Sau Khi Tiên Nhân Biến Mất

Tù Binh Oán Lin...

2024-11-21 21:14:29

Quân đội thành Hắc Thủy tê cả da đầu, không biết là do sợ hãi hay bị điện giật. Trước mặt nhiều quân hồn như vậy, trận pháp còn có thể bảo vệ bọn họ an toàn không? Hạ Thuần Hoa thường lớn tiếng động viên thủ hạ: "Đừng lo đừng sợ, thiên lôi đủ để bảo vệ chúng ta an toàn! Chúng ta yên tâm đứng đây, đó là đang chiến đấu vì đất nước!"

Trận phù trên mặt đất quả thực có một con rắn điện trườn bò khắp nơi, nhắc nhở cả phe địch và phe ta, nó vẫn đang ẩn giấu sức mạnh.

Lúc trước thống lĩnh của tiểu đội ném cây thương ra, kết quả đã bị thiên lôi đánh nát, người trong trận không ai còn sống, cũng khiến mọi người yên tâm. Nào ngờ nó không chỉ biết động não, xem xét thế cục, mà còn biết phái người đi tìm quân tiếp viện.

Bây giờ đội quân u ám bên ngoài trận pháp, cũng không giống đến đây xem náo nhiệt. Chỉ cần tập hợp đủ quân số, e rằng chúng sẽ phát động tấn công. Đây là điều mọi người lo lắng nhất:

Thiên lôi trận quả thực rất lợi hại, nhưng dù sao nó cũng được triệu hồi bằng sức người, giống như một đòn bẩy. Uy lực của thiên lôi mười phần, bên ta ít nhất cũng phải ra một phần đúng không? Với sĩ khí của trăm người phe mình, cùng với xã tắc lệnh của quận trưởng, liệu họ có thể cầm cự cho đến khi quốc sư ra ngoài không?

Ngay cả Hạ Thuần Hoa cũng bồn chồn trong lòng.

Đội quân anh linh tập hợp, mục đích chính là áp đảo đối thủ bằng khí thế. Cái gọi là “Thượng binh phạt mưu, bất chiến nhi khuất nhân chi binh” (*). Đương nhiên chúng nó sẽ có hậu chiêu.

(*) Thượng binh phạt mưu, Bất chiến nhi khuất nhân chi binh: Đầy đủ là Thượng binh phạt mưu, kỳ thứ phạt giao, kỳ thứ phạt binh, kỳ hạ công thành (Đánh địch tốt nhất là đánh bằng mưu kế, tiếp đến là đánh bằng ngoại giao, kế tiếp là đánh vào quân địch, thấp nhất là đánh vào thành trì địch); Bất chiến nhi khuất nhân chi binh, thiện chi thiện giả dã (không cần đánh mà làm kẻ địch khuất phục mới được xem là sáng suốt nhất)

Ngoài ra, Hạ Thuần Hoa còn đặc biệt lo lắng cho con trai trưởng đang ở dưới giếng.

Niên và Tôn không có ý đồ hay ho gì với cha con Hạ gia, liệu con trai một mình trong đó có chịu thiệt thòi gì không? Tuy ông ta đã từng phái đám người Tằng Phi Hùng vào, nhưng bên trong có bao nhiêu cơ quan nguy hiểm, Hạ Linh Xuyên có thể đối phó được không?

Hạ Thuần Hoa một mặt thầm nghĩ con trai trưởng của mình có phúc tướng, nhất định sẽ hóa nguy thành an toàn, nhưng mặt khác lại lo lắng không thôi. Nếu như Hạ Linh Xuyên gặp phải xui xẻo, vậy sau này…

"Ở đây có chuyện gì vậy?"

“Giữa đám oan linh này cũng có tù binh sao?” Đám thủ hạ rối loạn tưng bừng, làm đứt suy nghĩ của ông ta. Ông ta ngẩng đầu lên nhìn, cũng ngạc nhiên.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Đại Phong quân ở giữa tách ra, nhường ra một đường, phía sau dồn lên mấy trăm oan hồn.

Đây là những linh hồn đầu tiên ra khỏi hồ máu, ngoài hình người ra còn có những linh hồn hình dạng kì quái khác, hơn một nửa trong số họ thậm chí còn mặc quân phục, nhìn như binh lính của trại khác.

"Liên quân, là oan hồn của liên quân Tiên Bạt." Đúng vậy, cuộc chiến trên hoang mạc Bàn Long đã bế tắc trong ba mươi hai năm. Máy xay thịt này không chỉ thu hoạch mạng sống của người dân Tây La, mà còn cả một số lượng lớn binh lính liên minh.

Họ cũng an nghỉ trên mảnh đất đẫm máu này, cuối cùng bị thu vào hồ Đại Phóng, sau khi chết cũng không được yên ổn.

Những linh hồn oán hận vốn đang gầm rú vì bị Đại Phong quân xua đuổi, giờ đây thực sự rất hoảng sợ, thiên lôi trong trận phù trước mặt khiến bọn họ ngửi thấy mùi của khắc tinh.

Sắc mặt Hạ Thuần Hoa thay đổi: "Quân của Đại Phong quân muốn đẩy bọn họ vào trận pháp!"

Vừa dứt lời, tiếng hô của Đại Phong quân đã chấn động bốn phương, quả nhiên đao thương đều xuất hiện, buộc những oán hồn lao về phía trước. Hàng trăm oán hồn bị thúc giục đến mức mắt đỏ hoe, họ xoay vòng tại chỗ, cuối cùng xông thẳng vào thiên uy phía trước.

Trận pháp lập tức được kích hoạt, chúng vừa đụng hàng rào thiên lôi đã bị đánh đến hồn phi phách tán.

Mặc dù vậy, những oán hồn vẫn tiếp tục xông lên.

Tất cả những người sống đều nhìn thấy trận pháp nhấp nháy, tiếng sấm rầm rầm, mà Đại Phong quân bên ngoài vẫn đang sẵn sàng đón địch, trong lòng họ cảm thấy bất an.

Quân đội giao chiến hoặc công thành, tù binh đôi khi bị đẩy lên hàng đầu làm lá chắn sống, nếu đối phương không nỡ tấn công, thì phe mình có thể chớp lấy cơ hội. Biện pháp này tuy tàn nhẫn nhưng hiệu quả, chưa bao giờ vắng bóng trong các cuộc chiến tranh của từng thời đại.

Nhưng không ai ngờ rằng, Đại Phong quân lại có thể dùng chiến thuật này.

Hiển nhiên bọn họ cũng đoán chắc rằng, thiên lôi trận dù mạnh đến đâu cũng có giới hạn. Dùng những oan hồn bình thường để làm tiêu hao sức mạnh của thiên lôi, khi trận yếu đi, thì không phải những người sống này sẽ thành cá trên thớt của chúng sao?

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Sau Khi Tiên Nhân Biến Mất

Số ký tự: 0