Sổ Tay Sinh Tồn Của Đồ Chơi Thời Tận Thế (Np)

Hiệu Quả Trị Li...

Nhất Chước Đường Sao Lật Tử

2024-08-01 23:44:54

Lúc này đầu lưỡi của cậu ta đang đè trên miệng huyệt, thỉnh thoảng lại quấn lấy hoa hạch đang phồng to kia, liếm nhẹ một cái, rồi lại lập tức dùng sức mút vào.

Cả người cô gái sẽ run lên, trong mật huyệt càng tuôn ra nhiều chất lỏng trong suốt hơn.

Trì Húc chậm rãi đến gần miệng huyệt.

Trong khi Nguyễn Khanh Khanh vẫn đang chìm đắm trong dư vị của khoái cảm, còn chưa kịp phản ứng lại, đầu lưỡi linh hoạt đã đột ngột xâm nhập vào bên trong.

Nguyễn Khanh Khanh lập tức cảm nhận được bên dưới bỗng siết chặt lại, một luồng chất lỏng trong suốt trào ra.

Trì Húc ngẩng đầu, nở nụ cười hư hỏng: "Tôi cảm thấy hiệu quả điều trị của dâm dịch rất tốt."

Người đàn ông không biết đã cởi quần từ lúc nào, lấy chất dịch vừa rồi để bôi trơn, đồ vật đang phồng to lên nhắm vào cửa huyệt nhỏ xinh của cô gái.

"Đừng mà…"

"Chị chịu được mà."

Quy đầu cực lớn chen vào bên trong mà không cho phép cô né tránh, lấp kín lối vào của cô gái, hành lang ẩm ướt thít chặt bị căng ra từng tấc một.

"A!"

Sau cảm giác đau đớn là sự căng chướng giống như bị xé rách.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Giống như ngậm lấy trái tim thứ hai của cậu ta, cô có thể cảm nhận được từng mạch máu đang nảy lên trên gậy thịt.

Trì Húc chú ý thấy cô gái đã thả lỏng hơn, bắt đầu nhanh chóng đâm rút như máy đóng cọc.

"Á, chậm, chậm một chút!"

Trên thực tế, Trì Húc đã hạn chế sự cường hóa cơ thể do dị năng mang lại, cố gắng kìm nén sức lực.

Nếu không với thể lực bình thường của cậu ta, đã làm cô đến khô nước luôn rồi.

Ngón cái của người đàn ông đè lên hoa hạch lúc mạnh lúc nhẹ, hai tầng khoái cảm cả trong và ngoài huyệt nhỏ không ngừng quét qua Nguyễn Khanh Khanh.

Cô chỉ cảm thấy mình như bị bao phủ trong một vùng biển đang cuộn trào, thoáng chốc lại bị những con sóng nồng nhiệt vỗ mạnh lên bờ biển cứng rắn.

Gậy thịt liên tục đâm rút mấy trăm lần, chất dịch tiết ra nhanh chóng bị quấy thành bọt nước màu trắng nhạt.

Hai gò má cô gái ửng hồng.

Cô cảm thấy mình giống như một con búp bê tình dục chỉ có thể cảm nhận được cao trào, ngoại trừ niềm vui sướng mãnh liệt không dứt ở bên dưới, cô không cảm nhận được thứ gì khác.

Gậy thịt cứng rắn lại đâm vào chỗ sâu nhất một lần nữa, toàn thân cô gái nhất thời như bị điện giật, huyệt non co rút dữ dội.

"Đệch! Đừng có siết!"

Giọng nói của Trì Húc chợt run lên.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Theo một tiếng gầm nhẹ đầy khêu gợi, cậu ta nhanh chóng rút gậy thịt ra, bắn lên vùng bụng trắng nõn của cô.

Nguyễn Khanh Khanh mê mang mở to mắt nhìn, chợt phát hiện một bóng người cao ngất đứng ở trước cửa phòng, không biết đã đứng ở đó bao lâu, nhìn bao lâu.

"Á… Trì Trạch."

Trì Húc thu dọn xong phần mình, ngẩng đầu lên cũng nhìn thấy Trì Trạch.

"Xong rồi?"

Trì Húc mỉm cười, như thể ăn quen bén mùi.

Khuôn mặt của Trì Trạch bị bóng tối che khuất, không nhìn ra cảm xúc gì: "Vậy mau đến đây giúp anh sắp xếp lại vật tư."

Trì Húc xoay người rời đi theo Trì Trạch, hai người đi vào bên trong phòng kho ở bên cạnh.

Trì Húc đến gần Trì Trạch, một câu nói nhẹ nhàng vang lên bên tai anh ta.

"Anh à, em là hệ tinh thần, anh là hệ kim loại, mấy chuyện lặt vặt này… theo lý thuyết thì đâu cần em giúp đỡ?"

Trì Trạch nhất thời sửng sốt, trong đầu hiện lên dáng vẻ đỏ hồng hai gò má, bất lực nhận lấy niềm vui thích của cô gái lúc nãy, trong lòng chợt căng thẳng, nhưng nét mặt lại không chút sơ hở.

"Ngày mai phải rời đi, em đi kiểm tra một vài vật tư quan trọng đi."

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Sổ Tay Sinh Tồn Của Đồ Chơi Thời Tận Thế (Np)

Số ký tự: 0