Siêu Phàm Thuở Bình Minh

Bị Chặn Đường

Văn Sao Công

2024-11-16 00:45:00

Siêu phàm thưở bình minh - Người dịch: Nxkhiêm

- Giải trừ được hiểu lầm là tốt rồi!

Suru nhìn xuống mấy dòng mình vừa viết.

- Như vậy có thể phiền phức cô phiên dịch mấy dòng này giúp ta hay không?

- Ta thử xem. . .

Molly tiến lên, nhìn kỹ mấy dòng chữ.

- Giáo sư chỉ là nhắc tiếng Gusram với chúng ta như một ví dụ, loại văn tự này bởi vì phức tạp, trước mắt sớm đã không có người sử dụng. . . Cậu tìm được từ nơi nào vậy?

- Ồ! Ta tìm thấy trên một quyển sách cổ.

Suru thản nhiên nói dối, mí mắt cũng không nháy.

Dù sao hắn cũng mới ghi chép lại được một hai cái ký tự bên trong giấy bằng da dê, cho dù gặp một người tinh thông Ngôn ngữ cổ đại cũng khó lòng đoán được tất cả nội dung.

- Ta chỉ nhận ra một cái từ đơn!

Molly chỉ vào một ký hiệu vặn vẹo:

- Cái ký hiệu này ở bên trong văn minh cổ đại Lahm đại diện cho linh hồn, quỷ hồn, . . . Còn hai cái khác, xin lỗi, ta không nhận ra!

- Cảm tạ, cô đã giúp ta rất nhiều!

Suru mỉm cười gật đầu, Molly có thể nhận ra một cái từ đơn đã làm hắn rất giật mình:

- Vậy ta có thể hỏi tên của vị giáo sư tinh thông tiếng Gusram kia được không?

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Là bạn tốt của đạo sư của ta, giáo sư Aranise!

Molly rất thoải mái trả lời.

- Là nàng sao?!

Trong đầu của Suru lập tức hiện ra một hình tượng nữ nhân thành thục.

Vị giáo sư Aranise này là người đẹp nổi danh ở bên trong đại học Saint George, cho đến nay vẫn cứ độc thân, không biết có bao nhiêu nam sĩ si mê nàng.

Trong lòng của Suru đột nhiên cảm thấy phát lạnh.

‘Người siêu phàm chết trong đường cống ngầm sử dụng tiếng Gusram, Molly vừa vặn nhận thức, hơi bị quá mức trùng hợp. . . Đồng thời, nàng cũng biết vị giáo sư kia!’

Nghĩ đến đây, Suru thậm chí có chút hối hận vì đã hỏi dò Molly những vấn đề này.

Hắn vẫn không có quên chính mình vẫn nằm dưới sự uy hiếp của hung thủ đứng sau màn vụ án Beatrix, trước khi Rhodes Broadley chạy đến, bản thân hẳn là phải càng thêm cẩn thận mới đúng.

‘Mặc dù cuộc sống là tập hợp của những lựa chọn sai lầm nhưng có những sai lầm chỉ có thể phạm một lần là sẽ không còn sau đó nữa? Xem ra mấy ngày gần đây quá dễ dàng đã khiến cho ta bất cẩn rồi’

- Có muốn ta giúp cậu hỏi thăm giáo sư Aranise, hoặc là mượn nàng một quyển sách nghiên cứu tiếng Gusram hay không?

Molly không biết ý nghĩ trong lòng của Suru lúc này nên mở miệng hỏi.

- Không! Không cần!

Suru lập tức lắc đầu:

- Ta chỉ là tình cờ lật tới vài chữ mà thôi, có chút hiếu kỳ những không có hứng thú nghiên cứu sâu!

Trong khi nói chuyện, hắn nỗ lực điều chỉnh để cơ mặt biểu hiện ra chính mình không quá hứng thú đối với chuyện này.

Tựa hồ cảm nhận được bầu không khí có chút lãnh đạm, Molly miễn cưỡng nở một nụ cười.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Ta. . . Ta biết rồi.

- Phiền phức. . .

Suru gật đầu thân sĩ với Molly nhưng có vẻ cô nàng đã bước qua thời điểm dũng cảm, lại trở về dáng vẻ nhút nhát như lần đầu gặp hắn.

Nàng chào hắn một câu rồi nhanh chóng rời đi. Suru cũng không vội rời khỏi mà từ tốn đọc nốt cuốn sách, sau đó mới không nhanh không chậm rời khỏi thư viện.

Thế nhưng mà sau khi ra ngoài thư viện, đến một chỗ ít người, biểu cảm ở trên mặt của Suru đột nhiên trầm xuống.

Bản thân tìm kiếm tiếng Gusram, lại bị Molly nhìn thấy.

Tuy rằng khả năng nữ nhân này là hung thủ phía sau màn cũng không lớn, nhưng chung quy có hiềm nghi, nói không chừng, nàng còn có liên hệ với tên hung thủ kia.

Vạn nhất đối phương có liên quan đến bộ xác chét trong đường nước ngầm kia thì sao đây? Chính mình chẳng phải là thành tự chui đầu vào lưới rồi sao?

- Còn có người nữ cảnh quan Marilyn kia nữa! Chẳng lẽ nàng không hiểu được chuyện bảo vệ thông tin người làm chứng và người tình nghi hay sao? Tại sao nàng lại nói lộ chuyện của ta với Molly? Chẳng lẽ bọn họ đã tìm được tung tích của Beatrix rồi sao? Hay là bọn họ đã tìm được manh mối về hung thủ phía sau màn kia?

Trải qua mấy ngày điều tra, Suru có thể khẳng định đối phương cũng không có phái người bảo vệ mình.

Nếu không thì chính là người bảo vệ có thực lực quá cao, vượt xa khả năng cảm nhận của bản thân nhưng chuyện này rõ ràng không có khả năng lắm. Trừ phi là . . . bọn họ muốn câu cá và ta . . . bất đắc dĩ đã trở thành con mồi.

- Lẽ nào. . . Lén lút đi viết thư cho Marilyn, hoặc là tự chạy đến đồn cảnh sát báo án?

Làm một người ‘xuyên việt’, một số thói quen đã trở thành bản năng.

Suru tự nhận là một công dân tốt tuân thủ pháp luật, có vấn đề dĩ nhiên muốn đi tìm cảnh sát .

Lúc này, hắn mang tính lựa chọn quên hành vi khinh nhờn xác chết của mình lúc trước.

Không ngờ, vừa mới đi ra được một đoạn đường, Suru phát hiện mình bị một đám người ngăn chặn.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Siêu Phàm Thuở Bình Minh

Số ký tự: 0