Sáu Năm Sau, Ba Đứa Con Đáng Yêu Đưa Mẹ Đi Tra Tấn Người Cha Tổng Tài Cặn Bã

Chúc Mừng Ông N...

2024-11-16 10:15:47

Diệp Trăn nhỏ tuổi nhất nên ngoan ngoãn ở nhà để che chắn cho anh trai.

Còn Diệp Lận và Diệp Huyên thì chuồn ra ngoài, giờ đã trốn được ra ngoài rồi, nhưng sẽ làm gì bây giờ?

Diệp Huyên cười hì hì.

"Cũng không có gì! Chẳng phải nhà họ Cận và nhà họ Lam muốn kết thông gia sao? Chúng ta là tiểu bối, có phải là nên đến tặng một bó hoa để chúc mừng không?"

"Vậy em thì sao?"

"Em à? Em định đi tìm mấy chị gái để trò chuyện! Dù sao xảy ra chuyện như vậy, mẹ cảm thấy khó chịu thì người ta cũng không thể dễ chịu được!"

Cậu bé cố làm ra vẻ, dụi dụi mắt.

Diệp Lận cười lạnh.

"Ở đây không có người ngoài, đừng giả vờ nữa! Hơn nữa, người em muốn tìm không phải trùng hợp là mấy chị gái phóng viên đấy chứ?"

Diệp Huyên nháy mắt với Diệp Lận, cười tít mắt.

Hai cậu bé chia nhau hành động và hẹn thời gian sẽ gặp lại nhau tại đây.

Tối qua Cận Việt Thần đã chi rất nhiều tiền để mua hoa hồng đỏ từ khắp cả thành phố tặng cho Lam Chỉ Nhu để cầu hôn. Điều này đã gây chấn động rồi, cộng thêm địa vị và thân phận đặc biệt của hai người, họ đã trở thành tâm điểm chú ý của mọi người.

Hơn nữa, vì sự việc này dù là nhà họ Cận hay nhà họ Lam, giá cổ phiếu của hai công ty đều tăng vọt, xu thế rất tốt.

Từ sáng sớm cha Lam đã nhận được nhiều lời chúc phúc từ người thân, bạn bè, ông ta đã vô cùng vui vẻ suốt cả ngày, vì vậy, ông ta đã gọi điện cho con gái mình.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Tiểu Nhu, tối nay con gọi A Thần về ăn cơm nhé? Hai đứa đã làm chuyện rầm rộ như vậy, cha và mẹ con đều rất bị động!"

Khi ông ta đang nói chuyện điện thoại thì cửa phòng làm việc bị đẩy ra, thư ký tỏ vẻ khó xử.

Cha Lam cúp máy, thấy thư ký báo có người đến thăm.

"Đến thăm? Chẳng phải tôi đã nói rồi sao? Hủy bỏ toàn bộ lịch trình chiều và tối nay cho tôi?"

Có việc gì quan trọng hơn việc đính hôn của con gái và Cận Việt Thần chứ?

"Lam tổng, ngài nên gặp thử đi!"

"Quan trọng thế à?"

"Tôi nghĩ nó khá quan trọng!"

"Được!"

Vài phút sau, cửa phòng làm việc lại được gõ, thư ký cầm theo một bó hoa lớn bước vào.

Khi bó hoa được đặt lên bàn, cha Lam mới nhìn thấy người đứng sau bó hoa.

Không, là một cậu bé!

Lúc đầu ông ta vẫn chưa kịp phản ứng, cho đến khi nhìn thấy khuôn mặt của đứa bé thì ông ta mới hít vào một hơi lạnh.

"Cháu, cháu..."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Cuối cùng ông ta cũng hiểu tại sao vừa rồi thư ký lại nói ông ta nên gặp mặt.

Diệp Lận mặc một bộ vest nhỏ, đứng thẳng lưng, bình tĩnh đi về phía cha Lam, cậu bé khom người cúi chào, đôi tay nhỏ nhắn đưa ra làm động tác bắt tay.

"Xin chào ông ngoại!"

"Ông ngoại?"

Cha Lam cảm thấy mình như sắp ngất đi!

Ông ta tự véo mình thật mạnh, đây là thật, không phải đang nằm mơ!

Con gái ông ta sinh con cho Cận Việt Thần từ khi nào vậy? Hơn nữa còn lớn như vậy rồi?

Đây có phải là lý do con gái ông ta cứ mãi ở lại nước ngoài làm việc mà không chịu về nước không?

"Chào, chào cháu!"

Ông ta miễn cưỡng nhếch khóe môi, duỗi bàn tay to lớn ra và bắt tay.

"Ông ngoại, là thế này, hôm nay cháu thấy trên tin tức nói cha và dì Lam cầu hôn. Cháu rất vui khi có dì Lam xinh đẹp như vậy làm mẹ của cháu!"

"Chờ đã, cháu nói cái gì? Dì Lam? Tiểu Nhu không phải mẹ cháu sao?"

Diệp Lận lắc đầu, tiếp tục mỉm cười, mạch suy nghĩ rõ ràng.

"Mặc dù bây giờ dì Lam không phải là mẹ của cháu, nhưng chờ khi dì cưới cha cháu thì sẽ là mẹ của cháu rồi! Nhưng cháu không biết dì Lam ở đâu, cũng không có cách liên lạc với dì ấy, cho nên chỉ có thể đến đây để thử vận may thôi. Nhưng cháu thấy ông là một người dễ gần, có lẽ dì Lam cũng vậy. Cha cháu tặng hoa hồng đỏ cho dì Lam, chắc chắn dì ấy rất thích. Cháu mong là dì ấy cũng thích bó hoa này, cháu cám ơn! Tạm biệt ông!"

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Sáu Năm Sau, Ba Đứa Con Đáng Yêu Đưa Mẹ Đi Tra Tấn Người Cha Tổng Tài Cặn Bã

Số ký tự: 0