Sau Khi Trọng Sinh Thành Bảo Bối Sủng Ái Trong Lòng Bàn Tay Hoàng Thúc
Chương 23
Phi Dực
2024-11-21 22:12:33
Editor: Hannah
Đúng vậy.
Yến Ninh mơ mơ màng màng mà nghĩ.
Nàng suy nghĩ hai đời cũng không suy nghĩ ra.
Khương Hoàn rốt cuộc vì sao lại tràn ngập thù hận với nàng, thậm chí phần hận ý này làm nàng ta thậm chí nguyện ý nhường ra Thẩm Ngôn Khanh để khiến nàng thống khổ?
Nàng ta vì cái gì lại hận nàng như vậy?
“Ai biết ngươi có tâm tư gì. Độc nhất lòng dạ đàn bà. Nếu chúng ta biết trong lòng ngươi suy nghĩ cái gì, chẳng phải đều sẽ giống nhau như ngươi tâm tư như rắn rết hết sao!” Khương Vệ cũng không thèm để ý bản thân đang quát lớn về phía một nữ hài tử, tức khắc cười nhạo một tiếng.
Hiển nhiên hắn không có chút tình cảm huynh muội đối với Khương Hoàn.
Hắn chỉ là nhận khăn từ một đại nha hoàn ở bên cạnh đưa tới, lau mặt Yến Ninh.
Lý Quốc Công phu nhân chuyên chú nhìn bộ dáng Khương Vệ thật cẩn thận chiếu cố Yến Ninh một lát, khóe miệng gợi lên một độ cung vừa lòng.
“Chuyện giữa nữ nhân, con đoán mò cái gì!” Lý Quốc Công thấy nhi tử lại còn dám nhúng tay vào, bây giờ thấy Khương Hoàn đã ủy khuất thấp giọng khóc thút thít, thì không vui mà nói.
“Phụ thân cũng là nam tử, vậy chuyện giữa nữ nhân phụ thân nói vèo làm gì.” Khương Vệ không khách khí mà nói.
Lý Quốc Công á khẩu không trả lời được.
“Quốc công gia, nơi này lẽ ra không có chỗ mà tôi có tư cách nói chuyện. Chỉ là ta muốn nói, quốc công gia hẳn là biết đến, A Hoàn của chúng ta ……”
Nữ tử mỹ mạo an tĩnh đứng ở một bên hồi lâu khẽ thở dài một tiếng, cúi người ôm Khương Hoàn khóc không thành tiếng, vô cùng ủy khuất vào trong ngực, mắt hơi hồng đối diện với ánh mắt ôn hòa của Lý Quốc Công nhìn về phía nàng ta, lộ ra một nụ cười khổ.
Nàng ta đang muốn tiếp tục mở miệng, lại nghe thấy Lý Quốc Công phu nhân lạnh lùng mà nói, “Nếu biết này không có chỗ cho ngươi nói chuyện, thì nên câm miệng của ngươi lại. Trong phủ này, ngươi được xem như cái thứ gì.”
Nàng kia sửng sốt, nhìn xung quanh, lại thấy nha hoàn bà tử bên trong phòng trên Quốc công phủ đều nhìn bản thân bị Lý Quốc Công phu nhân nhục nhã như vậy, nhìn khinh thường trong mắt các nàng, sau một lát, mặt lập tức đỏ lên.
Ánh mắt của hạ nhân khiến nàng ta khuất nhục vô cùng.
Lý Quốc Công phu nhân khinh thường nhìn nàng ta cũng khiến nàng khuất nhục vô cùng.
Nàng ta đỏ mặt, sau một lát, nước mắt liền rơi xuống.
“Bà nhục nhã Sở thị làm cái gì. Lại nói tiếp, năm đó hai người cũng là tỷ muội có quan hệ cực kì tốt, là khuê mật tốt nhất. Lúc trước nàng ấy cũng luôn quan tâm bà. Không nói tới chuyện này, bà cũng không thể ở trước mặt bọn nhỏ nhục nhã nàng ấy như vậy.”
Lý Quốc Công thấy mỹ nhân bên người đã yên lặng rơi lệ, hiển nhiên đã bị ủy khuất rất lớn, ngữ khí mang theo vài phần bất mãn nói, “Bà không chấp nhận được nàng ấy. Nàng ấy cũng không dám tới trước mặt bà làm chướng mắt, hiện giờ vẫn còn an an phận phận ở bên ngoài. Hôm nay chỉ vì A Hoàn bị kinh hách, bởi vậy nàng ấy mới bất chấp mọi thứ, sau nhiều năm như vậy lần đầu tiên lại xuất hiện trước mặt bà. Chẳng lẽ bà không nhớ tình cũ?”
“Nhớ tình cũ? Cũ tình kiểu gì? Đếm ngón tay chờ ta chết, để nhường chỗ cho nàng ta, để nàng ta có cơ hội làm vợ kế Lý Quốc Công. Ta còn sống đã cùng người lăng loàn dâm đãng, ở bên ngoài giường bệnh của ta lại dám khanh khanh ta ta nói chuyện, bây giờ còn dám nhắc chuyện cũ? Được rồi. Chính vì ở trước mặt bọn nhỏ, ta mới để lại vài phần mặt mũi cho ông, ông đừng tự làm mất mặt.”
Lý Quốc Công phu nhân luôn không thích trước mặt ở bọn nhỏ nói ra chuyện xấu xa của năm đó, thấy Lý Quốc Công đột nhiên ngậm miệng, hiển nhiên cũng thấy xấu hổ và giận dữ khi nghe lại những chuyện xưa nóng bỏng năm đó của bản thân, bà cũng không muốn quan tâm tới ông ta, lạnh lùng mà nói, “Nhiều năm như vậy Sở thị ở bên ngoài làm ngoại thất của ông, không phải vì nàng ta hiểu chuyện. Mà vì nàng ta muốn vào phủ cũng không được. Ông không cần dát vàng lên mặt nàng ta, nói lời tốt đẹp che bản chất bẩn thỉu.”
“Bà!”
“Được rồi. Hôm nay A Ninh bị bệnh thành ra như vậy còn bị ông ép tới đây, không phải vì nghe những chuyện xưa ghê tởm của ông.” Lý Quốc Công phu nhân thấy Yến Ninh ho khan hai tiếng, vô cùng suy yếu, không kiên nhẫn mà nói.
Bà ấy xuất thân danh môn, lại là con gái nhà tướng, nhà mẹ đẻ ở trong quân đội có quyền thế cực lớn, bởi vậy dù là đối mặt với trượng phu Lý Quốc Công, cũng chưa bao giờ giả vờ hiền thục chấp nhận làm phe yếu.
Thời điểm khi mới thành thân, bà cũng từng thập phần săn sóc Lý Quốc Công, chịu đựng tất cả.
Nhưng vì chuyện bẩn thỉu của ông ta với Sở thị bị làm loạn lên, Lý Quốc Công phu nhân đối với Lý Quốc Công đã hoàn toàn lạnh tâm.
Đúng vậy.
Yến Ninh mơ mơ màng màng mà nghĩ.
Nàng suy nghĩ hai đời cũng không suy nghĩ ra.
Khương Hoàn rốt cuộc vì sao lại tràn ngập thù hận với nàng, thậm chí phần hận ý này làm nàng ta thậm chí nguyện ý nhường ra Thẩm Ngôn Khanh để khiến nàng thống khổ?
Nàng ta vì cái gì lại hận nàng như vậy?
“Ai biết ngươi có tâm tư gì. Độc nhất lòng dạ đàn bà. Nếu chúng ta biết trong lòng ngươi suy nghĩ cái gì, chẳng phải đều sẽ giống nhau như ngươi tâm tư như rắn rết hết sao!” Khương Vệ cũng không thèm để ý bản thân đang quát lớn về phía một nữ hài tử, tức khắc cười nhạo một tiếng.
Hiển nhiên hắn không có chút tình cảm huynh muội đối với Khương Hoàn.
Hắn chỉ là nhận khăn từ một đại nha hoàn ở bên cạnh đưa tới, lau mặt Yến Ninh.
Lý Quốc Công phu nhân chuyên chú nhìn bộ dáng Khương Vệ thật cẩn thận chiếu cố Yến Ninh một lát, khóe miệng gợi lên một độ cung vừa lòng.
“Chuyện giữa nữ nhân, con đoán mò cái gì!” Lý Quốc Công thấy nhi tử lại còn dám nhúng tay vào, bây giờ thấy Khương Hoàn đã ủy khuất thấp giọng khóc thút thít, thì không vui mà nói.
“Phụ thân cũng là nam tử, vậy chuyện giữa nữ nhân phụ thân nói vèo làm gì.” Khương Vệ không khách khí mà nói.
Lý Quốc Công á khẩu không trả lời được.
“Quốc công gia, nơi này lẽ ra không có chỗ mà tôi có tư cách nói chuyện. Chỉ là ta muốn nói, quốc công gia hẳn là biết đến, A Hoàn của chúng ta ……”
Nữ tử mỹ mạo an tĩnh đứng ở một bên hồi lâu khẽ thở dài một tiếng, cúi người ôm Khương Hoàn khóc không thành tiếng, vô cùng ủy khuất vào trong ngực, mắt hơi hồng đối diện với ánh mắt ôn hòa của Lý Quốc Công nhìn về phía nàng ta, lộ ra một nụ cười khổ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nàng ta đang muốn tiếp tục mở miệng, lại nghe thấy Lý Quốc Công phu nhân lạnh lùng mà nói, “Nếu biết này không có chỗ cho ngươi nói chuyện, thì nên câm miệng của ngươi lại. Trong phủ này, ngươi được xem như cái thứ gì.”
Nàng kia sửng sốt, nhìn xung quanh, lại thấy nha hoàn bà tử bên trong phòng trên Quốc công phủ đều nhìn bản thân bị Lý Quốc Công phu nhân nhục nhã như vậy, nhìn khinh thường trong mắt các nàng, sau một lát, mặt lập tức đỏ lên.
Ánh mắt của hạ nhân khiến nàng ta khuất nhục vô cùng.
Lý Quốc Công phu nhân khinh thường nhìn nàng ta cũng khiến nàng khuất nhục vô cùng.
Nàng ta đỏ mặt, sau một lát, nước mắt liền rơi xuống.
“Bà nhục nhã Sở thị làm cái gì. Lại nói tiếp, năm đó hai người cũng là tỷ muội có quan hệ cực kì tốt, là khuê mật tốt nhất. Lúc trước nàng ấy cũng luôn quan tâm bà. Không nói tới chuyện này, bà cũng không thể ở trước mặt bọn nhỏ nhục nhã nàng ấy như vậy.”
Lý Quốc Công thấy mỹ nhân bên người đã yên lặng rơi lệ, hiển nhiên đã bị ủy khuất rất lớn, ngữ khí mang theo vài phần bất mãn nói, “Bà không chấp nhận được nàng ấy. Nàng ấy cũng không dám tới trước mặt bà làm chướng mắt, hiện giờ vẫn còn an an phận phận ở bên ngoài. Hôm nay chỉ vì A Hoàn bị kinh hách, bởi vậy nàng ấy mới bất chấp mọi thứ, sau nhiều năm như vậy lần đầu tiên lại xuất hiện trước mặt bà. Chẳng lẽ bà không nhớ tình cũ?”
“Nhớ tình cũ? Cũ tình kiểu gì? Đếm ngón tay chờ ta chết, để nhường chỗ cho nàng ta, để nàng ta có cơ hội làm vợ kế Lý Quốc Công. Ta còn sống đã cùng người lăng loàn dâm đãng, ở bên ngoài giường bệnh của ta lại dám khanh khanh ta ta nói chuyện, bây giờ còn dám nhắc chuyện cũ? Được rồi. Chính vì ở trước mặt bọn nhỏ, ta mới để lại vài phần mặt mũi cho ông, ông đừng tự làm mất mặt.”
Lý Quốc Công phu nhân luôn không thích trước mặt ở bọn nhỏ nói ra chuyện xấu xa của năm đó, thấy Lý Quốc Công đột nhiên ngậm miệng, hiển nhiên cũng thấy xấu hổ và giận dữ khi nghe lại những chuyện xưa nóng bỏng năm đó của bản thân, bà cũng không muốn quan tâm tới ông ta, lạnh lùng mà nói, “Nhiều năm như vậy Sở thị ở bên ngoài làm ngoại thất của ông, không phải vì nàng ta hiểu chuyện. Mà vì nàng ta muốn vào phủ cũng không được. Ông không cần dát vàng lên mặt nàng ta, nói lời tốt đẹp che bản chất bẩn thỉu.”
“Bà!”
“Được rồi. Hôm nay A Ninh bị bệnh thành ra như vậy còn bị ông ép tới đây, không phải vì nghe những chuyện xưa ghê tởm của ông.” Lý Quốc Công phu nhân thấy Yến Ninh ho khan hai tiếng, vô cùng suy yếu, không kiên nhẫn mà nói.
Bà ấy xuất thân danh môn, lại là con gái nhà tướng, nhà mẹ đẻ ở trong quân đội có quyền thế cực lớn, bởi vậy dù là đối mặt với trượng phu Lý Quốc Công, cũng chưa bao giờ giả vờ hiền thục chấp nhận làm phe yếu.
Thời điểm khi mới thành thân, bà cũng từng thập phần săn sóc Lý Quốc Công, chịu đựng tất cả.
Nhưng vì chuyện bẩn thỉu của ông ta với Sở thị bị làm loạn lên, Lý Quốc Công phu nhân đối với Lý Quốc Công đã hoàn toàn lạnh tâm.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro