Sinh Tồn Dưới Tư Cách Vợ Của Công Tước Ác Quỷ
Chương 45
2024-11-20 00:31:53
Căn phòng ấm áp hơn hẳn so với mong đợi, nó có vẻ ngột ngạt, làm cô nhớ đến sự ấm áp giữa mùa hè ở điền trang Arlen, cô cẩn thận hỏi, "Chúng ta đang ở Biflten, đúng không?"
Aden nhận ra cô thậm chí không biết bản thân đang ở nơi nào, "Đúng vậy, đây là phòng ngủ của em."
"Nhưng nóng quá."
"Anh biết." Trong một khoảnh khắc, không khí trở nên lạnh, Ilyin chớp mắt ngạc nhiên. Aden vừa làm điều đó sao?
"Anh không chắc chắn ở Đế quốc ấm như nào. Anh xin lỗi."
Lời nói của anh, nghe nhút nhát một cách lạ lùng, cô đoán rằng anh đã làm thay đổi nhiệt độ trong phòng. Vậy, đây là sức mạnh của Công tước, Ilyin cười, nhưng nó nghe giống tiếng ho khan hơn, "Em ổn rồi." Cô hít thở sâu rồi nhắm mắt lại, không còn sợ bóng tối nữa, lầm bầm, "Em tỉnh rồi, phải không?" Cô cần xác nhận nơi này là thực tại hay không, và với một câu đơn giản "đúng vậy", anh đảm bảo, cô cười và thỏa mãn trong khoảnh khắc hiện tại.
"Anh chưa từng rời khỏi Biflten?" Cô tò mò hỏi.
"Ừ."
"Anh từng trải nghiệm mùa hè của Biflten trước đây chưa?"
"Chỗ này không có mùa hè, Ilyin à." Giọng của Aden mềm nhưng lại rõ ràng, anh nắm lấy bàn tay nhỏ của cô.
"Anh không nhìn thấy trong suốt buổi lễ kế vị sao?"
Anh trả lời chậm chạp ở lần này, "Tại sạo, em nhìn thấy gì à?"
"Đúng vậy. Em đã thấy rất nhiều thứ trước khi tỉnh dậy," Ilyin thở ra một hơi ngắn. Cô đã có một ác mộng, nhưng chắc chắn rằng giấc mơ đầu tiên xảy ra ở buổi lễ kế vị, nơi mà cô nhìn thấy dinh thự trong ánh nắng mùa hè sáng láng và một bãi biển kì diệu có bọt biển trắng lấm láp vào bờ. "Em nhìn thấy mùa hè tươi sáng ở Biflten." Cô nhớ lại việc tìm chiếc di dộng không ngừng trong giấc mơ nhưng vẫn ra về tay không. "Em có thể nhìn thấy vách đá từ phía xa. Anh có biết rằng ở đó có một bãi biển của Biflten?"
Cô không chắc có đúng là chỗ đó không, nhưng cô đảm bảo rằng nó ở Biflten và nhớ cảnh tượng rõ ràng, không như những mảnh giấc mơ về Điền trang Arlen nơi khiến cô sợ hãi. Nhưng tất cả chỉ là một giấc mơ, cô nắm lấy tay Aden, vui mừng khi biết rằng đây là thực tại.
"Lần đầu anh nghe về chuyện này," anh trả lời, có vẻ hứng thú với câu chuyện mà cô kể.
"Bãi biển rộng với đường biển dài." Ilyin ước có thể ngắm nhìn cảnh tượng đó lần nữa, cùng Aden, và cũng ước có thể nhìn thấy chiếc di động. "Chúng ta có thể cùng nhau thấy nó vào buổi lễ tiếp theo không?" Aden không trả lời, cô cảm nhận được sự bồn chồn của anh khi anh chạm vào giường, cô giữ im lặng và chỉ nghe thấy tiếng thở đều đặn của anh, thoải mái vào tai cô.
"Em có muốn nhìn thấy mùa hè không?" Aden hỏi sau một lúc, với một giọng nói xa xôi.
Ilyin nhận ra anh có vẻ không thích câu hỏi đó, "Biflten là một nơi rất tốt."
Cô lo lắng liệu nó nghe có vẻ coi thường hay không, nhưng Aden đã cười và thì thầm với Ilyin, "Cha là người khao khát mùa hè. Ông ngưỡng mộ nó." Ilyin nghiêng đầu khi nghe anh nói. "Dù ông ấy rất hài lòng về việc cho mẹ anh thấy ánh sáng của Elo, nhưng nó không phải ánh dương thật." Mắt cô mở lớn khi nghe thấy từ ngữ quen thuộc. "Anh sẽ mang mùa hè trở lại nơi này."
Trái tim Ilyin đập nhanh khi nhận ra những lời đó giống y hệt lời mà cô nghe từ Den trong giấc mơ.
***
Ves đã rất cực nhọc trong những ngày này, cảm giác như đang trượt trên băng mỏng ở dinh thự, "Cô ấy đã khỏe hơn rồi." Ông đã đợi rất lâu để nói lời này, ông nhớ rằng Công tước phu nhân là một người khỏe mạnh, so vớ những vị khách đến từ Đế quốc khi cô vừa đến dinh thự. Nhìn cô nhanh chóng hồi phục khiến ông phần nào được yên tâm.
"Dù vậy, ngài vẫn phải cẩn thận vào buổi đêm, làm ơn." Ves thêm vào, nhận ra Aden sẽ không thèm nghe lời khuyên của ông mà chỉ nghe theo suy nghĩ của bản thân, Công tước ra hiệu cho ông rời đi. "Ngài biết là không thể mà, đúng chứ? Làm ơn để phu nhân nghỉ ngơi." Ves nói to hơn để Công tước phu nhân có thể nghe, nhưng Aden vẫn trơ mặt và ra hiệu ông rời đi ngay, Ves không còn cách nào khác ngoài làm theo.
Aden thở sâu khi Ves rời khỏi phòng, anh biết rằng bác sĩ có thể sẽ nằm trước cửa phòng Ilyin để ngăn anh lẻn vào để thân mật với cô.
Câu hỏi đêm qua của Ilyin rất đặc biệt, "Anh có bí mật gì mà em nên biết không?" Anh không do dự một giây mà nói rằng anh không có bất kì bí mật gì cả, và dù anh đã tò mò cả đêm nhưng Ilyin không chịu nói ra tại sao cô lại hỏi câu hói. Điều này làm phiền anh một chút, nhưng khi anh nhớ đến mùi hương thấm đậm mùa hè đêm qua.
"Thưa ngài, là Idith."
Idith là người bận nhất trong số những người gần đây kể từ khi Aden để anh qua biên giới để tiếp quản dinh thự, trong khi anh ở trong phòng của Ilyin. Idith không nhìn Aden với ánh mắt đầy tuyệt vọng, không như Milo, thế nhưng, Idith trông rất héo mòn, đó là lí do Aden cho phép anh ta đi nghỉ ngơi và giờ anh không chắc tại sao mình lại ở đây nữa.
"Tiến vào."
Nhìn thấy bông tuyết trắng trên áo choàng của anh, hiển nhiên là anh vừa từ ngoài về, "Đám Yesters gửi một sứ giả đến ngài."
***
"Đã đủ nước chưa?" Etra hỏi khi bồn tắm lớn được hầu gái đổ đầy.
Ilyin cười ngượng ngùng rồi gật đầu bởi hầu gái Delrose đứng thành hàng, ôm vật dụng mát xa hoặc kem dưỡng để phục vụ cô. Etra ngăn một cô hầu đang cầm loại kem quen thuộc, bởi nó không đến từ Đế quốc.
"Ngài ấy đã dùng nó có hiệu quả vào đêm qua," hầu gái nói, trông hơi bối rối. Etra sẽ không nghe, bà cho gọi cô để xác nhận với bác sĩ Ves, hướng dẫn cô chỉ sử dụng vật phẩm được chứng nhận là an toàn.
Hai hầu gái khác trong số họ nói chuyện sôi động, "Không phải thế này là quá nóng à?"
"Họ nói Đế quốc dùng nước nóng hơn."
"Ra ngoài." Etra hét rồi đuổi hầu gái ra ngoài.
Ilyin đỏ mặt, cảm thấy xấu hổ cho họ, cô nói nhẹ nhàng, "Ổn mà Etra. Họ có thể ở lại."
Aden nhận ra cô thậm chí không biết bản thân đang ở nơi nào, "Đúng vậy, đây là phòng ngủ của em."
"Nhưng nóng quá."
"Anh biết." Trong một khoảnh khắc, không khí trở nên lạnh, Ilyin chớp mắt ngạc nhiên. Aden vừa làm điều đó sao?
"Anh không chắc chắn ở Đế quốc ấm như nào. Anh xin lỗi."
Lời nói của anh, nghe nhút nhát một cách lạ lùng, cô đoán rằng anh đã làm thay đổi nhiệt độ trong phòng. Vậy, đây là sức mạnh của Công tước, Ilyin cười, nhưng nó nghe giống tiếng ho khan hơn, "Em ổn rồi." Cô hít thở sâu rồi nhắm mắt lại, không còn sợ bóng tối nữa, lầm bầm, "Em tỉnh rồi, phải không?" Cô cần xác nhận nơi này là thực tại hay không, và với một câu đơn giản "đúng vậy", anh đảm bảo, cô cười và thỏa mãn trong khoảnh khắc hiện tại.
"Anh chưa từng rời khỏi Biflten?" Cô tò mò hỏi.
"Ừ."
"Anh từng trải nghiệm mùa hè của Biflten trước đây chưa?"
"Chỗ này không có mùa hè, Ilyin à." Giọng của Aden mềm nhưng lại rõ ràng, anh nắm lấy bàn tay nhỏ của cô.
"Anh không nhìn thấy trong suốt buổi lễ kế vị sao?"
Anh trả lời chậm chạp ở lần này, "Tại sạo, em nhìn thấy gì à?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Đúng vậy. Em đã thấy rất nhiều thứ trước khi tỉnh dậy," Ilyin thở ra một hơi ngắn. Cô đã có một ác mộng, nhưng chắc chắn rằng giấc mơ đầu tiên xảy ra ở buổi lễ kế vị, nơi mà cô nhìn thấy dinh thự trong ánh nắng mùa hè sáng láng và một bãi biển kì diệu có bọt biển trắng lấm láp vào bờ. "Em nhìn thấy mùa hè tươi sáng ở Biflten." Cô nhớ lại việc tìm chiếc di dộng không ngừng trong giấc mơ nhưng vẫn ra về tay không. "Em có thể nhìn thấy vách đá từ phía xa. Anh có biết rằng ở đó có một bãi biển của Biflten?"
Cô không chắc có đúng là chỗ đó không, nhưng cô đảm bảo rằng nó ở Biflten và nhớ cảnh tượng rõ ràng, không như những mảnh giấc mơ về Điền trang Arlen nơi khiến cô sợ hãi. Nhưng tất cả chỉ là một giấc mơ, cô nắm lấy tay Aden, vui mừng khi biết rằng đây là thực tại.
"Lần đầu anh nghe về chuyện này," anh trả lời, có vẻ hứng thú với câu chuyện mà cô kể.
"Bãi biển rộng với đường biển dài." Ilyin ước có thể ngắm nhìn cảnh tượng đó lần nữa, cùng Aden, và cũng ước có thể nhìn thấy chiếc di động. "Chúng ta có thể cùng nhau thấy nó vào buổi lễ tiếp theo không?" Aden không trả lời, cô cảm nhận được sự bồn chồn của anh khi anh chạm vào giường, cô giữ im lặng và chỉ nghe thấy tiếng thở đều đặn của anh, thoải mái vào tai cô.
"Em có muốn nhìn thấy mùa hè không?" Aden hỏi sau một lúc, với một giọng nói xa xôi.
Ilyin nhận ra anh có vẻ không thích câu hỏi đó, "Biflten là một nơi rất tốt."
Cô lo lắng liệu nó nghe có vẻ coi thường hay không, nhưng Aden đã cười và thì thầm với Ilyin, "Cha là người khao khát mùa hè. Ông ngưỡng mộ nó." Ilyin nghiêng đầu khi nghe anh nói. "Dù ông ấy rất hài lòng về việc cho mẹ anh thấy ánh sáng của Elo, nhưng nó không phải ánh dương thật." Mắt cô mở lớn khi nghe thấy từ ngữ quen thuộc. "Anh sẽ mang mùa hè trở lại nơi này."
Trái tim Ilyin đập nhanh khi nhận ra những lời đó giống y hệt lời mà cô nghe từ Den trong giấc mơ.
***
Ves đã rất cực nhọc trong những ngày này, cảm giác như đang trượt trên băng mỏng ở dinh thự, "Cô ấy đã khỏe hơn rồi." Ông đã đợi rất lâu để nói lời này, ông nhớ rằng Công tước phu nhân là một người khỏe mạnh, so vớ những vị khách đến từ Đế quốc khi cô vừa đến dinh thự. Nhìn cô nhanh chóng hồi phục khiến ông phần nào được yên tâm.
"Dù vậy, ngài vẫn phải cẩn thận vào buổi đêm, làm ơn." Ves thêm vào, nhận ra Aden sẽ không thèm nghe lời khuyên của ông mà chỉ nghe theo suy nghĩ của bản thân, Công tước ra hiệu cho ông rời đi. "Ngài biết là không thể mà, đúng chứ? Làm ơn để phu nhân nghỉ ngơi." Ves nói to hơn để Công tước phu nhân có thể nghe, nhưng Aden vẫn trơ mặt và ra hiệu ông rời đi ngay, Ves không còn cách nào khác ngoài làm theo.
Aden thở sâu khi Ves rời khỏi phòng, anh biết rằng bác sĩ có thể sẽ nằm trước cửa phòng Ilyin để ngăn anh lẻn vào để thân mật với cô.
Câu hỏi đêm qua của Ilyin rất đặc biệt, "Anh có bí mật gì mà em nên biết không?" Anh không do dự một giây mà nói rằng anh không có bất kì bí mật gì cả, và dù anh đã tò mò cả đêm nhưng Ilyin không chịu nói ra tại sao cô lại hỏi câu hói. Điều này làm phiền anh một chút, nhưng khi anh nhớ đến mùi hương thấm đậm mùa hè đêm qua.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Thưa ngài, là Idith."
Idith là người bận nhất trong số những người gần đây kể từ khi Aden để anh qua biên giới để tiếp quản dinh thự, trong khi anh ở trong phòng của Ilyin. Idith không nhìn Aden với ánh mắt đầy tuyệt vọng, không như Milo, thế nhưng, Idith trông rất héo mòn, đó là lí do Aden cho phép anh ta đi nghỉ ngơi và giờ anh không chắc tại sao mình lại ở đây nữa.
"Tiến vào."
Nhìn thấy bông tuyết trắng trên áo choàng của anh, hiển nhiên là anh vừa từ ngoài về, "Đám Yesters gửi một sứ giả đến ngài."
***
"Đã đủ nước chưa?" Etra hỏi khi bồn tắm lớn được hầu gái đổ đầy.
Ilyin cười ngượng ngùng rồi gật đầu bởi hầu gái Delrose đứng thành hàng, ôm vật dụng mát xa hoặc kem dưỡng để phục vụ cô. Etra ngăn một cô hầu đang cầm loại kem quen thuộc, bởi nó không đến từ Đế quốc.
"Ngài ấy đã dùng nó có hiệu quả vào đêm qua," hầu gái nói, trông hơi bối rối. Etra sẽ không nghe, bà cho gọi cô để xác nhận với bác sĩ Ves, hướng dẫn cô chỉ sử dụng vật phẩm được chứng nhận là an toàn.
Hai hầu gái khác trong số họ nói chuyện sôi động, "Không phải thế này là quá nóng à?"
"Họ nói Đế quốc dùng nước nóng hơn."
"Ra ngoài." Etra hét rồi đuổi hầu gái ra ngoài.
Ilyin đỏ mặt, cảm thấy xấu hổ cho họ, cô nói nhẹ nhàng, "Ổn mà Etra. Họ có thể ở lại."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro