Sinh Tồn Dưới Tư Cách Vợ Của Công Tước Ác Quỷ
Chương 5
2024-11-20 00:31:53
Nếu Ilyin không thấy trong giấc mơ, có lẽ cô cũng bỏ qua nó. Nhưng Ilyin biết câu trả lời.
"Nếu cô không tin, cô có muốn tự nhìn vào xe đẩy không? Chúng tôi vừa chuẩn bị sẵn sàng."
"Được thôi," cô nói, và lãnh chúa dẫn cô đến nơi xe đẩy được chuẩn bị.
Nó giống hệt cái Ilyin nhìn thấy trong giấc mơ. Điểm khác biệt duy nhất là không phải ở buổi sáng, mà là chiều muộn. Xe đẩy đã được điền vững chắc với những tấm đệm bông. Khi Ilyin nhìn vào tấm đệm, lãnh chúa cười nhe răng, "Nó rất cần thiết khi đi về phía bắc. Không có nhiều đường tốt cho xe đẩy đi qua."
"Tôi biết điều đó." Ilyin nhấn xuống tấm đệm như thể xe đẩy to hơn cô nghĩ và tay cô đi vào khá sâu.
"Mặc dù trời khá lạnh, nó vẫn quá ấm để dịch chuyển đồ tươi. Nếu ông dùng quá nhiều bông và chuyển đến Boro, mọi thứ bên trong sẽ hư hỏng," ông ta giải thích khi cô kéo ra một mảnh bông. "Tôi không biết sao cô lại hứng thú với việc của chúng tôi, nhưng..."
Ilyin ngắt lời ông, "Nếu ông chuẩn bị đến Vùng Mùa Đông, mọi thứ đều hợp lí."
Vùng Mùa Đông là một cái tên khác của Biflten, một nơi mà thời tiết vĩnh viễn trú đông. Nó thích hợp làm một cái tên chính thức hơn là mấy biệt hiệu khác, chẳng hạn 'Vùng bị Chúa bỏ rơi', hoặc 'Vùng đất Quái vật.'
Ilyin lấy ra bức thư cô mang trong người. Một cái được viết bởi chính cô, và cái khác chính là thư tuyển dâu từ Biflten. Ilyin cho lãnh chúa thấy bức thư có con dấu của gia tộc của Biflten. "Nếu tôi muốn trở thành cô dâu của người đàn ông này, thì ông có đổi ý không?" cô nói.
Vào khoảnh khắc ấy, khuôn mặt của lãnh chúa thay đổi thất thường. Bất cứ ai có thể sẽ nghĩ rằng ông ta chuẩn bị cười phá lên, nhưng Ilyin biết đó không phải. Như một quý tộc, cô đã thấy vô số hầu gái thay đổi thất thường thái độ của họ, hầu hết các hầu gái mới, khi họ nhận ra vị trí của Ilyin trong dinh thự là gì và họ bắt đầu dùng ánh mắt nhìn xuống đối với cô. Những lãnh chúa trái ngược lại và Ilyin nói lần nữa, "Biflten không hợp tác kinh doanh với nhiều nơi. Đó là nơi mọi người đều miễn cưỡng để tương tác." Cô đưa ra bức thư cô viết cho lãnh chúa thay vì bức thư mang con dấu gia tộc Biflten. "Tôi không nghĩ không thể nói rằng người vận chuyển lương thực cho Biflten, vào thời điểm như vậy, lại không liên hệ với họ." Thậm chí trong mùa hè, Biflten cũng biết đến với thời tiết khắc nghiệt ở đó, Ilyin chắc chắn rằng vị lãnh chúa này chính là người mà cô đang tìm kiếm. "Ông ít nhất là kết thân hoặc có lẽ là vị trí trung thành của Biflten. Sau đó, ông có trách nhiệm vận chuyển lá thư của tôi."
"Rồi thế nào?" Vị lãnh chúa hỏi, không phủ nhận những gì cô nói.
"Như mọi khi, nếu không ai sẵn sàng kết hôn vào thời điểm này, tôi sẽ có tư cách trở thành Phu nhân Biflten ngay lập tức, không có sự cạnh tranh nào." Ilyin nói nhẹ nhàng. "Sau cùng thì tôi sẽ thành Phu nhân của gia tộc Biflen hoặc sống như một vị khách." Cô nhẹ nghiêng đầu. "Vẫn còn chưa đủ lí do để vận chuyển lá thư của tôi sao?"
"Như cô mong muốn." Vị lãnh chúa cuối cùng cúi đầu xuống. "Chúng tôi sẽ chuyển nó cho họ sớm nhất có thể."
"Ông có thể kiểm tra lá thư nếu cần thiết." cô bổ sung. Nó không giống như là mình gửi một lá thư tình ấm áp không cho phép ai nhìn.
Lãnh chúa lắc đầu. "Không, nhưng..." lãnh chúa tạm dừng, tò mò, "Cô biết được bằng cách nào?" Ý ông là mối quan hệ giữa Biflten với ông ta. Thế nhưng, Ilyin ngụ ý gián tiếp rằng cô sẽ không trả lời.
"Tôi muốn nghe Công tước nói gì." Thậm chí nếu cô nói cho ông ta về giấc mơ tiên đoán, không đời nào ông sẽ tin.
***
Nó chính xác khoảng một tuần kể từ lúc lá thư mang con dấu của gia tộc Biflten gửi đến. Nó mất khoảng ba ngày từ thủ đô đến lãnh địa Boro. Ilyin tự hỏi làm thế nào mà nó chỉ mất một tuần để đến Biflten nơi mà cư trú ở phía bắc xa xôi.
'Chúng tôi sẽ gửi một chiếc xe ngựa đứng đó ngay trước dinh thự Arlen. Cô có thể lên xe ngựa bất cứ khi nào cô muốn.' Nội dung của bức thư rất lịch sự, nhưng họ cũng khá là thờ ơ. Nó nghe như họ đang nói rằng, 'Đến nếu cô muốn. Chúng tôi không háo hức chờ đợi đâu.' Ilyin tự hỏi kiệu cô có nghĩ quá lên không.
Nhìn lên lá thứ được viết gọn gàng, cô trông ra ngoài cửa sổ và qua hàng rào của dinh thự cô nhìn thấy một chiếc xe ngựa lạ đỗ lại, những lại không có con dấu để xác định nó đến từ gia đình quý tộc nào. Sau đó, cô chú ý tới kị sĩ mang dấu ấn của gia tộc Biflten. Nếu đó chính xác, thì không phải sợ việc hiểu lầm và chẳng có nguyên do gì để bỏ lỡ thời gian nữa, bởi những gì cô chờ đợi đã đến. Ilyin đứng dậy khỏi chỗ ngồi.
"Nếu cô không tin, cô có muốn tự nhìn vào xe đẩy không? Chúng tôi vừa chuẩn bị sẵn sàng."
"Được thôi," cô nói, và lãnh chúa dẫn cô đến nơi xe đẩy được chuẩn bị.
Nó giống hệt cái Ilyin nhìn thấy trong giấc mơ. Điểm khác biệt duy nhất là không phải ở buổi sáng, mà là chiều muộn. Xe đẩy đã được điền vững chắc với những tấm đệm bông. Khi Ilyin nhìn vào tấm đệm, lãnh chúa cười nhe răng, "Nó rất cần thiết khi đi về phía bắc. Không có nhiều đường tốt cho xe đẩy đi qua."
"Tôi biết điều đó." Ilyin nhấn xuống tấm đệm như thể xe đẩy to hơn cô nghĩ và tay cô đi vào khá sâu.
"Mặc dù trời khá lạnh, nó vẫn quá ấm để dịch chuyển đồ tươi. Nếu ông dùng quá nhiều bông và chuyển đến Boro, mọi thứ bên trong sẽ hư hỏng," ông ta giải thích khi cô kéo ra một mảnh bông. "Tôi không biết sao cô lại hứng thú với việc của chúng tôi, nhưng..."
Ilyin ngắt lời ông, "Nếu ông chuẩn bị đến Vùng Mùa Đông, mọi thứ đều hợp lí."
Vùng Mùa Đông là một cái tên khác của Biflten, một nơi mà thời tiết vĩnh viễn trú đông. Nó thích hợp làm một cái tên chính thức hơn là mấy biệt hiệu khác, chẳng hạn 'Vùng bị Chúa bỏ rơi', hoặc 'Vùng đất Quái vật.'
Ilyin lấy ra bức thư cô mang trong người. Một cái được viết bởi chính cô, và cái khác chính là thư tuyển dâu từ Biflten. Ilyin cho lãnh chúa thấy bức thư có con dấu của gia tộc của Biflten. "Nếu tôi muốn trở thành cô dâu của người đàn ông này, thì ông có đổi ý không?" cô nói.
Vào khoảnh khắc ấy, khuôn mặt của lãnh chúa thay đổi thất thường. Bất cứ ai có thể sẽ nghĩ rằng ông ta chuẩn bị cười phá lên, nhưng Ilyin biết đó không phải. Như một quý tộc, cô đã thấy vô số hầu gái thay đổi thất thường thái độ của họ, hầu hết các hầu gái mới, khi họ nhận ra vị trí của Ilyin trong dinh thự là gì và họ bắt đầu dùng ánh mắt nhìn xuống đối với cô. Những lãnh chúa trái ngược lại và Ilyin nói lần nữa, "Biflten không hợp tác kinh doanh với nhiều nơi. Đó là nơi mọi người đều miễn cưỡng để tương tác." Cô đưa ra bức thư cô viết cho lãnh chúa thay vì bức thư mang con dấu gia tộc Biflten. "Tôi không nghĩ không thể nói rằng người vận chuyển lương thực cho Biflten, vào thời điểm như vậy, lại không liên hệ với họ." Thậm chí trong mùa hè, Biflten cũng biết đến với thời tiết khắc nghiệt ở đó, Ilyin chắc chắn rằng vị lãnh chúa này chính là người mà cô đang tìm kiếm. "Ông ít nhất là kết thân hoặc có lẽ là vị trí trung thành của Biflten. Sau đó, ông có trách nhiệm vận chuyển lá thư của tôi."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Rồi thế nào?" Vị lãnh chúa hỏi, không phủ nhận những gì cô nói.
"Như mọi khi, nếu không ai sẵn sàng kết hôn vào thời điểm này, tôi sẽ có tư cách trở thành Phu nhân Biflten ngay lập tức, không có sự cạnh tranh nào." Ilyin nói nhẹ nhàng. "Sau cùng thì tôi sẽ thành Phu nhân của gia tộc Biflen hoặc sống như một vị khách." Cô nhẹ nghiêng đầu. "Vẫn còn chưa đủ lí do để vận chuyển lá thư của tôi sao?"
"Như cô mong muốn." Vị lãnh chúa cuối cùng cúi đầu xuống. "Chúng tôi sẽ chuyển nó cho họ sớm nhất có thể."
"Ông có thể kiểm tra lá thư nếu cần thiết." cô bổ sung. Nó không giống như là mình gửi một lá thư tình ấm áp không cho phép ai nhìn.
Lãnh chúa lắc đầu. "Không, nhưng..." lãnh chúa tạm dừng, tò mò, "Cô biết được bằng cách nào?" Ý ông là mối quan hệ giữa Biflten với ông ta. Thế nhưng, Ilyin ngụ ý gián tiếp rằng cô sẽ không trả lời.
"Tôi muốn nghe Công tước nói gì." Thậm chí nếu cô nói cho ông ta về giấc mơ tiên đoán, không đời nào ông sẽ tin.
***
Nó chính xác khoảng một tuần kể từ lúc lá thư mang con dấu của gia tộc Biflten gửi đến. Nó mất khoảng ba ngày từ thủ đô đến lãnh địa Boro. Ilyin tự hỏi làm thế nào mà nó chỉ mất một tuần để đến Biflten nơi mà cư trú ở phía bắc xa xôi.
'Chúng tôi sẽ gửi một chiếc xe ngựa đứng đó ngay trước dinh thự Arlen. Cô có thể lên xe ngựa bất cứ khi nào cô muốn.' Nội dung của bức thư rất lịch sự, nhưng họ cũng khá là thờ ơ. Nó nghe như họ đang nói rằng, 'Đến nếu cô muốn. Chúng tôi không háo hức chờ đợi đâu.' Ilyin tự hỏi kiệu cô có nghĩ quá lên không.
Nhìn lên lá thứ được viết gọn gàng, cô trông ra ngoài cửa sổ và qua hàng rào của dinh thự cô nhìn thấy một chiếc xe ngựa lạ đỗ lại, những lại không có con dấu để xác định nó đến từ gia đình quý tộc nào. Sau đó, cô chú ý tới kị sĩ mang dấu ấn của gia tộc Biflten. Nếu đó chính xác, thì không phải sợ việc hiểu lầm và chẳng có nguyên do gì để bỏ lỡ thời gian nữa, bởi những gì cô chờ đợi đã đến. Ilyin đứng dậy khỏi chỗ ngồi.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro