Sau Trọng Sinh, Đại Lão Khoa Học Vừa Đẹp Vừa Ngầu

Chương 39

2024-10-27 12:55:34

Không khó? Thú vị? Bạch Dạ muốn khóc cũng không ra nước mắt, vấn đề đơn giản trong miệng Vân Tô, lại khiến hắn phải vắt óc suy nghĩ suốt ba ngày, hắn cảm giác tóc mình đã rụng mất một mớ.

Lam Khởi là người duy nhất đáng tin cậy gần đây cũng không biết đang bận chuyện gì, nếu Vân Tô còn không xuất hiện nữa thì hắn thật sự không còn cách nào khác, nghĩ đến đây hắn lại âm thầm may mắn lúc trước còn mặt dày mày dạn giữ Vân Tô lại.

Hắn nhanh chóng gửi kết quả cuối cùng cho bên tập đoàn Quân Dữ, bên kia hiệu suất cũng rất cao, không bao lâu đã chuyển khoản.

Tập đoàn Quân Dữ giàu nứt đố đổ vách, số tiền treo thưởng lên tới hai trăm vạn, Bạch Dạ không chút do dự chuyển hết toàn bộ số tiền cho Vân Tô, trong lòng hắn hiểu rõ đây đều là công lao của Vân Tô, Vân Tô cũng không từ chối.

Vân Tô khi ở tinh tế ngoại trừ việc ở trong phòng thí nghiệm nghiên cứu khoa học, thỉnh thoảng cũng đến học viện Đế Quốc giảng bài cho sinh viên, lớp nào cũng chật kín chỗ ngồi, đối với việc giảng dạy quả thật là dễ như trở bàn tay.

Bạch Dạ hiển nhiên cũng là loại học sinh mà giáo viên yêu thích nhất, nhanh nhạy, dưới sự chỉ điểm của Vân Tô, hắn có cảm giác như được khai sáng, rất nhiều vấn đề trước đây từng làm hắn bối rối đều trở nên sáng tỏ.

Trao đổi phương thức liên lạc xong, Bạch Dạ suýt chút nữa thì mừng đến rơi lệ, cuối cùng cũng không cần phải ngày nào cũng ở đây ngốc nghếch chờ đợi nữa.

Rời khỏi tiệm net, Vân Tô xem thời gian còn sớm, bắt xe đến trung tâm thương mại gần đó, định mua quà sinh nhật cho Diêu Thuỷ Ca.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Xin chào, làm phiền chị lấy cho tôi chiếc đồng hồ này.” Vân Tô chỉ chỉ vào một chiếc đồng hồ trong quầy.

Cô nhân viên bán hàng đánh giá Vân Tô ăn mặc giản dị, không hề có chút khinh thường nào, mỉm cười thân thiện mở tủ trưng bày lấy chiếc đồng hồ mà Vân Tô vừa xem.

Mặt đồng hồ tinh xảo sang trọng, đính một vòng kim cương nhỏ, giá tuy không rẻ, nhưng nhìn rất hợp với Diêu Thuỷ Ca, Vân Tô lấy thẻ ra định thanh toán.

“Cháu gái, là cháu à, bà tìm cháu mãi.” Một giọng nói mừng rỡ vang lên.

Vân Tô lần theo tiếng nhìn lại, thì ra là bà cụ lần trước cô đưa đi bệnh viện, bà cụ ăn mặc sang trọng, bên cạnh có một người đàn ông dáng vẻ trợ lý đi theo.

“Là cụ ạ, cụ đỡ hơn rồi chứ ạ?” Vân Tô mỉm cười chào hỏi.

Nghe vậy, bà cụ cười lớn hơn, tiến lên mấy bước nắm lấy tay Vân Tô. “Lần trước may nhờ có cháu, không thì hôm nay ta không đứng đây được đâu, cháu thích cái đồng hồ này chứ, ta tặng cháu, coi như là quà cảm tạ lần trước.”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Sau Trọng Sinh, Đại Lão Khoa Học Vừa Đẹp Vừa Ngầu

Số ký tự: 0