Sau Khi Người Qua Đường Giáp Liên Hôn Với Đại Lão Hào Môn

Lục đại môn phá...

Ninh Dực

2025-03-25 02:42:36

Mọi người đều đang chờ xem liệu vị “Cố tiên sinh” trong truyền thuyết này có thực sự là đại lão hay không, có thể tự mình quay lại chương trình mà không cần cầu xin Chung Thiếu.Bởi vì ai cũng nghĩ rằng, bất kể Cố tiên sinh có thực sự xin nghỉ vì xung đột lịch trình hay không, chỉ cần cậu không quay lại chương trình, thì cũng chưa thể xem như đã làm mất mặt Chung Thiếu.Nhưng nếu cậu không lên tiếng, chẳng khác nào thừa nhận bị cấm sóng, sợ Chung Thiếu, vậy thì cũng đừng trách mọi người gán cho cậu cái danh lừa đảo. Còn nếu cậu thực sự lên tiếng đối đầu với Chung Thiếu, đôi bên giằng co lôi nhau xuống bùn, thì “đại lão thần bí” cũng chẳng còn thần bí nữa… trông lại chẳng có chút đẳng cấp nào.Đây là một tình thế tiến thoái lưỡng nan, dù “Cố tiên sinh thần bí” chọn cách nào thì cũng mất điểm trong mắt người khác.Chỉ mới tưởng tượng ra một số cách “Cố tiên sinh” có thể phản hồi, số ít người hâm mộ còn lại cũng dần mất niềm tin. [Rốt cuộc có phản hồi không đây? Đại lão thực sự sẽ để mặc mình bị chửi thế này à? Đã ngày thứ ba rồi, chán quá đi mất.][Làm ơn ngày mai xuất hiện trên chương trình, đập thẳng mặt Chung Thiếu đi được không?][Đừng mà… Chung thiếu ép một cái là phải lập tức quay lại chương trình để chứng minh à? Một tổng tài bá đạo chẳng lẽ cả ngày không làm gì ngoài để ý chuyện này sao?]Thế nhưng, ngày hôm sau, chương trình đã nhanh chóng đi trước mọi dự đoán của tất cả. Lên hay không lên cũng không còn quan trọng nữa.Bởi vì chương trình trực tiếp thông báo tạm dừng phát sóng. [Kính gửi khán giả, rất tiếc hôm nay chúng tôi không thể gặp lại các bạn. Do gần đây có quá nhiều khách mời xin nghỉ, sau khi xem xét, chương trình quyết định: tạm dừng cập nhật trong một tuần…]Khán giả: [???][Đoán đoán đoán, lần này không cần đoán nữa rồi, vì chẳng ai cần lên hình cả [cười nhăn nhở.jpg]][Theo quy luật của Cố tiên sinh, đúng là bị trừ một tuần, nhưng lần này anh ấy trừ cho tất cả khách mời luôn rồi!!!][Ha ha ha, lần trước là khấu trừ hộ anh Thính 59 phút 3 giây, lần này là khấu trừ toàn bộ! khách! mời! trong vòng một tuần! có ngạc nhiên không? bất ngờ không?][Quy luật này đáng sợ quá!!!][Cố tiên sinh, anh bị dính debuff* à.](*Debuff: Thuật ngữ trong game, chỉ trạng thái bị giảm sức mạnh hoặc bị áp chế bởi hiệu ứng nào đó.)Nhưng khán giả thật sự không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Mục Vân Đình và Kỷ Chi Hi xin nghỉ là thật, Cố Thầm cũng vắng mặt, nhưng hai ngày trước chương trình vẫn phát sóng bình thường cơ mà? Giờ ý là còn nhiều khách mời khác cũng xin nghỉ nữa? Là ai đây?[Chẳng lẽ debuff của Cố tiên sinh đã lan sang toàn bộ khách mời, khiến ai nấy cũng xin nghỉ, làm sập cả chương trình rồi sao?]Không thể không nói, bình luận này đã đoán trúng sự thật.Lúc này, hai giáo sư Khổng Phủ Tùng và Vu Hồng đang vội vã quay trở lại trường.Trên đường đi, cả hai vừa đeo kính vừa luống cuống trả lời tin nhắn, liên tục gọi điện trao đổi với các bên.Trời ạ! Sao đột nhiên lại có nhiều doanh nghiệp đến làm việc với trường để tổ chức tuyển dụng thế này? Dạy học bao nhiêu năm, đã lâu lắm rồi họ không thấy một cảnh tượng nhộn nhịp đến vậy!Quả thực họ đã nhờ không ít người trong giới kinh doanh giúp đỡ, nhưng phần lớn đều chẳng mấy để tâm, kỳ tuyển dụng mùa xuân cũng sắp qua rồi, dù có cố tình lên chương trình để tuyên truyền thì hiệu quả cũng chẳng bao nhiêu. Vậy mà hôm nay…Rốt cuộc là vị đại lão thương giới nào đã ra tay, mới có thể làm nên một chuyện động trời thế này!!!Sau khi quay về trường, họ mới phát hiện chuyện này đã khiến cả ban lãnh đạo trường chú ý. Lãnh đạo nhà trường phấn khởi đến mức không khép nổi miệng: “Giáo sư Khổng, giáo sư Vu, hai thầy cô đúng là có quan hệ rộng thật đấy! Vừa ra mặt đã mời được nhiều doanh nghiệp đến hỗ trợ công tác việc làm cho sinh viên thế này, còn chỉ định mấy ngành trọng điểm…”Những chuyên ngành có tỷ lệ việc làm thấp của trường trong năm nay, có lẽ sẽ được giải quyết một cách đầy hứa hẹn.Khổng Phủ Tùng và Vu Hồng đều lắc đầu giải thích: “Không phải do chúng tôi mời đến đâu. Đúng là chúng tôi đã nhờ vả rất nhiều người, nhưng cũng không biết vị tiên sinh hay tiểu thư tốt bụng nào đã giúp đỡ chúng tôi.”Hai ngôi trường bận rộn kết nối với các doanh nghiệp, không khí vô cùng sôi động. Nhưng vấn đề là, số sinh viên của vài chuyên ngành này cộng lại cũng chỉ có vài trăm người, trừ đi những người không qua được vòng xét duyệt hồ sơ, vậy mà vẫn không đủ để đáp ứng nhu cầu tuyển dụng của nhiều doanh nghiệp đến thế?Trời ạ! Các giảng viên của những chuyên ngành này suýt rơi nước mắt. Các ngành “hố sâu” như của họ, bao giờ mới được chứng kiến một cảnh tượng hoành tráng thế này chứ?Trường của thầy Khổng thuộc liên minh 12 trường, trường của cô Vu thì thuộc liên minh 7 trường. Kết quả, các trường này cũng chen vào hưởng lợi. Vốn dĩ chỉ là một buổi giới thiệu nhân tài quy mô nhỏ, giờ lại thành sự kiện tuyển dụng rầm rộ, ngày càng mở rộng…Tại hiện trường, thầy Khổng không kìm được mà hỏi người phụ trách tuyển dụng của một công ty dược: “Chào anh, có thể mạo muội hỏi ai đã sắp xếp để các anh đến đây không?” Ông nhớ chủ phía sau công ty này mang họ Trình, nhưng ông chưa từng nhờ vả người bạn họ Trình nào cả.Người phụ trách vẫn giữ nụ cười: “Là do một vị Cố tiên sinh sắp xếp.” Anh ta vẫn nhớ vẻ mặt bất lực của thiếu gia Tư Dật, người anh trai khác cha họ Cố này thật đúng là nuôi không thuần, vậy mà thiếu gia vẫn phải ra mặt giúp anh ta làm chuyện này.Thầy Khổng: “!!!” Cố tiên sinh! Quá có lòng rồi! Nhưng… Cố tiên sinh làm sao có thể tác động được đến nhà họ Trình? Chẳng lẽ có quan hệ họ hàng gì sao?Ông tiếp tục hỏi một công ty khai thác khoáng sản có tên Kỷ Nguyên, hình như chủ công ty này họ Kỷ? Kết quả vẫn là: “Cố tiên sinh.”Thầy Khổng: ?Thế là ông gấp rút hỏi tiếp từng người một. Một doanh nghiệp của nhà họ Mục, một của nhà họ Lâm, nhưng câu trả lời vẫn không đổi: “Cố tiên sinh.”Nhà họ Mục, nhà họ Kỷ, nhà họ Lâm… Ba nhà này cũng có quan hệ họ hàng với Cố tiên sinh sao?Lúc này, Kỷ Chi Hi nhắn tin cho Cố Thầm: “Cố tiên sinh, tôi đã kéo cả Vân Đình đi hoàn thành nhiệm vụ rồi! Anh thực sự có tinh thần trách nhiệm xã hội quá! Tuy bọn tôi chưa nắm quyền, nhưng tạo ra vài cơ hội việc làm thế này thì đơn giản thôi.”Nhìn sang những doanh nghiệp còn lại mang họ Cố, họ Lệ, thầy Khổng không muốn hỏi tiếp nữa. Không cần đoán cũng biết, đáp án vẫn là Cố tiên sinh.Hóa ra buổi hội chợ tuyển dụng quy tụ các ngành nghề, các thế lực này, lại là một tay Cố tiên sinh sắp xếp!Hôm đó, khi ông và cô Vu tham gia chương trình, họ chỉ vô tình trò chuyện với Cố tiên sinh khi đi dạo, tiện miệng nhắc đến vấn đề này. Khi đó, Cố tiên sinh chỉ im lặng một lúc rồi nhàn nhạt đáp: “Tôi sẽ để mắt đến.”Ông còn tưởng Cố tiên sinh có khó khăn gì, nhưng không tiện từ chối thẳng. Không ngờ, Cố tiên sinh thực sự nghiêm túc suy nghĩ về chuyện này! Hơn nữa, cậu không chỉ giải quyết triệt để vấn đề của ông, mà còn giúp cả những trường khác.Vừa có sức ảnh hưởng lớn, vừa có tinh thần trách nhiệm với vấn đề việc làm, Cố tiên sinh trong giới kinh doanh rốt cuộc là nhân vật tầm cỡ nào chứ!Lúc này, thầy Khổng và cô Vu đã hoàn toàn tin tưởng, Cố tiên sinh chính là vị “đại lão thần bí” mà đám trẻ thường nhắc đến!Thầy Khổng quay sang nói với sinh viên: “Các em, tình hình việc làm hiện nay không dễ dàng, huống chi là những ngành học của chúng ta. Nhưng Cố tiên sinh đã dốc lòng mời đến nhiều doanh nghiệp như vậy, mở ra nhiều cơ hội việc làm, sau này các em phải chăm chỉ làm việc, đừng khiến Cố tiên sinh thất vọng.”Sinh viên vốn biết thầy Khổng đã xin nghỉ từ chương trình “Lớp học tình yêu” để trở về giúp họ, nên cũng có chút hiểu biết về chương trình này. Thế là có người hỏi: “Thầy Khổng, Cố tiên sinh mà thầy nói, có phải là người trong chương trình không ạ? Hình như trên mạng đang có rất nhiều người bôi nhọ anh ấy?”Bọn họ còn thấy người ta nói. [Thực ra tôi cảm thấy chương trình hoãn phát sóng cũng chỉ là giúp Cố tiên sinh tạm thời né tránh vấn đề thôi.][Đúng vậy, vẫn thấy khó chịu lắm, hoãn phát sóng cũng chẳng chứng minh được gì cả…][Cố tiên sinh còn tiếp tục giả chết thì chỉ càng chứng minh Chung thiếu nói đúng mà thôi…]Mặc dù trên mạng chưa lan truyền rộng rãi, nhưng nhờ sự tuyên truyền của thầy Khổng, rất nhiều sinh viên trong các trường đại học đã biết Cố tiên sinh là người đứng sau giúp đỡ họ. Bọn họ bắt đầu hào hứng chuẩn bị tham gia hội chợ tuyển dụng, đồng thời không kìm được mà lên mạng tìm kiếm xem rốt cuộc Cố tiên sinh là nhân vật tầm cỡ nào trong giới kinh doanh, mà có thể dễ dàng tập hợp nhiều doanh nghiệp lớn đến vậy.Nhưng vừa tìm kiếm, bọn họ lại phát hiện toàn là những lời bôi nhọ đầy ác ý!Cả thầy Khổng và thầy Vu khi nhìn thấy những thông tin này đều tức giận không thôi, lập tức muốn nhờ sinh viên giúp họ đăng ký tài khoản Weibo.Sinh viên lo lắng hai thầy lớn tuổi rồi, lại bị đám fan độc hại của Chung thiếu chọc tức đến ảnh hưởng sức khỏe. Tôn sư trọng đạo, việc này cứ để bọn họ lo! Thời đại này, làm gì có sinh viên nào không có tài khoản Weibo chứ?Huống chi, đây còn là mùa tốt nghiệp, thời điểm căng thẳng nhất để tìm việc. Nếu ai dám phá hỏng hội chợ tuyển dụng này của họ… Có thể nhịn sao? Không đánh lại được thì cũng là sinh viên đại học, ai mà chẳng có tố chất và lý trí?Chung thiếu còn dám bịa đặt nói Cố tiên sinh là kẻ lừa đảo?Cố tiên sinh chỉ cần giơ tay đã triệu tập hàng loạt doanh nghiệp lớn để tổ chức tuyển dụng.Trong khi đó, Chung thiếu ngay cả người như Cố tiên sinh còn không quen biết, thì có thể xem là thiếu gia danh giá gì chứ?Từ trước đến nay, fan của Chung thiếu luôn tự cao tự đại, thích cảm giác được hắn ta dắt mũi để giẫm đạp người khác. Lần này, nhìn thấy Cố Thẩm vẫn đang bị đè bẹp dưới chân, bọn họ đã bắt đầu mở tiệc ăn mừng.Nhưng rồi họ đột nhiên phát hiện, không hiểu từ đâu lại có một nhóm người đột nhiên lên tiếng bảo vệ “Cố tiên sinh”.[Lại mua thủy quân à?][“Cố tiên sinh” còn chưa từ bỏ sao? Tôi chỉ chờ xem anh ta tiếp tục giãy giụa thế nào, đúng là trò hề.]Sinh viên đại học: ? Ai là thủy quân chứ? Ở đây có hàng chục nghìn con người bằng xương bằng thịt đấy nhé!Đến lúc cho bọn họ biết sức mạnh của giới học thuật rồi!Lúc này đang là buổi chiều, mặc dù Cố Thầm không quan tâm đến những chuyện trên mạng, nhưng những người bên cạnh lão gia nhà họ Lệ vẫn sẽ báo cáo một số tình hình cần thiết cho ông.Nghe thấy những lời vu khống của Chung Thịnh đã gây ra dư luận tiêu cực, lão gia nhíu mày: “Tiểu Cố cứ thế mà trốn tránh cả ngày không quan tâm sao? Ta giữ nó lại ở đây chẳng khác nào trở thành chỗ trú ẩn cho nó à?”Ông lại nhìn xung quanh rồi hỏi: “Tiểu Cố đâu rồi? Nó đã học trồng hoa, thái cực quyền, thậm chí cả chế độ ăn dưỡng sinh để lấy lòng ta, mong ta chấp nhận nó, vậy thì cứ để nó tự mình xử lý chuyện này đi, cũng để ta xem thử năng lực của nó thế nào...”“Ờm... Lão gia... Cố tiên sinh ngài ấy...” Quản gia Từ do dự một chút, rồi đáp: “Đã... lên lầu ngủ trưa rồi.”Lệ lão gia: “…”Mặc dù chính ông cũng sắp ngủ trưa, nhưng nhìn qua Lệ Gia Thụ đang đầy sức sống bên cạnh, ông lại cảm thấy Cố Thần này khiến người ta phiền lòng theo một cách khác.Cuối cùng, ông không nhịn được mà nói: “Sao mà nó ngủ được vậy? Ở cái độ tuổi này, ở cái giai đoạn này mà còn ngủ ngon lành được sao? Có chí tiến thủ không vậy?”Lệ Gia Thụ: "..." Ông nội, hôm qua chẳng phải ông còn mắng cháu vì ngủ nghỉ không điều độ, không chịu ngủ trưa sao? Vậy hôm nay cháu có thể không ngủ trưa được rồi nhỉ?Nhưng mà, cái tên họ Chung trên mạng đúng là đáng ghét thật. Anh dâu sẽ xử lý chuyện này thế nào đây...? Cậu ta đã nghe ông nội nói qua, nhà họ Lệ và nhà họ Cố có quan hệ hợp tác nhưng không công khai, ngoài hai dòng chính, bên ngoài ít người biết, ngay cả nhà họ Trình, nơi mẹ kế của anh dâu tái hôn, có khi cũng không rõ ràng. Nếu giờ anh dâu chủ động nói ra rằng mình đã kết hôn với anh trai, chẳng phải lại như thể thừa nhận mình bị họ Chung áp chế hay sao?Nhưng chuyện này... anh trai chắc chắn sẽ lo liệu, đúng không? Lúc này chẳng phải anh ấy nên đăng một bài weibo bảo vệ vợ thật mạnh mẽ à? Để tất cả mọi người đều biết: Cố Thầm, là vợ tôi.Ngay lúc ấy, lão gia nhà họ Lệ liếc cậu ta một cái, quát: “Còn không mau đi ngủ trưa cho ta!”Lệ Gia Thụ nghiêm túc đáp: “Ông nội, ở cái độ tuổi này, cháu không ngủ trưa được đâu ạ.”Lão gia nhà họ Lệ: "..." Đúng là bực mình, hai đứa nhóc này sao không thể dung hòa lại một chút nhỉ!Cố Thần thực sự định đi ngủ trưa, nhưng điện thoại lại liên tục rung lên vì tin nhắn của Thẩm Nguyên [Video] [Video] [Video][Cố tiên sinh, anh mau xem đi! Năm người chúng tôi đúng là tàu chiến vũ trụ vô địch ngân hà! Trước đây không quen nên chưa từng đánh chung, nhưng từ khi anh sắp xếp cho chúng tôi chơi cùng nhau hai ngày trước, mới phát hiện ra rằng hóa ra chúng tôi phối hợp lại mạnh đến mức này!!! Đến giờ vẫn chưa thua ván nào, dù đối thủ là đội xếp hạng, đội thuê cày thuê, đội streamer hay đội tuyển chuyên nghiệp, tất cả đều bị chúng tôi nghiền nát! Ngay cả đội hình xuất phát của ZG cũng bị chúng tôi đè bẹp!][Hơn nữa, sự phối hợp của chúng tôi tự nhiên như hơi thở, ăn ý đến khó tin! Anh xem mấy video này đi, toàn là những pha combat hoàn hảo. Tôi đã nói rồi, anh có hiểu biết đỉnh cao về game, vậy mà anh còn không chịu thừa nhận. Nếu không thì làm sao anh vừa nhìn đã chọn đúng năm người chúng tôi, phối hợp hoàn hảo thế này? Chắc chắn là do anh có con mắt tinh tường phát hiện ra bọn tôi chính là những mảnh ghép hoàn hảo! Đã lâu rồi tôi chưa từng có đồng đội phối hợp ăn ý thế này, thậm chí trước khi giải nghệ cũng không có!]Cố Thầm: "..." Người là do trợ lý Trần chọn, anh ta chọn toàn cựu vô địch, dĩ nhiên phối hợp tốt rồi. Lúc còn thi đấu, một đội tuyển cũng chẳng thể gánh nổi nhiều tuyển thủ ngôi sao như thế này. Tiểu Nguyên à, cậu thực sự không cần phải quy hết công lao cho tôi đâu.Cuối cùng, Thẩm Nguyên kết luận: [Vậy nên, Cố tiên sinh! Anh mau vào chơi cùng bọn tôi đi! Cam đoan gặp thần giết thần, gặp Phật giết Phật!]Cố Thầm: "..." Hóa ra cậu ta vẫn chưa từ bỏ ý định lôi mình vào chơi game à?Haiz, đám tuyển thủ giải nghệ này, thật sự chẳng có việc gì làm sao?Nhưng mà, cậu tiện tay bấm vào xem video, những pha combat quả thực rất ấn tượng. Năm người này đúng là những tuyển thủ đỉnh cao từng giành chức vô địch, cá nhân ai cũng mạnh không cần bàn cãi. Điều thú vị là, khi họ phối hợp lại, đúng là hoàn mỹ đến mức đáng kinh ngạc.Cố Thầm cảm thấy, đã đến lúc tìm việc cho đám tuyển thủ giải nghệ vô công rỗi nghề này làm rồi. Cậu trực tiếp nhắn lại: [Nhóc con, có muốn đánh giải chuyên nghiệp không?]Cậu đã tìm hiểu sơ qua, tập đoàn Lệ thị quả thực có một câu lạc bộ eSports, cũng có chi nhánh cho tựa game RLZ, nhưng vì không được đầu tư nghiêm túc nên thành tích rất tệ, quanh năm không vào nổi playoffs, chỉ có suất tham dự giải đấu mà thôi.Thẩm Nguyên: [???][!!!][Huấn luyện viên, em muốn đánh chuyên nghiệp!!!][Nhưng mà Cố tiên sinh, đáng lẽ anh nên hỏi tôithế này mới đúng: “Ông già, ông còn muốn đánh chuyên nghiệp không?”[Anh  thực sự định đầu tư để tôi - một "ông già" 22 tuổi - đánh chuyên nghiệp sao!!!]Mặc dù Thẩm Nguyên đã kết hôn với Lâm Dĩ Tố, mà Lâm Dĩ Tố thì cũng có tiền, nhưng nếu không có suất tham dự, cậu ta cũng không thể đơn giản bỏ tiền ra mua một đội tuyển chuyên nghiệp để tự xếp mình vào đội hình chính được.Bởi vì chỉ riêng phí mua suất tham dự đã lên đến hàng chục triệu, mà một tuyển thủ giải nghệ lớn tuổi như cậu ta, nếu muốn kéo theo đồng đội mạnh, e rằng cũng chẳng dễ dàng. Nếu tùy tiện tìm vài người ghép đội, có khi chỉ đánh được một mùa là rớt xuống hạng hai, số tiền đầu tư cả trăm triệu cũng đổ sông đổ bể.Cố Thầm nhắn lại: [Tôi muốn đầu tư vào cả năm người các cậu.]Một mặt, năm người này thực sự rất mạnh, ít nhất cũng có tiềm năng lọt vào vòng playoffs. Mặt khác, bọn họ đều đã giải nghệ, không tốn phí chuyển nhượng cao, nếu đưa họ vào đội trụ hạng của Lệ gia, chi phí không đáng kể.Cảm giác như lại sắp tìm được nhân tài để giới thiệu cho Lệ tổng rồi.[!!!]Thẩm Nguyên cảm động đến mức sắp khóc, điên cuồng gõ bàn phím: [Cố tiên sinh! Thật sự vô cùng cảm ơn anh! Tôi không biết phải nói gì nữa! Được quen biết một người như anh là vinh hạnh của tôi. Cảm ơn anh vẫn còn coi trọng những người già như chúng tôi. Thật ra, chỉ cần có thể ra sân đấu chuyên nghiệp một lần nữa, tôi có thể không cần lương. Tôi tin rằng bốn người còn lại cũng nghĩ như vậy…]Cố Thầm: "…" Nhưng không tốn lấy một xu thì cũng hơi quá rồi.Để bảo toàn giấc ngủ trưa của mình, Cố Thầm nhanh chóng kết thúc chủ đề: [Nhưng tôi chỉ đề cử với câu lạc bộ thôi, vấn đề lương bổng cụ thể thì đến lúc đó quản lý câu lạc bộ sẽ bàn bạc với các cậu. Tiểu Nguyên, cậu và đồng đội hãy tập luyện thật tốt, đừng tìm tôi chơi game nữa, biết chưa?]Thẩm Nguyên: "?" Đột nhiên cậu ta rất nghi ngờ, liệu Cố tiên sinh có thật sự đánh giá cao cậu ta không, hay chỉ đơn giản vì không muốn chơi game cùng cậu ta nữa?Nhưng điều đó không hề ảnh hưởng đến sự phấn khích của cậu ta. Cậu ta lập tức báo tin vui này cho bốn đồng đội tạm thời của mình.Bốn người kia vốn còn đang chờ kiếm 10.000 tệ mỗi trận từ việc làm bạn chơi thuê, nhưng vừa nghe tin Cố tiên sinh muốn hỗ trợ họ trở lại con đường chuyên nghiệp, ngay lập tức không ai còn nghĩ đến tiền lương nữa.Họ đều rưng rưng nước mắt, nhìn chằm chằm vào tin nhắn của Thẩm Nguyên trên WeChat, dặn dò: [Cậu nhất định phải nói chuyện thật tốt với Cố tiên sinh, biết chưa? Chuyện này nhất định phải thành công đấy!]…Bên phía Chung Thịnh, hắn ta cũng có chút khó hiểu. Sao đột nhiên lại có một nhóm sinh viên đại học kêu gọi "thảo phạt" hắn ta? Với bối cảnh của Cố Thầm, không thể nào kiên trì bỏ tiền thuê thủy quân như vậy được? Hồi cấp ba hắn ta còn phải ăn cơm căng tin, lấy đâu ra tiền chứ?Nhưng để chắc chắn, hắn ta vẫn gọi cho Trình Văn Diệu: “Anh Trình, anh có bận không? Có chuyện muốn hỏi anh một chút.”Chuyện xảy ra giữa hắn ta và Cố Thầm hồi cấp ba chính là do Trình Văn Diệu đứng ra giải quyết, nhờ đó mà hai người trở thành bạn bè.Trình Văn Diệu đáp: “Tam thiếu, cứ nói đi.”Chung Thịnh hỏi thẳng: “Cố Thầm là em họ anh, đúng không? Không còn bối cảnh nào khác chứ?”Thực ra lúc đó đã có thể nhìn ra, nhà họ Trình không mấy coi trọng Cố Thầm, chỉ phái một thanh niên hai mươi mấy tuổi như Trình Văn Diệu đi giải quyết sự việc, nói rằng là anh họ của Cố Thầm. Khi đó, dù Cố Thầm nhảy từ tầng lầu xuống gãy chân, nhưng vì trong lúc giằng co đã làm bị thương một người anh em của bọn chúng, nên họ chỉ nói đó là một vụ đánh nhau đơn thuần. Trình Văn Diệu cũng tin vào điều đó và đứng ra hòa giải. Cuối cùng, vụ việc được xử lý như một cuộc ẩu đả học đường, các bậc phụ huynh sau đó đã tìm một người tên Đỗ Nhuy Thanh làm kẻ chịu tội thay.Thế nhưng, ánh mắt của Trình Văn Diệu hơi lóe lên. Hắn ta là con trai của vợ trước của Trình Đổng, con riêng của Thích Nhã Quân. Sau khi Thích Nhã Quân tái hôn, bà sinh ra Trình Tư Dật, địa vị của hắn ta trong nhà rớt xuống tận đáy. Sau đó, quyền hành trong gia đình lại do Thích Nhã Quân nắm giữ, nên hắn chỉ có thể sống nhờ vào việc lấy lòng mẹ kế.Mà người mẹ kế này cực kỳ chán ghét đứa con bà từng sinh ra với chồng trước – Cố Thầm. Từ nhỏ đã ném cậu vào trường nội trú, thậm chí còn không muốn nhắc đến việc mình có đứa con này bên ngoài. Vì thế, để thuận theo mẹ kế, Trình Văn Diệu luôn tuyên bố với bên ngoài rằng Cố Thầm là em họ mình.Hồi cấp ba, Cố Thầm gây chuyện ở trường, mẹ kế cũng không muốn ra mặt. Khi đó, hắn ta đã hơn hai mươi tuổi, nên được cử đi giải quyết với tư cách phụ huynh.Giờ đây, Chung Thịnh đột nhiên hỏi lại chuyện này… Trình Văn Diệu suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn nói: “Cậu ta đúng là em họ tôi, mẹ tôi rất ghét cậu ta. Đột nhiên hỏi chuyện này, có vấn đề gì sao?”Dù có che giấu sự thật rằng Cố Thầm là con ruột của Thích Nhã Quân và Cố Trọng Mậu, nhưng hắn ta cũng chẳng bận tâm lắm. Dù gì thì, dù là ở nhà họ Cố hay nhà họ Thích, Cố Thầm cũng chẳng có địa vị gì. Còn chuyện cậu kết hôn với Lệ Đình Khâm, đó là một thỏa thuận hợp tác ngầm giữa nhà họ Cố và nhà họ Lệ, ngay cả Thích Nhã Quân cũng phải đi tìm hiểu từ nhiều nguồn mới biết được, thì càng không thể nói cho một đứa con riêng như hắn ta.Chung Thịnh cười nhạt: “Không có gì, chỉ là cậu ta cứng rắn quá, tôi cứ tưởng cậu ta có bối cảnh lớn lắm.”Trình Văn Diệu tự nhiên hỏi: "Ồ, lại gây chuyện nữa à?" Mẹ kế của anh ta lúc nào cũng chửi Cố Thầm là kẻ thích gây chuyện.Chung Thịnh cười nhạt: “Gây chuyện với tôi, nên tôi định thay mặt gia đình giáo huấn vị biểu thiếu gia này một chút, chắc không vấn đề gì chứ?”Trình Văn Diệu chẳng thèm quan tâm đến Cố Thầm, thản nhiên đáp: “Tam thiếu cứ làm đi, nhà chúng tôi không quản cậu ta.”Chung Thịnh nhìn đám sinh viên đang nhảy nhót dưới bài đăng trên Weibo của mình, cũng chẳng buồn để ý nữa. Một kẻ không có bối cảnh, mua vài thủy quân thì có thể làm được gì chứ?Hắn gọi cho Đỗ Nhuy Thanh: “Cố Thầm vẫn chưa liên lạc với cậu à?”Đỗ Nhuy Thanh có chút căng thẳng: "Vẫn… vẫn chưa." Sau khi bài đăng trên Weibo của hắn ta được tung ra, hiệu quả không như mong đợi, thậm chí đã bắt đầu có người mắng ngược lại hắn ta. Chung Thịnh lạnh giọng: "Được rồi, xem ra cậu ta rất cứng đầu. Vậy thì tôi sẽ cho người xóa hết video của cậu ta đi." Lúc đầu chỉ định dùng các đối tác thương hiệu để gây áp lực, nhưng giờ xem ra phải mạnh tay hơn mới có thể khiến mỹ nhân nhận ra mức độ nghiêm trọng của vấn đề.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Sau Khi Người Qua Đường Giáp Liên Hôn Với Đại Lão Hào Môn

Số ký tự: 0