Sở Hữu Vật Tư Trăm Tỷ, Làm Người Thu Thuê Ở Tận Thế
Nhiệt Độ Ngày C...
Tịch Phi Tích
2024-11-09 14:13:56
Ánh mắt Tang Du có chút mờ mịt khi nghe thám tử mà mình thuê đi điều tra báo cáo tin tức bản thân đã ngóng trông hồi lâu.
Sao có thể như vậy được? Đáng lẽ ra phải có tám người được đưa đến cô nhi viện chứ, đứa trẻ bị đánh gãy chân vốn dĩ chính là Tiểu Thất xếp sau cô.
Cho nên…….Việc cô sống lại, đã khiến cô trước kia hoàn toàn biến mất khỏi thế giới này?
Dấu vết trong quá khứ của bản thân đã bị hủy diệt, tâm trạng của Tang Du vừa kỳ lạ vừa phức tạp đến khó tả, vì để giải tỏa cảm xúc này, cô đã lấy ra tấm thảm tập yoga, tập mấy động tác đơn giản để chuyển hướng sự chú ý của bản thân.
Ở tầng 1, Tang Bán Thành ngẩng đầu nhìn bóng lưng đi xa của Tang Du, sau đó lại cúi đầu nhìn mấy con chó nhỏ đang gầm gừ cắn ống quần mình, vẻ mặt tràn đầy sự tổn thương, món ngon đã hứa đãi ông ấy đâu rồi?
Nói xong liền không có tiếp theo sao?
Hơn nữa, không biết con gái đã mua mấy con chó này từ lúc nào, trông giống như mấy cục than vậy, đột nhiên nhảy bật ra từ gầm ghế sofa, thật đáng sợ.
~~~
Ngày hôm sau, nhiệt độ bên ngoài lại giảm xuống, từ âm 10° hôm qua xuống còn âm 15°.
Sau khi lớp tuyết trên mặt đất đã được dọn sạch hôm qua, nhưng chỉ sau một đêm lớp tuyết lại cao thêm 3 cm nữa.
Những nhà máy sản xuất quần áo mùa đông và các cửa hàng còn quần áo mùa đông tồn đọng từ mấy năm trước ở Vân Thành, chỉ trong vòng hai ngày đã kiếm được rất nhiều tiền, ngay cả những kho hàng tồn đọng quần áo từ mấy năm trước cũng bị bán hết ngay lập tức.
Cùng với quần áo mùa đông được bán chạy còn có chăn điện sưởi ấm cho trẻ sơ sinh, năm nay các nhà máy đều tích trữ để đợi đến mùa đông vận chuyển đến phía bắc bán, nhưng hai ngày qua, tất cả đều đã bị người dân trong thành phố này mua hết.
Dưới nhiệt độ bất thường như vậy, một số người có linh cảm nhạy bén đã bắt đầu bí mật tích trữ hàng hóa ở quy mô nhỏ.
Những người vô lo vô nghĩ vẫn ăn uống như bình thường, thậm chí có một số người có tư tưởng kỳ lạ còn nhận đơn giúp các cư dân mạng ở phía bắc viết chữ trên tuyết.
Về vấn đề tận thế, sau khi Tang Bán Thành lo lắng và đề cập chuyện này với Tang Du, lại quay sang nhắc đến chuyện này với Diệp Nhu, kết quả Diệp Nhu lập tức liền tin, điều này khiến cho Tang Bán Thành cảm thấy cực kỳ khó chịu.
Mấy ngày tiếp theo, bởi vì cảm thấy bất an, Tang Bán Thành trực tiếp nghỉ không đi làm, dùng mối quan hệ chẳng có chút giá trị nào của mình để mua từ mấy chục đến mấy trăm hộp thức ăn và nước uống mỗi ngày, nhét chúng vào những căn phòng không thường dùng trong biệt thự.
Một tuần sau, nhiệt độ giảm xuống còn -25°, tuyết vẫn rơi lả tả.
Gần đây tin tức trên mạng trở nên hơi kỳ lạ, trong hai ngày gần đây mọi người liên tục thảo luận về vấn đề tận thế ở trên mạng, nhưng chỉ trong vài phút, chủ đề này đã bị biến mất hoàn toàn.
Có rất nhiều người có tích V lớn không đứng đắn, gần đây cũng bắt đầu dừng việc móc mỉa lại, bắt đầu tạo lên làn sóng viết truyện ngắn mang năng lượng tích cực và tràn đầy nhiệt huyết ở trên mạng.
Bởi vì Tang Bán Thành nhận được một số tin tức đặc biệt, cho nên ông ấy chọn cách im lặng như gà.
Nhưng thời tiết kỳ lạ vẫn khiến lòng người cảm thấy lo lắng.
Sao có thể như vậy được? Đáng lẽ ra phải có tám người được đưa đến cô nhi viện chứ, đứa trẻ bị đánh gãy chân vốn dĩ chính là Tiểu Thất xếp sau cô.
Cho nên…….Việc cô sống lại, đã khiến cô trước kia hoàn toàn biến mất khỏi thế giới này?
Dấu vết trong quá khứ của bản thân đã bị hủy diệt, tâm trạng của Tang Du vừa kỳ lạ vừa phức tạp đến khó tả, vì để giải tỏa cảm xúc này, cô đã lấy ra tấm thảm tập yoga, tập mấy động tác đơn giản để chuyển hướng sự chú ý của bản thân.
Ở tầng 1, Tang Bán Thành ngẩng đầu nhìn bóng lưng đi xa của Tang Du, sau đó lại cúi đầu nhìn mấy con chó nhỏ đang gầm gừ cắn ống quần mình, vẻ mặt tràn đầy sự tổn thương, món ngon đã hứa đãi ông ấy đâu rồi?
Nói xong liền không có tiếp theo sao?
Hơn nữa, không biết con gái đã mua mấy con chó này từ lúc nào, trông giống như mấy cục than vậy, đột nhiên nhảy bật ra từ gầm ghế sofa, thật đáng sợ.
~~~
Ngày hôm sau, nhiệt độ bên ngoài lại giảm xuống, từ âm 10° hôm qua xuống còn âm 15°.
Sau khi lớp tuyết trên mặt đất đã được dọn sạch hôm qua, nhưng chỉ sau một đêm lớp tuyết lại cao thêm 3 cm nữa.
Những nhà máy sản xuất quần áo mùa đông và các cửa hàng còn quần áo mùa đông tồn đọng từ mấy năm trước ở Vân Thành, chỉ trong vòng hai ngày đã kiếm được rất nhiều tiền, ngay cả những kho hàng tồn đọng quần áo từ mấy năm trước cũng bị bán hết ngay lập tức.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cùng với quần áo mùa đông được bán chạy còn có chăn điện sưởi ấm cho trẻ sơ sinh, năm nay các nhà máy đều tích trữ để đợi đến mùa đông vận chuyển đến phía bắc bán, nhưng hai ngày qua, tất cả đều đã bị người dân trong thành phố này mua hết.
Dưới nhiệt độ bất thường như vậy, một số người có linh cảm nhạy bén đã bắt đầu bí mật tích trữ hàng hóa ở quy mô nhỏ.
Những người vô lo vô nghĩ vẫn ăn uống như bình thường, thậm chí có một số người có tư tưởng kỳ lạ còn nhận đơn giúp các cư dân mạng ở phía bắc viết chữ trên tuyết.
Về vấn đề tận thế, sau khi Tang Bán Thành lo lắng và đề cập chuyện này với Tang Du, lại quay sang nhắc đến chuyện này với Diệp Nhu, kết quả Diệp Nhu lập tức liền tin, điều này khiến cho Tang Bán Thành cảm thấy cực kỳ khó chịu.
Mấy ngày tiếp theo, bởi vì cảm thấy bất an, Tang Bán Thành trực tiếp nghỉ không đi làm, dùng mối quan hệ chẳng có chút giá trị nào của mình để mua từ mấy chục đến mấy trăm hộp thức ăn và nước uống mỗi ngày, nhét chúng vào những căn phòng không thường dùng trong biệt thự.
Một tuần sau, nhiệt độ giảm xuống còn -25°, tuyết vẫn rơi lả tả.
Gần đây tin tức trên mạng trở nên hơi kỳ lạ, trong hai ngày gần đây mọi người liên tục thảo luận về vấn đề tận thế ở trên mạng, nhưng chỉ trong vài phút, chủ đề này đã bị biến mất hoàn toàn.
Có rất nhiều người có tích V lớn không đứng đắn, gần đây cũng bắt đầu dừng việc móc mỉa lại, bắt đầu tạo lên làn sóng viết truyện ngắn mang năng lượng tích cực và tràn đầy nhiệt huyết ở trên mạng.
Bởi vì Tang Bán Thành nhận được một số tin tức đặc biệt, cho nên ông ấy chọn cách im lặng như gà.
Nhưng thời tiết kỳ lạ vẫn khiến lòng người cảm thấy lo lắng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro