Sau Khi Thiết Lập Lốp Xe Dự Phòng Hèn Mọn Sụp Đổ
Tôi đã sớm quen...
2024-11-19 02:50:04
Cuộc hôn nhân giữa Hứa Trạm và Belinda thực chất là một thỏa thuận đôi bên cùng có lợi.
Tuy Belinda có thích Hứa Trạm, nhưng không phải là kiểu thích sống chết vì hắn. Vị tiểu thư này tự tạo cho mình một hình tượng nữ thần si tình với giới truyền thông, nhưng thực tế lại sống rất phóng túng và không giỏi kinh doanh. Khi cha cô nhận ra năng lực và tính cách của đứa con gái duy nhất của mình không đủ để thừa kế đế chế kinh doanh khổng lồ này, nên ông đã hy vọng cô có thể tìm được một người chồng thích hợp, làm người kế nghiệp cho gia đình mình.
Người này phải là người có tài năng và quyết đoán, nhưng không được có gia thế vượt trội hơn gia tộc của Belinda. Nếu không, sẽ không phải là tìm người kế nghiệp mà là đưa về một con cá mập khổng lồ. Với cách suy nghĩ này thì những người như Hứa Trạm là bị loại trừ đầu tiên. Hắn không chỉ có gia thế vượt xa gia tộc Belinda mà còn là người nắm quyền - trong khi những người cùng tuổi vẫn đang nỗ lực để giành quyền thừa kế, hơn nữa hắn còn là một gã cá mập tài chính cực kỳ đáng sợ.
Belinda hiểu rõ tâm lý của cha mình, vì vậy cô giả vờ si mê Hứa Trạm để khiến cha cô không dám ép cô kết hôn sớm.
Như cộng đồng mạng đã suy đoán, việc hợp tác giữa họ là bước đệm để Hứa Trạm chuyển đổi một phần tập đoàn của mình, tiến vào lĩnh vực công nghệ thông tin. Tuy nhiên, tại quốc gia của Belinda, thị trường này gần như đã được chia phần xong hết rồi. Nếu Hứa Trạm tiến vào thời điểm này chắc chắn sẽ đụng độ với các doanh nghiệp hàng đầu và cần một dòng vốn rất lớn. Vì vậy, hắn đã tìm đến gia đình Belinda.
Ban đầu, cha của Belinda chắc chắn không đồng ý, nhưng sau khi thương thảo về nội dung giao dịch và hứa rằng gia đình ông sẽ nhận được 25% cổ phần trong công ty mới thành lập, ông đã vui vẻ đồng ý. Mặc dù các doanh nghiệp năng lượng truyền thống chưa có dấu hiệu suy thoái, nhưng những người đứng đầu ngành này đều lo lắng về tương lai.
Việc Hứa Trạm và Belinda đính hôn chỉ là một phần nhỏ trong toàn bộ thỏa thuận hợp tác này. Việc công bố tin tức hai tập đoàn lớn sẽ liên hôn nhằm tạo ra hiệu ứng truyền thông và quảng bá cho liên minh của họ. Tuy nhiên, thực tế là cả hai bên đều không có ý định kết hôn thật sự.
Trong khi Hứa Trạm bận rộn ở quốc gia của Belinda, làm việc ngày đêm không ngơi nghỉ, thì ở trong nước, liên tục có những tin tức khiến hắn không thể yên lòng. Khi tin tức về việc đính hôn giữa hắn và Belinda lan truyền trong nước, cấp dưới của hắn báo lại rằng Triều Từ tự nhốt mình trong phòng nhiều ngày liền sau khi biết tin.
Hứa Trạm cảm thấy Triều Từ không biết cân nhắc, chỉ biết gây rắc rối, đồng thời cũng cảm thấy rất lo lắng cho cậu. Sau ba ngày làm việc liên tục, thời gian ngủ hai đêm cộng lại còn chưa đến tám giờ, nhưng hắn vẫn cố gắng sắp xếp thời gian rảnh hai ngày để về nước.
Nhưng khi quay trở lại làm việc, hắn càng bận rộn hơn, đến mức thời gian để nghĩ đến người tình không yên phận của mình càng trở nên hiếm hoi và xa xỉ. Chỉ khi vội vàng chìm vào giấc ngủ, hắn mới nhớ lại buổi tối hôm đó, khi chàng trai trẻ ngồi trước mặt hắn ngẩng đầu lên, dồn hết hy vọng và dũng cảm để thốt ra một câu "Em muốn kết hôn với ngài".
Hắn vẫn nhớ giọng nói của cậu run rẩy, đôi mắt long lanh như thể bất cứ lúc nào cũng có thể bật khóc.
Lúc đó, hắn vẫn giữ vẻ ngoài bình tĩnh và từ chối cậu một cách bình thản.
Nhưng chỉ hắn mới biết rằng, trái tim của hắn khi đó đã bị lay động dữ dội.
Để rồi trong những đêm chập chờn giữa những giấc mơ, hình ảnh đôi mắt đầy khát vọng nhưng cũng đầy tuyệt vọng của chàng trai trẻ, cùng với câu nói "Em muốn kết hôn với ngài" luôn hiện về trong tâm trí hắn.
... Kết hôn ư?
Dường như không phải là điều không thể cân nhắc.
Có một đêm trong giấc mơ, khi hắn một lần nữa nghĩ về cảnh tượng đó, trong lòng hắn nảy sinh một ý nghĩ khiến chính mình cũng phải kinh ngạc.
Nhưng ý nghĩ đó giống như một cánh cổng, khi nó được mở ra những ý tưởng tiếp theo sẽ ào ạt đổ xuống như dòng nước lũ không thể ngăn cản.
Đúng vậy, tại sao lại không thể?
Tình cảm của hắn dành cho Triều Từ thực ra chưa bao giờ lạnh nhạt như cách mà hắn thể hiện.
Từ lâu hắn đã nhận ra rằng, hắn đã nảy sinh tình cảm đặc biệt với người tình mà hắn đã bao nuôi trong lúc bốc đồng.
Ban đầu, hắn chỉ coi cậu là người thay thế cho Lý Hoài Cảnh, nhưng không biết từ lúc nào, tình cảm mà hắn dành cho cậu đã vượt xa giới hạn đó. Thậm chí hắn không thể rời xa cậu dù chỉ một ngày, đôi khi phải làm việc tăng ca hoặc đi công tác vài ngày, hắn sẽ nhớ cậu đến mức gần như phát điên. Tốc độ phát triển của thứ tình cảm này nhanh đến đáng sợ, như là cỏ dại mọc lan tràn.
Nhưng hắn không muốn thừa nhận rằng mình có tình cảm quá đỗi sâu đậm với người tình. Hắn cho rằng loại tình cảm này là một sự mê đắm thiếu lý trí, hắn vốn dĩ luôn tự chủ và quen kiểm soát chặt chẽ cuộc sống của mình, trong khi sự mê đắm bất thường này giống như một loại virus khó kiểm soát và có sức tàn phá khủng khiếp.
Hắn vô thức bài xích cảm xúc này.
Không chỉ vậy, hắn thường nhớ lại lần đầu tiên gặp chàng trai trẻ, khi cậu đang cố tình quyến rũ em họ của hắn.
Với vẻ bề ngoài quyến rũ như Asmodeus*, đôi mắt đào hoa khép hờ, lười biếng nhưng có thể hoàn toàn kiểm soát mọi thứ, cậu ấy dụ dỗ người khác một cách thật dễ dàng.
*Asmodeus là một trong 72 con quỷ của Solomon, đại diện cho sắc dục.
Mọi người đều bị cậu dẫn dắt theo ý mình, kể cả cô em họ vốn luôn mạnh mẽ của hắn, có khi lúc đó cô ấy còn quên mất bản thân mình là ai, và trong số những người bị quyến rũ đó còn có cả hắn.
Chỉ cần cậu muốn, cậu có thể chiếm đoạt trái tim của bất kỳ ai. Ngay từ lần đầu tiên gặp gỡ, hắn đã nhận ra bản chất mê hoặc lòng người của cậu.
Nhưng lúc đó, Hứa Trạm không quan tâm. Hắn thực sự bị cậu hấp dẫn, và trùng hợp thay, cậu lại có vẻ ngoài rất giống Lý Hoài Cảnh, nên hắn đã dễ dàng thu nhận cậu.
Nhưng khi trái tim của hắn bị mất kiểm soát, hắn lại bắt đầu lo sợ như bị ám ảnh.
Hắn tự hỏi, nếu ngày đó hắn không xuất hiện, liệu cậu có làm điều tương tự như vậy với Phương Nhã Văn hay với người khác? Vì trong bữa tiệc đó, người mà cậu quyến rũ không phải chỉ có một!
Cậu tỏ ra rất yêu hắn, rất quan tâm đến hắn, nhưng điều đó có thật sự là chân thành không? Hay chỉ là một trò chơi mà cậu cảm thấy thú vị, bất kể đối tượng là ai? Là vì tiền bạc, hay vì cậu thích chơi đùa với trái tim người khác rồi cười nhạo trong bóng tối?
Ngay cả một người luôn kiêu ngạo như Hứa Trạm cũng có lúc phải lo được lo mất như thế.
Nhưng những suy nghĩ này chỉ nằm sâu trong lòng hắn, đến mức chính hắn cũng không thể nhận ra hoặc không muốn thừa nhận. Điều mà hắn nhận thức được chính là hắn không muốn bộc lộ trước mặt Triều Từ rằng, mình đang bị mê hoặc một cách bất thường hay nói đúng hơn là... yêu cậu.
Thậm chí Hứa Trạm còn cố ý nói ra những lời mà chính hắn cũng biết rõ sẽ làm tổn thương Triều Từ, rồi nhìn cậu khóc với đôi mắt đỏ hoe và đầy nước mắt. Trong lòng hắn vừa đau lòng vừa chua xót, nhưng cũng lạnh lùng mà nghĩ rằng: "Rốt cuộc con người thật của em là bao nhiêu phần trăm?"
"Em thực sự đang ghen tuông sao, thật sự muốn độc chiếm anh sao, hay tất cả chỉ là trò chơi mà em dùng để đùa bỡn trái tim người khác?"
Khi tin đồn đầu tiên về hắn bắt đầu lan rộng, phản ứng đầu tiên của hắn là lo lắng, sợ rằng Triều Từ sẽ buồn, sẽ trách móc khi thấy những tin tức đó. Nhưng sau đó, hắn lại cảm thấy vừa mong đợi vừa căng thẳng, tự hỏi rằng liệu Triều Từ có thực sự buồn không?
Hắn vô tình, hoặc có thể là cố tình, biến việc này trở thành một bài kiểm tra.
Nhưng kết quả của bài kiểm tra lại dẫn đến câu trả lời tồi tệ nhất. Chàng trai không hề để tâm, như thể những sự quan tâm và chăm sóc của cậu trước đây đều là giả dối.
Lập tức, trong lòng hắn dâng lên cơn giận dữ cùng với cảm giác chua xót mà hắn không muốn thừa nhận.
Vì vậy, hắn đã đưa Triều Từ đến buổi tiệc tối hôm đó. Hắn không rõ mình muốn dọa cậu hay muốn trừng phạt cậu. Hắn càng không biết việc Lý Hoài Cảnh cũng có mặt ở đây, còn bị Tôn Lãm Chu tiết lộ ra hết mối quan hệ giữa hắn với Lý Hoài Cảnh, cũng như ý nghĩ từng coi Triều Từ là kẻ thế thân.
Bề ngoài, Hứa Trạm vẫn giữ bình tĩnh, nhưng trong lòng lại đang rất lo lắng và căng thẳng.
Việc Tôn Lãm Chu để mắt đến Triều Từ cũng không có gì kỳ lạ. Triều Từ vốn đã rất đẹp, chưa kể Tôn Lãm Chu là kẻ không từ chối bất cứ thứ gì. Lúc đầu, Hứa Trạm không nghĩ đến điều đó, hắn đưa Triều Từ đến buổi tiệc này chỉ vì biết rằng những kẻ vô lương tâm kia luôn xem thường tình nhân của mình, hắn muốn để cho Triều Từ thấy được kẻ khác đối xử với tình nhân của mình ra sao, còn hắn đối xử tốt với cậu như thế nào.
Khi Tôn Lãm Chu nói rằng muốn "mượn" Triều Từ vài ngày, Hứa Trạm suýt chút nữa đã cầm chai rượu trên bàn đập lên đầu của gã.
Nhưng hắn vẫn nhẫn nhịn lại được, còn thuận tiện ném vấn đề đó cho Triều Từ.
Hắn gần như tự hành hạ chính mình, muốn xem phản ứng của Triều Từ.
Triều Từ chỉ giả vờ hoảng sợ gọi hắn một tiếng "Ông chủ", và ngay lập tức lòng Hứa Trạm như nhũn ra, kéo cậu vào lòng, ôm chặt lấy cậu.
Đôi khi hắn không biết mình thực sự muốn gì.
Khi Triều Từ ngoan ngoãn và nghe lời, hắn lại cảm thấy bất an, nhất định phải ép cậu phải buồn phiền. Nhưng khi Triều Từ thực sự buồn bã và hoảng sợ, người đau lòng lại chính là hắn.
Người tình của hắn rõ ràng ở ngay bên cạnh, rất quan tâm hắn.
Nhưng hắn luôn có cảm giác rằng Triều Từ giống như một một nắm cát ấm áp, một làn gió dịu dàng, nhìn có vẻ tốt đẹp nhưng lại không thể nắm chặt trong tay.
Thời gian có lẽ là liều thuốc chữa lành mọi vết thương, ba năm trôi qua cũng khác với vài tháng ban đầu.
Dù hắn có lo được lo mất đến đâu, thì trong ba năm qua, từng hành động nhỏ của Triều Từ đã thể hiện tình yêu và sự quan tâm của cậu dành cho hắn, dần dần đã lấp đầy những vết nứt khó hiểu trong lòng hắn.
Hắn đã nghĩ chắc chắn rằng chàng trai này yêu hắn.
Hắn hết lần này đến lần khác làm cho cậu buồn, và hết lần này đến lần khác như đang tự hành hạ chính mình.
Cho đến khi ý nghĩ này càng trở nên chắc chắn.
Vậy thì... kết hôn có gì không thể?
Dù trước đây hắn chưa bao giờ nghĩ đến việc này.
Khi ý tưởng này lóe lên trong đầu hắn, nó cứ luẩn quẩn mãi không thôi.
Kết hôn với Triều Từ, từ đó họ sẽ trở thành bạn đời hợp pháp, cùng nhau đi hết cuộc đời, thậm chí sau khi chết cũng sẽ được chôn cất bên nhau.
Hắn cảm thấy điều này thật tuyệt vời, dù hiện tại vẫn còn có chút băn khoăn...
Cứ chờ thêm, chờ thêm chút nữa.
Cho Triều Từ thêm chút cảm giác an toàn và cho bản thân hắn thêm vài cái cớ.
Ở bên nước A, ngày đính hôn của hắn với Belinda ngày càng gần.
Hắn nghe nói Triều Từ đã cho chú Lâm và những người khác nghỉ phép, một mình ở trong biệt thự nhiều ngày liền mà không ra ngoài.
Chắc hẳn cậu đã buồn lắm.
Hứa Trạm rất đau lòng, nhưng không hiểu sao hắn vẫn không nói những lời nhẹ nhàng với cậu.
Chờ thêm chút nữa, đợi khi hắn về nước.
Nhưng hắn còn chưa kịp về nước thì đã nhận được tin Triều Từ biến mất.
Tuy Belinda có thích Hứa Trạm, nhưng không phải là kiểu thích sống chết vì hắn. Vị tiểu thư này tự tạo cho mình một hình tượng nữ thần si tình với giới truyền thông, nhưng thực tế lại sống rất phóng túng và không giỏi kinh doanh. Khi cha cô nhận ra năng lực và tính cách của đứa con gái duy nhất của mình không đủ để thừa kế đế chế kinh doanh khổng lồ này, nên ông đã hy vọng cô có thể tìm được một người chồng thích hợp, làm người kế nghiệp cho gia đình mình.
Người này phải là người có tài năng và quyết đoán, nhưng không được có gia thế vượt trội hơn gia tộc của Belinda. Nếu không, sẽ không phải là tìm người kế nghiệp mà là đưa về một con cá mập khổng lồ. Với cách suy nghĩ này thì những người như Hứa Trạm là bị loại trừ đầu tiên. Hắn không chỉ có gia thế vượt xa gia tộc Belinda mà còn là người nắm quyền - trong khi những người cùng tuổi vẫn đang nỗ lực để giành quyền thừa kế, hơn nữa hắn còn là một gã cá mập tài chính cực kỳ đáng sợ.
Belinda hiểu rõ tâm lý của cha mình, vì vậy cô giả vờ si mê Hứa Trạm để khiến cha cô không dám ép cô kết hôn sớm.
Như cộng đồng mạng đã suy đoán, việc hợp tác giữa họ là bước đệm để Hứa Trạm chuyển đổi một phần tập đoàn của mình, tiến vào lĩnh vực công nghệ thông tin. Tuy nhiên, tại quốc gia của Belinda, thị trường này gần như đã được chia phần xong hết rồi. Nếu Hứa Trạm tiến vào thời điểm này chắc chắn sẽ đụng độ với các doanh nghiệp hàng đầu và cần một dòng vốn rất lớn. Vì vậy, hắn đã tìm đến gia đình Belinda.
Ban đầu, cha của Belinda chắc chắn không đồng ý, nhưng sau khi thương thảo về nội dung giao dịch và hứa rằng gia đình ông sẽ nhận được 25% cổ phần trong công ty mới thành lập, ông đã vui vẻ đồng ý. Mặc dù các doanh nghiệp năng lượng truyền thống chưa có dấu hiệu suy thoái, nhưng những người đứng đầu ngành này đều lo lắng về tương lai.
Việc Hứa Trạm và Belinda đính hôn chỉ là một phần nhỏ trong toàn bộ thỏa thuận hợp tác này. Việc công bố tin tức hai tập đoàn lớn sẽ liên hôn nhằm tạo ra hiệu ứng truyền thông và quảng bá cho liên minh của họ. Tuy nhiên, thực tế là cả hai bên đều không có ý định kết hôn thật sự.
Trong khi Hứa Trạm bận rộn ở quốc gia của Belinda, làm việc ngày đêm không ngơi nghỉ, thì ở trong nước, liên tục có những tin tức khiến hắn không thể yên lòng. Khi tin tức về việc đính hôn giữa hắn và Belinda lan truyền trong nước, cấp dưới của hắn báo lại rằng Triều Từ tự nhốt mình trong phòng nhiều ngày liền sau khi biết tin.
Hứa Trạm cảm thấy Triều Từ không biết cân nhắc, chỉ biết gây rắc rối, đồng thời cũng cảm thấy rất lo lắng cho cậu. Sau ba ngày làm việc liên tục, thời gian ngủ hai đêm cộng lại còn chưa đến tám giờ, nhưng hắn vẫn cố gắng sắp xếp thời gian rảnh hai ngày để về nước.
Nhưng khi quay trở lại làm việc, hắn càng bận rộn hơn, đến mức thời gian để nghĩ đến người tình không yên phận của mình càng trở nên hiếm hoi và xa xỉ. Chỉ khi vội vàng chìm vào giấc ngủ, hắn mới nhớ lại buổi tối hôm đó, khi chàng trai trẻ ngồi trước mặt hắn ngẩng đầu lên, dồn hết hy vọng và dũng cảm để thốt ra một câu "Em muốn kết hôn với ngài".
Hắn vẫn nhớ giọng nói của cậu run rẩy, đôi mắt long lanh như thể bất cứ lúc nào cũng có thể bật khóc.
Lúc đó, hắn vẫn giữ vẻ ngoài bình tĩnh và từ chối cậu một cách bình thản.
Nhưng chỉ hắn mới biết rằng, trái tim của hắn khi đó đã bị lay động dữ dội.
Để rồi trong những đêm chập chờn giữa những giấc mơ, hình ảnh đôi mắt đầy khát vọng nhưng cũng đầy tuyệt vọng của chàng trai trẻ, cùng với câu nói "Em muốn kết hôn với ngài" luôn hiện về trong tâm trí hắn.
... Kết hôn ư?
Dường như không phải là điều không thể cân nhắc.
Có một đêm trong giấc mơ, khi hắn một lần nữa nghĩ về cảnh tượng đó, trong lòng hắn nảy sinh một ý nghĩ khiến chính mình cũng phải kinh ngạc.
Nhưng ý nghĩ đó giống như một cánh cổng, khi nó được mở ra những ý tưởng tiếp theo sẽ ào ạt đổ xuống như dòng nước lũ không thể ngăn cản.
Đúng vậy, tại sao lại không thể?
Tình cảm của hắn dành cho Triều Từ thực ra chưa bao giờ lạnh nhạt như cách mà hắn thể hiện.
Từ lâu hắn đã nhận ra rằng, hắn đã nảy sinh tình cảm đặc biệt với người tình mà hắn đã bao nuôi trong lúc bốc đồng.
Ban đầu, hắn chỉ coi cậu là người thay thế cho Lý Hoài Cảnh, nhưng không biết từ lúc nào, tình cảm mà hắn dành cho cậu đã vượt xa giới hạn đó. Thậm chí hắn không thể rời xa cậu dù chỉ một ngày, đôi khi phải làm việc tăng ca hoặc đi công tác vài ngày, hắn sẽ nhớ cậu đến mức gần như phát điên. Tốc độ phát triển của thứ tình cảm này nhanh đến đáng sợ, như là cỏ dại mọc lan tràn.
Nhưng hắn không muốn thừa nhận rằng mình có tình cảm quá đỗi sâu đậm với người tình. Hắn cho rằng loại tình cảm này là một sự mê đắm thiếu lý trí, hắn vốn dĩ luôn tự chủ và quen kiểm soát chặt chẽ cuộc sống của mình, trong khi sự mê đắm bất thường này giống như một loại virus khó kiểm soát và có sức tàn phá khủng khiếp.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hắn vô thức bài xích cảm xúc này.
Không chỉ vậy, hắn thường nhớ lại lần đầu tiên gặp chàng trai trẻ, khi cậu đang cố tình quyến rũ em họ của hắn.
Với vẻ bề ngoài quyến rũ như Asmodeus*, đôi mắt đào hoa khép hờ, lười biếng nhưng có thể hoàn toàn kiểm soát mọi thứ, cậu ấy dụ dỗ người khác một cách thật dễ dàng.
*Asmodeus là một trong 72 con quỷ của Solomon, đại diện cho sắc dục.
Mọi người đều bị cậu dẫn dắt theo ý mình, kể cả cô em họ vốn luôn mạnh mẽ của hắn, có khi lúc đó cô ấy còn quên mất bản thân mình là ai, và trong số những người bị quyến rũ đó còn có cả hắn.
Chỉ cần cậu muốn, cậu có thể chiếm đoạt trái tim của bất kỳ ai. Ngay từ lần đầu tiên gặp gỡ, hắn đã nhận ra bản chất mê hoặc lòng người của cậu.
Nhưng lúc đó, Hứa Trạm không quan tâm. Hắn thực sự bị cậu hấp dẫn, và trùng hợp thay, cậu lại có vẻ ngoài rất giống Lý Hoài Cảnh, nên hắn đã dễ dàng thu nhận cậu.
Nhưng khi trái tim của hắn bị mất kiểm soát, hắn lại bắt đầu lo sợ như bị ám ảnh.
Hắn tự hỏi, nếu ngày đó hắn không xuất hiện, liệu cậu có làm điều tương tự như vậy với Phương Nhã Văn hay với người khác? Vì trong bữa tiệc đó, người mà cậu quyến rũ không phải chỉ có một!
Cậu tỏ ra rất yêu hắn, rất quan tâm đến hắn, nhưng điều đó có thật sự là chân thành không? Hay chỉ là một trò chơi mà cậu cảm thấy thú vị, bất kể đối tượng là ai? Là vì tiền bạc, hay vì cậu thích chơi đùa với trái tim người khác rồi cười nhạo trong bóng tối?
Ngay cả một người luôn kiêu ngạo như Hứa Trạm cũng có lúc phải lo được lo mất như thế.
Nhưng những suy nghĩ này chỉ nằm sâu trong lòng hắn, đến mức chính hắn cũng không thể nhận ra hoặc không muốn thừa nhận. Điều mà hắn nhận thức được chính là hắn không muốn bộc lộ trước mặt Triều Từ rằng, mình đang bị mê hoặc một cách bất thường hay nói đúng hơn là... yêu cậu.
Thậm chí Hứa Trạm còn cố ý nói ra những lời mà chính hắn cũng biết rõ sẽ làm tổn thương Triều Từ, rồi nhìn cậu khóc với đôi mắt đỏ hoe và đầy nước mắt. Trong lòng hắn vừa đau lòng vừa chua xót, nhưng cũng lạnh lùng mà nghĩ rằng: "Rốt cuộc con người thật của em là bao nhiêu phần trăm?"
"Em thực sự đang ghen tuông sao, thật sự muốn độc chiếm anh sao, hay tất cả chỉ là trò chơi mà em dùng để đùa bỡn trái tim người khác?"
Khi tin đồn đầu tiên về hắn bắt đầu lan rộng, phản ứng đầu tiên của hắn là lo lắng, sợ rằng Triều Từ sẽ buồn, sẽ trách móc khi thấy những tin tức đó. Nhưng sau đó, hắn lại cảm thấy vừa mong đợi vừa căng thẳng, tự hỏi rằng liệu Triều Từ có thực sự buồn không?
Hắn vô tình, hoặc có thể là cố tình, biến việc này trở thành một bài kiểm tra.
Nhưng kết quả của bài kiểm tra lại dẫn đến câu trả lời tồi tệ nhất. Chàng trai không hề để tâm, như thể những sự quan tâm và chăm sóc của cậu trước đây đều là giả dối.
Lập tức, trong lòng hắn dâng lên cơn giận dữ cùng với cảm giác chua xót mà hắn không muốn thừa nhận.
Vì vậy, hắn đã đưa Triều Từ đến buổi tiệc tối hôm đó. Hắn không rõ mình muốn dọa cậu hay muốn trừng phạt cậu. Hắn càng không biết việc Lý Hoài Cảnh cũng có mặt ở đây, còn bị Tôn Lãm Chu tiết lộ ra hết mối quan hệ giữa hắn với Lý Hoài Cảnh, cũng như ý nghĩ từng coi Triều Từ là kẻ thế thân.
Bề ngoài, Hứa Trạm vẫn giữ bình tĩnh, nhưng trong lòng lại đang rất lo lắng và căng thẳng.
Việc Tôn Lãm Chu để mắt đến Triều Từ cũng không có gì kỳ lạ. Triều Từ vốn đã rất đẹp, chưa kể Tôn Lãm Chu là kẻ không từ chối bất cứ thứ gì. Lúc đầu, Hứa Trạm không nghĩ đến điều đó, hắn đưa Triều Từ đến buổi tiệc này chỉ vì biết rằng những kẻ vô lương tâm kia luôn xem thường tình nhân của mình, hắn muốn để cho Triều Từ thấy được kẻ khác đối xử với tình nhân của mình ra sao, còn hắn đối xử tốt với cậu như thế nào.
Khi Tôn Lãm Chu nói rằng muốn "mượn" Triều Từ vài ngày, Hứa Trạm suýt chút nữa đã cầm chai rượu trên bàn đập lên đầu của gã.
Nhưng hắn vẫn nhẫn nhịn lại được, còn thuận tiện ném vấn đề đó cho Triều Từ.
Hắn gần như tự hành hạ chính mình, muốn xem phản ứng của Triều Từ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Triều Từ chỉ giả vờ hoảng sợ gọi hắn một tiếng "Ông chủ", và ngay lập tức lòng Hứa Trạm như nhũn ra, kéo cậu vào lòng, ôm chặt lấy cậu.
Đôi khi hắn không biết mình thực sự muốn gì.
Khi Triều Từ ngoan ngoãn và nghe lời, hắn lại cảm thấy bất an, nhất định phải ép cậu phải buồn phiền. Nhưng khi Triều Từ thực sự buồn bã và hoảng sợ, người đau lòng lại chính là hắn.
Người tình của hắn rõ ràng ở ngay bên cạnh, rất quan tâm hắn.
Nhưng hắn luôn có cảm giác rằng Triều Từ giống như một một nắm cát ấm áp, một làn gió dịu dàng, nhìn có vẻ tốt đẹp nhưng lại không thể nắm chặt trong tay.
Thời gian có lẽ là liều thuốc chữa lành mọi vết thương, ba năm trôi qua cũng khác với vài tháng ban đầu.
Dù hắn có lo được lo mất đến đâu, thì trong ba năm qua, từng hành động nhỏ của Triều Từ đã thể hiện tình yêu và sự quan tâm của cậu dành cho hắn, dần dần đã lấp đầy những vết nứt khó hiểu trong lòng hắn.
Hắn đã nghĩ chắc chắn rằng chàng trai này yêu hắn.
Hắn hết lần này đến lần khác làm cho cậu buồn, và hết lần này đến lần khác như đang tự hành hạ chính mình.
Cho đến khi ý nghĩ này càng trở nên chắc chắn.
Vậy thì... kết hôn có gì không thể?
Dù trước đây hắn chưa bao giờ nghĩ đến việc này.
Khi ý tưởng này lóe lên trong đầu hắn, nó cứ luẩn quẩn mãi không thôi.
Kết hôn với Triều Từ, từ đó họ sẽ trở thành bạn đời hợp pháp, cùng nhau đi hết cuộc đời, thậm chí sau khi chết cũng sẽ được chôn cất bên nhau.
Hắn cảm thấy điều này thật tuyệt vời, dù hiện tại vẫn còn có chút băn khoăn...
Cứ chờ thêm, chờ thêm chút nữa.
Cho Triều Từ thêm chút cảm giác an toàn và cho bản thân hắn thêm vài cái cớ.
Ở bên nước A, ngày đính hôn của hắn với Belinda ngày càng gần.
Hắn nghe nói Triều Từ đã cho chú Lâm và những người khác nghỉ phép, một mình ở trong biệt thự nhiều ngày liền mà không ra ngoài.
Chắc hẳn cậu đã buồn lắm.
Hứa Trạm rất đau lòng, nhưng không hiểu sao hắn vẫn không nói những lời nhẹ nhàng với cậu.
Chờ thêm chút nữa, đợi khi hắn về nước.
Nhưng hắn còn chưa kịp về nước thì đã nhận được tin Triều Từ biến mất.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro