Sáu Năm Sau, Ba Đứa Con Đáng Yêu Đưa Mẹ Đi Tra Tấn Người Cha Tổng Tài Cặn Bã

Tình Cũ Khó Dứt...

2024-11-16 10:15:47

Cận Việt Thần gật đầu với Lam Chỉ Nhu.

"Có việc, anh đi trước!"

Lam Chỉ Nhu trách móc trừng mắt nhìn anh, sau đó quay người khoác vào tay anh rồi thân mật tựa vào vai kề tai nói nhỏ.

"A Thần, con người của anh đúng thật là không phân biệt việc công việc tư, chỉ có em mới yêu anh được thôi!"

Cận Việt Thần cau mày, muốn rút cánh tay của cô ta ra khỏi người mình.

Lam Chỉ Nhu thấp giọng, dịu dàng van nài.

"Sau lưng có phóng viên, có thể cho em chút thể diện được không?"

Tiết Manh Manh hai mắt sáng lên, lấy điện thoại ra chĩa vào bóng lưng của hai người chụp liên tục.

Ha ha ha, đây là tài liệu hoàn hảo!

Cơ thể Cận Việt Thần cứng đờ, cho đến khi bước vào thang máy, anh mới lấy cánh tay của cô ta ra khỏi khuỷu tay mình.

"Những chuyện như vậy, chỉ có lần này, không có lần thứ hai!"

Lam Chỉ Nhu lắc đầu.

"Anh tưởng là em muốn sao? Vì hoàn cảnh ép buộc đấy thôi. Em chỉ là một tay chơi violin hàng đầu thôi, nếu không tạo sự chú ý thì ai để ý tới em chứ?"

"Em muốn những thứ này để làm gì? Chẳng lẽ thu nhập mấy năm qua của em không đủ chi tiêu sao?"

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Đôi mắt của Lam Chỉ Nhu lóe lên, cô ta tức tối trừng mắt nhìn anh.

"Cái này thì anh không hiểu rồi! Đây là tính cạnh tranh háo thắng của phụ nữ. Được rồi, được rồi, anh thích đi thì đi, em chỉ tiễn đến đây thôi, em lên đó dùng bữa đây! Nhớ những lời em nói trước đó, tranh thủ thời gian đến thăm nhà em, cha mẹ em muốn gặp anh."

"Được!"

Cận Việt Thần nói là có việc, thật ra chỉ là cái cớ để thoát thân.

Một nhà hàng lớn như vậy, mọi người đều cầm ly rượu lên lầu để chúc mừng cuộc hôn nhân của anh và Lam Chỉ Nhu.

Đây chỉ là một lời cầu hôn mà thôi, mà họ làm như hai người đã lạy trời đất chỉ thiếu bước vào động phòng thôi vậy.

Sáu năm trước, anh đã phác họa trong đầu ra tương lai của hai người, nhưng không ngờ rằng bây giờ nó lại bị bóp méo đến mức này.

Anh cầm chiếc nhẫn và quỳ xuống trước mặt một người phụ nữ khác, còn cô thì dắt theo ba đứa nhỏ ở phía dưới đóng vai trò cổ vũ.

Cuộc đời thật trớ trêu.

Bản thân anh cũng không nhận ra, anh đi được một lúc lại vô thức đi đến con đường phía sau trường đại học.

Đêm đã khuya, nhiều hàng quán trên con đường này cũng đã dọn về, chỉ còn một quán ăn treo đèn lồng đỏ rất nổi bật.

Lúc này, anh chợt nhận ra, vừa rồi anh đã uống đầy một bụng rượu do người khác mời mà chưa được ăn miếng cơm nào.

Anh đang định quay người bỏ đi thì bị người khác gọi lại.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Tiểu Cận?"

Cận Việt Thần vô thức quay đầu lại và nhìn thấy bà chủ quán là thím Trần.

Bà ấy đang định đóng cửa thì nhìn thấy Cận Việt Thần đứng ở đó, bà ấy vội vàng kéo anh vào quán, biết được anh vẫn chưa ăn gì nên đã bảo ông chồng già của mình mau đi nấu mì.

"Sao vậy? Có phải đã gây gổ với vợ không?"

Cận Việt Thần miễn cưỡng mỉm cười và không nói gì.

"Thím Trần, cháu có thể hút điếu thuốc được không?"

"Khách đông thì không được, bây giờ không còn ai cả, cháu hút đi! Nhưng bình thường nên hút ít lại, không tốt cho sức khỏe, cũng không tốt cho sức khỏe của vợ con cháu đâu!"

Bà ấy cởi tạp dề của mình ra, gấp lại rồi lại tận tình khuyên bảo.

"Hai vợ chồng sống với nhau cũng phải có chút cãi cọ. Bọn trẻ ngoan như vậy, cứ luôn miệng gọi ông bà, khiến cho lòng chú thím đều tan chảy. Không cần biết là ai sai, về nhà cứ nói xin lỗi là được! Thím thấy lúc con bé đến hai mắt còn đỏ hoe đấy! Phụ nữ thì phải dỗ dành!"

Cận Việt Thần cau mày, cảm thấy có gì đó sai sai.

"Thím nói gì vậy? Vợ con gì chứ?"

"Hả? Cháu không biết à? Tiểu Vi vừa đưa mấy đứa con đến đây, họ ngồi ở cái bàn kia."

Cận Việt Thần nhìn theo hướng ngón tay của thím Trần.

Nhà hàng nhỏ sạch sẽ không còn chút dấu vết nào!

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Sáu Năm Sau, Ba Đứa Con Đáng Yêu Đưa Mẹ Đi Tra Tấn Người Cha Tổng Tài Cặn Bã

Số ký tự: 0