ma tộc! Còn trái phải đánh nhau với Cố Hi Triết và Khiếu Nhạc!
Lúc Nguyệt Đức rầu rĩ nói nhớ phu quân thì hai má của nàng lập tức đỏ ửng lên!
Là kì động dục!
Ô Chước Chước vội vàng cắn tà váy của nàng lắc lư: “Nguyệt Đức, không phải do ngươi nhớ Cố Hi Triết! Ngươi đang đến kì động dục!”
“Kì động dục sao?”
Ô Chước Chước nói sơ qua về kỳ động dục cho Nguyệt Đức nghe, gương mặt Nguyệt Đức trầm trọng liên tiếp gật đầu rồi ừ, nghe thấy mình là con thỏ có tính dâm càng phải chú ý hơn còn ngạc nhiên đến mức cái miệng thỏ nhỏ mở thành hình chữ O.
“Cho nên tất cả chỉ là ảo giác của kì động dục mà thôi! Chúng ta mau đi thôi nếu không khi kì động dục của ngươi tới giao phối với Cố Hi Triết thì không thể bỏ chạy đâu!”
“Chước Chước, nhưng đã không còn kịp nữa rồi…”
Hắn do dự một chút chuẩn bị quan sát tiếp.
Gia thế của phu quân tốt, dáng dấp đẹp, có học thức, tính tình cũng tốt mà đối xử với Nguyệt Đức càng tốt. Phu quân có một tương lai rất tốt nhưng lại mang theo mình bỏ trốn!
Ô Chước Chước nhìn thấy Nguyệt Đức như vậy bỗng dưng cảm thấy không ổn, mạch não của Nguyệt Đức từ trước đến nay không giống với người bình thường.
Nàng chỉ xác nhận khi có thể chứng minh được.
Nàng phải rời khỏi phu quân sao? Dù sao nhân loại và yêu cũng có thù với nhau. Nguyệt Đức nhíu mày không khỏi ngồi xổm xuống nghiêm túc suy nghĩ.
Nhưng nàng không quen ai cả trừ Ô Chước Chước luôn mở miệng ra nói gở, trên người không có nổi hai đồng tiền, một nghèo hai hèn còn không biết chữ chẳng có gì ngoài khí lực và pháp lực mỏng manh! Cho nên vừa rồi nàng biến thành thỏ yêu đúng không?
Với tình tình không màng sự đời của nàng đi ra ngoài không đói chết mới lạ.
Còn có thể bị yêu khác ăn hoặc là bị người của tiên giới giết chết.
Hơn nữa… Mình thật sự có thể rời bỏ phu quân sao?
Nguyệt Đức suy nghĩ một chút.
Mới một ngày một đêm không gặp phu quân thôi mà Nguyệt Đức đã cảm thấy nhớ phu quân rồi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhớ đến cái ôm và hôn nhẹ của phu quân, nhớ đến khi hắn ôm chặt lấy mình, nhớ mùi hương tùng mộc thơm ngát mang theo cảm giác an toàn trên người của hắn.
Nàng nói suy nghĩ của nàng cho Ô Chước Chước nghe.
Ô Chước Chước lại hóa đá tại chỗ, vì sao tư tưởng của Nguyệt Đức lại biến thành như vậy…
Hắn bị hạ cấm ngôn chú cũng há miệng a a không nói nên lời.
Nguyệt Đức chính là em gái của Cửu vĩ hồ vương Tô Vũ, Đại tướng quân của Yêu tộc chinh phạt Ma tộc! Còn trái phải đánh nhau với Cố Hi Triết và Khiếu Nhạc!
Lúc Nguyệt Đức rầu rĩ nói nhớ phu quân thì hai má của nàng lập tức đỏ ửng lên!
Là kì động dục!
Ô Chước Chước vội vàng cắn tà váy của nàng lắc lư: “Nguyệt Đức, không phải do ngươi nhớ Cố Hi Triết! Ngươi đang đến kì động dục!”
“Kì động dục sao?”
Ô Chước Chước nói sơ qua về kỳ động dục cho Nguyệt Đức nghe, gương mặt Nguyệt Đức trầm trọng liên tiếp gật đầu rồi ừ, nghe thấy mình là con thỏ có tính dâm càng phải chú ý hơn còn ngạc nhiên đến mức cái miệng thỏ nhỏ mở thành hình chữ O.
“Cho nên tất cả chỉ là ảo giác của kì động dục mà thôi! Chúng ta mau đi thôi nếu không khi kì động dục của ngươi tới giao phối với Cố Hi Triết thì không thể bỏ chạy đâu!”
“Chước Chước, nhưng đã không còn kịp nữa rồi…”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro