Sau Khi Quyến Rũ Đàn Ông Đã Có Vợ
Chân Người Ta Đ...
2024-12-31 02:44:17
"..." Trì Hoan bị Tần Lục Ngôn nói trúng tim đen, nhưng vẫn cứng miệng nói: "Anh Tần, anh nên về nhà, vợ anh còn đang chờ ở nhà đấy..."
Nói xong, nhìn điện thoại di động của anh trên tủ đầu giường.
Tần Lục Ngôn cười lạnh một tiếng, đưa tay tắt máy, duỗi tay ra, ôm Trì Hoan vào lòng: "Ngủ."
"Ưm... anh Tần, chân người ta đau quá... Tiểu huyệt cũng đau nữa... Anh xoa bóp cho tôi nhé..." Trì Hoan thuận theo tư thế của Tần Lục Ngôn, vùi ở trong ngực làm nũng.
Tần Lục Ngôn bị Trì Hoan trần truồng trong ngực cọ xát như vậy, cắn răng: "Tiểu yêu tinh, có phải muốn lần đầu tiên đã bị tôi địt chết trên giường hay không?"
Rõ ràng buổi chiều hôm nay cũng làm nhiều lần, nhưng mỗi lần tiểu yêu tinh trong ngực cọ quậy một cái, dục vọng trong anh, liền nhịn không được lại bốc lên.
Trì Hoan chỉ cảm thấy vật lớn nóng hổi dưới bụng lại cứng lên, vẻ mặt khiếp sợ nhìn Tần Lục Ngôn, lần đầu tiên tỏ vẻ kinh ngạc đối với thể lực của anh.
Rõ ràng Tần Lục Ngôn đã liên tục xuất tinh mấy lần, cô mới dám mở miệng khiêu khích vào lúc này.
"Chú Tần!! Vợ chú rốt cuộc bỏ đói chú bao lâu!? Khiến chú đói khát thành như vậy!?"
Tần Lục Ngôn hít sâu một hơi, một tay ấn Trì Hoan vào trong ngực: "Câm miệng!"
Trì Hoan lần này không dám khiêu khích Tần Lục Ngôn nữa, ngoan ngoãn núp trong lòng anh không dám cử động, chỉ sợ vạn nhất Tần Lục Ngôn nổi thú tính, người chịu tội chỉ có thể là cô.
Tần Lục Ngôn cam chịu số phận xoa chân cho Trì Hoan, nhưng người trong lòng lại được đằng chân lân đằng đầu.
"A... Cánh tay cũng đau... Còn có sau lưng..."
Côn thịt của Tần Lục Ngôn cứng rắn đau đớn, mà Trì Hoan trong ngực dưới thủ pháp xoa bóp vụng về của anh, không hề có áp lực tâm lý ngủ thiếp đi.
Nhìn Trì Hoan đang ngủ say trong ngực, Tần Lục Ngôn nghĩ đến vết răng mà cô để lại trên vai trái, cúi người cắn một cái vào vai phải của cô.
"Ừm... Đau..."
Trì Hoan đang ngủ say, khuôn mặt nhỏ nhăn lại vừa khẽ rên một tiếng, hơi thở mãnh liệt của người đàn ông phả vào mặt.
Tần Lục Ngôn dùng lưỡi cạy mở hàm răng cô, một đường tiến quân thần tốc, mãi đến khi Trì Hoan thở không ra hơi, không ngừng cầu xin tha thứ.
"Ừm... Không cần nữa... Chú Tần, mệt quá..."
Trong tình huống địch mạnh ta yếu, nên chịu thua thì phải chịu thua, vẫn luôn là lời răn của Trì Hoan.
Ví dụ như cách gọi "anh Tần" và "chú Tần"...
Rõ ràng Tần Lục Ngôn càng thích xưng hô "chú Tần".
Tần Lục Ngôn hôn đủ rồi, mới vùi đầu vào cổ Trì Hoan ngủ say.
*
Lúc Trì Hoan mở mắt ra lần nữa, trời bên ngoài đã tối.
Toàn thân trên dưới đau nhức một trận, vai phải càng đau hơn.
Trì Hoan nhìn vết răng trên vai phải: "..."
"Trẻ con!"
Tuổi tác đã lớn như thế nào rồi.
Trên tủ đầu giường dán một tấm giấy ghi chú, trên đó là hai dãy số điện thoại, còn có một đoạn văn.
[Thuốc mỡ trên tủ đầu giường một ngày bôi hai lần, lúc đi tôi đã bôi một lần cho em, trước khi đi ngủ em lại bôi thuốc lần nữa. Bữa tối ở phòng bếp, em nhớ ăn. Trên đó có hai số điện thoại, lúc khẩn cấp thì gọi số thứ hai, tấm thẻ kia em dùng, chìa khóa là của một biệt viện khác, tôi đã gửi địa chỉ qua Wechat cho em, không muốn thấy Vương Vi Vi thì chuyển qua đó ở. ]
Trì Hoan xem xong nhíu mày, ánh mắt cuối cùng dừng lại ở người ký tên.
[Ông xã Tần. ]
"Thật sự là... không biết xấu hổ."
Từ lần trước Tần Lục Ngôn thêm số điện thoại của cô, cô đã đổi khóa vân tay thành khóa mật mã.
Cô không nghi ngờ gì nếu Tần Lục Ngôn có thể mở điện thoại của cô, ba chữ "ông xã Tần" này sẽ xuất hiện trên biệt danh của anh.
Chỉ là... Trì Hoan nhìn thẻ trong tay, ừm...
Tần Lục Ngôn thật sự coi cô là tình nhân, còn ghi giá công khai.
Lại liếc mắt nhìn thuốc mỡ bôi nơi riêng tư bên cạnh, lập tức thấy rõ ràng nhãn hiệu.
Trì Hoan khóe môi càng cười lớn hơn: "Cặn bã thì hơi cặn bã, nhưng hiểu chuyện... Còn rất chu đáo."
Vừa cảm khái xong, điện thoại di động vang lên.
Là tin nhắn của Tần Lục Ngôn.
[Mỗi ngày nhớ rõ bôi thuốc đúng giờ.]
Trì Hoan nhìn thẻ trên tay và thuốc mỡ bên cạnh, "tình nhân hợp cách" đã hoàn mỹ nhập vai.
[Hic... Nhưng ngón tay tôi hình như không đủ dài... Không đút vào sâu bên trong huyệt được, cần chú Tần hỗ trợ nha.]
————————————————
Nói xong, nhìn điện thoại di động của anh trên tủ đầu giường.
Tần Lục Ngôn cười lạnh một tiếng, đưa tay tắt máy, duỗi tay ra, ôm Trì Hoan vào lòng: "Ngủ."
"Ưm... anh Tần, chân người ta đau quá... Tiểu huyệt cũng đau nữa... Anh xoa bóp cho tôi nhé..." Trì Hoan thuận theo tư thế của Tần Lục Ngôn, vùi ở trong ngực làm nũng.
Tần Lục Ngôn bị Trì Hoan trần truồng trong ngực cọ xát như vậy, cắn răng: "Tiểu yêu tinh, có phải muốn lần đầu tiên đã bị tôi địt chết trên giường hay không?"
Rõ ràng buổi chiều hôm nay cũng làm nhiều lần, nhưng mỗi lần tiểu yêu tinh trong ngực cọ quậy một cái, dục vọng trong anh, liền nhịn không được lại bốc lên.
Trì Hoan chỉ cảm thấy vật lớn nóng hổi dưới bụng lại cứng lên, vẻ mặt khiếp sợ nhìn Tần Lục Ngôn, lần đầu tiên tỏ vẻ kinh ngạc đối với thể lực của anh.
Rõ ràng Tần Lục Ngôn đã liên tục xuất tinh mấy lần, cô mới dám mở miệng khiêu khích vào lúc này.
"Chú Tần!! Vợ chú rốt cuộc bỏ đói chú bao lâu!? Khiến chú đói khát thành như vậy!?"
Tần Lục Ngôn hít sâu một hơi, một tay ấn Trì Hoan vào trong ngực: "Câm miệng!"
Trì Hoan lần này không dám khiêu khích Tần Lục Ngôn nữa, ngoan ngoãn núp trong lòng anh không dám cử động, chỉ sợ vạn nhất Tần Lục Ngôn nổi thú tính, người chịu tội chỉ có thể là cô.
Tần Lục Ngôn cam chịu số phận xoa chân cho Trì Hoan, nhưng người trong lòng lại được đằng chân lân đằng đầu.
"A... Cánh tay cũng đau... Còn có sau lưng..."
Côn thịt của Tần Lục Ngôn cứng rắn đau đớn, mà Trì Hoan trong ngực dưới thủ pháp xoa bóp vụng về của anh, không hề có áp lực tâm lý ngủ thiếp đi.
Nhìn Trì Hoan đang ngủ say trong ngực, Tần Lục Ngôn nghĩ đến vết răng mà cô để lại trên vai trái, cúi người cắn một cái vào vai phải của cô.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Ừm... Đau..."
Trì Hoan đang ngủ say, khuôn mặt nhỏ nhăn lại vừa khẽ rên một tiếng, hơi thở mãnh liệt của người đàn ông phả vào mặt.
Tần Lục Ngôn dùng lưỡi cạy mở hàm răng cô, một đường tiến quân thần tốc, mãi đến khi Trì Hoan thở không ra hơi, không ngừng cầu xin tha thứ.
"Ừm... Không cần nữa... Chú Tần, mệt quá..."
Trong tình huống địch mạnh ta yếu, nên chịu thua thì phải chịu thua, vẫn luôn là lời răn của Trì Hoan.
Ví dụ như cách gọi "anh Tần" và "chú Tần"...
Rõ ràng Tần Lục Ngôn càng thích xưng hô "chú Tần".
Tần Lục Ngôn hôn đủ rồi, mới vùi đầu vào cổ Trì Hoan ngủ say.
*
Lúc Trì Hoan mở mắt ra lần nữa, trời bên ngoài đã tối.
Toàn thân trên dưới đau nhức một trận, vai phải càng đau hơn.
Trì Hoan nhìn vết răng trên vai phải: "..."
"Trẻ con!"
Tuổi tác đã lớn như thế nào rồi.
Trên tủ đầu giường dán một tấm giấy ghi chú, trên đó là hai dãy số điện thoại, còn có một đoạn văn.
[Thuốc mỡ trên tủ đầu giường một ngày bôi hai lần, lúc đi tôi đã bôi một lần cho em, trước khi đi ngủ em lại bôi thuốc lần nữa. Bữa tối ở phòng bếp, em nhớ ăn. Trên đó có hai số điện thoại, lúc khẩn cấp thì gọi số thứ hai, tấm thẻ kia em dùng, chìa khóa là của một biệt viện khác, tôi đã gửi địa chỉ qua Wechat cho em, không muốn thấy Vương Vi Vi thì chuyển qua đó ở. ]
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trì Hoan xem xong nhíu mày, ánh mắt cuối cùng dừng lại ở người ký tên.
[Ông xã Tần. ]
"Thật sự là... không biết xấu hổ."
Từ lần trước Tần Lục Ngôn thêm số điện thoại của cô, cô đã đổi khóa vân tay thành khóa mật mã.
Cô không nghi ngờ gì nếu Tần Lục Ngôn có thể mở điện thoại của cô, ba chữ "ông xã Tần" này sẽ xuất hiện trên biệt danh của anh.
Chỉ là... Trì Hoan nhìn thẻ trong tay, ừm...
Tần Lục Ngôn thật sự coi cô là tình nhân, còn ghi giá công khai.
Lại liếc mắt nhìn thuốc mỡ bôi nơi riêng tư bên cạnh, lập tức thấy rõ ràng nhãn hiệu.
Trì Hoan khóe môi càng cười lớn hơn: "Cặn bã thì hơi cặn bã, nhưng hiểu chuyện... Còn rất chu đáo."
Vừa cảm khái xong, điện thoại di động vang lên.
Là tin nhắn của Tần Lục Ngôn.
[Mỗi ngày nhớ rõ bôi thuốc đúng giờ.]
Trì Hoan nhìn thẻ trên tay và thuốc mỡ bên cạnh, "tình nhân hợp cách" đã hoàn mỹ nhập vai.
[Hic... Nhưng ngón tay tôi hình như không đủ dài... Không đút vào sâu bên trong huyệt được, cần chú Tần hỗ trợ nha.]
————————————————
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro