Sau Khi Người Qua Đường Giáp Liên Hôn Với Đại Lão Hào Môn
Phiên ngoại 5:...
Ninh Dực
2025-03-25 02:42:36
Lưu ý: Tình địch thành tình nhân[Kính gửi ngài Cố Thầm, chúc mừng ngài đã hoàn thành nhiệm vụ xuyên nhanh thứ 100. Ngài có thể chọn một thế giới có độ khó thấp để nghỉ dưỡng. Ngài có muốn lựa chọn không?]Tại không gian Chủ Thần, Cố Thầm vừa trở về từ những thế giới vô hạn đầy máu tanh, nộp xong nhiệm vụ thứ 100 thì hệ thống phát ra âm thanh nhắc nhở.Cậu ngước mắt nhìn bảng xếp hạng trên màn hình ánh sáng. Đồng nghiệp nổi danh Lệ Đình Khâm vừa hoàn thành 99 nhiệm vụ, còn cậu tạm thời dẫn trước, chiếm vị trí thứ nhất.Có vẻ cũng nên nghỉ ngơi một chút.Cố Thầm nói: [Lựa chọn.]Cậu tùy ý lướt qua danh sách kịch bản, phát hiện một cuốn tiểu thuyết NP, bèn nói: ["Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Được Bốn Đại Lão Cưng Chiều", chọn bộ này đi.]Ít nhất vẫn còn 3 vị đại lão khác chia bớt đất diễn, nhân vật mà cậu phải đảm nhận cuối cùng lại có độ nổi tiếng thấp nhất, không thành đôi với nhân vật chính thụ. Trong số những cốt truyện bản hệ thống đưa ra, chỉ có bộ này là miễn cưỡng có thể lười biếng nghỉ dưỡng.[Lựa chọn thành công, đang truyền tống…]Cố Thầm hóa thành dòng dữ liệu và biến mất.Ngay khi vừa kết thúc thế giới thứ 100, Lệ Đình Khâm được truyền tống về không gian Chủ Thần, xếp hạng ngang bằng với Cố Thầm.Sau khi nhận được lời nhắc nhở giống hệt cậu, anh nhìn danh sách kịch bản hệ thống cung cấp, lắc đầu bật cười: [Các người đúng là bóc lột quá mức…][Chọn "Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Được Bốn Đại Lão Cưng Chiều" đi.] ---“Giám đốc Cố, tập đoàn Lệ thị lại đầu tư vào bộ phim mới của thầy Giản, e rằng có ý theo đuổi thầy ấy.”Cố Thầm “nhíu mày”, nói: “Điều tra xem, họ Lệ và Tiểu Lê trước đây có quan hệ gì.”Thư ký gật đầu: “Vâng.”Sau khi đọc xong lời thoại của mình và đợi thư ký đóng cửa rời đi, Cố Thầm lại tựa vào ghế một cách thư thái, ung dung lật xem tài liệu."Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Được Bốn Đại Lão Cưng Chiều" là một tiểu thuyết ngọt sủng trong giới giải trí, kể về nhân vật chính Giản Lê sau khi xuyên sách đã biết trước những bi kịch thời niên thiếu của 4 vị đại lão, nhờ đó ra tay cứu vớt họ kịp thời và trở thành ánh trăng sáng trong lòng cả bốn. Từ đó, câu chuyện mở ra một trận chiến tranh đoạt đầy hỗn loạn.“Giám đốc Lệ, ngài Cố lại tiếp tục đầu tư vào hai bộ phim của thầy Giản, có lẽ là muốn cạnh tranh với chúng ta.”Lệ Đình Khâm nói: “Không sao, đầu tư càng nhiều thì đối với Tiểu Lê càng có lợi.”Thư ký lại báo: “Nhưng về di vật của mẹ thầy Giản, hôm qua ngài bảo tôi đến đấu giá giơ bảng, nhưng món đồ đó đột nhiên bị rút khỏi danh sách đấu giá. Tôi đã dò hỏi, nghe nói là ngài Cố đã thương lượng với nhà đấu giá và chủ sở hữu để giành lấy nó.”Lúc này, “sắc mặt của Lệ Đình Khâm trầm xuống”, nhưng thay vì tức giận, anh lại bật cười: “Cố tiên sinh cũng có bản lĩnh đấy.”Ngón tay anh gõ nhẹ lên mặt bàn: “Tiểu Lê có một cảnh quay ở khu trượt tuyết đúng không? Tôi nhớ phía Bắc vẫn còn mấy khu trượt tuyết thuộc quyền sở hữu của tôi, chuyển hết sang tên Tiểu Lê đi. Nhân tiện sắp xếp lịch trình, tôi muốn gặp cậu ấy một chuyến.”"Vâng, Lệ tổng.”Cùng lúc đó, Cố Thầm cũng ra lệnh: “Gần đây đoàn phim của Tiểu Lê đang quay ở miền Bắc? Điều chỉnh lịch trình, tôi muốn đến thăm đoàn phim.”Đây chính là lần đầu tiên hai "cổ phiếu" Cố và Lệ đụng độ trong cốt truyện. Chỉ cần diễn xong phân đoạn này, cậu có thể nghỉ một thời gian. Dù sao thì Giản Lê cũng sẽ được cổ phiếu họ Thẩm cướp đi mất.Lệ Đình Khâm ngồi trên xe trượt tuyết, tiến vào đoàn phim đang quay trong băng tuyết, nói: “Tiểu Lê, địa điểm này hoàn toàn phù hợp để đoàn phim của cậu quay, nhân viên ở khu trượt tuyết cũng có thể hỗ trợ các cậu, mọi người sẽ không cần phải chịu rét như thế này nữa.”Nói xong, nhân viên mà anh dẫn theo còn phân phát đồ uống nóng cho mọi người.Những người đã quay phim trong giá rét cả ngày đều đang run cầm cập, nhìn thấy Lệ Đình Khâm chẳng khác nào thấy cứu tinh—đúng là sắp đông cứng đến chết rồi…Giản Lê đỏ mặt, ngại ngùng nói: “Anh Đình Khâm, anh thực sự không cần làm thế đâu. Nếu tôi nhận những thứ này, tôi còn ra thể thống gì nữa?”Bên kia, Cố Thầm cũng mang theo thiết bị giữ ấm và đồ uống nóng đến thăm đoàn phim: “Mọi người vất vả rồi, mau uống chút trà nóng đi… Những thiết bị này ngày mai chắc chắn sẽ hữu dụng khi quay phim.”Oa, mọi người trong đoàn đều lộ ra biểu cảm hóng hớt—thầy Giản ghê thật, hai nhà đầu tư vì anh mà tranh nhau thể hiện?Cố Thầm nhìn Lệ Đình Khâm, cười mà như không: “Lệ tổng, nghe danh đã lâu, hân hạnh được gặp.”Lệ Đình Khâm cũng cười đáp lại: “Cố tổng, lâu rồi mới gặp.”Đoàn phim nhìn cốc đồ uống nóng bên trái, lại nhìn cốc bên phải, không dám uống luôn. Đây chính là mùi thuốc súng truyền thuyết sao?Hai người lần lượt quay sang Giản Lê:“Tiểu Lê, đi xem khu trượt tuyết với tôi đi.”“Tiểu Lê, nghe nói gần đây có suối nước nóng không tệ, tối nay đi ngâm mình thư giãn chút nhé?”Giản Lê chỉ cảm thấy da đầu tê dại, nhưng may mắn là Ảnh đế Thẩm, bạn diễn của cậu chen ngang vào: “Hai sếp à, tối nay Tiểu Lê còn phải tập thoại với tôi, e rằng không thể tiếp đãi hai vị rồi.”Dù Giản Lê cũng không thực sự muốn đi cùng Thẩm Mặc, nhưng vẫn cảm thấy hai vị đại lão này đáng sợ hơn một chút, vội vàng phụ họa: “Đúng đúng, tôi có lịch rồi.”Cố Thầm và Lệ Đình Khâm nhìn họ Thẩm ngang nhiên chen ngang rồi kéo Giản Lê đi mất, cũng không đuổi theo.Đoàn phim nhìn sắc mặt hai người, không biết liệu giới giải trí có lại sắp nổi lên sóng gió không.Ai ngờ Cố Thầm lại ngồi lên xe trượt tuyết của Lệ Đình Khâm, nói: “Tôi có chút hứng thú với khu trượt tuyết của Lệ tổng, không biết Lệ tổng có ngại tôi đi xem thử không?”Mọi người cảm thấy bầu không khí càng lúc càng không đúng, có phải sắp đánh nhau rồi không?Lệ Đình Khâm khởi động xe trượt tuyết, cười nhạt: “Hôm nay đã dọn trống khu trượt tuyết, tiếp đãi Cố tổng cũng hợp lý.”Trong đầu hai người, hệ thống đã bắt đầu kêu gào: [Cố tổng, Cố tổng, hai người đang làm gì vậy! Kịch bản không có đoạn này mà!]Cố Thầm nói: [Chẳng phải sau khi diễn xong kịch bản là có thể tự do hoạt động sao? Đồng nghiệp này nghe danh đã lâu mà đây là lần đầu tôi gặp mặt, hẹn nhau trượt tuyết có gì là lạ?]Hai hệ thống nhìn hai người vui vẻ trò chuyện trên khu trượt tuyết: […] Nói rồi không gặp nhau cơ mà?! ---Một trận đua trượt tuyết bất phân thắng bại kết thúc, Cố Thầm ngồi trên tuyết, cười nói với hệ thống: “Đây mới gọi là nghỉ dưỡng chứ.”Lệ Đình Khâm vươn tay kéo Cố Thầm đứng dậy: “Cố tổng chẳng phải đã đặt suối nước nóng rồi sao?”Cố Thầm nói: “Đi thôi.” ---Bốn đại lão liên tục vung tiền, tranh giành tình cảm của Giản Lê, nhưng cậu bắt đầu cảm thấy có gì đó kỳ lạ—mỗi lần Lệ Đình Khâm và Cố Thầm đối đầu trước mặt cậu, họ lại cùng nhau rời đi sau đó. Lần nào cũng hẹn nhau đấu tay đôi offline? Không thể nào…Nhưng còn chưa kịp nghĩ kỹ, cậu đã bị đối thủ ganh ghét hãm hại. Kết quả là, tại một bữa tiệc xa hoa toàn danh gia vọng tộc, cậu vô tình uống phải một ly rượu bị bỏ thuốc.Kịch tính hơn là, Cố Thầm cũng uống phải ly rượu đó, còn Giản Lê thì đi nhầm phòng, bước vào phòng tổng thống của Cố Thầm.Điều khiến cậu cảm động là, dù Cố Thầm luôn theo đuổi cậu, nhưng trong tình huống này lại không làm gì bất kính, mà cố gắng kiềm chế, ra lệnh cho thư ký: “Lập tức đưa Tiểu Lê đến bệnh viện.”Cậu vừa được người của Cố Thầm bảo vệ đưa ra ngoài thì lại bị người của Lệ Đình Khâm chặn lại.Thư ký quát lên: “Các người định làm gì thầy Giản?”Thế là cậu lại bị Lệ Đình Khâm mang về phòng anh. Sau khi giải thích xong mọi chuyện, Lệ Đình Khâm cũng nhận ra điều gì đó bất thường.Anh hình như cũng uống phải ly rượu đó… Nhưng vẫn kiên trì ra lệnh: “Lập tức đưa thầy Giản đến bệnh viện.” ---Trên xe đến bệnh viện, Giản Lê cuối cùng cũng cảm động—họ như thế này rồi, vậy mà vẫn tôn trọng cậu.Nhưng chợt cậu nhận ra có gì đó không đúng—Cố tổng và anh Đình Khâm cũng trúng thuốc mà? Tại sao họ chỉ yêu cầu đưa cậu đến bệnh viện mà không đi theo? Họ thực sự không sao chứ? ---Bên này, Lệ Đình Khâm gõ cửa phòng Cố Thầm: “Cố tổng, cậu vẫn ổn chứ?”Cố Thầm tựa vào cửa, cười nhạt: “Những kịch bản bỏ thuốc kiểu này đúng là không bao giờ lỗi thời… Lệ tổng có hứng thú ‘giải quyết’ cùng tôi không?” (aaaa) ---Giản Lê vội vã trở lại khách sạn, quẹt thẻ mở cửa phòng, đập vào mắt cậu là quần áo vứt bừa bãi khắp nơi.Sofa chắn ngang, nhưng cậu vẫn có thể thấy, Lệ tổng đang vùi đầu vào hõm cổ Cố tổng. 🔥🔥🔥Giản Lê sốc nặng: “Hai người…” Đây là chuyện gì?! Sao hai người họ có thể đến với nhau được!!!Chẳng lẽ đây là lý do họ gấp gáp đưa cậu đến bệnh viện mà không đi theo?!Cố Thầm liếc cậu ta một cái, bình tĩnh nói: “Tiểu Lê, làm ơn ra ngoài.”Giản Lê lập tức lui ra ngoài đóng cửa lại. Xong rồi xong rồi, họ có giết cậu diệt khẩu không đây? Chết tiệt, rốt cuộc ai là kẻ tráo nhầm thẻ phòng của cậu vậy?!Hệ thống từ lúc trời tối chờ đến khi trời sáng, cuối cùng cũng kết thúc trạng thái chặn từ cổ trở xuống, lập tức hét lên: [A a a a a a!!! Cố tổng!!! Các người đã làm gì thế này! Cốt truyện hoàn toàn sụp đổ rồi!!!][Đây là để các người đóng vai tình địch mà!!! Sao lại thành ra thế này!!!][Lại còn để nhân vật chính thụ biết nữa, thế này thì Tu la tràng tiếp theo phải diễn sao đây?! Phải trừ điểm nặng luôn đấy!]Cả hai đều chẳng bận tâm, gần như đồng thanh đáp: [Không sao, trừ điểm của tôi đi.]Ở thế giới nhỏ mở phòng, bỏ chút điểm cũng đáng.Hệ thống: […] Các người có tiền, các người giỏi lắm.Cố Thầm lại nói với hệ thống: [Kịch bản này kết thúc với việc Giản Lê và Thẩm Mặc đến với nhau, hướng đi này chẳng ảnh hưởng gì, hơn nữa, đây là thời gian ngoài cốt truyện.]Hệ thống: [Nhưng mà Giản Lê đã biết rồi, cú sốc tinh thần này chắc chắn không nhỏ…]Cố Thầm: [Biết rồi, tiếp theo chúng tôi sẽ cố gắng tuân thủ kịch bản.]Hệ thống: […] Sao cứ thấy sai sai nhỉ? ---Từ đó về sau, Giản Lê mỗi ngày đều run rẩy đối diện với sự "cưng chiều" xa hoa của hai vị đại lão.Cố tổng mua hẳn một món đồ cổ quý giá tặng cậu, nếu Lệ tổng ghen thì làm sao đây?Lệ tổng lại tặng cho cậu một hợp đồng đại diện, nếu Cố tổng ghen thì làm sao đây?Cứu mạng với!!! Đáng sợ quá rồi!!!Một lần nữa chứng kiến Tu la tràng giữa hai người, Giản Lê dứt khoát từ chối lời mời của họ, quay đầu bỏ đi, vừa bước vừa giục trợ lý: “Đi nhanh đi nhanh! Họ sắp đánh nhau rồi!”Rẽ qua góc khuất, Giản Lê mới thở phào nhẹ nhõm.Trợ lý thì lại tò mò quay đầu nhìn lén, có chút muốn tận mắt chứng kiến cảnh tượng gay cấn này.“Đừng nhìn nữa! Mau đi đi!”Nhưng trợ lý đã lén ló đầu nhìn ra, rồi lập tức sững sờ, vội quay đầu đi cùng Giản Lê, hạ giọng kinh hãi nói: “Thầy Giản! Không phải anh nói Lệ tổng và Cố tổng đánh nhau sao? Sao hai người họ lại đang hôn nhau vậy?!”Giản Lê mỉm cười: "Đánh nhau bằng lưỡi cũng là đánh nhau." (má ơi ưng nết ẻm gớm)Hệ thống: […] Hai người…Mặc dù tất cả những chuyện này đều xảy ra ngoài nội dung kịch bản, nhưng có lẽ tâm lý của Giản Lê đã sụp đổ rồi.Cố Thầm: [Không còn cách nào khác, kịch bản đã sắp xếp tuyến đường hoạt động của chúng tôi, nên khi trùng lịch trình, chúng tôi đành phải làm chút chuyện nghỉ dưỡng thôi.]Hệ thống chán chường: [Vậy nên cứ đến Tu la tràng là hai người lại ở bên nhau chứ gì?] ---Trong không gian Chủ Thần, dần dần tụ tập rất nhiều người làm nhiệm vụ xuyên nhanh, tất cả đều đổ dồn ánh mắt vào bảng xếp hạng điểm số, không ít người lộ vẻ kinh hoàng và bàn tán xôn xao.Thế giới có tên "Xuyên sách rồi tôi được 4 đại lão cưng chiều" đáng sợ đến thế sao!Hoàn thành nhiệm vụ hoàn mỹ cũng chỉ được 100 điểm, vậy mà hai vị đại lão đứng đầu bảng xếp hạng lại đã bị trừ đến mấy ngàn điểm, mà càng về sau, điểm lại càng rớt mạnh.Cố tổng và Lệ tổng rốt cuộc đã trải qua những gì trong đó, mà bị trừ điểm thê thảm đến vậy? Phải biết rằng, đây chỉ là một thế giới nghỉ dưỡng có độ khó thấp mà thôi… Cố đại lão trước kia từng phá đảo những thế giới vô hạn siêu khó, điểm số lúc nào cũng là max điểm đấy!Bên này, tần suất hẹn hò của Cố Thầm và Lệ Đình Khâm càng cao, số điểm bị trừ càng nhiều, hơn nữa họ lại còn hay đi cùng nhau, chia sẻ kinh nghiệm làm nhiệm vụ.Hệ thống: [Cảnh báo, không được nhắc đến…]Cố Thầm ngáp một cái, cắt ngang: [Trừ điểm đi.] Dùng chút điểm để tận hưởng kỳ nghỉ, có gì mà không đáng?Hệ thống hiểu rõ, hai người này đều là nhiệm vụ giả đỉnh cấp trong Cục Xuyên Sách, kinh nghiệm họ chia sẻ ra ngoài có giá trị hàng vạn điểm, bỏ chút điểm để trao đổi kinh nghiệm thì vẫn rất có lời…Hơn nữa, điểm số của cả hai đều lên tới hàng tỷ, mỗi lần trừ điểm chẳng khác gì muối bỏ biển.A… hai người này làm sao lại thành một cặp thế này, có thể tưởng tượng được sau khi chia sẻ kinh nghiệm xong, tốc độ làm nhiệm vụ của họ càng lúc càng đáng sợ. ---Lúc đầu, Giản Lê còn có chút tâm tư làm hải vương, tận hưởng sự theo đuổi của bốn vị đại lão, nhưng hiện tại, cậu cứ gặp hai người kia là bỏ chạy, thế là hai "cổ phiếu" Cố - Lệ rớt giá thảm hại.So với kịch bản gốc, Giản Lê nhanh chóng xác định quan hệ với Thẩm Mặc hơn rất nhiều.Cậu còn gửi tin nhắn cho hai vị đại lão, chúc họ "Bách niên hảo hợp, bạch đầu giai lão." (*trăm năm hạnh phúc, đầu bạc răng long – câu chúc dành cho các cặp đôi.)Cố Thầm nói với hệ thống: [Thế này và nội dung kịch bản cũng coi như là khác đường cùng đích, chúng tôi vẫn hoàn thành đầy đủ từng cảnh, tính điểm đi.]Nói vậy cũng đúng, nhưng các người mỗi lần diễn xong cốt truyện là bắt nó chờ từ tối đến sáng đấy! Hệ thống cạn lời trước nay chưa từng có, nói: […Thôi được rồi, chấm 80 điểm.]Những nhiệm vụ giả dõi theo bảng xếp hạng, thấy nhiệm vụ của hai người cuối cùng cũng kết thúc, nhìn con số 80 điểm mà sững sờ.Hai người bị trừ mấy nghìn điểm, làm xong nhiệm vụ chỉ được 80 điểm, quá lỗ rồi! Đây chẳng phải minh chứng cho việc đại lão vô CP không biết chơi tình cảm lưu sao? ---Trở về không gian Chủ Thần, ánh mắt hai người chỉ chạm nhau thoáng chốc rồi lập tức rời đi, tâm linh tương thông:[Lần sau lại hẹn.]
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro