Sinh Tồn Trong Thế Giới Nguy Hiểm
Nghi Phạm Bắt C...
Nhất Nhân Nguyên Lương
2024-08-20 05:10:08
Tần Kha đến lúc này mới cười thật sự, ông ta đã sợ rồi, cô đã nắm được điểm yếu của ông ta rồi, cô lấy điện thoại di động ra, mở tệp ảnh. “Trịnh Hồng ông nhìn xem, đây là con gái ông đúng không?”
Bức ảnh kia là ảnh tự chụp, khung cảnh là cổng trường đại học nghệ thuật Nam Thành, cô gái trong bức ảnh mặc váy dây đeo hoa nhỏ màu trắng, nụ cười rạng rỡ, nhìn cả bức ảnh rất có thẩm mỹ.
Bức ảnh này do cô tải xuống từ trên mạng, tuy rằng chính bức ảnh đã rất đẹp đẽ, nhưng phía dưới đều là câu bình luận rất ác độc.
【 Đây là hoa khôi của khoa sao? Con lợn lái bên hàng xóm nhà tôi còn đẹp hơn.. 】
【Yêu cầu của lầu trên cũng cao quá, tuy rằng hơi SAO(*) chút, nhưng nhìn cũng tạm được, tôi đã thử một ngày, nước nhiều, thích ở trên, cô ta nói như vậy thoải mái nhất.】
(Viết trại của từ “tao” nghĩa là dâm đãng, nếu viết thẳng ra từ này sẽ không thể hiển thị nên dân mạng viết trại đi.)
【Đây không phải bạn gái cũ của ai kia sao? Sao lại đã bán rồi? 】
【Chết cười, đây là tiểu tam, Hồ Tâm Nhi và Chu công tử là thanh mai trúc mã từ nhỏ, con bé này không biết xấu hổ, khi vào năm nhất đã dụ dỗ người ta, là một con nhỏ ti.tiện.】
【Không đúng, dâng đến tận miệng rồi thì ai từ chối được, cô ấy đẹp như vậy nếu là dụ dỗ tôi, tôi cũng đồng ý, chẳng trách Chu Minh không qua được ải】
【 Thích thì tìm đi, ba trăm một lần.】
【Thật hay đùa đấy?】
【Người anh em lầu trên, cho tôi phương thức liên lạc nhé.】
…
Những bình luận như vậy có rất nhiều, thời gian đa số vào ngày 11 tháng 10 năm 2019, sau đấy rất ít bình luận có liên quan đến cô ta.
Căn cứ nội dung những bình luận này, Tần Kha biết được thông tin
Trịnh Tâm nhập học khoa vũ đạo trường đại học nghệ thuật Nam Thành tháng 9 năm 2018. Nghỉ học vào tháng 12 năm 2019. Trịnh Tâm sau khi nhập học thì quen với Chu Minh, bị nghi ngờ là chen chân vào tình cảm giữa Hồ Tâm Nhi và Chu Minh.
Trịnh Tâm vay nợ lãi, không trả đúng hạn. Bọn đòi nợ up ảnh khỏa thân của cô ta up lên mạng của trường học.
Hồ Tâm Nhi rất xinh đẹp, nhà có tiền, danh tiếng trong trường rất cao. Rất nhiều người cổ vũ cô ta chèn ép Trịnh Tâm.
Nhà Hồ Tâm Nhi rất giàu, mở nhiều quán bar, thường xuyên mời các bạn học đến tụ tập, mà nhà Chu Minh làm về bất động sản, người lớn hai nhà là bạn làm ăn, hai người này là phú nhị đại nổi tiếng trong trường.
Sau khi Trịnh Tâm nghỉ học, Hồ Tâm Nhi và Chu Minh đã ở bên nhau, sau một năm vào tháng một thì chính thức tham gia vào Showbiz, không đến thời gian hai năm thì đã có danh tiếng và có lượng fan nhất định trong giới showbiz.
Trịnh Hồng: “Tại sao cô lại có tấm ảnh này?”
Do tải xuống từ trên mạng, Tần Kha đương nhiên không nói thật với Trịnh Hồng, cô muốn làm cho ông ta sợ hãi.
Tần Kha: “Cho dù ông theo dõi tôi, thì cũng đến lúc phải về nhà chứ.”
Trịnh Hồng trừng mắt: “Cô theo dõi tôi về nhà!”
Tần Kha gật đầu: “Đúng, cho nên tôi không những có ảnh, mà tôi còn có rất nhiều thứ, tôi biết con gái ông ở chỗ nào, biết tên gọi là gì, biết tên ông là gì, tôi còn tìm được chìa khóa trên người ông, buổi tối tôi có thể trực tiếp đến nhà ông rồi.”
“Sau đó...”
Tần Kha không nói, chỉ nghịch chùm chìa khóa trên tay.
“Không, không! Tôi van cô, đừng như vậy, nó không chịu nổi đả kích đâu, cô sẽ hại chết con bé mất!” Trịnh Hồng khẩn cầu: “Tâm Nhi rất đáng thương, tất cả mọi việc đều do tôi sai, có tức giận thì gì thì chút giận với tôi đây, nó vô tội.”
Tần Kha: “Ông muốn giết tôi, còn muốn tôi buông tha cho con gái ông, ông yêu cầu cũng cao quá.”
Trịnh Hồng: “Nhưng hiện giờ cô không sao rồi mà.”
Tần Kha: “Cho nên phải làm sao đây?”
Trịnh Hồng ngẩn người.
“Tôi không chết không phải do ông buông tha cho tôi mà là do tôi tránh thoát được, cho nên tôi cũng muốn xem xem con gái ông có trốn được không nhỉ?”
Tần Kha cầm con dao gọt hoa quả mà vừa nãy Trinh Hồng cầm để đâm cô: “Tôi sẽ dùng con dao này.”
“Tôi thì cho rằng cô ta không trốn thoát được, còn ông cảm thấy thế nào?”
Nói xong Tần Kha lần nữa dùng khăn lau nhét vào miệng ông ta, quay đầu đi ra ngoài 3, 2…
1.
Trịnh Hồng bị trói giống như con thú bị mắc bẫy mặt đỏ bừng, dùng hết sức lực gạt miếng giẻ trong miệng ra.
Trịnh Hồng: “Đừng!”
Tần Kha quay người lại: “Hình như ông có gì cần nói với tôi.”
Trịnh Hồng: “Đừng đi tìm con gái tôi, đừng làm hại nó, tôi hợp tác với cô, tôi sẽ nói với cô những người đó là ai.”
Tần Kha: “Được.”
Tần Kha sảng khoái nhận lời, ngược lại làm cho Trịnh Hồng có hơi do dự, có phải cô lừa ông ta không, sau khi biết những thông tin đó, liệu có đi báo thù con gái ông ta không?
Trịnh Hồng: “Có phải cô đang lừa tôi không?”
Nghe ông ta nói thế, Tần Kha lại lần nữa nhặt miếng giẻ lau từ dưới sàn nhà lên: “Tôi đã nói rồi, bây giờ ông không có tư cách bàn điều kiện với tôi.”
Trịnh Hồng: “Được, tôi nói với cô, nhưng cô đừng đi hại con gái tôi, tôi chân thành van xin cô!”
Tần Kha: “Chỉ cần ông nói sự thật, thì con gái ông không có vấn đề gì, nhưng nếu ông lừa tôi một câu thôi, tôi không dám đảm bảo con gái ông sẽ có kết thúc tốt đẹp đâu.”
Trịnh Hồng: “Được được được, tôi biết rồi.”
Tần Kha: “Người giết chết Liêu Nguyên Thậm là ai? Bây giờ ở đâu? Tại sao lại giết anh ta?”
Trịnh Hồng: “Người giết anh ta là Linh Cao.”
Tần Kha cau mày: “Người này là ai? Có ảnh của anh ta không?”
Trịnh Hồng: “Anh ta là một tên lưu manh, cũng nợ ông chủ Vương món tiền lớn, giúp ông ta giết người để trả nợ, không có ảnh, sao tôi có thể có ảnh của anh ta.”
Tần Kha: “Ông chủ Vương?”
Trịnh Hồng : “Đúng vậy, ông Chủ Vương là ông chủ của Quán KTV Tinh Đồ, thế lực rất lớn, bên cạnh ông ta có rất nhiều vệ sĩ.”
Tần Kha: “Tại sao lại phải giết Liêu Nguyên Thậm?”
Trịnh Hồng: “Bởi vì Liêu Nguyên Thậm bị cô nhìn thấy, ong chủ Vương cho rằng nhất định cô sẽ báo cảnh sát, cho nên để an toàn nhất, là giết luôn cả anh ta.”
Tần Kha: “Vị ông chủ Vương này giết người mà giống như giết lợn, vậy tại sao ông ta lại cần giết Hồ Tâm Nhi và Chu Minh? Ông đóng vai trò gì ở đây, bắt cóc bọn họ là ông, tại sao?”
Trịnh Hồng trầm mặc.
Tần Kha: “Nói.”
Căn nhà đã lâu không có người ở, xung quanh bao phủ mùi ẩm mốc.
Trịnh Hồng nhìn bóng của giọt nắng chiếu qua lỗ hổng chiếu vào, bên trên đó rất nhiều bụi bặm. Ông ta nghĩ đến những việc trước đây.
Vợ của Trịnh Hồng mất khi con gái ông ta vừa vào học năm nhất cấp hai, Ông ta rất yêu vợ của mình, trong thời đại ấy, cuộc hôn nhân của ông ta và vợ là tự do yêu đương hiếm có.
Vợ ông ta rất đẹp, nhưng khi sinh con thì bị khó sinh, từ đó để lại di chứng về sau, thân thể rất yếu. Tâm Nhi giống như vợ ông ta, lúc nhỏ cơ thể cũng không tốt, đến sau này lớn rồi mới dần dần tốt lên.
Lúc ấy ngày tháng trôi qua thật sự rất hạnh phúc, tuy rất nghèo, một nhà chen chúc trong căn phòng trọ hai mươi mét vuông, mùa hè vừa bí vừa nóng, khi ăn cơm chỉ có thể dựng chiếc bàn nhỏ cạnh vỉa hè để ăn, nhưng họ rất vui vẻ.
Tâm nhi rất đáng yêu rất xinh đẹp, cực kỳ hiểu chuyện, từ tiểu học cô ta luôn là đứa bé xinh đẹp lại có thành tích tốt.
Đến khi vào năm nhất của cấp hai, mẹ Tâm nhi qua đời, đối với Tâm nhi ảnh hưởng rất lớn, nhưng cho dù cô rất đau buồn nhưng cô ta vẫn an ủi động viên người làm bố là ông ta, kể từ lúc đó, Trịnh Hồng đã hạ quyết tâm, nhất định phải bảo vệ tốt Tâm nhi, nhất định để con gái trải qua cuộc sống tốt đẹp.
Cho nên ông ta nỗ lực học kỹ thuật, thay đổi công việc, công việc mới nhiều tiền hơn so với công việc cũ, nhưng cũng bận hơn công việc cũ rất nhiều, cho nên không quan tâm được cuộc sống của Tâm nhi được nhiều, nhưng lúc ấy Tâm nhi cũng đã lớn rồi.
Con bé thi đỗ Đại học nghệ thuật Nam Thành, Tâm nhi rất có năng khiếu vũ đạo, cô ta nói mơ ước của cô sau này trở thành diễn viên múa, lúc ấy ông ta rất vui mừng, đã mở tiệc mời đồng nghiệp và bạn thân đến chúc mừng.
Nếu ông ta biết lúc ấy Tâm nhi sẽ gặp được cái thằng cặn bã kia, ông ta chết cũng không đồng ý cho Tâm nhi đi học trường đó.
Tâm nhi rất hoạt bát, vui vẻ, thích kết giao bạn bè, quãng thời gian vừa tựu trường mỗi ngày tan học về nhà cô ta đều rất vui vẻ, còn thần bí nói mình quen được một nam sinh rất đặc biệt, mọi mặt đều tốt, nói sau khi hai đứa ở bên nhau rồi thì sẽ dẫn về nhà ra mắt ông ta.
Lúc ấy cảm xúc của Trịnh Hồng rất phức tạp. Một phần vì quyết định con gái của mình đã trưởng thành, một phần thì cảm thấy có chút mất mát, không muốn con gái trưởng thành nhanh như thế.
Nhưng suy nghĩ của ông ta cũng không thay đổi được gì, Tâm nhi và nam sinh kia phát triển rất nhanh, trong khi nói chuyện điện thoại với ông ta thường xuyên nhắc đến nam sinh kia, nhưng sau đó cô ta dần dần không nhắc đến nữa, ở nhà cũng ít cười hơn, hỏi cô ta đã xảy ra vấn đề gì, cô ta đều không nói, mỗi lần đều nói mình có chút mệt, muốn nghỉ ngơi.
Cho đến một hôm…
Ngày đó thời tiết rất đẹp, mặt trời giữa không trung giống như muốn nướng người ta tan chảy, bước trước vừa ngồi trong phòng làm việc còn nghe đồng nghiệp ca thán thời tiết nóng đến chết người, bước sau tiếp được điện thoại phía cảnh sát gọi đến, nói Tâm nhi nhảy sông rồi.
Khi ông ta đến bệnh viện nhìn thấy Tâm nhi nằm trên giường bệnh, rõ ràng bên ngoài trời nắng gắt như vậy, nhưng ông ta cảm thấy cả người giống như ướp trong đá lạnh đông cứng từ đầu xuống chân.
Bác sỹ bệnh viện nói, tuy tính mạng của Tâm nhi đã an toàn, nhưng đứa trẻ trong bụng đã không còn nữa. Thời khắc ấy Trịnh Hồng hoàn toàn chết nặng, Tâm nhi mang thai rồi, con bé vẫn còn là sinh viên thế nào lại mang thai? Đứa bé trong bụng con bé là của ai? Có phải do con bé bị ức hiếp mới nghĩ không thông nên tự sát?
Trong đầu Trịnh Hồng tràn đầy nghi ngờ không có người giải đáp cho ông ta, người duy nhất có thể giải đáp cho ông ta đang nằm trên giường, mặt trắng bệch giống như tờ giấy.
Trịnh Tâm cuối cùng cũng tỉnh dậy, nhưng cho dù Trịnh Hồng hỏi gì con bé đều không trả lời, ở trong bệnh viện một tuần, bọn họ về nhà, nhưng làm thế nào Tâm nhi cũng không đồng ý đi đến trường, Trịnh Hồng không còn cách nào khác chỉ đành làm thủ tục nghỉ học cho con bé.
Từ đó trở đi, Trịnh Tâm vẫn luôn ở trong nhà, không còn là đứa trẻ hoạt bát như trước đây, tuy nhiên cơ thể trải qua hai tháng điều dưỡng đã dần dần tốt lên, nhưng tinh thần lại xuất hiện vấn đề nghiêm trọng.
Con bé rất nhạy cảm, không dám ra khỏi cửa, không dám tiếp xúc với bất kỳ ai, hơn nữa thường xuyên xuất hiện ảo giác, có lúc tự trèo lên nhà cao tầng muốn tự sát, Trịnh Hồng buộc phải nhốt con bé trong nhà.
Trịnh Hồng dẫn con bé đi khám bệnh, bác sỹ nói đây là tâm bệnh, cần phải đúng bệnh hốt thuốc, Trịnh Hồng nghĩ Tâm nhi rất bài xích trường học, chắc chắn con bé đã nhận phải tủi nhục gì đó ở trường học, bèn đến trường học hỏi rõ ràng.
Không chừng hại con bé là nam sinh mà con bé thường nhắc đến kia, đứa bé kia cũng là con của thằng đó, Trịnh Hồng nghĩ rồi đi tìm Chu Minh.
Khi ông ta đến Chu Minh đang đi dạo trong trường cùng với cô gái khác mặc váy trắng liền thân, nhìn thấy ông ta không những không cảm thấy hổ thẹn, nghe ông ta nói xong thậm chí còn chế nhạo.
“Đừng chụp mũ linh tinh, cái gì mà đứa con trong bụng, sao có thể là của tôi, tôi sẽ không đội cái nón xanh này đâu.”
Trịnh Hồng nắm chặt cổ áo Chu Minh muốn đánh anh ta: “Cái gì không phải của mày, không phải mày là đối tượng của Tâm nhi sao? Mày có biết Tâm Nhi vì mày mà bây giờ cả người đã không còn được bình thường nữa không!”
Chu Minh gạt mạnh tay của Trịnh Hồng ra: “Ông xem có đúng hay không, tôi chỉ ngủ với cô ta mấy lần, ông đã nói đứa bé là con tôi, cô ta ngủ với rất nhiều đàn ông tại sao ông không nói là con của bọn họ ấy.”
Trịnh Hồng nghe thấy như vậy, trực tiếp đấm cho Chu Minh một cái làm anh ta ngã ra đất: “Mày không được phép bôi nhọ con gái tao!”
Cô gái đứng cạnh anh ta vội vàng đỡ anh ta dậy, giận dữ nhìn Trịnh Hồng nói: “Ai bôi nhọ cô ta, là sự thật còn không cho người ta nói sao? Con gái ông làm loạn ở bên ngoài, còn chen vào quan hệ của người khác làm người thứ ba, ảnh nóng cũng đã up lên mạng trường học rồi, ông còn tưởng rằng cô ta là cô gái trong sáng và ngây thơ như vậy sao?”
“Cô ta còn bị mấy người đàn ông hi*p, không biết chừng đứa bé trong bụng là của bọn họ ấy, nếu ông có bản lĩnh thì đi tìm những người kia kìa, nhưng mà tôi thấy ông cũng không tìm thấy được đâu, cô ta ngủ với nhiều người đàn ông như vậy.”
Trịnh Hồng: “Mày câm mồm, mày nói bậy, con gái tao không thể làm những việc như thế!”
“Nói bậy? Cô gái cười giễu cợt: “Tôi không nói bậy, ông tùy tiện hỏi hỏi bạn học là biết, bây giờ trong trường học của chúng tôi ai mà không biết Trinh Tâm là gái điếm, đâu đâu trên mạng cũng là ảnh của cô ta.”
“Ông không tin sao? Lát nữa ông đi xem bảng tin mạng của trường mà xem, xem xem có phải vẫn còn có ảnh quảng cáo bán dâm của cô ta không? Nếu không còn, ông tùy tiện chặn một học sinh ở đây, hỏi bọn họ xem trước đó trên bảng có dán quảng cáo gì, họ đều sẽ nói cho ông.”
“Nữ sinh viên quen thói hư vinh, vay lãi khỏa thân mua hàng hóa đắt tiền…”
Trịnh Hồng: “Mày câm mồm! Tâm nhi trước nay không mua đồ xa xỉ, con bé không thể nào làm ra loại chuyện như vậy.”
Cô gái váy đỏ: “không mua đồ xa xỉ, vậy là nhà các người không mua nổi, từ sau khi cô ta bám vào Chu Minh nhà chúng tôi, toàn thân cô ta có cái nào không phải là đồ xa xỉ, hư vinh cũng chẳng qua một việc trong chớp mắt, ai biết cô ta lại muốn mua đồ, không có tiền mới đi vay lãi khỏa thân.”
“Những sinh viên nghèo này đều là thèm tiền, vì mấy nghìn tệ mà còn có thể cởi quần áo, thật kinh tởm.”
Chu Minh: “Được rồi, Hồ Tâm Nhi em cũng nói đủ rồi.”
Chu Minh ngăn cô gái mặc váy đỏ lại.
Hồ Tâm Nhi vừa rồi vẫn còn chế giễu Trịnh Hồng, Chu Minh vừa nói xong, lửa giận của cô ta trực tiếp chuyển hướng sang Chu Minh.
Hồ Tâm Nhi: “Chu Minh anh có ý gì? Tôi nói cô ta hai câu anh vẫn còn đau lòng sao? Anh vẫn còn tình cảm với cô ta sao? Tôi nói vài câu cũng không được à?”
Chu Minh: “Anh không có.”
Hồ Tâm Nhi: “Tốt nhất là anh không có, mẹ nó đừng có giống như nhặt rác rưởi vậy, loại con gái đĩ thõa như vậy anh còn đau lòng, anh nói với tôi, mỗi người đều không chân thực giống như tôi, đều giống như cô ta bình thường giả tạo ra vẻ thuần khiết, sau lưng không biết đã từng chơi với bao nhiêu đàn ông, giống như giày rách mà anh cũng cần, anh không sợ mất mặt, nhưng tôi sợ.”
Chu Minh: “Không phải anh đã chia tay với cô ta rồi sao, em còn nói nhiều như vậy làm gì?”
“Chia tay? Anh nói với tôi việc hai người chia tay mà không thấy ngại à? Lúc ấy không phải tôi ở đấy, tôi xem, anh bị cô ta khóc lóc nói mấy câu thì lại mềm lòng rồi, sợ là còn tha thứ cho cô ta và ở bên cô ta nữa chứ gì.”
“Tôi nói cho anh biết, anh tìm những cô bạn gái kia đều không có ai có đủ tư cách, dì đã nói với tôi rồi, bà chỉ nhận đứa con dâu là tôi thôi, người khác cho dù là ai cũng đều không thừa nhận. Anh tốt nhất là ở cạnh tôi, như vậy việc làm ăn của hai nhà chúng ta cũng được kết hợp bền vững.”
Chu Minh nghe thấy rất phiền: “Biết rồi, biết rồi.”
Nói xong hai người họ đang muốn đi, Trịnh Hồng vội vã ngăn họ lại.
Trịnh Hồng: “Các người không được đi, con gái tôi tự sát chắc chắn là có liên quan đến các người, nói rõ cho tôi.”
Hồ Tâm Nhi: “Không phải chứ, bác à, bác đụng vào đồ sứ cũng phải có giới hạn, Trịnh Tâm tự sát thì có liên quan gì với chúng tôi, tự cô ta không biết yêu bản thân, làm bậy ở bên ngoài, bị người ta gửi ảnh đến trường học cũng là do lỗi của chúng tôi sao?”
“Có thời gian ở đây buộc tội hai người bạn học vô tội chúng tôi, không bằng về nhà giáo dục tốt cô con gái hư hỏng của ông đi.”
Hồ Tâm Nhi nói: “Nói cho chú biết ở đâu có thể biết được những sự tích quang vinh của Trịnh Tâm, chú lên trang chủ của trường học mà xem, ở trên đó rất nhiều thảo luận về bài của cô ta, tuy rằng cô ta bây giờ không còn ở trường học của chúng tôi nữa, nhưng vẫn là người nổi tiếng trong trường học, rất lợi hại đó.”
Trịnh Hồng theo Hồ Tâm Nhi nói tìm đến bài viết trên mạng của trường học, thì thấy những thứ đó.
Có người trong lúc tản bộ nói về tin đồn của Trịnh Tâm.
Có người dán ảnh nóng của con bé up lên bảng thông báo.
Rất nhiều người đang bôi nhọ con bé.
Bạn cùng phòng của con bé thì nhốt con bé bên ngoài cửa.
Bạn học không quen con bé thì đều thì thầm chế giễu con bé là người ham hư vinh.
Thậm chí còn có người không ngừng gọi điện hỏi con bé là một đêm bao nhiêu tiền.
Thì ra trong khi ông ta không biết gì thì con gái ông ta đã chịu rất nhiều tủi nhục.
Trịnh Hồng đẫm nước mắt, những lúc ấy ông ta đang ở đâu.
Cho dù bài đăng trên mạng kia có chắc nịch, nhưng Trịnh Hồng biết con gái ông ta không phải là người như vậy, càng không thể nào làm những việc như thế, con bé nhất định có nguyên nhân thì mới đi vay lãi khỏa thân.
Trịnh Hồng tìm rất nhiều người rốt cuộc cũng tìm được một bạn học tốt bụng nói chân tướng việc Trinh Tâm vay nợ lãi khỏa thân với ông ta.
Bức ảnh kia là ảnh tự chụp, khung cảnh là cổng trường đại học nghệ thuật Nam Thành, cô gái trong bức ảnh mặc váy dây đeo hoa nhỏ màu trắng, nụ cười rạng rỡ, nhìn cả bức ảnh rất có thẩm mỹ.
Bức ảnh này do cô tải xuống từ trên mạng, tuy rằng chính bức ảnh đã rất đẹp đẽ, nhưng phía dưới đều là câu bình luận rất ác độc.
【 Đây là hoa khôi của khoa sao? Con lợn lái bên hàng xóm nhà tôi còn đẹp hơn.. 】
【Yêu cầu của lầu trên cũng cao quá, tuy rằng hơi SAO(*) chút, nhưng nhìn cũng tạm được, tôi đã thử một ngày, nước nhiều, thích ở trên, cô ta nói như vậy thoải mái nhất.】
(Viết trại của từ “tao” nghĩa là dâm đãng, nếu viết thẳng ra từ này sẽ không thể hiển thị nên dân mạng viết trại đi.)
【Đây không phải bạn gái cũ của ai kia sao? Sao lại đã bán rồi? 】
【Chết cười, đây là tiểu tam, Hồ Tâm Nhi và Chu công tử là thanh mai trúc mã từ nhỏ, con bé này không biết xấu hổ, khi vào năm nhất đã dụ dỗ người ta, là một con nhỏ ti.tiện.】
【Không đúng, dâng đến tận miệng rồi thì ai từ chối được, cô ấy đẹp như vậy nếu là dụ dỗ tôi, tôi cũng đồng ý, chẳng trách Chu Minh không qua được ải】
【 Thích thì tìm đi, ba trăm một lần.】
【Thật hay đùa đấy?】
【Người anh em lầu trên, cho tôi phương thức liên lạc nhé.】
…
Những bình luận như vậy có rất nhiều, thời gian đa số vào ngày 11 tháng 10 năm 2019, sau đấy rất ít bình luận có liên quan đến cô ta.
Căn cứ nội dung những bình luận này, Tần Kha biết được thông tin
Trịnh Tâm nhập học khoa vũ đạo trường đại học nghệ thuật Nam Thành tháng 9 năm 2018. Nghỉ học vào tháng 12 năm 2019. Trịnh Tâm sau khi nhập học thì quen với Chu Minh, bị nghi ngờ là chen chân vào tình cảm giữa Hồ Tâm Nhi và Chu Minh.
Trịnh Tâm vay nợ lãi, không trả đúng hạn. Bọn đòi nợ up ảnh khỏa thân của cô ta up lên mạng của trường học.
Hồ Tâm Nhi rất xinh đẹp, nhà có tiền, danh tiếng trong trường rất cao. Rất nhiều người cổ vũ cô ta chèn ép Trịnh Tâm.
Nhà Hồ Tâm Nhi rất giàu, mở nhiều quán bar, thường xuyên mời các bạn học đến tụ tập, mà nhà Chu Minh làm về bất động sản, người lớn hai nhà là bạn làm ăn, hai người này là phú nhị đại nổi tiếng trong trường.
Sau khi Trịnh Tâm nghỉ học, Hồ Tâm Nhi và Chu Minh đã ở bên nhau, sau một năm vào tháng một thì chính thức tham gia vào Showbiz, không đến thời gian hai năm thì đã có danh tiếng và có lượng fan nhất định trong giới showbiz.
Trịnh Hồng: “Tại sao cô lại có tấm ảnh này?”
Do tải xuống từ trên mạng, Tần Kha đương nhiên không nói thật với Trịnh Hồng, cô muốn làm cho ông ta sợ hãi.
Tần Kha: “Cho dù ông theo dõi tôi, thì cũng đến lúc phải về nhà chứ.”
Trịnh Hồng trừng mắt: “Cô theo dõi tôi về nhà!”
Tần Kha gật đầu: “Đúng, cho nên tôi không những có ảnh, mà tôi còn có rất nhiều thứ, tôi biết con gái ông ở chỗ nào, biết tên gọi là gì, biết tên ông là gì, tôi còn tìm được chìa khóa trên người ông, buổi tối tôi có thể trực tiếp đến nhà ông rồi.”
“Sau đó...”
Tần Kha không nói, chỉ nghịch chùm chìa khóa trên tay.
“Không, không! Tôi van cô, đừng như vậy, nó không chịu nổi đả kích đâu, cô sẽ hại chết con bé mất!” Trịnh Hồng khẩn cầu: “Tâm Nhi rất đáng thương, tất cả mọi việc đều do tôi sai, có tức giận thì gì thì chút giận với tôi đây, nó vô tội.”
Tần Kha: “Ông muốn giết tôi, còn muốn tôi buông tha cho con gái ông, ông yêu cầu cũng cao quá.”
Trịnh Hồng: “Nhưng hiện giờ cô không sao rồi mà.”
Tần Kha: “Cho nên phải làm sao đây?”
Trịnh Hồng ngẩn người.
“Tôi không chết không phải do ông buông tha cho tôi mà là do tôi tránh thoát được, cho nên tôi cũng muốn xem xem con gái ông có trốn được không nhỉ?”
Tần Kha cầm con dao gọt hoa quả mà vừa nãy Trinh Hồng cầm để đâm cô: “Tôi sẽ dùng con dao này.”
“Tôi thì cho rằng cô ta không trốn thoát được, còn ông cảm thấy thế nào?”
Nói xong Tần Kha lần nữa dùng khăn lau nhét vào miệng ông ta, quay đầu đi ra ngoài 3, 2…
1.
Trịnh Hồng bị trói giống như con thú bị mắc bẫy mặt đỏ bừng, dùng hết sức lực gạt miếng giẻ trong miệng ra.
Trịnh Hồng: “Đừng!”
Tần Kha quay người lại: “Hình như ông có gì cần nói với tôi.”
Trịnh Hồng: “Đừng đi tìm con gái tôi, đừng làm hại nó, tôi hợp tác với cô, tôi sẽ nói với cô những người đó là ai.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tần Kha: “Được.”
Tần Kha sảng khoái nhận lời, ngược lại làm cho Trịnh Hồng có hơi do dự, có phải cô lừa ông ta không, sau khi biết những thông tin đó, liệu có đi báo thù con gái ông ta không?
Trịnh Hồng: “Có phải cô đang lừa tôi không?”
Nghe ông ta nói thế, Tần Kha lại lần nữa nhặt miếng giẻ lau từ dưới sàn nhà lên: “Tôi đã nói rồi, bây giờ ông không có tư cách bàn điều kiện với tôi.”
Trịnh Hồng: “Được, tôi nói với cô, nhưng cô đừng đi hại con gái tôi, tôi chân thành van xin cô!”
Tần Kha: “Chỉ cần ông nói sự thật, thì con gái ông không có vấn đề gì, nhưng nếu ông lừa tôi một câu thôi, tôi không dám đảm bảo con gái ông sẽ có kết thúc tốt đẹp đâu.”
Trịnh Hồng: “Được được được, tôi biết rồi.”
Tần Kha: “Người giết chết Liêu Nguyên Thậm là ai? Bây giờ ở đâu? Tại sao lại giết anh ta?”
Trịnh Hồng: “Người giết anh ta là Linh Cao.”
Tần Kha cau mày: “Người này là ai? Có ảnh của anh ta không?”
Trịnh Hồng: “Anh ta là một tên lưu manh, cũng nợ ông chủ Vương món tiền lớn, giúp ông ta giết người để trả nợ, không có ảnh, sao tôi có thể có ảnh của anh ta.”
Tần Kha: “Ông chủ Vương?”
Trịnh Hồng : “Đúng vậy, ông Chủ Vương là ông chủ của Quán KTV Tinh Đồ, thế lực rất lớn, bên cạnh ông ta có rất nhiều vệ sĩ.”
Tần Kha: “Tại sao lại phải giết Liêu Nguyên Thậm?”
Trịnh Hồng: “Bởi vì Liêu Nguyên Thậm bị cô nhìn thấy, ong chủ Vương cho rằng nhất định cô sẽ báo cảnh sát, cho nên để an toàn nhất, là giết luôn cả anh ta.”
Tần Kha: “Vị ông chủ Vương này giết người mà giống như giết lợn, vậy tại sao ông ta lại cần giết Hồ Tâm Nhi và Chu Minh? Ông đóng vai trò gì ở đây, bắt cóc bọn họ là ông, tại sao?”
Trịnh Hồng trầm mặc.
Tần Kha: “Nói.”
Căn nhà đã lâu không có người ở, xung quanh bao phủ mùi ẩm mốc.
Trịnh Hồng nhìn bóng của giọt nắng chiếu qua lỗ hổng chiếu vào, bên trên đó rất nhiều bụi bặm. Ông ta nghĩ đến những việc trước đây.
Vợ của Trịnh Hồng mất khi con gái ông ta vừa vào học năm nhất cấp hai, Ông ta rất yêu vợ của mình, trong thời đại ấy, cuộc hôn nhân của ông ta và vợ là tự do yêu đương hiếm có.
Vợ ông ta rất đẹp, nhưng khi sinh con thì bị khó sinh, từ đó để lại di chứng về sau, thân thể rất yếu. Tâm Nhi giống như vợ ông ta, lúc nhỏ cơ thể cũng không tốt, đến sau này lớn rồi mới dần dần tốt lên.
Lúc ấy ngày tháng trôi qua thật sự rất hạnh phúc, tuy rất nghèo, một nhà chen chúc trong căn phòng trọ hai mươi mét vuông, mùa hè vừa bí vừa nóng, khi ăn cơm chỉ có thể dựng chiếc bàn nhỏ cạnh vỉa hè để ăn, nhưng họ rất vui vẻ.
Tâm nhi rất đáng yêu rất xinh đẹp, cực kỳ hiểu chuyện, từ tiểu học cô ta luôn là đứa bé xinh đẹp lại có thành tích tốt.
Đến khi vào năm nhất của cấp hai, mẹ Tâm nhi qua đời, đối với Tâm nhi ảnh hưởng rất lớn, nhưng cho dù cô rất đau buồn nhưng cô ta vẫn an ủi động viên người làm bố là ông ta, kể từ lúc đó, Trịnh Hồng đã hạ quyết tâm, nhất định phải bảo vệ tốt Tâm nhi, nhất định để con gái trải qua cuộc sống tốt đẹp.
Cho nên ông ta nỗ lực học kỹ thuật, thay đổi công việc, công việc mới nhiều tiền hơn so với công việc cũ, nhưng cũng bận hơn công việc cũ rất nhiều, cho nên không quan tâm được cuộc sống của Tâm nhi được nhiều, nhưng lúc ấy Tâm nhi cũng đã lớn rồi.
Con bé thi đỗ Đại học nghệ thuật Nam Thành, Tâm nhi rất có năng khiếu vũ đạo, cô ta nói mơ ước của cô sau này trở thành diễn viên múa, lúc ấy ông ta rất vui mừng, đã mở tiệc mời đồng nghiệp và bạn thân đến chúc mừng.
Nếu ông ta biết lúc ấy Tâm nhi sẽ gặp được cái thằng cặn bã kia, ông ta chết cũng không đồng ý cho Tâm nhi đi học trường đó.
Tâm nhi rất hoạt bát, vui vẻ, thích kết giao bạn bè, quãng thời gian vừa tựu trường mỗi ngày tan học về nhà cô ta đều rất vui vẻ, còn thần bí nói mình quen được một nam sinh rất đặc biệt, mọi mặt đều tốt, nói sau khi hai đứa ở bên nhau rồi thì sẽ dẫn về nhà ra mắt ông ta.
Lúc ấy cảm xúc của Trịnh Hồng rất phức tạp. Một phần vì quyết định con gái của mình đã trưởng thành, một phần thì cảm thấy có chút mất mát, không muốn con gái trưởng thành nhanh như thế.
Nhưng suy nghĩ của ông ta cũng không thay đổi được gì, Tâm nhi và nam sinh kia phát triển rất nhanh, trong khi nói chuyện điện thoại với ông ta thường xuyên nhắc đến nam sinh kia, nhưng sau đó cô ta dần dần không nhắc đến nữa, ở nhà cũng ít cười hơn, hỏi cô ta đã xảy ra vấn đề gì, cô ta đều không nói, mỗi lần đều nói mình có chút mệt, muốn nghỉ ngơi.
Cho đến một hôm…
Ngày đó thời tiết rất đẹp, mặt trời giữa không trung giống như muốn nướng người ta tan chảy, bước trước vừa ngồi trong phòng làm việc còn nghe đồng nghiệp ca thán thời tiết nóng đến chết người, bước sau tiếp được điện thoại phía cảnh sát gọi đến, nói Tâm nhi nhảy sông rồi.
Khi ông ta đến bệnh viện nhìn thấy Tâm nhi nằm trên giường bệnh, rõ ràng bên ngoài trời nắng gắt như vậy, nhưng ông ta cảm thấy cả người giống như ướp trong đá lạnh đông cứng từ đầu xuống chân.
Bác sỹ bệnh viện nói, tuy tính mạng của Tâm nhi đã an toàn, nhưng đứa trẻ trong bụng đã không còn nữa. Thời khắc ấy Trịnh Hồng hoàn toàn chết nặng, Tâm nhi mang thai rồi, con bé vẫn còn là sinh viên thế nào lại mang thai? Đứa bé trong bụng con bé là của ai? Có phải do con bé bị ức hiếp mới nghĩ không thông nên tự sát?
Trong đầu Trịnh Hồng tràn đầy nghi ngờ không có người giải đáp cho ông ta, người duy nhất có thể giải đáp cho ông ta đang nằm trên giường, mặt trắng bệch giống như tờ giấy.
Trịnh Tâm cuối cùng cũng tỉnh dậy, nhưng cho dù Trịnh Hồng hỏi gì con bé đều không trả lời, ở trong bệnh viện một tuần, bọn họ về nhà, nhưng làm thế nào Tâm nhi cũng không đồng ý đi đến trường, Trịnh Hồng không còn cách nào khác chỉ đành làm thủ tục nghỉ học cho con bé.
Từ đó trở đi, Trịnh Tâm vẫn luôn ở trong nhà, không còn là đứa trẻ hoạt bát như trước đây, tuy nhiên cơ thể trải qua hai tháng điều dưỡng đã dần dần tốt lên, nhưng tinh thần lại xuất hiện vấn đề nghiêm trọng.
Con bé rất nhạy cảm, không dám ra khỏi cửa, không dám tiếp xúc với bất kỳ ai, hơn nữa thường xuyên xuất hiện ảo giác, có lúc tự trèo lên nhà cao tầng muốn tự sát, Trịnh Hồng buộc phải nhốt con bé trong nhà.
Trịnh Hồng dẫn con bé đi khám bệnh, bác sỹ nói đây là tâm bệnh, cần phải đúng bệnh hốt thuốc, Trịnh Hồng nghĩ Tâm nhi rất bài xích trường học, chắc chắn con bé đã nhận phải tủi nhục gì đó ở trường học, bèn đến trường học hỏi rõ ràng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Không chừng hại con bé là nam sinh mà con bé thường nhắc đến kia, đứa bé kia cũng là con của thằng đó, Trịnh Hồng nghĩ rồi đi tìm Chu Minh.
Khi ông ta đến Chu Minh đang đi dạo trong trường cùng với cô gái khác mặc váy trắng liền thân, nhìn thấy ông ta không những không cảm thấy hổ thẹn, nghe ông ta nói xong thậm chí còn chế nhạo.
“Đừng chụp mũ linh tinh, cái gì mà đứa con trong bụng, sao có thể là của tôi, tôi sẽ không đội cái nón xanh này đâu.”
Trịnh Hồng nắm chặt cổ áo Chu Minh muốn đánh anh ta: “Cái gì không phải của mày, không phải mày là đối tượng của Tâm nhi sao? Mày có biết Tâm Nhi vì mày mà bây giờ cả người đã không còn được bình thường nữa không!”
Chu Minh gạt mạnh tay của Trịnh Hồng ra: “Ông xem có đúng hay không, tôi chỉ ngủ với cô ta mấy lần, ông đã nói đứa bé là con tôi, cô ta ngủ với rất nhiều đàn ông tại sao ông không nói là con của bọn họ ấy.”
Trịnh Hồng nghe thấy như vậy, trực tiếp đấm cho Chu Minh một cái làm anh ta ngã ra đất: “Mày không được phép bôi nhọ con gái tao!”
Cô gái đứng cạnh anh ta vội vàng đỡ anh ta dậy, giận dữ nhìn Trịnh Hồng nói: “Ai bôi nhọ cô ta, là sự thật còn không cho người ta nói sao? Con gái ông làm loạn ở bên ngoài, còn chen vào quan hệ của người khác làm người thứ ba, ảnh nóng cũng đã up lên mạng trường học rồi, ông còn tưởng rằng cô ta là cô gái trong sáng và ngây thơ như vậy sao?”
“Cô ta còn bị mấy người đàn ông hi*p, không biết chừng đứa bé trong bụng là của bọn họ ấy, nếu ông có bản lĩnh thì đi tìm những người kia kìa, nhưng mà tôi thấy ông cũng không tìm thấy được đâu, cô ta ngủ với nhiều người đàn ông như vậy.”
Trịnh Hồng: “Mày câm mồm, mày nói bậy, con gái tao không thể làm những việc như thế!”
“Nói bậy? Cô gái cười giễu cợt: “Tôi không nói bậy, ông tùy tiện hỏi hỏi bạn học là biết, bây giờ trong trường học của chúng tôi ai mà không biết Trinh Tâm là gái điếm, đâu đâu trên mạng cũng là ảnh của cô ta.”
“Ông không tin sao? Lát nữa ông đi xem bảng tin mạng của trường mà xem, xem xem có phải vẫn còn có ảnh quảng cáo bán dâm của cô ta không? Nếu không còn, ông tùy tiện chặn một học sinh ở đây, hỏi bọn họ xem trước đó trên bảng có dán quảng cáo gì, họ đều sẽ nói cho ông.”
“Nữ sinh viên quen thói hư vinh, vay lãi khỏa thân mua hàng hóa đắt tiền…”
Trịnh Hồng: “Mày câm mồm! Tâm nhi trước nay không mua đồ xa xỉ, con bé không thể nào làm ra loại chuyện như vậy.”
Cô gái váy đỏ: “không mua đồ xa xỉ, vậy là nhà các người không mua nổi, từ sau khi cô ta bám vào Chu Minh nhà chúng tôi, toàn thân cô ta có cái nào không phải là đồ xa xỉ, hư vinh cũng chẳng qua một việc trong chớp mắt, ai biết cô ta lại muốn mua đồ, không có tiền mới đi vay lãi khỏa thân.”
“Những sinh viên nghèo này đều là thèm tiền, vì mấy nghìn tệ mà còn có thể cởi quần áo, thật kinh tởm.”
Chu Minh: “Được rồi, Hồ Tâm Nhi em cũng nói đủ rồi.”
Chu Minh ngăn cô gái mặc váy đỏ lại.
Hồ Tâm Nhi vừa rồi vẫn còn chế giễu Trịnh Hồng, Chu Minh vừa nói xong, lửa giận của cô ta trực tiếp chuyển hướng sang Chu Minh.
Hồ Tâm Nhi: “Chu Minh anh có ý gì? Tôi nói cô ta hai câu anh vẫn còn đau lòng sao? Anh vẫn còn tình cảm với cô ta sao? Tôi nói vài câu cũng không được à?”
Chu Minh: “Anh không có.”
Hồ Tâm Nhi: “Tốt nhất là anh không có, mẹ nó đừng có giống như nhặt rác rưởi vậy, loại con gái đĩ thõa như vậy anh còn đau lòng, anh nói với tôi, mỗi người đều không chân thực giống như tôi, đều giống như cô ta bình thường giả tạo ra vẻ thuần khiết, sau lưng không biết đã từng chơi với bao nhiêu đàn ông, giống như giày rách mà anh cũng cần, anh không sợ mất mặt, nhưng tôi sợ.”
Chu Minh: “Không phải anh đã chia tay với cô ta rồi sao, em còn nói nhiều như vậy làm gì?”
“Chia tay? Anh nói với tôi việc hai người chia tay mà không thấy ngại à? Lúc ấy không phải tôi ở đấy, tôi xem, anh bị cô ta khóc lóc nói mấy câu thì lại mềm lòng rồi, sợ là còn tha thứ cho cô ta và ở bên cô ta nữa chứ gì.”
“Tôi nói cho anh biết, anh tìm những cô bạn gái kia đều không có ai có đủ tư cách, dì đã nói với tôi rồi, bà chỉ nhận đứa con dâu là tôi thôi, người khác cho dù là ai cũng đều không thừa nhận. Anh tốt nhất là ở cạnh tôi, như vậy việc làm ăn của hai nhà chúng ta cũng được kết hợp bền vững.”
Chu Minh nghe thấy rất phiền: “Biết rồi, biết rồi.”
Nói xong hai người họ đang muốn đi, Trịnh Hồng vội vã ngăn họ lại.
Trịnh Hồng: “Các người không được đi, con gái tôi tự sát chắc chắn là có liên quan đến các người, nói rõ cho tôi.”
Hồ Tâm Nhi: “Không phải chứ, bác à, bác đụng vào đồ sứ cũng phải có giới hạn, Trịnh Tâm tự sát thì có liên quan gì với chúng tôi, tự cô ta không biết yêu bản thân, làm bậy ở bên ngoài, bị người ta gửi ảnh đến trường học cũng là do lỗi của chúng tôi sao?”
“Có thời gian ở đây buộc tội hai người bạn học vô tội chúng tôi, không bằng về nhà giáo dục tốt cô con gái hư hỏng của ông đi.”
Hồ Tâm Nhi nói: “Nói cho chú biết ở đâu có thể biết được những sự tích quang vinh của Trịnh Tâm, chú lên trang chủ của trường học mà xem, ở trên đó rất nhiều thảo luận về bài của cô ta, tuy rằng cô ta bây giờ không còn ở trường học của chúng tôi nữa, nhưng vẫn là người nổi tiếng trong trường học, rất lợi hại đó.”
Trịnh Hồng theo Hồ Tâm Nhi nói tìm đến bài viết trên mạng của trường học, thì thấy những thứ đó.
Có người trong lúc tản bộ nói về tin đồn của Trịnh Tâm.
Có người dán ảnh nóng của con bé up lên bảng thông báo.
Rất nhiều người đang bôi nhọ con bé.
Bạn cùng phòng của con bé thì nhốt con bé bên ngoài cửa.
Bạn học không quen con bé thì đều thì thầm chế giễu con bé là người ham hư vinh.
Thậm chí còn có người không ngừng gọi điện hỏi con bé là một đêm bao nhiêu tiền.
Thì ra trong khi ông ta không biết gì thì con gái ông ta đã chịu rất nhiều tủi nhục.
Trịnh Hồng đẫm nước mắt, những lúc ấy ông ta đang ở đâu.
Cho dù bài đăng trên mạng kia có chắc nịch, nhưng Trịnh Hồng biết con gái ông ta không phải là người như vậy, càng không thể nào làm những việc như thế, con bé nhất định có nguyên nhân thì mới đi vay lãi khỏa thân.
Trịnh Hồng tìm rất nhiều người rốt cuộc cũng tìm được một bạn học tốt bụng nói chân tướng việc Trinh Tâm vay nợ lãi khỏa thân với ông ta.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro