Sau Khi Từ Hôn, Mỹ Nhân Ngốc Nghếch Gả Cho Đại Lão Trong Niên Đại Văn
Chương 33
Thanh Tri Hứa
2024-08-22 22:03:14
----
Lúc Đường Đại Quân và Chu Thục Lan biết được chuyện này cũng cảm thấy vô cùng kinh ngạc, nói thật Chu Thục Lan và Đường Đại Quân đều rất có hảo cảm với Tống Hoài Châu, đặc biệt là Chu Thục Lan, bà ấy rất hài lòng với Tống Hoài Châu, nhưng căn bản không nghĩ tới Tống Hoài Châu lại thích con gái mình.
Đường Đại Quân lúc này mới bừng tỉnh, chẳng trách ngày hôm qua ông ấy chỉ thuận miệng hỏi một câu mà Tống Hoài Châu thiếu điều đã đem mười tám đời tổ tông của mình kể rõ ra.
Thật ra hành động này của Tống Hoài Châu cũng không làm cho người ta cảm thấy khó chịu, trong lời nói của anh không kiêu ngạo không siểm nịnh, vừa khiêm tốn lại có lý, nhưng trong lòng Đường Đại Quân có chút bực bội, ông vất vả lắm mới trồng được một củ cải trắng xinh đẹp như vậy, thế mà bây giờ củ cải trắng kia lại sắp bị heo ủi mất!
Nhưng con gái cũng phải có gia đình riêng của mình, nếu không phải Trịnh Hướng Đông bên này xảy ra bất trắc thì đầu năm nay Đường Tâm đã kết hôn rồi.
Đường Đại Quân nhất thời không biết phải diễn tả tâm tình của mình như thế nào, có chút hoảng hốt.
"Cậu ấy có biết tình huống của Tâm Tâm không?" Chu Thục Lan hỏi.
Bà vừa nghe Đường Ninh nói hoàn cảnh gia đình của Tống Hoài Châu rất tốt, tuy rằng Đường gia cũng không tính là kém, nhưng vẫn không thể sánh được so với Tống gia.
"Hơn nữa, ba mẹ của cậu ấy có thể chấp nhận tình huống của Tâm Tâm không?"
Chu Thục Lan hỏi xong, ánh mắt mọi người đều đồng loạt nhìn sang Lưu Tồn Chí, Lưu Tồn Chí lập tức nói: "Con đã nói tình huống của Tâm Tâm cho lão Tống biết rồi, cậu ấy nói mình sẽ không thay đổi ý định, đây không phải là lý do để phủ nhận một người, hơn nữa trong mắt cậu ấy, Tâm Tâm không có vấn đề gì."
Mọi người: ???
Cậu ấy vẫn không từ bỏ à?
"Lão Tống còn nói, người nhà cậu ấy rất dễ ở chung, hơn nữa sau này cậu ấy và Tâm Tâm kết hôn, hai người sẽ sống cuộc sống của riêng mình, cậu ấy tin là mình sẽ có thể chăm sóc và bảo vệ Tâm Tâm cả đời, không để cho em ấy chịu một chút uất ức nào."
Nghe xong lời này, Đường Đại Quân miệng cười nhưng tâm không cười hừ một tiếng: "Tính cũng xa thật đấy!" Bát tự này còn chưa dứt đã nghĩ đến chuyện kết hôn.
Cuối cùng cả nhà thống nhất là chờ Đường Tâm trở về sẽ hỏi ý kiến của cô, nếu như cô không có ý kiến thì chuyện này có hi vọng, còn nếu như cô không muốn thì thôi.
Trong mắt Chu Thục Lan và Đường Đại Quân, con cái của họ không cần phải tuân theo lời nói của bất cứ ai, cuộc đời của mình, hôn nhân cũng là của mình, tự mình có quyền quyết định.
Lúc Đường Đại Quân và Chu Thục Lan biết được chuyện này cũng cảm thấy vô cùng kinh ngạc, nói thật Chu Thục Lan và Đường Đại Quân đều rất có hảo cảm với Tống Hoài Châu, đặc biệt là Chu Thục Lan, bà ấy rất hài lòng với Tống Hoài Châu, nhưng căn bản không nghĩ tới Tống Hoài Châu lại thích con gái mình.
Đường Đại Quân lúc này mới bừng tỉnh, chẳng trách ngày hôm qua ông ấy chỉ thuận miệng hỏi một câu mà Tống Hoài Châu thiếu điều đã đem mười tám đời tổ tông của mình kể rõ ra.
Thật ra hành động này của Tống Hoài Châu cũng không làm cho người ta cảm thấy khó chịu, trong lời nói của anh không kiêu ngạo không siểm nịnh, vừa khiêm tốn lại có lý, nhưng trong lòng Đường Đại Quân có chút bực bội, ông vất vả lắm mới trồng được một củ cải trắng xinh đẹp như vậy, thế mà bây giờ củ cải trắng kia lại sắp bị heo ủi mất!
Nhưng con gái cũng phải có gia đình riêng của mình, nếu không phải Trịnh Hướng Đông bên này xảy ra bất trắc thì đầu năm nay Đường Tâm đã kết hôn rồi.
Đường Đại Quân nhất thời không biết phải diễn tả tâm tình của mình như thế nào, có chút hoảng hốt.
"Cậu ấy có biết tình huống của Tâm Tâm không?" Chu Thục Lan hỏi.
Bà vừa nghe Đường Ninh nói hoàn cảnh gia đình của Tống Hoài Châu rất tốt, tuy rằng Đường gia cũng không tính là kém, nhưng vẫn không thể sánh được so với Tống gia.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Hơn nữa, ba mẹ của cậu ấy có thể chấp nhận tình huống của Tâm Tâm không?"
Chu Thục Lan hỏi xong, ánh mắt mọi người đều đồng loạt nhìn sang Lưu Tồn Chí, Lưu Tồn Chí lập tức nói: "Con đã nói tình huống của Tâm Tâm cho lão Tống biết rồi, cậu ấy nói mình sẽ không thay đổi ý định, đây không phải là lý do để phủ nhận một người, hơn nữa trong mắt cậu ấy, Tâm Tâm không có vấn đề gì."
Mọi người: ???
Cậu ấy vẫn không từ bỏ à?
"Lão Tống còn nói, người nhà cậu ấy rất dễ ở chung, hơn nữa sau này cậu ấy và Tâm Tâm kết hôn, hai người sẽ sống cuộc sống của riêng mình, cậu ấy tin là mình sẽ có thể chăm sóc và bảo vệ Tâm Tâm cả đời, không để cho em ấy chịu một chút uất ức nào."
Nghe xong lời này, Đường Đại Quân miệng cười nhưng tâm không cười hừ một tiếng: "Tính cũng xa thật đấy!" Bát tự này còn chưa dứt đã nghĩ đến chuyện kết hôn.
Cuối cùng cả nhà thống nhất là chờ Đường Tâm trở về sẽ hỏi ý kiến của cô, nếu như cô không có ý kiến thì chuyện này có hi vọng, còn nếu như cô không muốn thì thôi.
Trong mắt Chu Thục Lan và Đường Đại Quân, con cái của họ không cần phải tuân theo lời nói của bất cứ ai, cuộc đời của mình, hôn nhân cũng là của mình, tự mình có quyền quyết định.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro