Sau Trọng Sinh, Đại Lão Khoa Học Vừa Đẹp Vừa Ngầu
Chương 46
2024-10-27 12:55:34
Nấp ở phía xa, Vân Yên nhìn bóng lưng Vân Tô, linh cảm có chuyện gì đó không ổn, cô ta lặng lẽ đi theo sau.
Trong văn phòng chủ nhiệm, Chung Hân đang hăng say nói.
“Chủ nhiệm, tính chất sự việc này quá nghiêm trọng, trường Nhất Trung chúng ta dạy học bao nhiêu năm nay, học phong luôn tốt đẹp, chưa từng xuất hiện loại học sinh nào như vậy, nhất định phải đuổi học, để răn đe!” Chung Hân vẻ mặt phẫn nộ.
Chủ nhiệm Lý vẻ mặt khó xử, “Chung lão sư, hiện tại sự việc vẫn chưa được điều tra rõ ràng, vẫn chưa thể nào kết luận vội vàng được, dù sao đây không phải là chuyện nhỏ.”
Nếu thật sự xảy ra chuyện gian lận thi cử, lại còn để học sinh gian lận đến mức đứng nhất toàn khối, thì ông thân là chủ nhiệm cũng khó mà trốn tránh trách nhiệm, Chung Hân từ sáng sớm đã đến đây đập bàn với ông, ông cũng thấy hơi bực bội.
Chung Hân nhìn ông với vẻ mặt khó tin, “Cần bằng chứng gì nữa, có gì mà phải điều tra, chủ nhiệm, ông tự nghĩ xem, một học sinh chuyển từ trường ở quê lên, có thể đạt được thành tích như vậy sao? Ông tin được sao?”
Chủ nhiệm Lý im lặng không nói gì, điểm số của Vân Tô kia đúng là quá khủng khiếp.
“Chủ nhiệm, Vân Tô đến rồi.” Nghiêm Dụ đưa Vân Tô vào văn phòng.
“Chủ nhiệm, thầy tìm em có việc gì ạ? Em muốn hỏi tại sao trên bảng xếp hạng lại không có tên em?” Những người khác còn chưa kịp lên tiếng, Vân Tô đã lên tiếng trước.
“Mày còn mặt mũi mà hỏi sao?” Chung Hân thật sự không biết là cô nhóc này gan to hay là có chỗ dựa.
“Ồ, Chung lão sư, cô cũng ở đây à.” Vân Tô như thể giờ mới nhìn thấy cô ta.
Mặt mũi Chung Hân xanh mét, văn phòng bé tí thế này, còn giả vờ như không thấy?
“Vân Tô à Vân Tô, tôi cứ tưởng em chỉ là một học sinh học dốt lại thích ba hoa khoác lác, không ngờ thi cử em cũng dám gian lận, nói đi, em lấy đáp án ở đâu?” Chung Hân nhìn thẳng vào cô bằng ánh mắt sắc bén.
Gian lận? Vân Tô thi tháng mà cũng gian lận sao? Ngoài văn phòng, Vân Yên nghe vậy liền trừng to mắt, sau đó trên mặt lộ rõ vẻ vui mừng, cô ta vội vàng lấy điện thoại ra bấm số, “Alo, mẹ ơi, hình như chị ấy đang bị thầy cô khiển trách vì chuyện gì đó, mẹ đến trường ngay đi…”
"Cái gì?", Tô Tú Lăng đang đắp mặt nạ dưỡng da, nghe vậy liền giật phắt mặt nạ ra, thật không ngờ mới có mấy ngày mà Vân Tô đã gây chuyện rồi!
Bà ta tức giận đến run người, gửi cho Vân Đồ một tin nhắn rồi vội vàng đến trường.
Trong văn phòng chủ nhiệm, Chung Hân đang hăng say nói.
“Chủ nhiệm, tính chất sự việc này quá nghiêm trọng, trường Nhất Trung chúng ta dạy học bao nhiêu năm nay, học phong luôn tốt đẹp, chưa từng xuất hiện loại học sinh nào như vậy, nhất định phải đuổi học, để răn đe!” Chung Hân vẻ mặt phẫn nộ.
Chủ nhiệm Lý vẻ mặt khó xử, “Chung lão sư, hiện tại sự việc vẫn chưa được điều tra rõ ràng, vẫn chưa thể nào kết luận vội vàng được, dù sao đây không phải là chuyện nhỏ.”
Nếu thật sự xảy ra chuyện gian lận thi cử, lại còn để học sinh gian lận đến mức đứng nhất toàn khối, thì ông thân là chủ nhiệm cũng khó mà trốn tránh trách nhiệm, Chung Hân từ sáng sớm đã đến đây đập bàn với ông, ông cũng thấy hơi bực bội.
Chung Hân nhìn ông với vẻ mặt khó tin, “Cần bằng chứng gì nữa, có gì mà phải điều tra, chủ nhiệm, ông tự nghĩ xem, một học sinh chuyển từ trường ở quê lên, có thể đạt được thành tích như vậy sao? Ông tin được sao?”
Chủ nhiệm Lý im lặng không nói gì, điểm số của Vân Tô kia đúng là quá khủng khiếp.
“Chủ nhiệm, Vân Tô đến rồi.” Nghiêm Dụ đưa Vân Tô vào văn phòng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Chủ nhiệm, thầy tìm em có việc gì ạ? Em muốn hỏi tại sao trên bảng xếp hạng lại không có tên em?” Những người khác còn chưa kịp lên tiếng, Vân Tô đã lên tiếng trước.
“Mày còn mặt mũi mà hỏi sao?” Chung Hân thật sự không biết là cô nhóc này gan to hay là có chỗ dựa.
“Ồ, Chung lão sư, cô cũng ở đây à.” Vân Tô như thể giờ mới nhìn thấy cô ta.
Mặt mũi Chung Hân xanh mét, văn phòng bé tí thế này, còn giả vờ như không thấy?
“Vân Tô à Vân Tô, tôi cứ tưởng em chỉ là một học sinh học dốt lại thích ba hoa khoác lác, không ngờ thi cử em cũng dám gian lận, nói đi, em lấy đáp án ở đâu?” Chung Hân nhìn thẳng vào cô bằng ánh mắt sắc bén.
Gian lận? Vân Tô thi tháng mà cũng gian lận sao? Ngoài văn phòng, Vân Yên nghe vậy liền trừng to mắt, sau đó trên mặt lộ rõ vẻ vui mừng, cô ta vội vàng lấy điện thoại ra bấm số, “Alo, mẹ ơi, hình như chị ấy đang bị thầy cô khiển trách vì chuyện gì đó, mẹ đến trường ngay đi…”
"Cái gì?", Tô Tú Lăng đang đắp mặt nạ dưỡng da, nghe vậy liền giật phắt mặt nạ ra, thật không ngờ mới có mấy ngày mà Vân Tô đã gây chuyện rồi!
Bà ta tức giận đến run người, gửi cho Vân Đồ một tin nhắn rồi vội vàng đến trường.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro