Sau Khi Nghe Lén Tiếng Lòng Của Ta, Cả Nhà Đều Muốn Nghịch Thiên Sửa Mệnh

Muội Muội Xấu Q...

2024-11-05 15:27:15

Đông Tuyết thấy Hạ Thiền tỏ ra tức giận, cười nói: "Muội tức giận như thế làm gì? Phu nhân chúng ta không hề thiếu nhân sâm trăm năm. Hơn nữa, phu nhân mới sinh con xong, có thể ăn nhân sâm à?"

Hạ Thiền tức giận nói: "Tuy nói như thế nhưng nhìn thái độ qua loa của lão phu

nhân thì vô cùng tức giận. Tốt xấu gì phu nhân cũng đã sinh đích tiểu thư đầu tiên cho Thẩm phủ, lão phu nhân lại không hề xem trọng như thế."

Bạch Như Ý mệt mỏi cười cười.

"Đích tiểu thư thì sao chứ? Từ khi Thẩm Niệm Tình vào phủ, trong mắt lão phu nhân chỉ có ả, cũng lạnh nhạt với trưởng tử như Khiêm Nhi rất nhiều."

Xem ra Thẩm Niệm Tình kia đúng là nữ chính được trời chọn, tất cả mọi người vô thức thích ả, yêu thương ả.

Nhưng cho dù như thế, ả cũng không nên làm tổn thương con của mình.

Nghĩ vậy, bà thu hồi lại vẻ mệt mỏi, nhìn về phía Hạ Thiền nói: "Tử An đâu? Nhanh đi tìm Tử An đến đây."

Tiếng lòng của Đường Đường nói Tử An gặp nguy hiểm.

Nhất định bà phải tận mắt nhìn thấy Tử An không sao mới yên tâm được.

"Có lẽ Tam công tử vẫn chưa biết phu nhân trở về phủ, nô tỳ đi tìm Tam công tử đến đây."

Hạ Thiền nói xong đi ra khỏi phòng.

Không bao lâu sau, một đứa bé bốn tuổi lanh lợi đi vào viện của Bạch Như Ý.

Hắn ta chính là Tam công tử Thẩm phủ, con trai thứ ba của Bạch Như Ý, Thẩm Tử An.

"Mẫu thân, người trở về rồi. Muội muội đâu, mau cho con xem muội muội."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Thẩm Tử An nói xong tìm kiếm Đường Đường trong phòng.

Sau khi phát hiện Đường Đường đang ngủ trong nôi, hắn ta muốn đi qua nhìn nhưng lại bị Đông Tuyết cản lại.

"Tam công tử, người mới đi từ ngoài vào, trên người có khí lạnh, không nên đến gần tiểu thư sẽ tốt hơn. Nào, ôm bình nước nóng cho ấm áp đã."

Đông Tuyết nói xong đưa cho Thẩm Tử An một bình nước nóng.

Mặc dù Thẩm Tử An hơi bất mãn nhưng vẫn ôm bình nước nóng vào lòng.

"Tử An, qua chỗ mẫu thân này, để mẫu thân xem con có khỏe mạnh không." Tử vô cùng lo lắng nhìn Thẩm Tử An.

Thẩm Tử An ôm bình nước nóng cười hì hì đi đến trước mặt Bạch Như Ý.

"Mẫu thân, con vẫn khỏe."

Mặc dù Thẩm Tử An nói như thế nhưng Bạch Như Ý vẫn không yên lòng.

Bà kiểm tra Thẩm Tử An một lượt, xác nhận hắn thật sự không sao thì mới thoáng yên lòng.

"Tử An, gần đây con có thấy chỗ nào khó chịu không?"

Thẩm Tử An khó hiểu lắc đầu.

"Mẫu thân, con vẫn khỏe mà, sao có chỗ nào khó chịu chứ?"

Bạch Như Ý nghe nói như thế mới yên lòng.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Xem ra bọn người Thẩm Niệm Tình vẫn chưa ra tay với Tử An.

Vậy tốt rồi, vậy tốt rồi.

Lúc này, Đường Đường đã ngủ đủ đã thức giấc.

Sau khi ngáp nhỏ, nàng bắt đầu ê a.

[Phải mau chóng tập luyện, như thế mới có thể cứu mẫu thân, cứu Đại ca.]

[Nếu như có thể cũng nên cứu những nhân vật làm nền khác trong nhà.]

Bạch Như Ý: Khiến Đường Đường lo lắng rồi...

Thẩm Tử An nghe tiếng ê a trong nôi, ánh mắt tràn đầy vẻ kích động.

"Muội muội dậy rồi, con qua xem thử."

Hắn ném bình nước nóng cho Đông Tuyết, đi hai ba bước đến cạnh nôi.

Chỉ là khi nhìn rõ mặt của Đường Đường, trong chớp mắt hắn lui về sau một bước.

"Trời ơi, muội muội xấu quá! Vết hồng hồng trên mặt là gì thế? Nhìn qua thật đáng sợ, giống quái vật dọa người."

Nói xong, chính hắn còn vô cùng ấm ức.

Hắn quay người đi đến trước mặt Bạch Như Ý, hơi u oán nhìn bà.

"Mẫu thân, sao người lại sinh cho con một muội muội xấu như vậy chứ? Còn thua xa đại tỷ tỷ. Vẫn là đại tỷ tỷ đẹp nhất, Tử An thích đại tỷ tỷ nhất."

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Sau Khi Nghe Lén Tiếng Lòng Của Ta, Cả Nhà Đều Muốn Nghịch Thiên Sửa Mệnh

Số ký tự: 0