Sáu Năm Sau, Ba Đứa Con Đáng Yêu Đưa Mẹ Đi Tra Tấn Người Cha Tổng Tài Cặn Bã
Tình Cũ Khó Dứt...
2024-11-16 10:15:47
Không đúng! Thùng rác vẫn chưa đổ, trong đó vẫn còn sót lại hai hộp đậu hũ thối.
"Hai vợ chồng sớm cãi tối hòa! Con bé chăm ba đứa con cũng không dễ dàng gì."
Những ngón tay của Cận Việt Thần vừa buông ra lại siết chặt, trong lòng anh từ từ dâng lên một tia hy vọng khó tả.
Vì vậy, liệu anh có thể táo bạo đoán rằng đôi mắt đỏ hoe của Diệp Tiểu Vi có phải là vì anh không?
Một lúc sau, anh hít một hơi.
"Thím ơi, hôm khác cháu sẽ đưa vợ sắp cưới của cháu đến để thử tay nghề của chú!"
Thím Trần mở miệng ra rồi từ từ khép lại, bà ấy nhìn anh với vẻ mặt bối rối, mỉm cười đáp lại rồi kiếm cớ đi vào bếp.
Món mì vẫn như cũ, nhưng Cận Việt Thần ăn có hơi khó tiêu.
Làm thế nào mà mọi việc lại phát triển đến bước này?
Chú Trần bận xong việc đã tìm một chai Nhị Oa Đầu, bảo thím Trần chuẩn bị một ít đậu phộng, nói là muốn uống vài ly với Cận Việt Thần.
Cận Việt Thần không từ chối.
Đêm đang trở nên tối hơn.
Sau khi Diệp Tiểu Vi dỗ mấy đứa nhỏ ngủ, cô lại bắt đầu bận rộn với công việc của mình.
Quản gia Hồ xuất hiện phía sau lưng cô.
"Cô chủ, chuyện cũng không cần gấp như vậy!"
Diệp Tiểu Vi lắc đầu.
"Không, tôi rất gấp! Bệnh tình của Trăn Trăn gần đây ngày càng nghiêm trọng, tôi cảm thấy mình không thể trì hoãn được nữa!"
Cô phải làm việc đó càng sớm càng tốt.
Quản gia Hồ nhìn Diệp Tiểu Vi mặc quần áo vô trùng trở vào phòng thí nghiệm, ông ấy thở dài lắc đầu.
Mỗi nhà mỗi cảnh!
Diệp Tiểu Vi bận rộn thêm vài giờ, cô bước ra khỏi phòng thí nghiệm với đầu óc quay cuồng, đang định đi ngủ thì nghe thấy nhà bên cạnh phát ra tiếng ồn ào.
Cô cau mày, khoác áo ngoài vào rồi ra ngoài kiểm tra tình hình.
Sau đó, cô nhìn thấy nhân viên bảo vệ cũng cầm đèn pin đi sang bên đó, cô chặn một người lại để hỏi.
"Có chuyện gì vậy?"
"Cụ thể chúng tôi cũng không biết, hình như nghe nói chủ nhà say rượu đập phá đồ đạc trong nhà!"
Diệp Tiểu Vi quay đầu nhìn sang bên đó, cảm thấy nơi này không phải là nơi có thể sống lâu dài.
Uống say rượu mà còn quậy phá, có người hàng xóm như vậy chẳng may làm tổn thương đến bọn trẻ thì sao?
Nhưng ngày hôm sau, các nhân viên bảo vệ lần lượt đến từng nhà giải thích.
"Hôm qua chỉ là hiểu lầm, chủ nhà tìm người đến sửa sang lại nhà, nhưng đội sữa chữa đã lén lút lấy trộm đồ đạc của chủ nhà. Điều này khiến chủ nhà rất tức giận, nhưng sự việc đã giải quyết xong rồi!"
Mặc dù đã giải thích, Diệp Tiểu Vi vẫn còn lo lắng về những chuyện đã xảy ra trước đó, cô đang nghĩ đến việc khi nào nên tìm nơi khác để sinh sống.
Cận Việt Thần say rượu, thức dậy trễ nên không đi làm, anh đang định ra ngoài chạy bộ thì vừa khéo nhìn thấy một bóng dáng xinh đẹp vừa đi vào biệt thự bên cạnh.
"Nhà bên có người đến sống rồi sao?"
"Đúng vậy, hai ngày trước mới dọn đến, là một người phụ nữ khá xinh đẹp, còn dắt theo mấy đứa con."
Cận Việt Thần lại nghĩ đến Diệp Tiểu Vi và ba đứa con của cô, nhưng sau khi nghĩ lại, anh lại cười khẩy.
Trên đời này sao có thể có sự trùng hợp như vậy?
Anh gật đầu, khi chạy về thì nhận được cuộc gọi từ bạn của mình.
"Cậu có xem tin tức về nhà họ Diệp ngày hôm qua chưa?"
Nhà họ Diệp? Tin tức?
"Cái gì?"
"Chưa xem thì cậu tự đi xem đi. Tôi chưa bận xong việc, tạm thời không lo được chuyện đó."
Cận Việt Thần bật máy tính lên và tìm kiếm về nhà họ Diệp, rất nhanh đã hiện lên rất nhiều tin tức.
"Cháu gái bất hiếu làm ầm ĩ trong lễ tang bà nội. Chẳng lẽ phẩm chất kính trên nhường dưới đã không còn nữa sao?"
"Cô gái trẻ đã đuổi cha mẹ đi trong tang lễ của bà nội, bắt nạt chị em gái, điều gì đã khiến cô ấy huênh hoang như vậy?"
"Con gái của vợ cả Diệp Thị về nước giành tài sản, cuối cùng Diệp Thị sẽ lọt vào tay ai?"
"Tòa nhà Diệp Thị sắp sụp đổ, nếu lúc này bán ra là lời hay lỗ?"
"Hai vợ chồng sớm cãi tối hòa! Con bé chăm ba đứa con cũng không dễ dàng gì."
Những ngón tay của Cận Việt Thần vừa buông ra lại siết chặt, trong lòng anh từ từ dâng lên một tia hy vọng khó tả.
Vì vậy, liệu anh có thể táo bạo đoán rằng đôi mắt đỏ hoe của Diệp Tiểu Vi có phải là vì anh không?
Một lúc sau, anh hít một hơi.
"Thím ơi, hôm khác cháu sẽ đưa vợ sắp cưới của cháu đến để thử tay nghề của chú!"
Thím Trần mở miệng ra rồi từ từ khép lại, bà ấy nhìn anh với vẻ mặt bối rối, mỉm cười đáp lại rồi kiếm cớ đi vào bếp.
Món mì vẫn như cũ, nhưng Cận Việt Thần ăn có hơi khó tiêu.
Làm thế nào mà mọi việc lại phát triển đến bước này?
Chú Trần bận xong việc đã tìm một chai Nhị Oa Đầu, bảo thím Trần chuẩn bị một ít đậu phộng, nói là muốn uống vài ly với Cận Việt Thần.
Cận Việt Thần không từ chối.
Đêm đang trở nên tối hơn.
Sau khi Diệp Tiểu Vi dỗ mấy đứa nhỏ ngủ, cô lại bắt đầu bận rộn với công việc của mình.
Quản gia Hồ xuất hiện phía sau lưng cô.
"Cô chủ, chuyện cũng không cần gấp như vậy!"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Diệp Tiểu Vi lắc đầu.
"Không, tôi rất gấp! Bệnh tình của Trăn Trăn gần đây ngày càng nghiêm trọng, tôi cảm thấy mình không thể trì hoãn được nữa!"
Cô phải làm việc đó càng sớm càng tốt.
Quản gia Hồ nhìn Diệp Tiểu Vi mặc quần áo vô trùng trở vào phòng thí nghiệm, ông ấy thở dài lắc đầu.
Mỗi nhà mỗi cảnh!
Diệp Tiểu Vi bận rộn thêm vài giờ, cô bước ra khỏi phòng thí nghiệm với đầu óc quay cuồng, đang định đi ngủ thì nghe thấy nhà bên cạnh phát ra tiếng ồn ào.
Cô cau mày, khoác áo ngoài vào rồi ra ngoài kiểm tra tình hình.
Sau đó, cô nhìn thấy nhân viên bảo vệ cũng cầm đèn pin đi sang bên đó, cô chặn một người lại để hỏi.
"Có chuyện gì vậy?"
"Cụ thể chúng tôi cũng không biết, hình như nghe nói chủ nhà say rượu đập phá đồ đạc trong nhà!"
Diệp Tiểu Vi quay đầu nhìn sang bên đó, cảm thấy nơi này không phải là nơi có thể sống lâu dài.
Uống say rượu mà còn quậy phá, có người hàng xóm như vậy chẳng may làm tổn thương đến bọn trẻ thì sao?
Nhưng ngày hôm sau, các nhân viên bảo vệ lần lượt đến từng nhà giải thích.
"Hôm qua chỉ là hiểu lầm, chủ nhà tìm người đến sửa sang lại nhà, nhưng đội sữa chữa đã lén lút lấy trộm đồ đạc của chủ nhà. Điều này khiến chủ nhà rất tức giận, nhưng sự việc đã giải quyết xong rồi!"
Mặc dù đã giải thích, Diệp Tiểu Vi vẫn còn lo lắng về những chuyện đã xảy ra trước đó, cô đang nghĩ đến việc khi nào nên tìm nơi khác để sinh sống.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cận Việt Thần say rượu, thức dậy trễ nên không đi làm, anh đang định ra ngoài chạy bộ thì vừa khéo nhìn thấy một bóng dáng xinh đẹp vừa đi vào biệt thự bên cạnh.
"Nhà bên có người đến sống rồi sao?"
"Đúng vậy, hai ngày trước mới dọn đến, là một người phụ nữ khá xinh đẹp, còn dắt theo mấy đứa con."
Cận Việt Thần lại nghĩ đến Diệp Tiểu Vi và ba đứa con của cô, nhưng sau khi nghĩ lại, anh lại cười khẩy.
Trên đời này sao có thể có sự trùng hợp như vậy?
Anh gật đầu, khi chạy về thì nhận được cuộc gọi từ bạn của mình.
"Cậu có xem tin tức về nhà họ Diệp ngày hôm qua chưa?"
Nhà họ Diệp? Tin tức?
"Cái gì?"
"Chưa xem thì cậu tự đi xem đi. Tôi chưa bận xong việc, tạm thời không lo được chuyện đó."
Cận Việt Thần bật máy tính lên và tìm kiếm về nhà họ Diệp, rất nhanh đã hiện lên rất nhiều tin tức.
"Cháu gái bất hiếu làm ầm ĩ trong lễ tang bà nội. Chẳng lẽ phẩm chất kính trên nhường dưới đã không còn nữa sao?"
"Cô gái trẻ đã đuổi cha mẹ đi trong tang lễ của bà nội, bắt nạt chị em gái, điều gì đã khiến cô ấy huênh hoang như vậy?"
"Con gái của vợ cả Diệp Thị về nước giành tài sản, cuối cùng Diệp Thị sẽ lọt vào tay ai?"
"Tòa nhà Diệp Thị sắp sụp đổ, nếu lúc này bán ra là lời hay lỗ?"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro