Sau Khi Từ Hôn, Mỹ Nhân Ngốc Nghếch Gả Cho Đại Lão Trong Niên Đại Văn
Chương 32
Thanh Tri Hứa
2024-08-22 22:03:14
----
Thật ra Đường Ninh rất tin tưởng nhân phẩm của Tống Hoài Châu, nói đến chuyện này, Đường Ninh có hảo cảm nhất với Tống Hoài Châu chính là về Tô Uyển Ninh.
Bởi vì Trần Bính là binh lính dưới tay Tống Hoài Châu, lúc Trần Bính về đến nơi đóng quân thì chỉ còn một hơi thở cuối cùng, anh ấy không yên lòng về đứa con mới sinh của mình nên đã phó thác cho Tống Hoài Châu.
Ở nơi đóng quân, loại chuyện này cũng không hiếm gặp, đàn ông trước khi mất sẽ phó thác vợ con cho một người khác, cuối cùng bọn họ có thể lập thành một gia đình.
Lúc trước tất cả mọi người đều cho rằng Tống Hoài Châu cũng sẽ như vậy, dù sao vì chuyện này mà Tô Uyển Ninh còn đến tìm anh hai lần, ngoại hình Tô Uyển Ninh cũng đẹp mắt, còn có chút thủ đoạn, nào ngờ Tống Hoài Châu chỉ cần liếc mắt một cái đã nhìn ra ý nghĩ của cô ta, anh trực tiếp đuổi người đi.
Còn nói hành vi này của cô ta không xứng với Trần Bính đã chết, chuyện này đã khiến Tô Uyển Ninh vô cùng mất mặt, nếu không thì cô ta cũng sẽ không ngoan ngoãn mà trở về.
So sánh như vậy, Đường Ninh cảm thấy Tống Hoài Châu tốt hơn Trịnh Hướng Đông rất nhiều.
"Thế nhưng em nghe nói tính tình của đoàn trưởng Tống rất xấu, cậu ta sẽ không động thủ đánh người chứ?"
Lưu Tồn Chí lập tức lắc đầu: "Không có đâu, tính tình lão Tống chỉ là hơi lạnh lùng một chút mà thôi, mấy lời đồn đó đều là do đám người muốn giới thiệu thân thích nhà mình cho lão Tống, bị lão Tống từ chối nên mới bịa đặt."
Anh và Tống Hoài Châu đã từng hợp tác qua hai lần, cũng biết được đôi chút về người này.
Tính tình xấu gì đó đều là bịa đặt, cậu ta đối xử binh lính dưới trướng quả thật rất nghiêm khắc, nhưng trong quân đội cũng có thể như vậy sao?
Lạnh lùng với người ngoài là chuyện tốt, Đường Ninh không thích những người đối xử với ai cũng tốt: "Chuyện này em cũng không chắc chắn, chờ ngày mai ba mẹ tỉnh lại rồi nói."
Cô cảm thấy Tống Hoài Châu này không tệ, thế nhưng chuyện này vẫn phải để ba mẹ quyết định.
Lưu Tồn Chí cũng gật đầu, không chỉ chờ ba mẹ xem xét, mà còn phải hỏi xem ý của Tâm Tâm như thế nào đã.
Sáng sớm hôm sau Đường Ninh đã đưa em gái đến trạm phát thanh, rồi mua bánh bao và cháo từ căn tin khu vực nhà máy trở về, vừa về đã thấy mẹ đang ở trong bếp, vội vàng kéo người ra ngoài phòng khác, nói: "Mẹ, đừng bận rộn nữa, con đã mua thức ăn ngoài rồi."
"Đứa nhỏ này, sao lại lãng phí tiền như vậy? Mẹ có thể..."
Đường Ninh lập tức ngắt lời bà ấy: "Mẹ, con có chuyện muốn nói với mẹ."
Chu Thục Lan nhìn bộ dáng thận trọng của con gái, cảm thấy hình như đã xảy ra chuyện lớn gì, vội vàng lau khô vết nước trên tay, theo con gái vào phòng khách.
Thật ra Đường Ninh rất tin tưởng nhân phẩm của Tống Hoài Châu, nói đến chuyện này, Đường Ninh có hảo cảm nhất với Tống Hoài Châu chính là về Tô Uyển Ninh.
Bởi vì Trần Bính là binh lính dưới tay Tống Hoài Châu, lúc Trần Bính về đến nơi đóng quân thì chỉ còn một hơi thở cuối cùng, anh ấy không yên lòng về đứa con mới sinh của mình nên đã phó thác cho Tống Hoài Châu.
Ở nơi đóng quân, loại chuyện này cũng không hiếm gặp, đàn ông trước khi mất sẽ phó thác vợ con cho một người khác, cuối cùng bọn họ có thể lập thành một gia đình.
Lúc trước tất cả mọi người đều cho rằng Tống Hoài Châu cũng sẽ như vậy, dù sao vì chuyện này mà Tô Uyển Ninh còn đến tìm anh hai lần, ngoại hình Tô Uyển Ninh cũng đẹp mắt, còn có chút thủ đoạn, nào ngờ Tống Hoài Châu chỉ cần liếc mắt một cái đã nhìn ra ý nghĩ của cô ta, anh trực tiếp đuổi người đi.
Còn nói hành vi này của cô ta không xứng với Trần Bính đã chết, chuyện này đã khiến Tô Uyển Ninh vô cùng mất mặt, nếu không thì cô ta cũng sẽ không ngoan ngoãn mà trở về.
So sánh như vậy, Đường Ninh cảm thấy Tống Hoài Châu tốt hơn Trịnh Hướng Đông rất nhiều.
"Thế nhưng em nghe nói tính tình của đoàn trưởng Tống rất xấu, cậu ta sẽ không động thủ đánh người chứ?"
Lưu Tồn Chí lập tức lắc đầu: "Không có đâu, tính tình lão Tống chỉ là hơi lạnh lùng một chút mà thôi, mấy lời đồn đó đều là do đám người muốn giới thiệu thân thích nhà mình cho lão Tống, bị lão Tống từ chối nên mới bịa đặt."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Anh và Tống Hoài Châu đã từng hợp tác qua hai lần, cũng biết được đôi chút về người này.
Tính tình xấu gì đó đều là bịa đặt, cậu ta đối xử binh lính dưới trướng quả thật rất nghiêm khắc, nhưng trong quân đội cũng có thể như vậy sao?
Lạnh lùng với người ngoài là chuyện tốt, Đường Ninh không thích những người đối xử với ai cũng tốt: "Chuyện này em cũng không chắc chắn, chờ ngày mai ba mẹ tỉnh lại rồi nói."
Cô cảm thấy Tống Hoài Châu này không tệ, thế nhưng chuyện này vẫn phải để ba mẹ quyết định.
Lưu Tồn Chí cũng gật đầu, không chỉ chờ ba mẹ xem xét, mà còn phải hỏi xem ý của Tâm Tâm như thế nào đã.
Sáng sớm hôm sau Đường Ninh đã đưa em gái đến trạm phát thanh, rồi mua bánh bao và cháo từ căn tin khu vực nhà máy trở về, vừa về đã thấy mẹ đang ở trong bếp, vội vàng kéo người ra ngoài phòng khác, nói: "Mẹ, đừng bận rộn nữa, con đã mua thức ăn ngoài rồi."
"Đứa nhỏ này, sao lại lãng phí tiền như vậy? Mẹ có thể..."
Đường Ninh lập tức ngắt lời bà ấy: "Mẹ, con có chuyện muốn nói với mẹ."
Chu Thục Lan nhìn bộ dáng thận trọng của con gái, cảm thấy hình như đã xảy ra chuyện lớn gì, vội vàng lau khô vết nước trên tay, theo con gái vào phòng khách.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro