Sinh Tồn Dưới Tư Cách Vợ Của Công Tước Ác Quỷ
Chương 8
2024-11-20 00:31:53
Ilyin chạy lại, tấm vải xanh rơi xuống đất. Đó là cái gì? Cô sợ hãi chấn động. Ra ngoài khóe mắt của cô, thoáng thấy một trang phục màu đen, trang trí với tua đỏ. Giọng trầm và rõ như quái thú, và cô thấy anh ta không đeo đồ bảo hộ trên khuôn mặt. Anh ta có một mắt xanh lam thờ ơ và chiếc cằm nhọn. Ánh mắt họ chạm nhau trong một khoảnh khắc, Ilyin bị rùng mình nhưng nhanh chóng bình tĩnh lại. Cô không thể không nghĩ đến Aden de Biflten nhưng nhanh chóng nhận ra rằng người đàn ông trước mắt không phải anh ấy. Anh ta vẫn đứng và mái tóc đen tuyền của anh ấy tung bay trong cơn bão tuyết.
"Một phụ nữ?"
Người đàn ông nhìn vào cỗ xe khi con quái vật đang đuổi theo Ilyin, phục kích cô từ phía sau. Cô cảm nhận được hơi nóng của con quái vật đang ở ngay cổ và mùi của nó thật kinh tởm. Người đàn ông tung kiếm lên, cô nhắm mắt lại trong nỗi kinh hoàng khi cô đứng yên giữa cả hai. Cô không còn cách nào khác ngoài việc nghĩ rằng nó đã kết thúc. Sau đó, cô nghe thấy bên cạnh có âm thanh vang lên, người đàn ông túm lấy cô khỏi con quái vật. Anh ta di chuyển như thể cô là một chướng ngại cần dọn sạch, bàn tay to rộng của anh phủ lên mặt cô, nhưng nó đủ ấm để cô mở mắt; cô nhìn thấy con quái vật ngã xuống nền tuyết, chết.
Người đàn ông nhìn xuống khi anh ta cắm kiếm xuống đất, sau đó nhíu mắt lại và hướng về phía Ilyin. Cô cảm nhận được gió lạnh chống vào má mình, điều này khiến cô rùng mình.
"Nếu không muốn bị đóng băng, giữ lấy cái này," người đàn ông nói khi anh treo tấm vải xanh lên đầu cô với bàn tay đeo găng, cô cảm nhận được ấm áp quay trở lại với mình khi thế giới cô nhuộm màu xanh lần nữa, biết ơn vì anh ta đã nhặt nó cho cô.
"Điện hạ!"
Ilyin biết chỉ một người ở đây được gọi như vậy, cô nhắm mắt lại với mong đợi được gặp Công tước Biflten. Người đàn ông đứng cạnh cô đã biến mất trong một khoảnh khắc. Cơn gió lạnh vẫn tru tréo khi cuộc chiến đấu đi tới hồi kết, một vị kị sĩ nhìn thấy Ilyin bỏ trốn khỏi xe ngựa đã hộ tống cô vào lâu đài. Cô bao phủ một cái chăn nhưng cô đóng băng dưới lớp chăn ấy, chỉ có tấm vải xanh cho cô hơi ấm.
Mình còn chưa cảm ơn anh ta. Cô chỉ nhớ đôi mắt xanh pha lê của anh; người đàn ông đã hoàn toàn biến mất.
***
Trong lúc các kị sĩ dọn dẹp chuyên tâm, họ ít chú ý đến Ilyin. Họ chỉ đưa cô trở lại cỗ xe.
"Hãy chờ ở đây thưa cô."
Họ có vẻ biết cô là ai, nhưng cô đã bị để một mình trong một lúc lâu, những cô nghĩ nó tốt hơn hẳn việc gặp mặt một cách thù địch.
"Hoan nghênh!" một người đàn ông mặc trang phục lạ thường nói. Một ông lão phủ trên mình một tấm vải rộng với trang phục bình dị bên trong và Ilyin chú ý rằng nó khác với tấm vải xanh của mình.
"Sao ngươi dám để tiểu thư đứng đây như vậy!" Ông ta quát vào mặt hầu gái, tua rua màu xanh trên áo ông lắc lư theo giọng của ông.
"Xin hãy đi lối này." Cô hầu gái với phụ kiện màu đỏ trên mái tóc đen nói chuyện nhẹ nhàng và dẫn Ilyin đi.
Ông lão kia đi theo sau Ilyin vào phòng và cúi thấp đầu, "Tiểu thư sẽ nghỉ ngơi ở đây trong một tuần."
"Chuyện gì sẽ xảy ra sau đó?" cô hỏi.
"Tiểu thư chưa được giải thích về chuyện gì đúng không?"
Vị kị sĩ đã không đề cập điều gì với cô, sau đó cô bị phục kích bởi đám quái vật khi đang đường đến và cũng không ai khác nói cho cô điều gì nữa. "Tôi chưa nghe nói gì cả." cô trả lời. Người đàn ông lầm bầm gì đó và lắc đầu. Cô nghe thấy ông ta đang thầm thì chửi rủa ai đó tên Delroses. Đó là ai? Cô tự hỏi.
"Tôi xin lỗi vì không giới thiệu bản thân sớm hơn. Tôi là Lidan từ Blue North." Ông ta nói giọng thân thiện.
"Blue North?" Thậm chí khi Ilyin không thể dùng kiếm, cô có thể phân biệt người nào được đào tạo hay không. Lidan không có cơ bắp và ông ta cũng không mang kiếm.
"Tôi nghe rằng tiểu thư đã gặp chuyện không may bên ngoài lâu đài. Tôi sẽ sẽ sắp xếp người mình giải thích cho tiểu thư mọi thứ về Biflten." Lidan, mặc dù có vẻ thân thiện, những rất thận trọng trong lời nói, tiết lộ rất ít cho cô.
"Một phụ nữ?"
Người đàn ông nhìn vào cỗ xe khi con quái vật đang đuổi theo Ilyin, phục kích cô từ phía sau. Cô cảm nhận được hơi nóng của con quái vật đang ở ngay cổ và mùi của nó thật kinh tởm. Người đàn ông tung kiếm lên, cô nhắm mắt lại trong nỗi kinh hoàng khi cô đứng yên giữa cả hai. Cô không còn cách nào khác ngoài việc nghĩ rằng nó đã kết thúc. Sau đó, cô nghe thấy bên cạnh có âm thanh vang lên, người đàn ông túm lấy cô khỏi con quái vật. Anh ta di chuyển như thể cô là một chướng ngại cần dọn sạch, bàn tay to rộng của anh phủ lên mặt cô, nhưng nó đủ ấm để cô mở mắt; cô nhìn thấy con quái vật ngã xuống nền tuyết, chết.
Người đàn ông nhìn xuống khi anh ta cắm kiếm xuống đất, sau đó nhíu mắt lại và hướng về phía Ilyin. Cô cảm nhận được gió lạnh chống vào má mình, điều này khiến cô rùng mình.
"Nếu không muốn bị đóng băng, giữ lấy cái này," người đàn ông nói khi anh treo tấm vải xanh lên đầu cô với bàn tay đeo găng, cô cảm nhận được ấm áp quay trở lại với mình khi thế giới cô nhuộm màu xanh lần nữa, biết ơn vì anh ta đã nhặt nó cho cô.
"Điện hạ!"
Ilyin biết chỉ một người ở đây được gọi như vậy, cô nhắm mắt lại với mong đợi được gặp Công tước Biflten. Người đàn ông đứng cạnh cô đã biến mất trong một khoảnh khắc. Cơn gió lạnh vẫn tru tréo khi cuộc chiến đấu đi tới hồi kết, một vị kị sĩ nhìn thấy Ilyin bỏ trốn khỏi xe ngựa đã hộ tống cô vào lâu đài. Cô bao phủ một cái chăn nhưng cô đóng băng dưới lớp chăn ấy, chỉ có tấm vải xanh cho cô hơi ấm.
Mình còn chưa cảm ơn anh ta. Cô chỉ nhớ đôi mắt xanh pha lê của anh; người đàn ông đã hoàn toàn biến mất.
***
Trong lúc các kị sĩ dọn dẹp chuyên tâm, họ ít chú ý đến Ilyin. Họ chỉ đưa cô trở lại cỗ xe.
"Hãy chờ ở đây thưa cô."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Họ có vẻ biết cô là ai, nhưng cô đã bị để một mình trong một lúc lâu, những cô nghĩ nó tốt hơn hẳn việc gặp mặt một cách thù địch.
"Hoan nghênh!" một người đàn ông mặc trang phục lạ thường nói. Một ông lão phủ trên mình một tấm vải rộng với trang phục bình dị bên trong và Ilyin chú ý rằng nó khác với tấm vải xanh của mình.
"Sao ngươi dám để tiểu thư đứng đây như vậy!" Ông ta quát vào mặt hầu gái, tua rua màu xanh trên áo ông lắc lư theo giọng của ông.
"Xin hãy đi lối này." Cô hầu gái với phụ kiện màu đỏ trên mái tóc đen nói chuyện nhẹ nhàng và dẫn Ilyin đi.
Ông lão kia đi theo sau Ilyin vào phòng và cúi thấp đầu, "Tiểu thư sẽ nghỉ ngơi ở đây trong một tuần."
"Chuyện gì sẽ xảy ra sau đó?" cô hỏi.
"Tiểu thư chưa được giải thích về chuyện gì đúng không?"
Vị kị sĩ đã không đề cập điều gì với cô, sau đó cô bị phục kích bởi đám quái vật khi đang đường đến và cũng không ai khác nói cho cô điều gì nữa. "Tôi chưa nghe nói gì cả." cô trả lời. Người đàn ông lầm bầm gì đó và lắc đầu. Cô nghe thấy ông ta đang thầm thì chửi rủa ai đó tên Delroses. Đó là ai? Cô tự hỏi.
"Tôi xin lỗi vì không giới thiệu bản thân sớm hơn. Tôi là Lidan từ Blue North." Ông ta nói giọng thân thiện.
"Blue North?" Thậm chí khi Ilyin không thể dùng kiếm, cô có thể phân biệt người nào được đào tạo hay không. Lidan không có cơ bắp và ông ta cũng không mang kiếm.
"Tôi nghe rằng tiểu thư đã gặp chuyện không may bên ngoài lâu đài. Tôi sẽ sẽ sắp xếp người mình giải thích cho tiểu thư mọi thứ về Biflten." Lidan, mặc dù có vẻ thân thiện, những rất thận trọng trong lời nói, tiết lộ rất ít cho cô.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro