Sau Khi Nghe Lén Tiếng Lòng Của Ta, Cả Nhà Đều Muốn Nghịch Thiên Sửa Mệnh
Ân Nhân Cứu Mạn...
2024-11-05 15:27:15
Khi còn sống, cuộc sống của Đường Đường rất khổ sở.
Nghèo rớt mồng tơi, bơ vơ không nơi nương tựa.
Sau khi chết lại bị toàn bộ người ở Địa Phủ, không, là quỷ xem như khách quý.
Bởi vì là nàng ân nhân cứu mạng của Diêm Quân khi lịch kiếp ở nhân gian.
Diêm Quân vì muốn báo ân, không chỉ bảo bầy quỷ ở địa phủ cho Đường Đường ăn ngon uống sướng, hầu hạ nàng mà còn công khai lạm quyền cho Đường Đường.
Để nàng mang theo ký ức đầu thai.
Còn đặc biệt chọn nhà có tiền lại có quyền.
Hơn nữa, còn dán n buff hộ mạng cho nàng.
Gì mà siêu mạnh, chạy rất nhanh, ngôn ngữ vô cùng phong phú, bách độc bất xâm vân vân.
Mặc dù Đường Đường không biết những loại buff này có tác dụng gì nhưng Diêm Quân đã cho miễn phí thì không cần lãng phí.
Đường Đường nghĩ đến chuyện kiếp sau có thể làm phú nhị đại, quan nhị đại, khóe miệng cười sắp cong lên trời.
Cứ như vậy, cả người nàng mang theo buff, vui vẻ đi vào lối Luân hồi.
Diêm Quân nhìn thấy bóng dáng của Đường Đường đi vào lối Luân hồi, quỷ sai bên cạnh Diêm Quân khó hiểu hỏi: "Quân thượng, vì sao ngài lại sắp xếp như thế?"
Diêm Quân cười nói: "Những thứ buff kia vốn là thần lực của nàng, bổn quân chỉ trả lại cho nàng một chút mà thôi."
Quỷ sai vẫn không hiểu.
"Nếu đã như vậy, sao ngài lại còn phạt ba vị đại nhân hắc, bạch vô thường và phán quan đến thế giới kia từ sớm thế?"
Diêm Quân bất đắc dĩ nói: "Chẳng phải là tìm người giúp đỡ nàng một phen à."
Quỷ sai chỉ cảm thấy da đầu tê dại, cũng may lúc trước mình không phạm sai lầm, không thì có lẽ hắn còn không được chuyển thế làm người...
Hắn hắng giọng hỏi tiếp: "Quân thượng, ngài tính toán thế này không tính là gian lận chứ?"
Diêm Quân bất đắc dĩ thở dài.
"Đã lịch kiếp chín lần mà không lần nào thành công cả, vì kế hoạch hôm nay, chỉ có thể tìm đường sống trong chỗ chết thôi."
Quỷ sai như hiểu như không gật đầu.
*
Sau khi Đường Đường đi vào lối Luân hồi, nàng nhắm mắt lại, trong chớp mắt xung quanh tối đen.
Khi mở mắt ra, xung quanh vẫn tối.
Chuyện gì thế?
Đầu thai không thành công à?
Ngay lúc Đường Đường đang khó hiểu, đột nhiên cảm thấy cảm giác đè ép lan đến.
Ngay sau đó là tiếng nữ tử.
"Phu nhân, người sao thế?"
"Bụng ta đau đớn không thôi, chắc sẽ sắp lâm bồn sớm rồi."
Người nói chuyện dường như là một phụ nhân dịu dàng, trong giọng nói xen lẫn sự đau đớn.
"Phu nhân, sao có thể như vậy? Chẳng phải còn một tháng nữa à?" Một giọng nữ khác hoảng sợ nói.
"Xin phu nhân đừng vội, nô tỳ sẽ cho người đi mời đại phu ngay." Người nói chuyện là giọng nữ tử ban đầu kia.
"Xuân Lan, Hạ Thiền, các ngươi mau đỡ phu nhân đi lên giường."
Tiếp theo, nàng phân phó nói: "Thu Sương, mau đi báo phòng bếp nấu nước. Còn ngươi nữa, ra roi thúc ngựa chạy về Thẩm phủ báo cho lão gia, nói phu nhân sinh trước dự kiến."
Đường Đường vừa kiên nhẫn chịu cảm giác đè nén quanh mình, vừa cẩn thận nghe âm thanh bên ngoài.
Xem ra nàng đầu thai thật, mà sắp được sinh ra ngay.
Chỉ là...
Xuân Lan? Hạ Thiền? Thu Sương?
Sao những tên này nghe quen tai như thế?
Chẳng lẽ người nói tên Đông Tuyết?
"Đông Tuyết, tình hình của phu nhân không tốt lắm, đau đến mức đổ mồ hôi lạnh, nên làm gì đây?"
"Phu nhân, người kiên nhẫn một chút, chẳng mấy chốc đại phu và bà đỡ sẽ đến ngay thôi."
Sau khi nghe hai câu này, trong chớp mắt Đường Đường không bình tĩnh được nữa!
Đúng là tên Đông Tuyết!
Xuân Lan, Hạ Thiền, Thu Sương, Đông Tuyết!
Đây chẳng phải là tên những nhân vật nàng từng xem trong một quyển sách lúc trước à?
Mặc dù bọn họ chỉ là bốn nha hoàn trong sách, nhưng vì tần suất xuất hiện trong sách rất nhiều, tên lại dễ nhớ nên Đường Đường còn nhớ rõ bọn họ.
Chỉ là sao nàng có thể nghe tiếng nhân vật trong sách nói chuyện thế?
Chẳng lẽ không phải nàng đầu thai mà là xuyên sách à?
Đúng rồi, chắc chắn nàng đã xuyên thư!
Vì vừa rồi nàng còn nghe hai chữ 'Thẩm phủ', ở trong cốt truyện, bốn người này chính là nha hoàn của Thẩm phủ!
Nghèo rớt mồng tơi, bơ vơ không nơi nương tựa.
Sau khi chết lại bị toàn bộ người ở Địa Phủ, không, là quỷ xem như khách quý.
Bởi vì là nàng ân nhân cứu mạng của Diêm Quân khi lịch kiếp ở nhân gian.
Diêm Quân vì muốn báo ân, không chỉ bảo bầy quỷ ở địa phủ cho Đường Đường ăn ngon uống sướng, hầu hạ nàng mà còn công khai lạm quyền cho Đường Đường.
Để nàng mang theo ký ức đầu thai.
Còn đặc biệt chọn nhà có tiền lại có quyền.
Hơn nữa, còn dán n buff hộ mạng cho nàng.
Gì mà siêu mạnh, chạy rất nhanh, ngôn ngữ vô cùng phong phú, bách độc bất xâm vân vân.
Mặc dù Đường Đường không biết những loại buff này có tác dụng gì nhưng Diêm Quân đã cho miễn phí thì không cần lãng phí.
Đường Đường nghĩ đến chuyện kiếp sau có thể làm phú nhị đại, quan nhị đại, khóe miệng cười sắp cong lên trời.
Cứ như vậy, cả người nàng mang theo buff, vui vẻ đi vào lối Luân hồi.
Diêm Quân nhìn thấy bóng dáng của Đường Đường đi vào lối Luân hồi, quỷ sai bên cạnh Diêm Quân khó hiểu hỏi: "Quân thượng, vì sao ngài lại sắp xếp như thế?"
Diêm Quân cười nói: "Những thứ buff kia vốn là thần lực của nàng, bổn quân chỉ trả lại cho nàng một chút mà thôi."
Quỷ sai vẫn không hiểu.
"Nếu đã như vậy, sao ngài lại còn phạt ba vị đại nhân hắc, bạch vô thường và phán quan đến thế giới kia từ sớm thế?"
Diêm Quân bất đắc dĩ nói: "Chẳng phải là tìm người giúp đỡ nàng một phen à."
Quỷ sai chỉ cảm thấy da đầu tê dại, cũng may lúc trước mình không phạm sai lầm, không thì có lẽ hắn còn không được chuyển thế làm người...
Hắn hắng giọng hỏi tiếp: "Quân thượng, ngài tính toán thế này không tính là gian lận chứ?"
Diêm Quân bất đắc dĩ thở dài.
"Đã lịch kiếp chín lần mà không lần nào thành công cả, vì kế hoạch hôm nay, chỉ có thể tìm đường sống trong chỗ chết thôi."
Quỷ sai như hiểu như không gật đầu.
*
Sau khi Đường Đường đi vào lối Luân hồi, nàng nhắm mắt lại, trong chớp mắt xung quanh tối đen.
Khi mở mắt ra, xung quanh vẫn tối.
Chuyện gì thế?
Đầu thai không thành công à?
Ngay lúc Đường Đường đang khó hiểu, đột nhiên cảm thấy cảm giác đè ép lan đến.
Ngay sau đó là tiếng nữ tử.
"Phu nhân, người sao thế?"
"Bụng ta đau đớn không thôi, chắc sẽ sắp lâm bồn sớm rồi."
Người nói chuyện dường như là một phụ nhân dịu dàng, trong giọng nói xen lẫn sự đau đớn.
"Phu nhân, sao có thể như vậy? Chẳng phải còn một tháng nữa à?" Một giọng nữ khác hoảng sợ nói.
"Xin phu nhân đừng vội, nô tỳ sẽ cho người đi mời đại phu ngay." Người nói chuyện là giọng nữ tử ban đầu kia.
"Xuân Lan, Hạ Thiền, các ngươi mau đỡ phu nhân đi lên giường."
Tiếp theo, nàng phân phó nói: "Thu Sương, mau đi báo phòng bếp nấu nước. Còn ngươi nữa, ra roi thúc ngựa chạy về Thẩm phủ báo cho lão gia, nói phu nhân sinh trước dự kiến."
Đường Đường vừa kiên nhẫn chịu cảm giác đè nén quanh mình, vừa cẩn thận nghe âm thanh bên ngoài.
Xem ra nàng đầu thai thật, mà sắp được sinh ra ngay.
Chỉ là...
Xuân Lan? Hạ Thiền? Thu Sương?
Sao những tên này nghe quen tai như thế?
Chẳng lẽ người nói tên Đông Tuyết?
"Đông Tuyết, tình hình của phu nhân không tốt lắm, đau đến mức đổ mồ hôi lạnh, nên làm gì đây?"
"Phu nhân, người kiên nhẫn một chút, chẳng mấy chốc đại phu và bà đỡ sẽ đến ngay thôi."
Sau khi nghe hai câu này, trong chớp mắt Đường Đường không bình tĩnh được nữa!
Đúng là tên Đông Tuyết!
Xuân Lan, Hạ Thiền, Thu Sương, Đông Tuyết!
Đây chẳng phải là tên những nhân vật nàng từng xem trong một quyển sách lúc trước à?
Mặc dù bọn họ chỉ là bốn nha hoàn trong sách, nhưng vì tần suất xuất hiện trong sách rất nhiều, tên lại dễ nhớ nên Đường Đường còn nhớ rõ bọn họ.
Chỉ là sao nàng có thể nghe tiếng nhân vật trong sách nói chuyện thế?
Chẳng lẽ không phải nàng đầu thai mà là xuyên sách à?
Đúng rồi, chắc chắn nàng đã xuyên thư!
Vì vừa rồi nàng còn nghe hai chữ 'Thẩm phủ', ở trong cốt truyện, bốn người này chính là nha hoàn của Thẩm phủ!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro