Sau Khi Trở Thành Pháo Hôi Tiểu Sư Muội, Ta Đánh Cả Nhà Khóc Ròng
Chương 1
2024-12-03 23:08:38
“Tam sư huynh! Rõ ràng ta thích ngươi như vậy! Sao ngươi lại đối với ta như vậy! Ngươi tại sao lại giúp nàng!”
Con mẹ nó! Ai bị ung thư giai đoạn cuối sao? Kêu ra câu kinh điển như vậy?
Con mẹ nó! Là chính nàng!
Lăng Miểu chấn động cả kinh.
Nàng giương mắt nhìn người mặc áo bào kiểu dáng giống nhau chung quanh, không hiểu nổi mà nuốt nuốt nước miếng.
“Nơi này..." Là nơi nào?
Trong nháy mắt mở miệng, lượng lớn ký ức xa lạ tràn vào trong đầu.
Lăng Miểu im lặng, ý thức được mình xuyên sách. Là quyển mà cô đã đọc khi chạy code trong thời gian trước, nhưng chưa kịp xem xong thì cô đã bỏ sách không đọc nữa.
Nàng bây giờ là xuyên vào một bia đỡ đạn cùng tên trùng họ với mình Lăng Miểu.
Nàng và nữ chính Lăng Vũ đều là con gái của Đại trưởng lão Ly Hỏa Tông.
Nữ chính Lăng Vũ là thể chất vạn người mê , chỉ cần sinh vật nào nhiễm sắc thể Y đều chạy không thoát ma chưởng của nàng, nhao nhao luân hãm vào nàng, hậu cung hình thái khác nhau chất cao như núi.
Mà nàng, Lăng Miểu, muội muội của Lăng Vũ, là một trong những bia đỡ đạn của quyển sách này. Hạ phẩm tạp linh căn, ngoại trừ khí lực lớn ra thì không còn gì khác.
Chỉ là Tu Chân Giới thừa hành lấy kỹ khắc lực, cho nên chưa bao giờ có người cảm thấy khí lực lớn là một hạng thiên phú.
Trong nguyên tác, trước đây không lâu trong thôn xóm này bị phát hiện có Yêu tộc xâm nhập, vừa vặn Ly Hỏa Tông muốn tuyển đệ tử thân truyền mới, chưởng môn liền hạ lệnh, ai có thể giải quyết yêu thú trong thôn, liền để cho người đó trở thành đệ tử thân truyền.
Là Lăng Vũ xinh đẹp giết chết Báo Yêu, đạt được tư cách đệ tử thân truyền, từ đó vui vẻ bước lên hành trình thiên tuyển trêu chọc nam nhân tầm bảo.
Mà nàng thì bị Báo Yêu cắn bị thương, còn trách cứ Lăng Vũ không kịp thời cứu nàng làm cho khuôn mặt bị hủy, đại náo đại điện, đại trưởng lão cảm thấy mất mặt, từ đệ tử nội môn biếm nàng thành đệ tử ngoại môn, lúc đó tam sư huynh Trình Cẩm Thư mà nàng yêu thích cũng bị Lăng Vũ hấp dẫn.
Trong lòng nàng sinh ra ghen ghét, nhiều lần thiết kế mưu hại Lăng Vũ, cuối cùng vào năm mười lăm tuổi, bị người ái mộ Lăng Vũ giết chết. Liệt hỏa đốt người, chết thảm thiết.
Hiện tại thời điểm này, một đội đệ tử nội môn bọn họ vừa chống lại Báo Yêu, Lăng Vũ mười lăm, nàng chỉ có mười tuổi.
Người nàng vừa gọi chính là Trình Cẩm Thư, vừa rồi Báo Yêu nhào tới, phản ứng đầu tiên của nguyên chủ là chạy về phía Trình Cẩm Thư đang đứng cùng Lăng Vũ để tìm kiếm che chở, kết quả người sau không chỉ nhanh tay lẹ mắt bảo vệ Lăng Vũ ở phía sau, còn thuận tiện đạp nàng một cước.
Đạp rất nặng! Cái mông của nàng bây giờ còn đang đau!
Không phải! Loại cẩu nam nhân này có gì đáng ái mộ! Nguyên chủ bị mù sao?
“Grào!”
Phía sau có tiếng gầm giận dữ, Lăng Miểu giật mình một cái, lắc mình tránh sang một bên, chật vật lăn lộn trên mặt đất.
Nàng đứng lên, khi thấy rõ Báo Yêu hình thể to lớn trước mặt, con ngươi cũng nhịn không được đột nhiên co rụt một cái. Báo yêu này căn bản không cùng một cấp bậc với Báo trong ấn tượng của nàng ah!
Một con còn lớn hơn sáu con!
Chỉ là...
“Grào!”
Lại là một tiếng gầm giận dữ, Báo yêu lần nữa hướng về phương hướng của nàng đánh tới, lần này Lăng Miểu làm đủ chuẩn bị, nhanh chóng né sang một bên, nàng tránh rất đẹp.
Là một kỹ sư phần mềm cốt lõi của công ty xuyên quốc gia hàng đầu, kiếp trước Lăng Miểu ban ngày là mã nông cao cấp, buổi tối lại là nữ vương vật lộn trà trộn ở sàn quyền anh ngầm.
Đời trước cô nghiên cứu viết mã đọc sách đánh quyền, ba giờ sáng còn phải dậy tập thể hình, là một thiên tài quyển vương thật sự.
Nhìn thấy cô dẫn đội thực hiện một bước đột phá lớn, nghe nói đơn mời của công ty đã được đưa xuống, cô sắp trở thành T12 trẻ tuổi nhất công ty, kết quả xuyên thư, làm không công.
Nghĩ tới đây, Lăng Miểu chỉ cảm thấy lòng đang rỉ máu. Thật muốn tìm một cái cây đập đầu vào tự xác.
“Grào!”
Báo yêu lần nữa đánh về phía nàng. Lăng Miểu tránh né chạy xung quanh cây, Báo yêu hung hăng cắn một miếng lớn trên thân cây, trong nháy mắt cây bị cắn rụng một khối lớn.
Lăng Miểu vừa né tránh vừa đầy đầu dấu chấm hỏi.
Đây không phải báo yêu của nữ chính sao? Sao lại đuổi theo cắn nàng? Còn nữa, vì sao người xung quanh không có chút động tĩnh nào?
Nàng đang đợi nữ chính tới đánh chết Báo yêu, bọn họ lại đang chờ cái gì!?
Nàng nhìn về phía những đệ tử nội môn khác ở xung quanh, cuối cùng cũng phát giác ra, trên mặt của những người này phần lớn đều mang theo vẻ cười trên nỗi đau của người khác.
Con mẹ nó! Ai bị ung thư giai đoạn cuối sao? Kêu ra câu kinh điển như vậy?
Con mẹ nó! Là chính nàng!
Lăng Miểu chấn động cả kinh.
Nàng giương mắt nhìn người mặc áo bào kiểu dáng giống nhau chung quanh, không hiểu nổi mà nuốt nuốt nước miếng.
“Nơi này..." Là nơi nào?
Trong nháy mắt mở miệng, lượng lớn ký ức xa lạ tràn vào trong đầu.
Lăng Miểu im lặng, ý thức được mình xuyên sách. Là quyển mà cô đã đọc khi chạy code trong thời gian trước, nhưng chưa kịp xem xong thì cô đã bỏ sách không đọc nữa.
Nàng bây giờ là xuyên vào một bia đỡ đạn cùng tên trùng họ với mình Lăng Miểu.
Nàng và nữ chính Lăng Vũ đều là con gái của Đại trưởng lão Ly Hỏa Tông.
Nữ chính Lăng Vũ là thể chất vạn người mê , chỉ cần sinh vật nào nhiễm sắc thể Y đều chạy không thoát ma chưởng của nàng, nhao nhao luân hãm vào nàng, hậu cung hình thái khác nhau chất cao như núi.
Mà nàng, Lăng Miểu, muội muội của Lăng Vũ, là một trong những bia đỡ đạn của quyển sách này. Hạ phẩm tạp linh căn, ngoại trừ khí lực lớn ra thì không còn gì khác.
Chỉ là Tu Chân Giới thừa hành lấy kỹ khắc lực, cho nên chưa bao giờ có người cảm thấy khí lực lớn là một hạng thiên phú.
Trong nguyên tác, trước đây không lâu trong thôn xóm này bị phát hiện có Yêu tộc xâm nhập, vừa vặn Ly Hỏa Tông muốn tuyển đệ tử thân truyền mới, chưởng môn liền hạ lệnh, ai có thể giải quyết yêu thú trong thôn, liền để cho người đó trở thành đệ tử thân truyền.
Là Lăng Vũ xinh đẹp giết chết Báo Yêu, đạt được tư cách đệ tử thân truyền, từ đó vui vẻ bước lên hành trình thiên tuyển trêu chọc nam nhân tầm bảo.
Mà nàng thì bị Báo Yêu cắn bị thương, còn trách cứ Lăng Vũ không kịp thời cứu nàng làm cho khuôn mặt bị hủy, đại náo đại điện, đại trưởng lão cảm thấy mất mặt, từ đệ tử nội môn biếm nàng thành đệ tử ngoại môn, lúc đó tam sư huynh Trình Cẩm Thư mà nàng yêu thích cũng bị Lăng Vũ hấp dẫn.
Trong lòng nàng sinh ra ghen ghét, nhiều lần thiết kế mưu hại Lăng Vũ, cuối cùng vào năm mười lăm tuổi, bị người ái mộ Lăng Vũ giết chết. Liệt hỏa đốt người, chết thảm thiết.
Hiện tại thời điểm này, một đội đệ tử nội môn bọn họ vừa chống lại Báo Yêu, Lăng Vũ mười lăm, nàng chỉ có mười tuổi.
Người nàng vừa gọi chính là Trình Cẩm Thư, vừa rồi Báo Yêu nhào tới, phản ứng đầu tiên của nguyên chủ là chạy về phía Trình Cẩm Thư đang đứng cùng Lăng Vũ để tìm kiếm che chở, kết quả người sau không chỉ nhanh tay lẹ mắt bảo vệ Lăng Vũ ở phía sau, còn thuận tiện đạp nàng một cước.
Đạp rất nặng! Cái mông của nàng bây giờ còn đang đau!
Không phải! Loại cẩu nam nhân này có gì đáng ái mộ! Nguyên chủ bị mù sao?
“Grào!”
Phía sau có tiếng gầm giận dữ, Lăng Miểu giật mình một cái, lắc mình tránh sang một bên, chật vật lăn lộn trên mặt đất.
Nàng đứng lên, khi thấy rõ Báo Yêu hình thể to lớn trước mặt, con ngươi cũng nhịn không được đột nhiên co rụt một cái. Báo yêu này căn bản không cùng một cấp bậc với Báo trong ấn tượng của nàng ah!
Một con còn lớn hơn sáu con!
Chỉ là...
“Grào!”
Lại là một tiếng gầm giận dữ, Báo yêu lần nữa hướng về phương hướng của nàng đánh tới, lần này Lăng Miểu làm đủ chuẩn bị, nhanh chóng né sang một bên, nàng tránh rất đẹp.
Là một kỹ sư phần mềm cốt lõi của công ty xuyên quốc gia hàng đầu, kiếp trước Lăng Miểu ban ngày là mã nông cao cấp, buổi tối lại là nữ vương vật lộn trà trộn ở sàn quyền anh ngầm.
Đời trước cô nghiên cứu viết mã đọc sách đánh quyền, ba giờ sáng còn phải dậy tập thể hình, là một thiên tài quyển vương thật sự.
Nhìn thấy cô dẫn đội thực hiện một bước đột phá lớn, nghe nói đơn mời của công ty đã được đưa xuống, cô sắp trở thành T12 trẻ tuổi nhất công ty, kết quả xuyên thư, làm không công.
Nghĩ tới đây, Lăng Miểu chỉ cảm thấy lòng đang rỉ máu. Thật muốn tìm một cái cây đập đầu vào tự xác.
“Grào!”
Báo yêu lần nữa đánh về phía nàng. Lăng Miểu tránh né chạy xung quanh cây, Báo yêu hung hăng cắn một miếng lớn trên thân cây, trong nháy mắt cây bị cắn rụng một khối lớn.
Lăng Miểu vừa né tránh vừa đầy đầu dấu chấm hỏi.
Đây không phải báo yêu của nữ chính sao? Sao lại đuổi theo cắn nàng? Còn nữa, vì sao người xung quanh không có chút động tĩnh nào?
Nàng đang đợi nữ chính tới đánh chết Báo yêu, bọn họ lại đang chờ cái gì!?
Nàng nhìn về phía những đệ tử nội môn khác ở xung quanh, cuối cùng cũng phát giác ra, trên mặt của những người này phần lớn đều mang theo vẻ cười trên nỗi đau của người khác.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro