Sau Khi Ngủ Với Thầy Giáo Thầm Mến
.2: Bị Thầy Giáo Thao Đến Ngất Ở Trong Phòng Y Tế
Kiều Đồn Tiểu Nãi Cẩu
2024-07-11 19:30:22
Đôi tay mạnh mẽ của Tiêu Minh nâng Tống Tử Thiên lên, dương vật to lớn xì xì hướng thẳng lên mà đâm đầu vào, điên cuồng rút ra rút vào, những lời lẽ cợt nhã mà anh vừa mới thốt lên hoàn toàn trái ngược với khí chất của anh.
Trong lớp học không có cách nào thỏa mãn hắn, Tống Tử Thiên đã mấy lần đạt cực khoái, nhưng anh cũng chưa xuất tinh được một lần.
Lý do vừa rồi anh chơi đùa lâu như vậy là vì anh muốn nhìn thấy Tống Tử Thiên hoàn toàn bị dục tính chi phối vì bản thân anh, hiện tại anh thưởng thức thỏa thuê với bữa ăn chính.
“Ô ô ô… Không… Không được… Huyệt nhỏ bị thao đến mức tả tơi rồi… Thầy Tiêu nhanh quá…”
Tống Tử Thiên hoàn toàn không còn sức lực, phải dựa lưng vào lòng ngực vững vàng của Tiêu Minh, đôi chân dang rộng mở ra của cô treo trong vòng tay của Tiêu Minh, bởi vì tư thế này mà hai bầu vú trước ngực càng thêm cao ngất, nhũ hoa nhảy dựng lên, lỗ thịt lộ ra nuốt chửng lấy con thú khổng lồ đang đút vào, miệng cứ ư ư a mà van xin thương xót, cũng không rõ là đang khóc hay đang la hét.
“Thao tả tơi vậy mới tốt, sau này em sẽ không còn cách nào lẳng lơ với người khác nữa, đúng không, vừa rồi được bác sĩ xoa xoa nhũ hoa có thoải mái không?”
Tiêu Minh cắn vành tai của Tống Tử Thiên, giọng điệu nhẹ nhàng của anh giống như một lời thì thầm tán tỉnh, nhưng mỗi câu từ đều gây sốc.
Không một ai nhìn thấy phía sau tấm rèm ngoài cửa sổ có một bóng người chợt lướt qua.
“A… Hơ a nhẹ thôi… Thầy…”
Tống Tử Thiên vẫn còn sức để nghe Tiêu Minh đang nói gì với cô, tất cả cảm giác đều tập trung vào bên trong hoa huyệt dưới thân đang bị cây gậy tím đen ra vào liên tục, từng dòng chất lỏng ấm áp nhỏ phun ra cùng với sự thúc mạnh của Tiêu Minh.
Bên trong âm hộ mẫn cảm đến mức co rút không tự chủ được, dương vật to lớn bị hút lấy nên đâm vào càng mạnh, khuấy động âm hộ.
“Có người… Không được, bị… Ưm a… Có người thấy rồi a a ưm muốn tới rồi a a a!”
Tống Tử Thiên ở dối diện cửa nên thấy được bóng đen ở cửa lướt qua, cô bị người khác rình nên dáng vẻ dâm đãng của cô càng bộc phát, khoái cảm kỳ lạ điên cuồng kích thích Tống Tử Thiên, nhanh chóng đưa cô lên đỉnh.
Tiêu Minh ngước mắt nhìn nhưng không thấy ai bên ngoài, anh đặt Tống Tử Thiên lên giường, rồi đổi tư thế nghiêng một bên, tay giữ một cổ chân của cô, tiếp tục thúc bạch bạch bạch vào trong hoa huyệt hút hồn của cô.
Trong căn phòng trống trải, giường bệnh mỏng manh phát ra âm thanh kẽo kẹt tần số cao, tiếng khóc nấc yếu ớt không còn sức lực cứ vang lên lúc cap lúc thấp, đôi khi còn có tiếng thở dốc thỏa mãn của người đàn ông.
“Thật có lỗi, thao bạn học Tiểu Tống thoải mái quá nên thầy không thể cưỡng lại…”
Sau khi xong chuyện, Tiêu Minh cầm thú khôi phục lại dáng vẻ của thầy giáo hào hoa phong nhã, ôm Tống Tử Thiên dịu dàng an ủi, còn tự mình bôi thuốc giảm sưng tấy vùng kín cho cô.
Tống Tử Thiên run rẩy trong vòng tay của Tiêu Minh, không biết cô có còn dám tiếp tục thích anh không, nam thần trong lòng cô chính là thầy giáo tuấn tú tựa thần tiên, không phải dã thú vô liêm sỉ.
Thấy Tống Tử Thiên khó khăn bước xuống đất, Tiêu Minh ân cần gọi: “Tôi nhờ em gái tôi đưa em về ký túc xá.”
“Em gái của thầy đang ở trường chúng mình? Không, không, em không muốn bị người khác nhìn thấy…”
Trong lớp học không có cách nào thỏa mãn hắn, Tống Tử Thiên đã mấy lần đạt cực khoái, nhưng anh cũng chưa xuất tinh được một lần.
Lý do vừa rồi anh chơi đùa lâu như vậy là vì anh muốn nhìn thấy Tống Tử Thiên hoàn toàn bị dục tính chi phối vì bản thân anh, hiện tại anh thưởng thức thỏa thuê với bữa ăn chính.
“Ô ô ô… Không… Không được… Huyệt nhỏ bị thao đến mức tả tơi rồi… Thầy Tiêu nhanh quá…”
Tống Tử Thiên hoàn toàn không còn sức lực, phải dựa lưng vào lòng ngực vững vàng của Tiêu Minh, đôi chân dang rộng mở ra của cô treo trong vòng tay của Tiêu Minh, bởi vì tư thế này mà hai bầu vú trước ngực càng thêm cao ngất, nhũ hoa nhảy dựng lên, lỗ thịt lộ ra nuốt chửng lấy con thú khổng lồ đang đút vào, miệng cứ ư ư a mà van xin thương xót, cũng không rõ là đang khóc hay đang la hét.
“Thao tả tơi vậy mới tốt, sau này em sẽ không còn cách nào lẳng lơ với người khác nữa, đúng không, vừa rồi được bác sĩ xoa xoa nhũ hoa có thoải mái không?”
Tiêu Minh cắn vành tai của Tống Tử Thiên, giọng điệu nhẹ nhàng của anh giống như một lời thì thầm tán tỉnh, nhưng mỗi câu từ đều gây sốc.
Không một ai nhìn thấy phía sau tấm rèm ngoài cửa sổ có một bóng người chợt lướt qua.
“A… Hơ a nhẹ thôi… Thầy…”
Tống Tử Thiên vẫn còn sức để nghe Tiêu Minh đang nói gì với cô, tất cả cảm giác đều tập trung vào bên trong hoa huyệt dưới thân đang bị cây gậy tím đen ra vào liên tục, từng dòng chất lỏng ấm áp nhỏ phun ra cùng với sự thúc mạnh của Tiêu Minh.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bên trong âm hộ mẫn cảm đến mức co rút không tự chủ được, dương vật to lớn bị hút lấy nên đâm vào càng mạnh, khuấy động âm hộ.
“Có người… Không được, bị… Ưm a… Có người thấy rồi a a ưm muốn tới rồi a a a!”
Tống Tử Thiên ở dối diện cửa nên thấy được bóng đen ở cửa lướt qua, cô bị người khác rình nên dáng vẻ dâm đãng của cô càng bộc phát, khoái cảm kỳ lạ điên cuồng kích thích Tống Tử Thiên, nhanh chóng đưa cô lên đỉnh.
Tiêu Minh ngước mắt nhìn nhưng không thấy ai bên ngoài, anh đặt Tống Tử Thiên lên giường, rồi đổi tư thế nghiêng một bên, tay giữ một cổ chân của cô, tiếp tục thúc bạch bạch bạch vào trong hoa huyệt hút hồn của cô.
Trong căn phòng trống trải, giường bệnh mỏng manh phát ra âm thanh kẽo kẹt tần số cao, tiếng khóc nấc yếu ớt không còn sức lực cứ vang lên lúc cap lúc thấp, đôi khi còn có tiếng thở dốc thỏa mãn của người đàn ông.
“Thật có lỗi, thao bạn học Tiểu Tống thoải mái quá nên thầy không thể cưỡng lại…”
Sau khi xong chuyện, Tiêu Minh cầm thú khôi phục lại dáng vẻ của thầy giáo hào hoa phong nhã, ôm Tống Tử Thiên dịu dàng an ủi, còn tự mình bôi thuốc giảm sưng tấy vùng kín cho cô.
Tống Tử Thiên run rẩy trong vòng tay của Tiêu Minh, không biết cô có còn dám tiếp tục thích anh không, nam thần trong lòng cô chính là thầy giáo tuấn tú tựa thần tiên, không phải dã thú vô liêm sỉ.
Thấy Tống Tử Thiên khó khăn bước xuống đất, Tiêu Minh ân cần gọi: “Tôi nhờ em gái tôi đưa em về ký túc xá.”
“Em gái của thầy đang ở trường chúng mình? Không, không, em không muốn bị người khác nhìn thấy…”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro