Sau Khi Trở Thành Pháo Hôi Tiểu Sư Muội, Ta Đánh Cả Nhà Khóc Ròng

Chương 2

2024-12-03 23:08:38

A, nàng nhớ tới, bởi vì nàng là một hạ phẩm tạp linh căn, lại dựa vào quan hệ cha là trưởng lão trở thành đệ tử nội môn, trong tông môn người khinh thường nàng rất nhiều.

Trong lòng dấy lên một ngọn lửa vô danh, được rồi, nếu bọn họ đã muốn xem náo nhiệt, vậy nàng sẽ thỏa mãn bọn họ.

--

Lăng Vũ trốn sau lưng Trình Cẩm Thư, nhìn con Báo yêu đang đuổi theo Lăng Miểu, đáy mắt hiện lên một tia khinh thường. Nàng không ngờ Lăng Miểu này lại có thể trốn được.

Nàng nhẹ nhàng vỗ vỗ Trình Cẩm Thư đứng phía trước mình, cho hắn một ánh mắt thẹn thùng, đi về phía trước vài bước chính diện đối với Báo yêu, mỗi một bước tựa hồ đều là tính qua, mềm mại, đáng yêu, dáng dấp mê người.

Nàng biết tông chủ và các trưởng lão đang lợi dụng Truyền Ảnh thạch quan sát tình hình chiến đấu, cho nên cũng không thể bỏ mặc Báo yêu một mực đuổi theo Lăng Miểu.

Nàng lấy kiếm ra, bày tư thế. Đang chuẩn bị dùng một kích xinh đẹp đánh chết Báo Yêu.

Nhưng ngay giây tiếp theo.

“Đông!”

Một tiếng vang thật lớn, Báo yêu cứ như vậy trước mặt Lăng Vũ, bay đụng vào trên cây phía sau nàng.

--

Trong chớp mắt, Lăng Miểu nhìn đúng thời cơ, nhảy lên ra quyền, quyền phong tàn nhẫn.

Nắm đấm nho nhỏ nện ở mặt bên của Báo yêu. Da mặt báo yêu trong nháy mắt gấp lại từng tấc một, Báo yêu to như vậy liền bay ra ngoài, hung hăng đâm vào trên cây.

Mọi người kinh ngạc, phế vật Lăng Miểu này vậy mà một quyền đánh bay Báo yêu.



Báo yêu nằm trên mặt đất không còn hơi thở, nó chết rồi.

Tên phế vật Lăng Miểu này vậy mà một quyền đánh chết Báo Yêu.

Thấy cảnh này, xung quanh trong lúc nhất thời lặng ngắt như tờ, tất cả mọi người lâm vào chấn kinh ngắn ngủi.

Ngay cả bản thân Lăng Miểu cũng khiếp sợ không thôi.

Nàng cũng không nghĩ tới khí lực của mình lại lớn như vậy.

Nàng vừa rồi chỉ muốn thử đi công kích Báo yêu kia, nhưng nháy mắt ra quyền, nàng rõ ràng cảm giác được máu cùng kinh mạch trong cơ thể phảng phất bị kích hoạt, kêu gào tràn ngập tính công kích.

Không phải chứ, nếu cô có thể miểu sát con Báo yêu này, vậy vừa rồi cô ta làm gì phải ủy khuất kể lể Trình Cẩm Thư không giúp cô ta, lại làm gì phải lăn lộn trốn tránh lâu như vậy?

Nàng ta đến đây làm gì? Đến làm tổ không khí?

Trong mọi người, phản ứng đầu tiên chính là Trình Cẩm Thư, hắn không thể tin được nhìn thi thể Báo yêu, lại nhìn thoáng qua một bên đang ngây ngốc, con mắt trợn thật lớn, sắc mặt trắng bệch-Lăng Vũ , lập tức quyết đoán quay sang giận dữ mắng Lăng Miểu.

“Lăng Miểu! Ngươi nhìn xem ngươi đã làm cái gì!?”

Nàng là một phế vật, ai cho nàng lá gan đoạt Báo Yêu của Tiểu Vũ sư muội!

Lăng Miểu nghe vậy nhìn về phía thiếu niên vừa rồi giận dữ mắng nàng.

Nhưng mà, so với Trình Cẩm Thư càng dễ thấy hơn, thì là Lăng Vũ cầm kiếm đứng cách đó không xa, sắc mặt âm lãnh không vui.



Biết Lăng Vũ là nữ chính, cho nên Lăng Miểu không kìm lòng được nhìn nàng thêm vài lần.

Lăng Vũ khuôn mặt xinh đẹp, thanh thuần động lòng người, mặc lên người màu đỏ tông bào, giống như một đóa phù dung, thật không hổ là vạn người mê!

Mà nàng, nàng chẳng qua chỉ là một con chó ăn dưa vừa mới mất đi tất cả mà thôi!

Thì ra chuyện thống khổ nhất trên thế giới này, không phải tiền vẫn còn, người đã chết.

Mà là tiền vẫn còn, người cũng ở đây, nhưng người và tiền lại không ở cùng một chỗ...

Nàng cảm thấy tâm trạng của mình lúc này giống như nồi nấm ở Vân Nam, vừa loạn lại vừa có độc.

Trình Cẩm Thư thấy Lăng Miểu chậm chạp không để ý tới hắn, lửa giận lại nổi lên, trước đây Lăng Miểu không phải luôn hèn mọn đi theo phía sau hắn sao, mà bây giờ, tiểu phế vật này đoạt Báo Yêu của Tiểu Vũ còn chưa tính, lại còn dám không đếm xỉa đến hắn!

“Lăng Miểu, ta đang nói chuyện với ngươi, ngươi phát ngốc cái gì vậy!”

Lăng Miểu thu tầm mắt lại, lạnh lùng nhìn về phía hắn, “Ngươi đang sủa cái gì?”

“Ngươi!”

Trình Cẩm Thư nghẹn lời trong giây lát, bất giác cao giọng, “Ngươi cho rằng ngươi làm như vậy ta sẽ nhìn ngươi nhiều một chút? Ngươi cho rằng ngươi dựa vào loại thủ đoạn hạ lưu này đánh chết Báo Yêu, là có thể đoạt được vị trí thân truyền của tiểu Vũ sư muội sao!”

“Không ai tranh với nàng, mang theo đứa nhỏ phế vật của ngươi cút sang một bên.”

Lăng Miểu lộ vẻ châm biếm, “Lâu như vậy cũng không xử được một con Báo yêu, cuối cùng còn phải để ta tự mình động thủ, ta thấy hai người các ngươi đều rất phế.”

Trình Cẩm Thư trừng mắt, môi run rẩy nhưng một câu cũng không tiếp được. Vừa rồi hắn và Lăng Vũ đứng bên cạnh cả nửa ngày cũng không động thủ, bởi vì bọn họ chỉ muốn xem Lăng Miểu bị chê cười, ai biết Lăng Miểu thật sự có thể giết Báo Yêu.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Sau Khi Trở Thành Pháo Hôi Tiểu Sư Muội, Ta Đánh Cả Nhà Khóc Ròng

Số ký tự: 0