Sau Khi Xuyên Thư, Thiên Kim Pháo Hôi Biến Thành Đoàn Sủng Vạn Nhân Mê
Chương 40
Âm Dương Điện
2024-11-11 16:56:16
Vinh Hi mỉm cười, nói: “Không về.” Sau đó cúp máy.
Cố Khởi Vân tức giận mắng: “Em nên để anh mắng hắn ta một trận. Cái loại không biết trời cao đất dày là gì. Thứ gì chứ, còn dám ra lệnh cho em!”
Ngay cả anh ta còn không dám dùng giọng điệu ra lệnh như vậy để nói chuyện với Vinh Hi. Ngu Dập là cái thá gì chứ?
Vinh Hi rót cho anh ta một ly nước, nói: “Tôi đã quen rồi, anh đừng để tâm đến anh ta là được. Có gì mà phải tức giận chứ.”
Cố Khởi Vân nghe vậy càng tức giận: “Anh ta còn thường xuyên đối xử với em như vậy sao?”
Vinh Hi thản nhiên nói: “Chuyện cũ rồi.”
Cố Khởi Vân vừa tức giận vừa đau lòng. Nếu anh ta sớm đến Lương Thành đóng phim thì đã có thể sớm quen biết Vinh Hi rồi. Như vậy Vinh Hi sẽ không phải chịu nhiều ấm ức như vậy!
“Thôi bỏ đi, hôm nay không nhắc đến những người khó ưa nữa. Chúng ta ra ngoài ăn sáng đi, dù sao cũng không có việc gì làm.” Cố Khởi Vân nói.
Vinh Hi: “Đoàn phim không bận sao?”
Cố Khởi Vân thuận miệng nói: “Không bận.”
Anh ta đã nói như vậy rồi, Vinh Hi tự nhiên không thể phụ lòng tốt của anh ta.
Chỉ là cô cũng không ngờ chỉ trong lúc ăn bữa sáng, Ngu gia lại sắp xếp cho cô một cuộc hôn nhân khác.
Lần này, khi nhận được điện thoại, Vinh Hi ngơ ngác: “Anh nói gì cơ? Muốn tôi về nhà gặp vị hôn phu?”
Bên kia, Ngu Dập nói đúng vậy.
Vinh Hi cười nói: “Ngu đại thiếu gia sợ là đầu óc không được minh mẫn rồi. Tiết Tông là vị hôn phu của Ngu tiểu thư. Hiện tại Ngu tiểu thư là Ngu Noãn, vậy thì liên quan gì đến tôi?”
Kết quả Ngu Dập nói: “Người tôi nói không phải Tiết Tông, mà là Tô Càn.”
“Ai cơ?” Vinh Hi căn bản không nhớ cái tên này.
Ngu Dập: “Con trai của Tô gia. Cậu ta rất thích em. Cho dù biết em và Ngu gia không có quan hệ huyết thống nhưng vẫn nguyện ý cưới em...”
Vinh Hi bị chọc cười: "Người này là ai, tôi còn chẳng biết. Anh ta có thích tôi hay không thì liên quan gì đến tôi? Người thích tôi nhiều như vậy, chẳng lẽ tôi phải trả lời từng người một sao? Còn nữa, tôi đã cắt đứt quan hệ với mọi người rồi, mọi người không có quyền quyết định thay tôi. Đừng có nằm mơ giữa ban ngày nữa!"
Ngu Dập vẫn khuyên nhủ: "Ngu Hi, em phải suy nghĩ cho kỹ. Nhà họ Tô tuy rằng gốc rễ không sâu, nhưng Tô Càn là con trai độc nhất, tương lai bất khả hạn lượng. Em gả cho Tô Càn, thứ em muốn đều sẽ có…"
Cố Khởi Vân tức giận mắng: “Em nên để anh mắng hắn ta một trận. Cái loại không biết trời cao đất dày là gì. Thứ gì chứ, còn dám ra lệnh cho em!”
Ngay cả anh ta còn không dám dùng giọng điệu ra lệnh như vậy để nói chuyện với Vinh Hi. Ngu Dập là cái thá gì chứ?
Vinh Hi rót cho anh ta một ly nước, nói: “Tôi đã quen rồi, anh đừng để tâm đến anh ta là được. Có gì mà phải tức giận chứ.”
Cố Khởi Vân nghe vậy càng tức giận: “Anh ta còn thường xuyên đối xử với em như vậy sao?”
Vinh Hi thản nhiên nói: “Chuyện cũ rồi.”
Cố Khởi Vân vừa tức giận vừa đau lòng. Nếu anh ta sớm đến Lương Thành đóng phim thì đã có thể sớm quen biết Vinh Hi rồi. Như vậy Vinh Hi sẽ không phải chịu nhiều ấm ức như vậy!
“Thôi bỏ đi, hôm nay không nhắc đến những người khó ưa nữa. Chúng ta ra ngoài ăn sáng đi, dù sao cũng không có việc gì làm.” Cố Khởi Vân nói.
Vinh Hi: “Đoàn phim không bận sao?”
Cố Khởi Vân thuận miệng nói: “Không bận.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Anh ta đã nói như vậy rồi, Vinh Hi tự nhiên không thể phụ lòng tốt của anh ta.
Chỉ là cô cũng không ngờ chỉ trong lúc ăn bữa sáng, Ngu gia lại sắp xếp cho cô một cuộc hôn nhân khác.
Lần này, khi nhận được điện thoại, Vinh Hi ngơ ngác: “Anh nói gì cơ? Muốn tôi về nhà gặp vị hôn phu?”
Bên kia, Ngu Dập nói đúng vậy.
Vinh Hi cười nói: “Ngu đại thiếu gia sợ là đầu óc không được minh mẫn rồi. Tiết Tông là vị hôn phu của Ngu tiểu thư. Hiện tại Ngu tiểu thư là Ngu Noãn, vậy thì liên quan gì đến tôi?”
Kết quả Ngu Dập nói: “Người tôi nói không phải Tiết Tông, mà là Tô Càn.”
“Ai cơ?” Vinh Hi căn bản không nhớ cái tên này.
Ngu Dập: “Con trai của Tô gia. Cậu ta rất thích em. Cho dù biết em và Ngu gia không có quan hệ huyết thống nhưng vẫn nguyện ý cưới em...”
Vinh Hi bị chọc cười: "Người này là ai, tôi còn chẳng biết. Anh ta có thích tôi hay không thì liên quan gì đến tôi? Người thích tôi nhiều như vậy, chẳng lẽ tôi phải trả lời từng người một sao? Còn nữa, tôi đã cắt đứt quan hệ với mọi người rồi, mọi người không có quyền quyết định thay tôi. Đừng có nằm mơ giữa ban ngày nữa!"
Ngu Dập vẫn khuyên nhủ: "Ngu Hi, em phải suy nghĩ cho kỹ. Nhà họ Tô tuy rằng gốc rễ không sâu, nhưng Tô Càn là con trai độc nhất, tương lai bất khả hạn lượng. Em gả cho Tô Càn, thứ em muốn đều sẽ có…"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro