Sợi Khói Mỏng Lạc Giữa Trần Ai
Đánh giá:
9.3
/10 từ 35 lượt
Đọc truyện Sợi Khói Mỏng Lạc Giữa Trần Ai ra chương mới nhất Chương 128, 129, 130 - DocTruyen.Pro. Sợi khói mỏng lạc giữa trần ai – đang tiến hành – Diệp Lạc Vô Tâm
Giới thiệu truyện ngôn tình cổ đại hấp dẫn này:
Suốt cả cuộc đời của nàng, từ khi còn là ấu thơ cho đến lúc trở thành thiếu nữ, thì trong tim luôn hiện hữu một bóng hình, mà có lẽ dù ngàn vạn kiếp cũng không thể quên được.
Con đường của nàng, nó như con thuyền vậy, luôn lênh đênh trôi nổi giữa dòng nước bình lặng, chỉ trực chờ có người thả một viên đá xuống làm mặt nước tĩnh lặng lăn tăn lên mà thôi. Hoặc ví von chỉ là hạt cát bụi giữa cõi trần ai.
Nàng cố chấp, nàng kiên cường, nàng một lòng coi người ấy là tất cả thế giới của mình, lẫn quá khứ hay tương lai. Nàng chỉ yêu mỗi người nam tử ấy.
Những tưởng bản thân cuối cùng cũng có thể có được hạnh phúc của riêng mình thế mà người ấy lại có thể một tay thổi đi hi vọng của nàng.
Ngay ngày kết hôn, nàng mặc trên mình bộ lễ phục cưới màu đỏ, đặc biệt xinh đẹp rực rỡ, vậy mà trong đôi mắt xa thẳm ấy lại chứa đựng cả một khoảng trời đau thương và buồn xót khi chứng kiến phu quân tương lai đang cầm tay người nữ tử khác.
Kể từ lúc ấy, có lẽ thế giới của nàng luôn cho rằng sẽ vì mình tồn tại đã sụp đổ hoàn toàn. Khiến mặt hồ nổi lên những cơn sóng dữ dội, hạt cát bị gió thổi bay lơ lửng vô bờ bến ở phía trước.
Nhắm mắt rồi tỉnh lại, hai năm vô tình gặp nhau. Lúc này nàng đã mất trí nhớ mà con tim vẫn rung động khi gặp người ấy.
Âu, ông trời có lẽ đang trêu đùa nàng sao ?
Giới thiệu truyện ngôn tình cổ đại hấp dẫn này:
Suốt cả cuộc đời của nàng, từ khi còn là ấu thơ cho đến lúc trở thành thiếu nữ, thì trong tim luôn hiện hữu một bóng hình, mà có lẽ dù ngàn vạn kiếp cũng không thể quên được.
Con đường của nàng, nó như con thuyền vậy, luôn lênh đênh trôi nổi giữa dòng nước bình lặng, chỉ trực chờ có người thả một viên đá xuống làm mặt nước tĩnh lặng lăn tăn lên mà thôi. Hoặc ví von chỉ là hạt cát bụi giữa cõi trần ai.
Nàng cố chấp, nàng kiên cường, nàng một lòng coi người ấy là tất cả thế giới của mình, lẫn quá khứ hay tương lai. Nàng chỉ yêu mỗi người nam tử ấy.
Những tưởng bản thân cuối cùng cũng có thể có được hạnh phúc của riêng mình thế mà người ấy lại có thể một tay thổi đi hi vọng của nàng.
Ngay ngày kết hôn, nàng mặc trên mình bộ lễ phục cưới màu đỏ, đặc biệt xinh đẹp rực rỡ, vậy mà trong đôi mắt xa thẳm ấy lại chứa đựng cả một khoảng trời đau thương và buồn xót khi chứng kiến phu quân tương lai đang cầm tay người nữ tử khác.
Kể từ lúc ấy, có lẽ thế giới của nàng luôn cho rằng sẽ vì mình tồn tại đã sụp đổ hoàn toàn. Khiến mặt hồ nổi lên những cơn sóng dữ dội, hạt cát bị gió thổi bay lơ lửng vô bờ bến ở phía trước.
Nhắm mắt rồi tỉnh lại, hai năm vô tình gặp nhau. Lúc này nàng đã mất trí nhớ mà con tim vẫn rung động khi gặp người ấy.
Âu, ông trời có lẽ đang trêu đùa nàng sao ?