Sinh Tồn Trong Phó Bản Ma Quái

Chương 26

2024-11-16 00:34:44

Không bao lâu trong bóng đêm kinh hoàng đen tối, vang lên tiếng kêu thảm thiết sợ hãi của Triệu Phù Quân, nhưng chỉ trong nháy mắt, cổ họng của cậu ta tựa như bị kẹt lại, không còn phát ra bất kỳ âm thanh nào nữa.

Lam Lam cắn răng, một mực trừng mắt nhìn về phía cửa sổ, những vết máu quanh quẩn trên tường cũng dần dần khô cạn.

Rất tốt, áp lực của cái chết cuối cùng đã đến với những người ở đằng kia.

Chưa đợi Lam Lam cứng ngắc buông lỏng lòng bàn tay đã bị cô cào đến rách da rách thịt ra, lại có một chuyện không ngờ xảy ra, Đào Tuyết lúc trước đi ra ngoài phòng bên trái đột nhiên lại trở về bên ngoài cửa sổ của phòng các cô.

----------------------

Sáng sớm hôm sau, Khương Ly lười biếng đẩy chăn ra.

Đêm qua cô ngủ rất ngon, ngoại trừ một số bộ phận trên cơ thể tản ra cảm giác khó chịu mơ hồ, thật sự là thần thanh khí sảng, thoải mái duỗi thắt lưng ngồi dậy xoa xoa đôi mắt nhem nhuốc.

Khương Ly còn cảm thấy có chút không thể tin được.

Chính mình thế mà tự tin đi vào giấc ngủ hơn so với tên Chu Phù Sinh trong trò chơi khủng bố như vậy, cùng với không biết có phải ảo giác hay không.

Cô luôn cảm thấy quanh người đều giống như bị liếm qua một lần, mí mắt, gương mặt, bờ má, cánh môi, cổ... thậm chí ngay cả bộ ngực của cô cũng không ngoại lệ.

"Em rốt cuộc cũng tỉnh rồi."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Giọng nói lạnh lùng của Lam Lam từ một góc bên cạnh truyền đến.

Khương Ly quay đầu nhìn lại, vừa nhìn đã bị dọa sợ đến mức nhảy dựng lên.

Ngày hôm qua cô ấy còn là một nữ cường nhân có dung mạo tinh xảo kiều diễm, lúc này lại ngồi ở một bên góc tường tiều tụy giống như là bị đá đến Siberia để làm những công việc khổ sai cực nhọc hơn mười năm, hai mắt như bị vẽ một vòng tròn gấu trúc, mái tóc dài lượn sóng bị rối tung tán loạn, vẻ mặt sống không còn luyến tiếc.

"Phải không? Có chuyện gì xảy ra với chị vậy? Bị mất ngủ nên không ngủ được sao?"

Ánh mắt của Lam Lam quái dị nhìn Khương Ly đang trong trạng thái cực tốt, có ngàn lời vạn ngữ vội vàng muốn nói, đến miệng đều biến thành sự bình tĩnh sau khi trải qua đại nạn không chết: "Đêm qua chị đá... Đẩy em vài lần, nhưng em cũng chưa tỉnh, chị còn tưởng rằng em..."

Chỉ có tối hôm qua tiếng động có bao nhiêu là điên cuồng kinh trời động đất, Khương Ly vẫn nằm sững sờ ở trên giường không có nửa điểm dấu hiệu tỉnh lại, cô còn tưởng rằng bia đỡ đạn này còn thảm đến mức lặng lẽ đi nhận cơm hộp ở trong chăn.

Khương Ly kinh ngạc nhìn tư thế quái dị nằm trên mặt đất của Bùi Duyệt và Lý Ích.

Theo lời miêu tả của Lam Lam, bào đêm hôm qua hai người bọn họ bởi vì sự xuất hiện Đào Tuyết mà không ngừng chịu nỗi sợ hãi và kinh hách, hết lần này đến lần khác lại không chống lại được sự chịu đựng cực hạn của con người mà ngất đi tỉnh lại lại ngất đi, lần cuối cùng nhìn cái đầu quái dị thò vào bên trong giống như tử thần của Đào Tuyết ở bên ngoài cửa sổ, hai người ngất đi đến bây giờ vẫn chưa thể tỉnh lại.

Bia đỡ đạn hoàn toàn không biết gì cả Khương Ly: ......

Lòng tốt, thật đáng thương, cũng quá đáng sợ!

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Sinh Tồn Trong Phó Bản Ma Quái

Số ký tự: 0