Sau Khi Từ Hôn, Mỹ Nhân Ngốc Nghếch Gả Cho Đại Lão Trong Niên Đại Văn
Chương 25
Thanh Tri Hứa
2024-08-22 22:03:14
----
Người nói là người cùng phân xưởng xưởng của Chu Thục Lan, bình thường có quan hệ rất rốt với bà, cũng rất thích Đường Tâm, nhưng không nghe được lời hạ thấp Đường Tâm.
Tốt xấu gì cũng là đứa nhỏ tự mình nhìn lớn lên, ngoài việc không giỏi nhìn người thì cũng không phải kẻ ngốc. Mà con bé xinh xắn như bước ra từ trong tranh, cũng không biết là ai dám đồn con bé là kẻ ngốc.
Nếu không phải con trai mình còn nhỏ, thì nhất định bà phải làm thân với nhà như vậy.
Diêu Lệ Trân không ngờ người này lại không nể mặt người ta như vậy. Con trai bà từ nhỏ cũng thông minh, cũng không sao mà đầu óc không chú ý vào học hành. Lúc đi học không có dùng não mấy, cũng chưa tốt nghiệp sơ trung. Trong nhà máy cũng không có công việc thích hợp, chỉ có thể xuống nông thôn.
Nhịn không được tức giận nói: "Dù sao con tôi cũng là người bình thường.”
“Ghê vậy Diêu Lệ Trân chị nói cái rắm gì đó? Bình thường mà không học hết được cấp hai á? Không ngờ học xong còn không bình thường? Còn nói người khác không bình thường, tôi thấy chị mới là không bình thường nhất! À, tôi nhớ em trai chị còn không biết tiền là gì, xem ra nhà chị quả thật không bình thường.”
Diêu Lệ Trân vốn muốn chế nhạo người khác một phen, không ngờ không được gì còn bị người ta chế nhạo một trận, chỉ có thể hừ hừ rời đi.
Chờ bà ta đi, mấy người quen còn lại nhìn về phía bóng lưng Đường Thiệu Uẩn và Tống Hoài Châu tiếp tục nói:
"Nói về tướng mạo tôi cảm thấy chàng trai này rất xứng đôi với Đường Tâm. Nam tuấn nữ tú, chỉ nhìn thôi cũng thoải mái.
Hơn nữa các chị xem chàng trai này trông rất chính khí, nhất định là một người có trách nhiệm.”
“Tôi cũng thấy thế.”
Chuyện của Trịnh Hướng Đông và Tô Uyển Ninh ở nhà máy cũng không phải ngày một ngày hai.
Lời đồn đãi nhảm nhí đã sớm lan truyền khắp nơi. Hơn nữa danh tiếng của Tô Uyển Ninh quả thật cũng không tốt, gặp ai cũng quyến rũ, gặp đàn ông nhà ai cũng có thể đáp lại hai câu, mọi người đã sớm chướng mắt.
Từ sau khi Đường gia và Trịnh gia từ hôn, mọi người càng không có hảo cảm gì đối với hai người này.
"Nhưng tôi cảm thấy trong chuyện này Đường gia cũng có chút quá đáng. Vừa mới giải trừ hôn ước mà đã bắt đầu muốn tìm đối tượng mới. Không phải là đã xem trọng từ lâu chứ?"
“Trịnh Hướng Đông làm những chuyện đó mới ghê tởm. Lúc có hôn ước với Đường Tâm mà ở cùng một chỗ với quả phụ Trần gia kia cả ngày.
Mọi người đều biết điều ấy.
Không nói đã giải trừ hôn ước mấy ngày rồi, cho dù là buổi sáng giải trừ buổi chiều liền tìm đối tượng cũng không thành vấn đề.
Người nói là người cùng phân xưởng xưởng của Chu Thục Lan, bình thường có quan hệ rất rốt với bà, cũng rất thích Đường Tâm, nhưng không nghe được lời hạ thấp Đường Tâm.
Tốt xấu gì cũng là đứa nhỏ tự mình nhìn lớn lên, ngoài việc không giỏi nhìn người thì cũng không phải kẻ ngốc. Mà con bé xinh xắn như bước ra từ trong tranh, cũng không biết là ai dám đồn con bé là kẻ ngốc.
Nếu không phải con trai mình còn nhỏ, thì nhất định bà phải làm thân với nhà như vậy.
Diêu Lệ Trân không ngờ người này lại không nể mặt người ta như vậy. Con trai bà từ nhỏ cũng thông minh, cũng không sao mà đầu óc không chú ý vào học hành. Lúc đi học không có dùng não mấy, cũng chưa tốt nghiệp sơ trung. Trong nhà máy cũng không có công việc thích hợp, chỉ có thể xuống nông thôn.
Nhịn không được tức giận nói: "Dù sao con tôi cũng là người bình thường.”
“Ghê vậy Diêu Lệ Trân chị nói cái rắm gì đó? Bình thường mà không học hết được cấp hai á? Không ngờ học xong còn không bình thường? Còn nói người khác không bình thường, tôi thấy chị mới là không bình thường nhất! À, tôi nhớ em trai chị còn không biết tiền là gì, xem ra nhà chị quả thật không bình thường.”
Diêu Lệ Trân vốn muốn chế nhạo người khác một phen, không ngờ không được gì còn bị người ta chế nhạo một trận, chỉ có thể hừ hừ rời đi.
Chờ bà ta đi, mấy người quen còn lại nhìn về phía bóng lưng Đường Thiệu Uẩn và Tống Hoài Châu tiếp tục nói:
"Nói về tướng mạo tôi cảm thấy chàng trai này rất xứng đôi với Đường Tâm. Nam tuấn nữ tú, chỉ nhìn thôi cũng thoải mái.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hơn nữa các chị xem chàng trai này trông rất chính khí, nhất định là một người có trách nhiệm.”
“Tôi cũng thấy thế.”
Chuyện của Trịnh Hướng Đông và Tô Uyển Ninh ở nhà máy cũng không phải ngày một ngày hai.
Lời đồn đãi nhảm nhí đã sớm lan truyền khắp nơi. Hơn nữa danh tiếng của Tô Uyển Ninh quả thật cũng không tốt, gặp ai cũng quyến rũ, gặp đàn ông nhà ai cũng có thể đáp lại hai câu, mọi người đã sớm chướng mắt.
Từ sau khi Đường gia và Trịnh gia từ hôn, mọi người càng không có hảo cảm gì đối với hai người này.
"Nhưng tôi cảm thấy trong chuyện này Đường gia cũng có chút quá đáng. Vừa mới giải trừ hôn ước mà đã bắt đầu muốn tìm đối tượng mới. Không phải là đã xem trọng từ lâu chứ?"
“Trịnh Hướng Đông làm những chuyện đó mới ghê tởm. Lúc có hôn ước với Đường Tâm mà ở cùng một chỗ với quả phụ Trần gia kia cả ngày.
Mọi người đều biết điều ấy.
Không nói đã giải trừ hôn ước mấy ngày rồi, cho dù là buổi sáng giải trừ buổi chiều liền tìm đối tượng cũng không thành vấn đề.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro