H
Tần Tam Lưỡng
2024-11-08 22:49:46
Sắp sửa lên đỉnh lại lập tức rơi xuống, hoa huyệt vừa nếm vị ngọt lại càng thêm trống rỗng. Co giật và uốn éo háo hức, muốn được lấp đầy thật mạnh.
"Nhìn bản hầu."
Lý Tri Ý bị nắm cằm, buộc phải ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào dụ hoặc cùng dục vọng trong mắt hắn.
"Có muốn côn thịt bản hầu cắm vào không, hung hăng cắm mạnh, có muốn không..." Dương vật nóng bỏng run rẩy giữa hai chân nàng, đập vào miệng huyệt tràn ngập dâm thủy, giống như đang chờ đợi hắn.
"Thiếp..." Lý Tri Ý nhìn hắn, đôi môi đỏ mọng hé mở hồi lâu vẫn không cho hắn một câu trả lời thỏa đáng.
Coi như nàng sắp tiến đến cao trào, thì bản năng của nàng vẫn đề phòng điểm mấu chốt này.
Đường Văn Tự kinh ngạc trước sức chịu đựng của nàng, sau một hồi thất bại nho nhỏ, hắn càng nổi khát khao chinh phục, nếu bây giờ nàng không nói gì, hắn sẽ làm cho đến khi nàng nói mới thôi.
Tiếng "òm ọp" vang lên, thừa dịp Lý Tri Ý không hay biết gì, hắn đâm một nửa côn thịt to bằng cánh tay trẻ con của mình vào.
"Á..." Cho dù màn dạo đầu đầy đủ, nhưng hoa huyệt mới chỉ trải qua một lần hoan ái, vẫn chặt như cũ làm cho hắn hơi đau nhức một chút.
"Ưm..." Bên dưới bị xỏ xuyên đâm đau nhói khiến Lý Tri Ý vừa muốn thoát khỏi cơn sung sướng, lại bị những cú đâm tiếp theo đẩy xuống vực sâu.
Côn thịt nam nhân càng đút vào càng sâu, tựa như chạm vào điểm nhạy cảm sâu bên trong. Nàng bị khoái cảm ngày càng mãnh liệt từ hạ thân chi phối, không kìm được cong hai chân vòng qua eo nam nhân. Lý Tri Ý mơ mơ màng màng, thật tình không biết rằng hành động này sẽ chỉ khiến dương vật của hắn xâm nhập dễ dàng hơn.
Đường Văn Tự thẳng eo, rốt cuộc thứ to dài bên trong quần cũng tiến hết vào.
Hoa tâm mềm mại hôn lên quy dầu cứng rắn hơi góc cạnh, còn mút nhẹ một cái khiến cả hai đồng thời rên rỉ.
Đường Văn Tự không tiếp tục di chuyển, hắn quấn hai chân của nữ nhân quanh eo mạnh mẽ của mình và vươn tay ôm lấy nửa thân trên mềm nhũn của nàng.
Cơ thể Lý Tri Ý dán lên thân thể nóng bỏng của nam nhân, khiến nàng tỉnh táo hơn một chút, mắt thấy mình đang ngồi trên đùi của hắn, hai chân còn quấn lấy eo cường tráng của hắn nữa, mà côn thịt vẫn ở bên trong cơ thể làm bụng dưới ê ẩm sưng không chịu nổi.
"Hầu gia, chàng định làm gì?"
Đường Văn Tự đỡ eo mềm mại của nàng, chậm rãi đung đưa nàng qua lại, để dương vật từ từ cọ vào hoa tâm, chỉ là không cho nàng sung sướng ngay được.
"Phu nhân không biết tên tư thế này là gì sao?"
Lý Tri Ý đột nhiên nghĩ tới quyển tị hỏa kia, bên trong có một tư thế, chính là nam nữ ngồi đối diện nhau, tay chân và hạ thể quấn quít, thân thể lắc lư qua lại, giống như nàng và Đường Văn Tự bây giờ.
Sắc mặt Lý Tri Ý đột nhiên đỏ lên, vội vàng đáp: "Thiếp không biết."
"Phu nhân nói dối." Hắn đỡ hông Lý Tri Ý lên, để cho đầu rồng cực lớn khó khăn cắm ở miệng huyệt.
"Nên phạt." Hắn vừa dứt lời, lập tức buông lỏng tay ra, côn thịt màu đỏ tím chui vào bên trong cửa huyệt, phá vỡ tầng tầng lớp lớp thịt mềm, cuối cùng mới xuyên thủng hoa tâm.
"Á a..." Đột nhiên bị đâm sâu, đưa Lý Tri Ý lên đỉnh ngay. Nàng gồng người lên, ngón tay cào trên ngực nam nhân tạo ra vài vết đỏ.
Đường Văn Tự bị hoa huyệt trong cao trào xoắn chặt sắp không thể kiềm chế nổi, hắn nhẫn nhịn chịu đựng đau đớn, muốn kéo nàng xuống cùng chìm nổi trong bể dục.
Đợi cơn co giật dữ dội trong hoa huyệt dịu đi đôi chút, Lý Tri Ý vẫn còn đắm chìm trong dư vị ấy, chưa kịp định thần lại thì bàn tay to vòng qua eo nàng và nắm chặt eo lại, "phạch phạch" lên xuống không ngừng nghỉ.
Tư thế ngồi làm cho côn thịt tiến thẳng và ra vào thoải mái, nàng mới biết đây chỉ là bắt đầu, mỗi lần thân thể nàng hạ xuống thì vang lên tiếng "phọt phẹt" véo von, xen lẫn với tiếng "phốc phốc", đó là thanh âm côn thịt phá vỡ hoa tâm, dường như muốn xỏ xuyên qua cả người nàng.
"Đừng sâu quá... Đừng mà." Nàng không nhịn tiếng hoảng hốt nói.
"Phu nhân biết tên là gì chưa?"
"Cái gì?"
"Tư thế bản hầu đang làm nàng."
Lý Tri Ý lắc đầu: "Không... Không biết."
"Vậy làm đến khi nhớ mới thôi." Đường Văn Tự thẳng eo và hông cường tráng, đồng thời phối hợp với động tác trên tay, cắm hoa huyệt vừa mạnh vừa nhanh.
"A a không không, quá nhanh." Hai bầu ngực của Lý Tri Ý lắc lư lên xuống, đong đưa đến độ hai quả mận đỏ trước ngực biến thành cái bóng mơ hồ.
Đường Văn Tự nghiêng đầu, áp vào mái tóc lạnh lẽo của nàng và nói lời đe dọa: "Vậy làm đến khi nhớ nhé, phu nhân cảm thấy sao." Hắn tưởng tượng đến cảnh nữ nhân bị hắn làm đến mức không thể xuống giường và không thể khép chân lại được. Trong đầu lóe lên cảm xúc, khoái cảm tra tấn không khỏi làm cho động tác lên xuống càng thêm trầm trọng.
Lý Tri Ý run rẩy không thôi, cuối cùng nàng cũng biết tâm địa xấu xa của nam nhân này là gì, chính là muốn dụ dỗ nàng nói lời tục tĩu. Nàng xấu hổ, cắn chặt môi, không dám phát ra tiếng nào.
"Nhìn bản hầu."
Lý Tri Ý bị nắm cằm, buộc phải ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào dụ hoặc cùng dục vọng trong mắt hắn.
"Có muốn côn thịt bản hầu cắm vào không, hung hăng cắm mạnh, có muốn không..." Dương vật nóng bỏng run rẩy giữa hai chân nàng, đập vào miệng huyệt tràn ngập dâm thủy, giống như đang chờ đợi hắn.
"Thiếp..." Lý Tri Ý nhìn hắn, đôi môi đỏ mọng hé mở hồi lâu vẫn không cho hắn một câu trả lời thỏa đáng.
Coi như nàng sắp tiến đến cao trào, thì bản năng của nàng vẫn đề phòng điểm mấu chốt này.
Đường Văn Tự kinh ngạc trước sức chịu đựng của nàng, sau một hồi thất bại nho nhỏ, hắn càng nổi khát khao chinh phục, nếu bây giờ nàng không nói gì, hắn sẽ làm cho đến khi nàng nói mới thôi.
Tiếng "òm ọp" vang lên, thừa dịp Lý Tri Ý không hay biết gì, hắn đâm một nửa côn thịt to bằng cánh tay trẻ con của mình vào.
"Á..." Cho dù màn dạo đầu đầy đủ, nhưng hoa huyệt mới chỉ trải qua một lần hoan ái, vẫn chặt như cũ làm cho hắn hơi đau nhức một chút.
"Ưm..." Bên dưới bị xỏ xuyên đâm đau nhói khiến Lý Tri Ý vừa muốn thoát khỏi cơn sung sướng, lại bị những cú đâm tiếp theo đẩy xuống vực sâu.
Côn thịt nam nhân càng đút vào càng sâu, tựa như chạm vào điểm nhạy cảm sâu bên trong. Nàng bị khoái cảm ngày càng mãnh liệt từ hạ thân chi phối, không kìm được cong hai chân vòng qua eo nam nhân. Lý Tri Ý mơ mơ màng màng, thật tình không biết rằng hành động này sẽ chỉ khiến dương vật của hắn xâm nhập dễ dàng hơn.
Đường Văn Tự thẳng eo, rốt cuộc thứ to dài bên trong quần cũng tiến hết vào.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hoa tâm mềm mại hôn lên quy dầu cứng rắn hơi góc cạnh, còn mút nhẹ một cái khiến cả hai đồng thời rên rỉ.
Đường Văn Tự không tiếp tục di chuyển, hắn quấn hai chân của nữ nhân quanh eo mạnh mẽ của mình và vươn tay ôm lấy nửa thân trên mềm nhũn của nàng.
Cơ thể Lý Tri Ý dán lên thân thể nóng bỏng của nam nhân, khiến nàng tỉnh táo hơn một chút, mắt thấy mình đang ngồi trên đùi của hắn, hai chân còn quấn lấy eo cường tráng của hắn nữa, mà côn thịt vẫn ở bên trong cơ thể làm bụng dưới ê ẩm sưng không chịu nổi.
"Hầu gia, chàng định làm gì?"
Đường Văn Tự đỡ eo mềm mại của nàng, chậm rãi đung đưa nàng qua lại, để dương vật từ từ cọ vào hoa tâm, chỉ là không cho nàng sung sướng ngay được.
"Phu nhân không biết tên tư thế này là gì sao?"
Lý Tri Ý đột nhiên nghĩ tới quyển tị hỏa kia, bên trong có một tư thế, chính là nam nữ ngồi đối diện nhau, tay chân và hạ thể quấn quít, thân thể lắc lư qua lại, giống như nàng và Đường Văn Tự bây giờ.
Sắc mặt Lý Tri Ý đột nhiên đỏ lên, vội vàng đáp: "Thiếp không biết."
"Phu nhân nói dối." Hắn đỡ hông Lý Tri Ý lên, để cho đầu rồng cực lớn khó khăn cắm ở miệng huyệt.
"Nên phạt." Hắn vừa dứt lời, lập tức buông lỏng tay ra, côn thịt màu đỏ tím chui vào bên trong cửa huyệt, phá vỡ tầng tầng lớp lớp thịt mềm, cuối cùng mới xuyên thủng hoa tâm.
"Á a..." Đột nhiên bị đâm sâu, đưa Lý Tri Ý lên đỉnh ngay. Nàng gồng người lên, ngón tay cào trên ngực nam nhân tạo ra vài vết đỏ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đường Văn Tự bị hoa huyệt trong cao trào xoắn chặt sắp không thể kiềm chế nổi, hắn nhẫn nhịn chịu đựng đau đớn, muốn kéo nàng xuống cùng chìm nổi trong bể dục.
Đợi cơn co giật dữ dội trong hoa huyệt dịu đi đôi chút, Lý Tri Ý vẫn còn đắm chìm trong dư vị ấy, chưa kịp định thần lại thì bàn tay to vòng qua eo nàng và nắm chặt eo lại, "phạch phạch" lên xuống không ngừng nghỉ.
Tư thế ngồi làm cho côn thịt tiến thẳng và ra vào thoải mái, nàng mới biết đây chỉ là bắt đầu, mỗi lần thân thể nàng hạ xuống thì vang lên tiếng "phọt phẹt" véo von, xen lẫn với tiếng "phốc phốc", đó là thanh âm côn thịt phá vỡ hoa tâm, dường như muốn xỏ xuyên qua cả người nàng.
"Đừng sâu quá... Đừng mà." Nàng không nhịn tiếng hoảng hốt nói.
"Phu nhân biết tên là gì chưa?"
"Cái gì?"
"Tư thế bản hầu đang làm nàng."
Lý Tri Ý lắc đầu: "Không... Không biết."
"Vậy làm đến khi nhớ mới thôi." Đường Văn Tự thẳng eo và hông cường tráng, đồng thời phối hợp với động tác trên tay, cắm hoa huyệt vừa mạnh vừa nhanh.
"A a không không, quá nhanh." Hai bầu ngực của Lý Tri Ý lắc lư lên xuống, đong đưa đến độ hai quả mận đỏ trước ngực biến thành cái bóng mơ hồ.
Đường Văn Tự nghiêng đầu, áp vào mái tóc lạnh lẽo của nàng và nói lời đe dọa: "Vậy làm đến khi nhớ nhé, phu nhân cảm thấy sao." Hắn tưởng tượng đến cảnh nữ nhân bị hắn làm đến mức không thể xuống giường và không thể khép chân lại được. Trong đầu lóe lên cảm xúc, khoái cảm tra tấn không khỏi làm cho động tác lên xuống càng thêm trầm trọng.
Lý Tri Ý run rẩy không thôi, cuối cùng nàng cũng biết tâm địa xấu xa của nam nhân này là gì, chính là muốn dụ dỗ nàng nói lời tục tĩu. Nàng xấu hổ, cắn chặt môi, không dám phát ra tiếng nào.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro