Sau Khi Xuyên Sách Trở Về Ta Mang Thai Đứa Nhỏ Của Bệ Hạ

Trong Mộng (2)

2024-11-17 01:42:26

Phân chia cây cối xong, mọi người cùng lên lầu thu dọn đồ đạc cá nhân. Vu Thu và Phó Dung ở một phòng, cậu ta chần chừ một lúc vẫn quyết định chạy sang hỏi xem Kỳ Trạch có muốn đổi phòng với mình không, đương nhiên là ám chỉ bóng gió mấy câu chứ không dám nói thẳng.

Kỳ Trạch lắc đầu, cảm thấy không quá cần thiết. Hạ Viễn Quân này thoạt nhìn không dễ sống cùng nhưng chí ít không có ác ý gì với cậu, hơn nữa sắp tới phải chung đụng suốt một tháng trời, nếu đã không thể trốn tránh thì học thích ứng dần vẫn tốt hơn.

Trước giờ đi ngủ, các chàng trai cô gái ngồi riêng trên ghế sô pha của mình, họ vừa nhận được mảnh cỏ bốn lá đầu tiên. Sau một hồi ngẫm nghĩ, từng người xác định xong đối tượng muốn gửi liền bắt đầu động bút.

Nhân viên công tác thu xong cỏ bốn lá cũng là lúc việc quay chụp ngày hôm nay chấm dứt.

Trông thấy tổ camera thu dọn máy móc đi xuống lầu, mọi người không hẹn mà cùng thở phào một tiếng, sau đó lần lượt trở về phòng làm vệ sinh đi ngủ.

Hạ Viễn Quân rửa mặt nằm lên giường đâu đấy, nhìn sang Kỳ Trạch cũng vừa bò lên giường đối diện, đột nhiên đặt câu hỏi: “Cậu đã yêu ai bao giờ chưa?”

Kỳ Trạch nhìn về phía Hạ Viễn Quân, ngẩn người mất mấy giây mới cười đáp: “Đương nhiên là rồi.” Vốn cậu cũng muốn hỏi lại hắn câu tương tự, nhưng nhớ đến đặc thù nghề nghiệp của đối phương nên đành thôi.

Hạ Viễn Quân kìm nén cơn đau lòng, lại hỏi: “Sáng mai mấy giờ dậy?”

Kỳ Trạch: “Chắc khoảng 8 giờ.”

Hạ Viễn Quân tiếp tục hỏi: “Định đi đâu?”

Kỳ Trạch cho rằng hắn đang muốn đoán nghề nghiệp của mình nên đáp qua loa: “Sang phía Tân Thụy.”

Hạ Viễn Quân gật đầu, “Đúng lúc tiện đường, để tôi đưa cậu đi.”

“…” Kỳ Trạch nhìn dáng vẻ không cho phép cự tuyệt của hắn, đành phải gật đầu, “Vậy làm phiền anh.”

Hai người chúc nhau ngủ ngon rồi không nói thêm gì nữa, tắt đèn cố gắng chìm vào giấc ngủ giữa hoàn cảnh xa lạ.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Bên phòng cách vách, Phó Dung và Vu Thu cũng vừa vệ sinh cá nhân xong. Ngày mai Phó Dung phải đi làm nên ngủ sớm, Vu Thu thấy thế bèn lấy tai nghe đeo vào để tránh quấy rầy đối phương.

Phó Dung thấy vậy, hỏi một câu: “Cậu chưa ngủ cơ à?”

Vu Thu vừa bấm mở trò chơi vừa giải thích: “Hôm qua tôi lỡ hứa dẫn người ta đi một ván rồi, đánh xong ván này sẽ ngủ ngay. Sếp Phó cứ ngủ trước đi, tôi đeo tai nghe rồi, chắc không làm phiền đến anh đâu.”

Phó Dung trầm ngâm vài giây lại hỏi: “Cậu chơi trò gì thế?”

“Vương Giả Nông Dược*. Sếp Phó có muốn chơi không?” Vu Thu chỉ thuận miệng trả lời theo phép lịch sự, thế mà không ngờ Phó Dung lại đáp ứng thật.

*Vương Giả Nông Dược (王者农药): tên troll của game mobile nổi tiếng Vương Giả Vinh Diệu (王者荣耀 – Honor of Kings)

Vì thế, Vu Thu vì một câu lỡ miệng mà phải cõng theo một anh sếp lớn tay tàn, toàn bộ hành trình đồng sinh cộng tử không nói, còn phải che chở cho sếp không bị đồng đội mắng, lại thêm các fan liên tục trêu chọc có phải dẫn bạn gái leo rank không, làm cậu ta chỉ biết âm thầm rớt nước mắt.

May mắn anh tổng tài rất biết thân biết phận với trình độ tay tàn của mình, lại có gánh nặng hình tượng nên không mặt dày mở miệng đòi chơi thêm ván nữa. Chỉ là sếp Phó vừa thắng một ván game vẫn hào hứng đến không ngủ được, bèn mở di động lên gõ vài tin nhắn gửi cho Hạ Viễn Quân. Sau khi xem kỹ một phen, sếp Phó xóa đi câu “Lần sau anh dẫn chú leo rank” cuối cùng, bấm gửi rồi thỏa mãn đi ngủ.

[ Anh đây lên rank Bạch kim rồi nhớ. ]

[ Chú mày vẫn còn ở Vàng III thôi chứ gì? ]

[ Thôi cố lên ]

Hạ Viễn Quân không mấy quan tâm đến chiếc di động đang rung bần bật nên tạm thời không thể xem được mấy tin nhắn sặc mùi khoe khoang của anh bạn thân nối khố. Hơn nữa, lúc này hắn cũng không rảnh.

Màn sương tan đi, Hạ Viễn Quân trông thấy bóng dáng người phía trước lập tức tiến lên ôm chầm vào trong ngực, sau đó không chờ đối phương mở miệng đã nắm gáy cậu ấn về phía mình, hôn lên đôi môi cực kỳ mềm mại kia. Hắn có vô số lời muốn nói nhưng lại không biết phải bắt đầu từ đâu. Hắn cảm giác mình đã quen biết yêu thương đối phương từ lâu lắm, lồng ngực hắn căng tràn đau đớn tựa như đang chất chứa vô số tình cảm chực dâng trào, mà hắn lại không biết làm cách nào kìm hãm chúng lại, chỉ có thể ôm cậu, hôn cậu để bày tỏ ra ngoài.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Sau Khi Xuyên Sách Trở Về Ta Mang Thai Đứa Nhỏ Của Bệ Hạ

Số ký tự: 0