Sếp Phong, Con Anh Đến Tìm!

Rất Giống Con T...

2024-12-29 06:25:16

Diệp Ngữ Dao sững người, cúi đầu nhìn thấy một khuôn mặt nhỏ nhắn trắng trẻo đáng yêu.

Ngay sau đó, đối phương vừa lộ ra vẻ cảnh giác, cô lập tức cúi người đỡ cậu bé dậy, dịu dàng quan tâm hỏi:

"Bảo bối, sao con lại ra đây? Có bị ngã đau không?"

Cậu bé ngẩn người, đôi mắt đen láy hiện lên vẻ nghi hoặc.

Người này... là ai?

Tuy rằng có rất nhiều người phụ nữ đáng ghét tranh nhau bám lấy ba cậu, muốn làm mẹ kế của cậu, nhưng người phụ nữ trước mắt này chạm vào cậu, đến gần cậu, cậu lại không hề thấy chán ghét.

"Con còn tự thay một bộ vest nhỏ nữa à? Sao mẹ lại không biết con có bộ quần áo này?"

Trong lúc ngẩn người, giọng nữ êm ái dễ nghe lại vang lên.

Phong Diệc Lâm mím chặt môi nhỏ, vẻ cảnh giác trong mắt tan biến, vẫn yên lặng nhìn cô.

Người phụ nữ môi đỏ răng trắng, da như mỡ đông, sống mũi cao, đôi môi anh đào, dưới hàng lông mày thanh tú là đôi mắt hạnh trong veo như nước, chứa đựng sự dịu dàng mà cậu chưa từng cảm nhận được.

Thấy cậu không nói tiếng nào, Diệp Ngữ Dao nghi ngờ, sờ sờ đầu nhỏ của cậu: "Sao không nói gì thế? Là chỗ nào không thoải mái sao?"

Lần này, Phong Diệc Lâm cuối cùng cũng lắc đầu đáp lại cô.

Diệp Ngữ Dao thở phào nhẹ nhõm, sau đó nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cậu: "Vậy chúng ta về phòng với Khanh Khanh nhé."

Phong Diệc Lâm hơi ngẩn ra, ánh mắt nhìn bàn tay hai người đang nắm chặt, đôi mắt đen láy sáng long lanh, mặc cho cô dắt đi.

Một lớn một nhỏ rất nhanh đã đến cửa phòng.



"Tít—"

Vừa quẹt thẻ phòng mở cửa, một trận ồn ào truyền đến từ hành lang phía sau: "Tìm thấy cậu chủ nhỏ chưa?"

Phong Diệc Lâm giật mình, bỗng nhiên như tỉnh mộng, vội vàng hất tay Diệp Ngữ Dao ra, co chân chạy mất.

Diệp Ngữ Dao vẻ mặt kinh ngạc, vội vàng đuổi theo: “Tiểu Hành, không được chạy lung tung! Mau quay lại!"

Phong Diệc Lâm làm như không nghe thấy, bóng dáng nhỏ bé nhanh chóng biến mất ở chỗ rẽ.

Cùng lúc đó, trong phòng khách sạn.

Diệp Dịch Hành buông máy tính bảng xuống, nghi ngờ nhìn cửa phòng đang hé mở.

Hửm? Sao cậu lại nghe thấy tiếng mẹ gọi cậu?

Nhưng mà, cậu cũng có chạy lung tung đâu, chắc là nghe nhầm rồi!

...

Bên này, Diệp Ngữ Dao không ngờ "Diệp Dịch Hành" lại chạy nhanh như vậy.

Khi cô đuổi đến một hành lang khác, bóng dáng kia vừa vặn lách vào một phòng tổng thống phía trước.

Diệp Ngữ Dao giật mình, càng tăng tốc bước chân: "Tiểu Hành, con còn chạy lung tung nữa, mẹ sẽ không vui đâu."

Vừa nói, cô vừa đi đến trước cửa phòng tổng thống đó.

Cửa đang khép hờ, nghĩ đến bảo bối nhà mình vừa chạy vào trong, Diệp Ngữ Dao gõ cửa: "Xin lỗi, làm phiền một chút."

"..."



Không có bất kỳ tiếng trả lời nào.

Thấy vậy, Diệp Ngữ Dao trực tiếp đẩy cửa bước vào.

Vừa vào cửa, một bóng dáng cao ráo vừa vặn từ phòng tắm ở đằng xa đi ra.

Trong căn phòng hơi tối, người đàn ông dáng người cao ngất, vai rộng eo thon, nửa người dưới tùy ý quấn một chiếc khăn tắm.

Nửa người trên cường tráng của anh còn đọng những giọt nước, men theo đường nét cơ bắp rắn chắc ở bụng trượt xuống, không khó để đoán ra là vừa mới tắm xong.

Diệp Ngữ Dao dừng bước, nhất thời không kìm được nuốt nước bọt.

Người đàn ông dường như nhận ra điều gì đó, nhạy bén nhìn về phía cô.

Diệp Ngữ Dao sững người, vẻ mặt lúng túng: "Xin lỗi, tôi vào đây tìm con trai tôi! Vừa rồi tôi gõ cửa không nghe thấy tiếng trả lời, nên vào xem thử. Mong anh thứ lỗi!"

Ánh mắt người đàn ông lạnh lùng, chậm rãi bước về phía cô, giọng nói lạnh lùng: "Diễn đủ chưa?"

Những trò vờ vịt đến gần anh này, anh đã sớm nhìn chán rồi!

"Diễn?" Diệp Ngữ Dao vẻ mặt nghi ngờ.

Thấy bóng dáng kia càng lúc càng đến gần, cô đang định lên tiếng giải thích, nhưng khi nhìn rõ gương mặt người đàn ông, trong nháy mắt kinh ngạc mở to hai mắt.

Chỉ thấy người đàn ông gương mặt góc cạnh rõ ràng, sống mũi cao, đôi môi mỏng, đôi mắt phượng câu hồn dài và hẹp, mang theo vẻ phong tình khác biệt, nhưng lại lộ ra vẻ lạnh lùng áp bức.

Mà đôi mắt phượng dài hẹp và sống mũi cao này... không hiểu sao lại khiến cô liên tưởng đến bảo bối con trai Diệp Dịch Hành của cô!

Kỳ lạ! Sao lại giống nhau đến kỳ lạ như vậy!

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Sếp Phong, Con Anh Đến Tìm!

Số ký tự: 0