Sau Trọng Sinh, Đại Lão Khoa Học Vừa Đẹp Vừa Ngầu
Chương 37
2024-10-27 12:55:34
“À đúng rồi, cuối tuần này là sinh nhật tớ, cậu phải đến nhé, tổ chức ở nhà tớ.” Nói đến đây, Diêu Thuỷ Ca tràn đầy mong đợi, lại phấn khích trở lại.
Vân Tô gật đầu đồng ý: “Được, nhất định tớ sẽ đến.”
Ngày hôm sau, kỳ thi tiếng Anh diễn ra đúng như dự kiến, trong phòng thi, Vân Tô và Liễu Y oan gia ngõ hẹp.
Liễu Y nhếch mép cười tự tin: “Không ngờ cậu còn dám đến tham gia thi, đây không phải là chuyện cậu có thể tùy tiện giả vờ xem sách, tùy tiện nói vài câu tiếng Anh là có thể ứng phó được đâu, chờ xem, thi xong sẽ rõ.”
Cô ta nhìn Vân Tô, chờ đợi sự phản kháng của cô.
“Phiền quá, tránh đường.” Vân Tô không thèm liếc nhìn, đi thẳng đến chỗ ngồi của mình, một ánh mắt cũng không cho Liễu Y.
Cô ta có ý gì? Không thèm để ý đến lời cô ta sao?
Sắc mặt Liễu Y lúc xanh lúc trắng, suýt chút nữa cắn nát cả răng, cứ chờ đấy!
Giám thị bước vào, phòng thi lập tức yên lặng, sau khi phát đề thi, bài thi bắt đầu!
Mọi người bắt đầu vùi đầu vào bài, dù chỉ là vòng sơ khảo nhưng độ khó rất cao, có rất nhiều từ vựng hiếm gặp, tốc độ làm bài của mọi người càng lúc càng chậm.
Vân Tô nhận được đề, ánh mắt sáng quắc, nhanh chóng lướt qua từng câu hỏi một, tốc độ viết không hề dừng lại, đáp án của mỗi câu hỏi dường như đã rõ ràng trong lòng, tốc độ làm bài khác biệt với những người khác đã thu hút sự chú ý của giám thị.
Vị giám thị đến từ trường khác, ông từ từ bước đến bàn của Vân Tô, nhìn thấy cô viết rất nhanh, bài làm sạch sẽ, không hề có một dấu gạch xóa nào, trong lòng thầm kinh ngạc!
Ban đầu ông cho rằng thí sinh này đang làm bừa, nhưng khi nhìn kỹ, ông mới phát hiện đáp án của mỗi câu hỏi đều chính xác, tất cả đều đúng!
Học sinh trường trung học số 1 Lan Thành đều đáng sợ như vậy sao? Vị giám thị âm thầm ghen tị, liếc nhìn phần tên trên bài thi - Vân Tô, ông đã nhớ kỹ cái tên này.
Mới chỉ nửa tiếng sau khi bắt đầu thi, Vân Tô đã làm xong bài, cô dừng bút, giơ tay ra hiệu.
“Nộp bài.”
Vị giám thị theo bản năng nhìn đồng hồ, mới chỉ nửa tiếng sau khi bắt đầu thi đã nộp bài rồi sao?
Vân Tô nộp bài xong liền đi thẳng ra khỏi phòng thi, Liễu Y ngồi hàng sau nhìn theo bóng dáng của cô, không thể tin nổi, cô ta cứ thế mà làm bài qua loa sao? Cũng không thèm vùng vẫy một chút nào sao?
Liễu Y căn bản chưa từng nghĩ tới Vân Tô là đã làm xong hết bài thi rồi mới nộp bài.
Vân Tô gật đầu đồng ý: “Được, nhất định tớ sẽ đến.”
Ngày hôm sau, kỳ thi tiếng Anh diễn ra đúng như dự kiến, trong phòng thi, Vân Tô và Liễu Y oan gia ngõ hẹp.
Liễu Y nhếch mép cười tự tin: “Không ngờ cậu còn dám đến tham gia thi, đây không phải là chuyện cậu có thể tùy tiện giả vờ xem sách, tùy tiện nói vài câu tiếng Anh là có thể ứng phó được đâu, chờ xem, thi xong sẽ rõ.”
Cô ta nhìn Vân Tô, chờ đợi sự phản kháng của cô.
“Phiền quá, tránh đường.” Vân Tô không thèm liếc nhìn, đi thẳng đến chỗ ngồi của mình, một ánh mắt cũng không cho Liễu Y.
Cô ta có ý gì? Không thèm để ý đến lời cô ta sao?
Sắc mặt Liễu Y lúc xanh lúc trắng, suýt chút nữa cắn nát cả răng, cứ chờ đấy!
Giám thị bước vào, phòng thi lập tức yên lặng, sau khi phát đề thi, bài thi bắt đầu!
Mọi người bắt đầu vùi đầu vào bài, dù chỉ là vòng sơ khảo nhưng độ khó rất cao, có rất nhiều từ vựng hiếm gặp, tốc độ làm bài của mọi người càng lúc càng chậm.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vân Tô nhận được đề, ánh mắt sáng quắc, nhanh chóng lướt qua từng câu hỏi một, tốc độ viết không hề dừng lại, đáp án của mỗi câu hỏi dường như đã rõ ràng trong lòng, tốc độ làm bài khác biệt với những người khác đã thu hút sự chú ý của giám thị.
Vị giám thị đến từ trường khác, ông từ từ bước đến bàn của Vân Tô, nhìn thấy cô viết rất nhanh, bài làm sạch sẽ, không hề có một dấu gạch xóa nào, trong lòng thầm kinh ngạc!
Ban đầu ông cho rằng thí sinh này đang làm bừa, nhưng khi nhìn kỹ, ông mới phát hiện đáp án của mỗi câu hỏi đều chính xác, tất cả đều đúng!
Học sinh trường trung học số 1 Lan Thành đều đáng sợ như vậy sao? Vị giám thị âm thầm ghen tị, liếc nhìn phần tên trên bài thi - Vân Tô, ông đã nhớ kỹ cái tên này.
Mới chỉ nửa tiếng sau khi bắt đầu thi, Vân Tô đã làm xong bài, cô dừng bút, giơ tay ra hiệu.
“Nộp bài.”
Vị giám thị theo bản năng nhìn đồng hồ, mới chỉ nửa tiếng sau khi bắt đầu thi đã nộp bài rồi sao?
Vân Tô nộp bài xong liền đi thẳng ra khỏi phòng thi, Liễu Y ngồi hàng sau nhìn theo bóng dáng của cô, không thể tin nổi, cô ta cứ thế mà làm bài qua loa sao? Cũng không thèm vùng vẫy một chút nào sao?
Liễu Y căn bản chưa từng nghĩ tới Vân Tô là đã làm xong hết bài thi rồi mới nộp bài.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro