Sau Khi Trở Thành Pháo Hôi Tiểu Sư Muội, Ta Đánh Cả Nhà Khóc Ròng

Chương 26

2024-12-03 23:08:38

Sau khi ba người càn quét sạch sẽ mảnh linh thảo kia, Huyền Tứ quyết đoán nắm lấy sư đệ sư muội cưỡi Tiên Hạc rút lui.

Lăng Miểu trước khi đi còn liếc mắt nhìn qua xác chết Liệt Diễm Nghĩ và Phong Yêu chồng chất thành núi bên kia.

Huyền Tứ liếc mắt liền đoán ra Lăng Miểu đang suy nghĩ gì. “Khối xương của yêu thú hình thể này không luyện được pháp khí, yêu đan lại quá nhỏ, không đáng giá.”

Lăng Miểu thất vọng, “A...”

Bạch Sơ Lạc: “Nhị sư huynh, ta cảm thấy tiểu sư muội hẳn là không tham tiền như ngươi nghĩ.”

Huyền Tứ: “Đó là ngươi chưa thấy bộ dáng dữ tợn khi nàng đếm tiền.”

Lăng Miểu: “……”

Tiên hạc bay cao, Lăng Miểu mở túi Giới Tử ra, chuẩn bị phân chia tinh thạch hệ hỏa vừa mới rút ra cho Huyền Tứ và Bạch Sơ Lạc.

Bạch Sơ Lạc nói hắn không dùng được thứ này thì không cần, Huyền Tứ cũng chỉ cầm mấy cái nói muốn dùng để làm quà gặp mặt cho nàng, còn lại đều là của nàng.

Lăng Miểu cũng không khách khí với hai người này, đắc ý khép túi Giới Tử lại, trong lòng tính toán tìm một cơ hội cầm những tinh thạch này đi bán lấy tiền.

Huyền Tứ liếc mắt liền nhìn ra ý đồ của Lăng Miểu, dù sao bọn họ gặp nhau chính là ở chợ đen, nha đầu này xuất hiện ở chợ đen tám chín phần là đi đầu cơ trục lợi thứ gì đó.

“Ta đề nghị ngươi không nên nghĩ bán những tinh thạch này đổi lấy tiền.”

“?”

Lăng Miểu một mặt mộng bức nhìn về phía hắn, khuôn mặt này của mình bây giờ là giấu không được chuyện sao?

Huyền Tứ cười lạnh nói, “Đệ tử tông môn không được phép mang tài nguyên rèn luyện đạt được đến chợ đen đi đầu cơ trục lợi, một khi bị phát hiện, tài nguyên cùng linh thạch bán được đều sẽ bị tịch thu, còn có thể bị phạt giam vào cấm địa.”

Lăng Miểu thần sắc vi diệu, “Tài nguyên ta không cần cũng không thể bán?”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Huyền Tứ: “Tài nguyên không cần có thể phân cho đồng môn, cũng có thể đưa cho đệ tử nội môn hoặc đệ tử ngoại môn. Ngươi bây giờ là thân truyền, phải có đảm đương và trách nhiệm làm thân truyền!”

Lăng Miểu tâm nghẹn một chút, nhưng vẫn rầu rĩ đáp một câu.

“... Ta biết rồi.”

Đảm đương và trách nhiệm của thân truyền?

Ha ha ~

Nàng không nói thêm gì nữa, thân thể nhỏ mềm nhũn, nằm thẳng trên lông vũ mềm mại của Tiên Hạc, thần sắc buồn bã nhìn mây mù thỉnh thoảng đi ngang qua phía trên.

Nếu như những tinh thạch này không thể bán, vậy nàng cố gắng nửa ngày như vậy để mưu đồ cái gì a.

……

Không sao cả, chuyện nghĩ không thông thì để đó trước, nói không chừng ngày mai chết mất rồi.

“……”

Huyền Tứ mím môi, thấy Lăng Miểu đã nằm xuống, liền không nói gì nữa, mà giống như Bạch Sơ Lạc bắt đầu đả tọa tu luyện.

Bọn họ thân là đệ tử thân truyền, từ khi nhập môn đã được dạy dỗ, bất luận là tông môn thi đấu, hay là bí cảnh lịch lãm rèn luyện hoặc là trấn áp yêu vật nhân gian quấy phá, đều cần xông lên phía trước nhất.

Đây là trách nhiệm của bọn họ, cho nên bọn họ phải cố gắng tu luyện gấp bội, mới có thể xứng với thân phận thân truyền.

Tiểu sư muội này tuy rằng vừa điên vừa tham tiền, nhưng nàng tuổi còn nhỏ, trước đây chắc hẳn cũng sống rất vất vả, đợi nàng trưởng thành, ý thức được sứ mệnh của mình, liền tốt.

Chờ đến khi rảnh rỗi, hắn phải nói rõ ràng cho nàng biết sứ mệnh thân truyền, điên thì điên, tham thì tham, đệ tử chính đạo nên có tự giác vẫn phải có.

Huyền Tứ và Bạch Sơ Lạc đả tọa nửa ngày, cuối cùng bởi vì có Lăng Miểu nên không tĩnh tâm được, mở mắt ra.

Sau đó hai người liền kinh hãi trông thấy, Lăng Miểu chính trực nằm ở đối diện bọn họ, mà đầu của nàng, uốn éo xuống phía dưới gần chín mươi độ, lấy một loại đường cong quái dị nhìn chằm chằm bọn họ.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Hai người trong nháy mắt toát mồ hôi lạnh.

Bạch Sơ Lạc thăm dò hỏi, “Tiểu sư muội, hay là muội ngủ một lát?”

“Ta không ngủ được.”

“Vì sao?”

“Ta đói đến không ngủ được.”

Lăng Miểu mặt không biểu tình, vốn đã đói, vừa nghĩ tới mình còn rất nghèo, liền càng đói bụng.

Để chứng minh nàng thật sự rất đói, bụng Lăng Miểu vui vẻ mà lại kêu liên tục mấy tiếng.

Đứa nhỏ mới tới ba ngày, đã đói bụng chín bữa.

Huyền Tứ đau đầu thở dài, “Lát nữa chúng ta sẽ đến Phàn Vân thành một chuyến, mua mấy loại linh thực mà đại sư huynh giao phó, thuận tiện mua cho ngươi chút đồ ăn.”

Lăng Miểu nghe vậy, sắc mặt thoáng cái trở nên vui vẻ, đem cổ xoay trở lại độ cong bình thường ngồi dậy.

Ăn của người miệng ngắn, tiểu ấu hài hướng phía hai người cười ngọt ngào.

“Sư huynh đối với ta thật tốt!”

Đứa nhỏ là thật sự đói bụng.

Huyền Tứ và Bạch Sơ Lạc nhìn nữ hài cười tủm tỉm, không hẹn mà cùng giật mình một chút, trong lòng chảy xuôi một dòng nước ấm.

Tiểu sư muội lúc không nổi điên còn là rất đáng yêu nha!

Cùng vị Tam sư tỷ trong tông muốn xuất thủ đánh người kia vẫn có một chút không giống!

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Sau Khi Trở Thành Pháo Hôi Tiểu Sư Muội, Ta Đánh Cả Nhà Khóc Ròng

Số ký tự: 0