Sổ Tay Sắc Đẹp Của Thiếu Niên Hồng Hoang
Ba Nữ Nhân Về Với Một Mối (Hoàn)
Thiên Địa 23
2024-06-09 00:42:41
Hạo Thiên cẩn thận thưởng thức cảnh đẹp trước mắt, lúc thì nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Bạch Linh Phượng, lúc thì nhìn bộ ngực căng tròn của cô. Cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng của Hạo Thiên, hơi thở của Bạch Linh Phượng trở nên nặng nề hơn. Đôi gò bồng đảo trắng nõn nà theo hơi thở của Bạch Linh Phượng mà run rẩy trên đôi chân thon thả vô cùng đẹp của cô, trên đó hai viên mã não đỏ hồng như vừa bóc vỏ, lại như viên hồng ngọc rực rỡ, khiến Hạo Thiên vô cùng rung động. Một vòng tròn màu đỏ tươi nhỏ xíu trên nền da trắng như ngọc càng tôn lên vẻ đẹp rực rỡ.
Nhìn thân hình trắng nõn mịn màng, anh không khỏi thốt lên lời khen ngợi chân thành, quả là kiệt tác hoàn mỹ của tạo hóa! Làn da trắng ngần vẫn mềm mại như vậy, làn da trắng như tuyết có thể thổi bay được, bên dưới có ánh sáng lấp lánh như có sự chuyển động, khi chạm vào lại đàn hồi như vậy, toát lên vẻ quyến rũ mê người. Anh tình tứ hôn lên đỉnh núi vững chắc của thiếu phụ xinh đẹp một loạt những nụ hôn nồng cháy, cảm giác tê dại khiến Bạch Linh Phượng rên rỉ thoải mái. Khi chiếc lưỡi linh hoạt của anh lướt qua viên mã não đang lặng lẽ dựng đứng, Bạch Linh Phượng càng run rẩy, giọng hát cao thấp.
Đồng thời, đôi tay của Hạo Thiên cũng không rảnh rỗi, từ từ trượt lên khu vườn của mỹ nhân, nắm chặt, nhéo, dùng sức nhào nặn nhụy hoa kiều trên khu vườn, cánh hoa khép hờ dần dần nở ra, lộ ra bên trong màu hồng phấn, trên đó còn rỉ ra từng giọt nước. Vì vậy, ngón tay của anh chuyển trận địa, nhẹ nhàng vuốt ve cảm nhận sự mềm mại và trơn trượt ở đó, thỉnh thoảng còn đưa vào bên trong khuấy nhẹ.
Thủ đoạn trêu chọc cao siêu bá đạo của Hạo Thiên khiến cho người đẹp hưng phấn tột độ. Bạch Linh Phượng cảm thấy chỗ đó của mình trống rỗng vô cùng, cần có thứ gì đó lấp đầy sự ngứa ngáy này. Cô nàng rên lên một tiếng, cố gắng mở đôi mắt tình tứ. Trong tiếng rên rỉ quyến rũ như vậy, ngọn lửa trong lòng Hạo Thiên không thể nhịn được nữa, nhìn vẻ đẹp không tì vết như mỡ dê trắng của người đẹp, anh em của anh càng cứng rắn hơn, thẳng tắp như thanh kiếm được rút khỏi vỏ, ngẩng cao đầu nhìn bốn phương.
Lúc này, ngón tay của Hạo Thiên đã làm tiên phong mở đường, trước tiên thám vào phủ đệ xinh đẹp. Ở đó ra vào khai phá từng lớp. Anh cảm thấy ngón tay của mình bị những lớp màng ấm áp mềm mại bao bọc chặt chẽ, gần như muốn tan chảy. Hạo Thiên thấy người đẹp bên dưới đã đắm chìm trong đó, không còn gì phải kiêng dè nữa, anh tách hai chân người đẹp ra, lộ ra khu vườn bí mật ướt át của người đẹp, nhìn thấy nước chảy ra từ khu vườn này, lấp lánh, những ngọn cỏ nhỏ trên khu vườn được tưới mát giờ đây đều trở nên tươi tốt.
Bạch Linh Phượng thấy Hạo Thiên nhìn chằm chằm vào khu vườn của mình, trong lòng vô cùng ngượng ngùng, nước trong vườn như cảm nhận được tâm trạng của cô càng nhiều hơn, ga trải giường trên người bị nước đột ngột này làm ướt một mảng. Hạo Thiên thấy vậy lửa không nhịn được, anh lên ngựa, nhẹ nhàng đặt vật khổng lồ của mình vào cửa vào của khu vườn, dưới sự tưới mát của nước, con rồng khổng lồ không tốn nhiều sức đã trượt sâu vào mật đạo chặt chẽ, nóng bỏng của người đẹp, màng trong mật đạo cảm nhận được sự xâm nhập từ bên ngoài, điên cuồng bắt đầu co bóp.
Hạo Thiên tận hưởng cảm giác mật đạo gần như muốn hòa tan anh, dưới sự thúc đẩy của ngọn lửa, vật khổng lồ từ từ hoạt động giữa hoa đạo của người đẹp, cảm giác tiêu hồn này như biển cả theo vật khổng lồ từ từ đi sâu, truyền vào trái tim Hạo Thiên.
Lúc này, Bạch Linh Phượng cảm thấy con rồng khổng lồ đi sâu vào, chạm đến đỉnh của cô, từ nơi nhạy cảm nhất truyền đến từng đợt điện nhanh kỳ lạ, khiến đôi má hồng hào của Bạch Linh Phượng, vẻ đẹp vô song động lòng người. Chỉ thấy đôi mắt ngôi sao của cô khép hờ, ánh mắt xa xăm, trong mũi và miệng phát ra tiếng ư ử vô cùng quyến rũ, hai tay ôm lấy hổ của Hạo Thiên, thân thể kiều diễm ép vào anh, hương thơm thoang thoảng không ngừng vặn vẹo nhẹ nhàng.
"Ừm..." Hạo Thiên cảm nhận được động tác của thiếu phụ xinh đẹp bên dưới, động tác của vật khổng lồ càng nhanh hơn, như một cỗ máy lên dây cót, nhanh chóng tấn công người đẹp bên dưới. Sự tấn công như vậy dường như không khiến người đẹp cảm thấy cực hạn, vì vậy Bạch Linh Phượng bắt đầu thử làm đẹp, để vật khổng lồ và ma sát, mang lại cho cô niềm vui lớn hơn.
Hạo Thiên nhìn thấy động tác của người đẹp trong lòng cười thầm, xem ra không cho người đẹp này một chút lợi hại thì cô ta không biết trời cao đất rộng là gì? Anh bắt đầu vặn vẹo hổ, để hoạt động lớn lao của vật khổng lồ. Lúc này, người đẹp vui vẻ khép lại, không biết cao thấp mà nhún nhún đôi môi hồng, khu vườn gặp anh.
Tốc độ và sức mạnh của Hạo Thiên khiến cho ra vào đều chảy ra rất nhiều nước và máu tươi bên trong, khi vào thì cũng đưa cả hoa hồng phấn nộn vào cùng. Lúc này, Bạch Linh Phượng có thể nếm trải được mùi vị vừa đau vừa sướng, cảm giác kỳ lạ vừa đau đớn vừa sung sướng khiến cô nàng phát ra tiếng rên rỉ không biết phải làm sao, đôi lông mày liễu không ngừng cau lại "Chàng ơi, nhẹ một chút... ừm... tốt..." Dưới sự chuyển động nhanh chóng của Hạo Thiên, hoa đạo của Bạch Linh Phượng truyền đến từng đợt tê dại chua xót, hơi thở phì phò dùng sức lắc đôi môi hồng của cô, rên rỉ một cách tuyệt vời: "A... thật thoải mái... a... thật tuyệt... a..." Hạo Thiên nhìn thấy Bạch Linh Phượng thực sự trở nên như vậy, vật khổng lồ càng dùng sức đâm vào, hai tay không ngừng vuốt ve bộ ngực đầy đặn của cô, ngón tay nhẹ nhàng gảy và vuốt ve hạt châu trên đó. Hạo Thiên ôm chặt lấy hương thơm của cô, hít một hơi thật sâu, vật khổng lồ trong hoa đạo đột nhiên phình to, thẳng tắp đỉnh đến nỗi đôi mắt đẹp của cô trợn trắng. Anh đưa vật khổng lồ của mình ra vào trong khu vườn của Bạch Linh Phượng vừa nhanh vừa mạnh, không ngừng va chạm vào gò tuyết trắng, phát ra tiếng động.
"Ư... vào rồi... ư... vào bụng... rồi."
Nhìn thân hình trắng nõn mịn màng, anh không khỏi thốt lên lời khen ngợi chân thành, quả là kiệt tác hoàn mỹ của tạo hóa! Làn da trắng ngần vẫn mềm mại như vậy, làn da trắng như tuyết có thể thổi bay được, bên dưới có ánh sáng lấp lánh như có sự chuyển động, khi chạm vào lại đàn hồi như vậy, toát lên vẻ quyến rũ mê người. Anh tình tứ hôn lên đỉnh núi vững chắc của thiếu phụ xinh đẹp một loạt những nụ hôn nồng cháy, cảm giác tê dại khiến Bạch Linh Phượng rên rỉ thoải mái. Khi chiếc lưỡi linh hoạt của anh lướt qua viên mã não đang lặng lẽ dựng đứng, Bạch Linh Phượng càng run rẩy, giọng hát cao thấp.
Đồng thời, đôi tay của Hạo Thiên cũng không rảnh rỗi, từ từ trượt lên khu vườn của mỹ nhân, nắm chặt, nhéo, dùng sức nhào nặn nhụy hoa kiều trên khu vườn, cánh hoa khép hờ dần dần nở ra, lộ ra bên trong màu hồng phấn, trên đó còn rỉ ra từng giọt nước. Vì vậy, ngón tay của anh chuyển trận địa, nhẹ nhàng vuốt ve cảm nhận sự mềm mại và trơn trượt ở đó, thỉnh thoảng còn đưa vào bên trong khuấy nhẹ.
Thủ đoạn trêu chọc cao siêu bá đạo của Hạo Thiên khiến cho người đẹp hưng phấn tột độ. Bạch Linh Phượng cảm thấy chỗ đó của mình trống rỗng vô cùng, cần có thứ gì đó lấp đầy sự ngứa ngáy này. Cô nàng rên lên một tiếng, cố gắng mở đôi mắt tình tứ. Trong tiếng rên rỉ quyến rũ như vậy, ngọn lửa trong lòng Hạo Thiên không thể nhịn được nữa, nhìn vẻ đẹp không tì vết như mỡ dê trắng của người đẹp, anh em của anh càng cứng rắn hơn, thẳng tắp như thanh kiếm được rút khỏi vỏ, ngẩng cao đầu nhìn bốn phương.
Lúc này, ngón tay của Hạo Thiên đã làm tiên phong mở đường, trước tiên thám vào phủ đệ xinh đẹp. Ở đó ra vào khai phá từng lớp. Anh cảm thấy ngón tay của mình bị những lớp màng ấm áp mềm mại bao bọc chặt chẽ, gần như muốn tan chảy. Hạo Thiên thấy người đẹp bên dưới đã đắm chìm trong đó, không còn gì phải kiêng dè nữa, anh tách hai chân người đẹp ra, lộ ra khu vườn bí mật ướt át của người đẹp, nhìn thấy nước chảy ra từ khu vườn này, lấp lánh, những ngọn cỏ nhỏ trên khu vườn được tưới mát giờ đây đều trở nên tươi tốt.
Bạch Linh Phượng thấy Hạo Thiên nhìn chằm chằm vào khu vườn của mình, trong lòng vô cùng ngượng ngùng, nước trong vườn như cảm nhận được tâm trạng của cô càng nhiều hơn, ga trải giường trên người bị nước đột ngột này làm ướt một mảng. Hạo Thiên thấy vậy lửa không nhịn được, anh lên ngựa, nhẹ nhàng đặt vật khổng lồ của mình vào cửa vào của khu vườn, dưới sự tưới mát của nước, con rồng khổng lồ không tốn nhiều sức đã trượt sâu vào mật đạo chặt chẽ, nóng bỏng của người đẹp, màng trong mật đạo cảm nhận được sự xâm nhập từ bên ngoài, điên cuồng bắt đầu co bóp.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hạo Thiên tận hưởng cảm giác mật đạo gần như muốn hòa tan anh, dưới sự thúc đẩy của ngọn lửa, vật khổng lồ từ từ hoạt động giữa hoa đạo của người đẹp, cảm giác tiêu hồn này như biển cả theo vật khổng lồ từ từ đi sâu, truyền vào trái tim Hạo Thiên.
Lúc này, Bạch Linh Phượng cảm thấy con rồng khổng lồ đi sâu vào, chạm đến đỉnh của cô, từ nơi nhạy cảm nhất truyền đến từng đợt điện nhanh kỳ lạ, khiến đôi má hồng hào của Bạch Linh Phượng, vẻ đẹp vô song động lòng người. Chỉ thấy đôi mắt ngôi sao của cô khép hờ, ánh mắt xa xăm, trong mũi và miệng phát ra tiếng ư ử vô cùng quyến rũ, hai tay ôm lấy hổ của Hạo Thiên, thân thể kiều diễm ép vào anh, hương thơm thoang thoảng không ngừng vặn vẹo nhẹ nhàng.
"Ừm..." Hạo Thiên cảm nhận được động tác của thiếu phụ xinh đẹp bên dưới, động tác của vật khổng lồ càng nhanh hơn, như một cỗ máy lên dây cót, nhanh chóng tấn công người đẹp bên dưới. Sự tấn công như vậy dường như không khiến người đẹp cảm thấy cực hạn, vì vậy Bạch Linh Phượng bắt đầu thử làm đẹp, để vật khổng lồ và ma sát, mang lại cho cô niềm vui lớn hơn.
Hạo Thiên nhìn thấy động tác của người đẹp trong lòng cười thầm, xem ra không cho người đẹp này một chút lợi hại thì cô ta không biết trời cao đất rộng là gì? Anh bắt đầu vặn vẹo hổ, để hoạt động lớn lao của vật khổng lồ. Lúc này, người đẹp vui vẻ khép lại, không biết cao thấp mà nhún nhún đôi môi hồng, khu vườn gặp anh.
Tốc độ và sức mạnh của Hạo Thiên khiến cho ra vào đều chảy ra rất nhiều nước và máu tươi bên trong, khi vào thì cũng đưa cả hoa hồng phấn nộn vào cùng. Lúc này, Bạch Linh Phượng có thể nếm trải được mùi vị vừa đau vừa sướng, cảm giác kỳ lạ vừa đau đớn vừa sung sướng khiến cô nàng phát ra tiếng rên rỉ không biết phải làm sao, đôi lông mày liễu không ngừng cau lại "Chàng ơi, nhẹ một chút... ừm... tốt..." Dưới sự chuyển động nhanh chóng của Hạo Thiên, hoa đạo của Bạch Linh Phượng truyền đến từng đợt tê dại chua xót, hơi thở phì phò dùng sức lắc đôi môi hồng của cô, rên rỉ một cách tuyệt vời: "A... thật thoải mái... a... thật tuyệt... a..." Hạo Thiên nhìn thấy Bạch Linh Phượng thực sự trở nên như vậy, vật khổng lồ càng dùng sức đâm vào, hai tay không ngừng vuốt ve bộ ngực đầy đặn của cô, ngón tay nhẹ nhàng gảy và vuốt ve hạt châu trên đó. Hạo Thiên ôm chặt lấy hương thơm của cô, hít một hơi thật sâu, vật khổng lồ trong hoa đạo đột nhiên phình to, thẳng tắp đỉnh đến nỗi đôi mắt đẹp của cô trợn trắng. Anh đưa vật khổng lồ của mình ra vào trong khu vườn của Bạch Linh Phượng vừa nhanh vừa mạnh, không ngừng va chạm vào gò tuyết trắng, phát ra tiếng động.
"Ư... vào rồi... ư... vào bụng... rồi."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro